Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 850: Tò Minh Quá Mạnh!

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Sau đó…Trời như nứt ra…ở phía chân trời xuất hiện một lõi ấn khác, cũng bị xé tan ra rồi hóa thành hư vô…Sau đó thì… Kiếm quang của Ma La Kiếm lao về phía Vương Nộ Th ươn g.Cảnh tượng này đột nhiên diễn ra khiến mọi người kinh ngạc!Ngay cả Vương Nộ Thương cũng kinh hãi, suýt nữa suy sụp!Đừng thấy lôi ấn ban nãy là ông ta tùy ý đánh ra, chứ thật ra ông ta đã dốc hết sức rồi.Vốn dĩ chưởng ấn đó là võ kỹ siêu cấp trong ‘Lòi đình diệt thê’.Hơn nữa ông ta đã lĩnh ngộ và tu luyện đến cảnh giới cao, cộng với cảnh giới Bất Tử vòngthứ 6.Vì vậy chưởng ấn đó có thể nói là đánh tan được tầng võ trung rồi.Chưởng này thậm chí có thể nói là vô địch trong thế giới Tiểu Thiên.Nhưng trước mặt…“Chuyện này… Chuyện này…”, những anh tài đang tròi dạt trên biến lại một lần nữa như chết ngất đi.Họ không ngừng run rấy, bị dọa chết khiếp.Tô Ly bắt đầu lắc đầu, cảm giác thất thần.Anh trai cò quá mạnh, mạnh đến mức khủng khiếp khiến cô thấysợ.Cô không biết mình nên đối mặt thế nào với người anh vò địch này của mình.Trong lòng Tô Ly thấy vò cùng hiếu kỳ, không biết trong một năm vừa rồi anh trai mình đã trải qua những gì?Cò thấy đầu óc choáng váng, trong lòng thấy lo lắng và hối hận.Tò Minh quá mạnh!“Bát hoang vò cực! Lôi thần chi kiếm”, đúng lúc này Vương Nộ Thương giơ hai tay lên, hai tay cầm kiếm, nhất thời toàn thân ông ta biến thành chất dẫnđiện hấp thụ lõi điện của trời đất.Lúc này từ trên trời xuất hiện rất nhiều tia sét màu đỏ đen to như thùng nước, truyền vào thanh kiếm trong tay của Vương Nộ Thương.Kiếm rộng 10 cm, dài 2 m, màu vàng sậm.Phía trên kiếm có hạc và rồng bay, có cả kỳ lân và rất nhiều cự thú cổ đại, chúng xếp thành trận pháp và trận nhãn.Kiếm này là bán bộ đạo khí.Cũng là binh khí mà Vương Nộ Thương dùng hơn chục ngàn năm nay rồi.Kiếm này có tên là Thòng Thần Kiếm, rất mạnh.Kể cả là đổi thành thanh kiếm đạo khí thật sự.Có lẽ trong tay Vương Nộ Thương không thể có được đạo khí nào mạnh hơn và thuận tay hơn nữa, kể cả là Vương Nộ Thương không thế hoàn toàn sử dụng và phát huy được 100% uy lực của nó.Vì vậy, có lúc không phải là cứ binh khí càng mạnh càng tốt mà càng thích hợp càng tốt.Thông Thần Kiếm bắt đầu run rấy, bởi vì nó đã hấp thu được lòi điện.Kiếm pháp và pháp quyếtkhiếp vừa phức tạp bắt đầu nối lên.Đột nhiên…Xoẹt…Một đường kiếm quang màu đen mang theo sức mạnh của cự thú, mang theo sức mạnh của lôi điện va chạm với Ma La Kiếm.“Không biết sống chết là gì”, Tò Minh thản nhiên nói, có chút khinh bỉ.Sức mạnh vô địch của Ma La Kiếm không phải là điều màVương Nộ Thương có thể tưởng tượng được.

