Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 883: 883: Ông Ta Thật Sự Quỳ Xuống!
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Chỉ đến lúc này Quan Hoàng mới dám chắc chắn, nó thật sự có.Thực lực của thiên nữ Tạo Hóa trước mặt hoàn toàn thuộc về hệ thống và văn minh võ đạo khác.Thực lực của cò ta có thể được coi là vô địch tuyệt đối chăng?Ánh mắt Quan Hoàng nóng rực, mặc dù thương nặng nhưng ông ta vẫn vô cùng phấn khích.Bởi vì ông ta nhìn thấy con đường tương lai, biết được phương hướng võ đạo, biết được sự vô tận của võ đạo.“Ong không gọi thuộc hạ và các tiền bối đến giúp ông sao?”, thiên nữ Tạo Hóa thản nhiên nói.sở dĩ cô ta không trực tiếp ra tay và gi3t ch3t Quan Hoàng, lý do rất đơn giản, đó là nế mặt Quan Khuynh Thành.Cô ta khá thích Quan Khuynh Thành.Vì vậy, tất nhiên sẽ không gi3t ch3t Quan Hoàng, nếu không thì cả đời này Tô Minh và Quan Khuynh Thành sẽ hữu duyên vô phận mất.Ngoài ra, mặc dù Quan Hoàng khiến người khác ghét bỏ, vò cùng kiêu ngạo và hống hách nhưng chưa đến nỗi bịchết.Cộng với thái độ lúc này cũng khá tốt nên thiên nữ Tạo Hóa chỉ định trừng phạt thôi.“Đứng trước mặt tiền bối, kể cả tập trung tất cả tu giả võ đạo của thế giới Đại Thiên thì có thể làm gì được ạ?”, Quan Hoàng cung kính nói, sau đó ông ta đột nhiên quỳ xuống.Phụp!Õng ta thật sự quỳ xuống!Đường đường là Quan Hoàng mà lại quỳ xuống như vậy sao?Đúng là khiến tất cả mọingười đêu kinh ngạc.“Cầu xin tiền bối thu nhận tôi làm đồ đệ”.Người kinh hãi nhất phải kế đến con gái ông ta là Quan Khuynh Thành.Cô ta hiểu quá rõ phụ hoàng của mình là người kiêu ngạo đến mức nào?Không dưới một lần cô ta từng nghe phụ hoàng cô ta kiêu ngạo mà nói rằng: “Trên đời này chỉ quỳ trước bố mẹ chứ không quỳ trước trời đất”.Trong trí nhớ của cò ta,đừng nói là quỳ xuống mà kế cả cúi đầu trước người khác thì phụ hoàng cũng chưa bao giờ có.Kể cả đối mặt với chủ nhân của La Thiên đẳng cấp nhất và có danh tiếng lớn nhất ở thế giới Đại Thiên thì phụ hoàng của cô ta cũng chưa từng khiếp sợ, cùng lắm là coi như những người bạn bình thường.Nhưng hiện giờ phụ hoàng lại quỳ xuống xin bái SƯ?Đây còn là phụ hoàng của mình không?Tam quan của Quan Khuynh Thành như sụp đổ.Cô ta cảm thấy khó thở, cứ đờ đẫn nhìn phụ hoàng đang quỳ trên đất.Những người khác có mặt ở đây cũng vậy.Không khí lúc này thật sự quá nặng nề.Hàng triệu ánh mắt nhìn về phía thiên nữ Tạo Hóa, họ kính sợ đến mức không còn từ gì có thể diễn tả nổi.“Ông quá yếu, hơn nữa cũng không có tiềm lực”, thiên nữ Tạo Hóa lắc đầu, nói.Nếu đồ đệ của cô ta yếunhư Quan Hoàng thì thế diện của cô ta làm gì còn nữa?.
Chỉ đến lúc này Quan Hoàng mới dám chắc chắn, nó thật sự có.
Thực lực của thiên nữ Tạo Hóa trước mặt hoàn toàn thuộc về hệ thống và văn minh võ đạo khác.
Thực lực của cò ta có thể được coi là vô địch tuyệt đối chăng?
Ánh mắt Quan Hoàng nóng rực, mặc dù thương nặng nhưng ông ta vẫn vô cùng phấn khích.
Bởi vì ông ta nhìn thấy con đường tương lai, biết được phương hướng võ đạo, biết được sự vô tận của võ đạo.
“Ong không gọi thuộc hạ và các tiền bối đến giúp ông sao?”, thiên nữ Tạo Hóa thản nhiên nói.
sở dĩ cô ta không trực tiếp ra tay và gi3t ch3t Quan Hoàng, lý do rất đơn giản, đó là nế mặt Quan Khuynh Thành.
Cô ta khá thích Quan Khuynh Thành.
Vì vậy, tất nhiên sẽ không gi3t ch3t Quan Hoàng, nếu không thì cả đời này Tô Minh và Quan Khuynh Thành sẽ hữu duyên vô phận mất.
Ngoài ra, mặc dù Quan Hoàng khiến người khác ghét bỏ, vò cùng kiêu ngạo và hống hách nhưng chưa đến nỗi bị
chết.
Cộng với thái độ lúc này cũng khá tốt nên thiên nữ Tạo Hóa chỉ định trừng phạt thôi.
“Đứng trước mặt tiền bối, kể cả tập trung tất cả tu giả võ đạo của thế giới Đại Thiên thì có thể làm gì được ạ?”, Quan Hoàng cung kính nói, sau đó ông ta đột nhiên quỳ xuống.
Phụp!
Õng ta thật sự quỳ xuống!