Sau đó…

Trời như nứt ra…

ở phía chân trời xuất hiện một lõi ấn khác, cũng bị xé tan ra rồi hóa thành hư vô…

Sau đó thì… Kiếm quang của Ma La Kiếm lao về phía Vương Nộ Th ươn g.

Cảnh tượng này đột nhiên diễn ra khiến mọi người kinh ngạc!

Ngay cả Vương Nộ Thương cũng kinh hãi, suýt nữa suy sụp!

Đừng thấy lôi ấn ban nãy là ông ta tùy ý đánh ra, chứ thật ra ông ta đã dốc hết sức rồi.

Vốn dĩ chưởng ấn đó là võ kỹ siêu cấp trong ‘Lòi đình diệt thê’.

Hơn nữa ông ta đã lĩnh ngộ và tu luyện đến cảnh giới cao, cộng với cảnh giới Bất Tử vòng

thứ 6.

Vì vậy chưởng ấn đó có thể nói là đánh tan được tầng võ trung rồi.

Chưởng này thậm chí có thể nói là vô địch trong thế giới Tiểu Thiên.

Nhưng trước mặt…

“Chuyện này… Chuyện này…”, những anh tài đang tròi dạt trên biến lại một lần nữa như chết ngất đi.

Họ không ngừng run rấy, bị dọa chết khiếp.

Tô Ly bắt đầu lắc đầu, cảm giác thất thần.

Anh trai cò quá mạnh, mạnh đến mức khủng khiếp khiến cô thấy

sợ.

Cô không biết mình nên đối mặt thế nào với người anh vò địch này của mình.

Trong lòng Tô Ly thấy vò cùng hiếu kỳ, không biết trong một năm vừa rồi anh trai mình đã trải qua những gì?

Cò thấy đầu óc choáng váng, trong lòng thấy lo lắng và hối hận.

Tò Minh quá mạnh!

“Bát hoang vò cực! Lôi thần chi kiếm”, đúng lúc này Vương Nộ Thương giơ hai tay lên, hai tay cầm kiếm, nhất thời toàn thân ông ta biến thành chất dẫn

điện hấp thụ lõi điện của trời đất.

Lúc này từ trên trời xuất hiện rất nhiều tia sét màu đỏ đen to như thùng nước, truyền vào thanh kiếm trong tay của Vương Nộ Thương.

Kiếm rộng 10 cm, dài 2 m, màu vàng sậm.

Phía trên kiếm có hạc và rồng bay, có cả kỳ lân và rất nhiều cự thú cổ đại, chúng xếp thành trận pháp và trận nhãn.

Kiếm này là bán bộ đạo khí.

Cũng là binh khí mà Vương Nộ Thương dùng hơn chục ngàn năm nay rồi.

Kiếm này có tên là Thòng Thần Kiếm, rất mạnh.

Kể cả là đổi thành thanh kiếm đạo khí thật sự.

Có lẽ trong tay Vương Nộ Thương không thể có được đạo khí nào mạnh hơn và thuận tay hơn nữa, kể cả là Vương Nộ Thương không thế hoàn toàn sử dụng và phát huy được 100% uy lực của nó.

Vì vậy, có lúc không phải là cứ binh khí càng mạnh càng tốt mà càng thích hợp càng tốt.

Thông Thần Kiếm bắt đầu run rấy, bởi vì nó đã hấp thu được lòi điện.

Kiếm pháp và pháp quyết

khiếp vừa phức tạp bắt đầu nối lên.

Đột nhiên…

Xoẹt…

Một đường kiếm quang màu đen mang theo sức mạnh của cự thú, mang theo sức mạnh của lôi điện va chạm với Ma La Kiếm.

“Không biết sống chết là gì”, Tò Minh thản nhiên nói, có chút khinh bỉ.

Sức mạnh vô địch của Ma La Kiếm không phải là điều mà

Vương Nộ Thương có thể tưởng tượng được.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Sau đó…Trời như nứt ra…ở phía chân trời xuất hiện một lõi ấn khác, cũng bị xé tan ra rồi hóa thành hư vô…Sau đó thì… Kiếm quang của Ma La Kiếm lao về phía Vương Nộ Th ươn g.Cảnh tượng này đột nhiên diễn ra khiến mọi người kinh ngạc!Ngay cả Vương Nộ Thương cũng kinh hãi, suýt nữa suy sụp!Đừng thấy lôi ấn ban nãy là ông ta tùy ý đánh ra, chứ thật ra ông ta đã dốc hết sức rồi.Vốn dĩ chưởng ấn đó là võ kỹ siêu cấp trong ‘Lòi đình diệt thê’.Hơn nữa ông ta đã lĩnh ngộ và tu luyện đến cảnh giới cao, cộng với cảnh giới Bất Tử vòngthứ 6.Vì vậy chưởng ấn đó có thể nói là đánh tan được tầng võ trung rồi.Chưởng này thậm chí có thể nói là vô địch trong thế giới Tiểu Thiên.Nhưng trước mặt…“Chuyện này… Chuyện này…”, những anh tài đang tròi dạt trên biến lại một lần nữa như chết ngất đi.Họ không ngừng run rấy, bị dọa chết khiếp.Tô Ly bắt đầu lắc đầu, cảm giác thất thần.Anh trai cò quá mạnh, mạnh đến mức khủng khiếp khiến cô thấysợ.Cô không biết mình nên đối mặt thế nào với người anh vò địch này của mình.Trong lòng Tô Ly thấy vò cùng hiếu kỳ, không biết trong một năm vừa rồi anh trai mình đã trải qua những gì?Cò thấy đầu óc choáng váng, trong lòng thấy lo lắng và hối hận.Tò Minh quá mạnh!“Bát hoang vò cực! Lôi thần chi kiếm”, đúng lúc này Vương Nộ Thương giơ hai tay lên, hai tay cầm kiếm, nhất thời toàn thân ông ta biến thành chất dẫnđiện hấp thụ lõi điện của trời đất.Lúc này từ trên trời xuất hiện rất nhiều tia sét màu đỏ đen to như thùng nước, truyền vào thanh kiếm trong tay của Vương Nộ Thương.Kiếm rộng 10 cm, dài 2 m, màu vàng sậm.Phía trên kiếm có hạc và rồng bay, có cả kỳ lân và rất nhiều cự thú cổ đại, chúng xếp thành trận pháp và trận nhãn.Kiếm này là bán bộ đạo khí.Cũng là binh khí mà Vương Nộ Thương dùng hơn chục ngàn năm nay rồi.Kiếm này có tên là Thòng Thần Kiếm, rất mạnh.Kể cả là đổi thành thanh kiếm đạo khí thật sự.Có lẽ trong tay Vương Nộ Thương không thể có được đạo khí nào mạnh hơn và thuận tay hơn nữa, kể cả là Vương Nộ Thương không thế hoàn toàn sử dụng và phát huy được 100% uy lực của nó.Vì vậy, có lúc không phải là cứ binh khí càng mạnh càng tốt mà càng thích hợp càng tốt.Thông Thần Kiếm bắt đầu run rấy, bởi vì nó đã hấp thu được lòi điện.Kiếm pháp và pháp quyếtkhiếp vừa phức tạp bắt đầu nối lên.Đột nhiên…Xoẹt…Một đường kiếm quang màu đen mang theo sức mạnh của cự thú, mang theo sức mạnh của lôi điện va chạm với Ma La Kiếm.“Không biết sống chết là gì”, Tò Minh thản nhiên nói, có chút khinh bỉ.Sức mạnh vô địch của Ma La Kiếm không phải là điều màVương Nộ Thương có thể tưởng tượng được.

Chương 850: Tò Minh Quá Mạnh!