Đường đường là Quan Hoàng mà lại quỳ xuống như vậy sao?
Đúng là khiến tất cả mọi
người đêu kinh ngạc.
“Cầu xin tiền bối thu nhận tôi làm đồ đệ”.
Người kinh hãi nhất phải kế đến con gái ông ta là Quan Khuynh Thành.
Cô ta hiểu quá rõ phụ hoàng của mình là người kiêu ngạo đến mức nào?
Không dưới một lần cô ta từng nghe phụ hoàng cô ta kiêu ngạo mà nói rằng: “Trên đời này chỉ quỳ trước bố mẹ chứ không quỳ trước trời đất”.
Trong trí nhớ của cò ta,
đừng nói là quỳ xuống mà kế cả cúi đầu trước người khác thì phụ hoàng cũng chưa bao giờ có.
Kể cả đối mặt với chủ nhân của La Thiên đẳng cấp nhất và có danh tiếng lớn nhất ở thế giới Đại Thiên thì phụ hoàng của cô ta cũng chưa từng khiếp sợ, cùng lắm là coi như những người bạn bình thường.
Nhưng hiện giờ phụ hoàng lại quỳ xuống xin bái SƯ?
Đây còn là phụ hoàng của mình không?
Tam quan của Quan Khuynh Thành như sụp đổ.
Cô ta cảm thấy khó thở, cứ đờ đẫn nhìn phụ hoàng đang quỳ trên đất.
Những người khác có mặt ở đây cũng vậy.
Không khí lúc này thật sự quá nặng nề.
Hàng triệu ánh mắt nhìn về phía thiên nữ Tạo Hóa, họ kính sợ đến mức không còn từ gì có thể diễn tả nổi.
“Ông quá yếu, hơn nữa cũng không có tiềm lực”, thiên nữ Tạo Hóa lắc đầu, nói.
Nếu đồ đệ của cô ta yếu
như Quan Hoàng thì thế diện của cô ta làm gì còn nữa?.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Chỉ đến lúc này Quan Hoàng mới dám chắc chắn, nó thật sự có.Thực lực của thiên nữ Tạo Hóa trước mặt hoàn toàn thuộc về hệ thống và văn minh võ đạo khác.Thực lực của cò ta có thể được coi là vô địch tuyệt đối chăng?Ánh mắt Quan Hoàng nóng rực, mặc dù thương nặng nhưng ông ta vẫn vô cùng phấn khích.Bởi vì ông ta nhìn thấy con đường tương lai, biết được phương hướng võ đạo, biết được sự vô tận của võ đạo.“Ong không gọi thuộc hạ và các tiền bối đến giúp ông sao?”, thiên nữ Tạo Hóa thản nhiên nói.sở dĩ cô ta không trực tiếp ra tay và gi3t ch3t Quan Hoàng, lý do rất đơn giản, đó là nế mặt Quan Khuynh Thành.Cô ta khá thích Quan Khuynh Thành.Vì vậy, tất nhiên sẽ không gi3t ch3t Quan Hoàng, nếu không thì cả đời này Tô Minh và Quan Khuynh Thành sẽ hữu duyên vô phận mất.Ngoài ra, mặc dù Quan Hoàng khiến người khác ghét bỏ, vò cùng kiêu ngạo và hống hách nhưng chưa đến nỗi bịchết.Cộng với thái độ lúc này cũng khá tốt nên thiên nữ Tạo Hóa chỉ định trừng phạt thôi.“Đứng trước mặt tiền bối, kể cả tập trung tất cả tu giả võ đạo của thế giới Đại Thiên thì có thể làm gì được ạ?”, Quan Hoàng cung kính nói, sau đó ông ta đột nhiên quỳ xuống.Phụp!Õng ta thật sự quỳ xuống!Đường đường là Quan Hoàng mà lại quỳ xuống như vậy sao?Đúng là khiến tất cả mọingười đêu kinh ngạc.“Cầu xin tiền bối thu nhận tôi làm đồ đệ”.Người kinh hãi nhất phải kế đến con gái ông ta là Quan Khuynh Thành.Cô ta hiểu quá rõ phụ hoàng của mình là người kiêu ngạo đến mức nào?Không dưới một lần cô ta từng nghe phụ hoàng cô ta kiêu ngạo mà nói rằng: “Trên đời này chỉ quỳ trước bố mẹ chứ không quỳ trước trời đất”.Trong trí nhớ của cò ta,đừng nói là quỳ xuống mà kế cả cúi đầu trước người khác thì phụ hoàng cũng chưa bao giờ có.Kể cả đối mặt với chủ nhân của La Thiên đẳng cấp nhất và có danh tiếng lớn nhất ở thế giới Đại Thiên thì phụ hoàng của cô ta cũng chưa từng khiếp sợ, cùng lắm là coi như những người bạn bình thường.Nhưng hiện giờ phụ hoàng lại quỳ xuống xin bái SƯ?Đây còn là phụ hoàng của mình không?Tam quan của Quan Khuynh Thành như sụp đổ.Cô ta cảm thấy khó thở, cứ đờ đẫn nhìn phụ hoàng đang quỳ trên đất.Những người khác có mặt ở đây cũng vậy.Không khí lúc này thật sự quá nặng nề.Hàng triệu ánh mắt nhìn về phía thiên nữ Tạo Hóa, họ kính sợ đến mức không còn từ gì có thể diễn tả nổi.“Ông quá yếu, hơn nữa cũng không có tiềm lực”, thiên nữ Tạo Hóa lắc đầu, nói.Nếu đồ đệ của cô ta yếunhư Quan Hoàng thì thế diện của cô ta làm gì còn nữa?.