Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 938: 938: Nó Chỉ Có Thể Giữ Một Tháng Thôi Đúng Không

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Đương nhiên rồi, Đại Địa Huyền Vũ, ha ha… Bổn thiên nữ cũng có chút ấn tượng, đúng làmột người có tư chất cực cao về mặt phòng ngự”, Thiên nữ Tạo Hóa cười nói.Tò Minh càng nóng lòng muốn thử, có thể khiến Thiên nữ Tạo Hóa nghe nói và còn mở miệng khen thì quả là hiếm thấy.“Phá hủy cái khiên Đại Địa Huyền Vũ kia đã rồi nói sau”, Tò Minh đáp với giọng hừng hực ý chí chiến đấu.Nếu Đại Địa Huyền Vũ tự mình thi triển “Khiên Đại Địa Huyền Vũ” thì Tò Minh sẽ tự mình hiểu lấy, trước mắt, anh không thế nào phá hủy nó dù có dùng hết những con bài chưalật.Nhưng chiêu này là do tộc Kim Bằng Thái Cổ thi triển, ha ha…“Keng!”Long Ngục Kiếm trong tay bỗng rung lên.Anh vung kiếm lên, tức thì chém ra 99 nhát, rồi gộp lại thành 4 nhát.Kiếm mang nối liền không dứt như sóng chấn động, phóng thẳng về phía khiên Đại Địa Huyền Vũ.Nhát nhát chồng lên nhau.Vả lại, còn tập trung vào cùng một chỗ.Thế nên, sức mạnh của nó cực kỳ khủng bố.Nhưng mà.Thoáng chốc, vị trí bị tấn còng trên khiên Đại Địa Huyền Vũ chỉ tối đi một chút, chứ không có vẻ gì là bị đánh vỡ.Sau đó, chỗ đó lại bị ánh sáng màu nâu khác chảy tới lấp đầy, rồi còn nguyên như không.Trông mà hãi!“Đúng là khiến người ta phải than thở”, Tô Minh thầm khen, rồi càng kính trọng Đại Địa Huyền Vũ – Đại Đế của tộc thú mà mình chưa có cơ hội được gặp kia hơn.Lúc này, cả Hoang Thành đều phát ra từng tiếng hít sâu.Ai cũng cảm thấy cực kỳ chấn động.Đòn tấn công của Tô Minh mạnh nhường nào thì mọi người đã được chứng kiến ở trận đánh với Kim Tô Y ban nãy.Nói thật, chắc từng lớp kiếm mang điên cuồng xếp chồng lên nhau kia có thể lập tức hạ gục một caothủ Thiên Diễn tầng hai hay thậm chí là tầng ba của tộc thú.Thế nhưng, tấm khiên Đại Địa Huyền Vũ kia lại không chút sứt mẻ.Thật là đáng sợ.“Tộc trưởng, đây… đây cũng quá trâu bò fôi!”“Tộc trưởng, có khiên Đại Địa Huyền Vũ thì tộc Kim Bằng Thái CỔ chúng ta có thể đứng sừng sững ở Hoang Thành rồi.Dù là cao thủ đỉnh cấp của thế giới loài người tới cũng không thể làm gì được tộc ta”.“Tộc trưởng… đây… đây làthật ư?”Đám lãnh đạo của tộc Kim Bằng Thái Cổ xung quanh Kim Cửu Thương đều kích động đỏ mặt..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Đương nhiên rồi, Đại Địa Huyền Vũ, ha ha… Bổn thiên nữ cũng có chút ấn tượng, đúng làmột người có tư chất cực cao về mặt phòng ngự”, Thiên nữ Tạo Hóa cười nói.Tò Minh càng nóng lòng muốn thử, có thể khiến Thiên nữ Tạo Hóa nghe nói và còn mở miệng khen thì quả là hiếm thấy.“Phá hủy cái khiên Đại Địa Huyền Vũ kia đã rồi nói sau”, Tò Minh đáp với giọng hừng hực ý chí chiến đấu.Nếu Đại Địa Huyền Vũ tự mình thi triển “Khiên Đại Địa Huyền Vũ” thì Tò Minh sẽ tự mình hiểu lấy, trước mắt, anh không thế nào phá hủy nó dù có dùng hết những con bài chưalật.Nhưng chiêu này là do tộc Kim Bằng Thái Cổ thi triển, ha ha…“Keng!”Long Ngục Kiếm trong tay bỗng rung lên.Anh vung kiếm lên, tức thì chém ra 99 nhát, rồi gộp lại thành 4 nhát.Kiếm mang nối liền không dứt như sóng chấn động, phóng thẳng về phía khiên Đại Địa Huyền Vũ.Nhát nhát chồng lên nhau.Vả lại, còn tập trung vào cùng một chỗ.Thế nên, sức mạnh của nó cực kỳ khủng bố.Nhưng mà.Thoáng chốc, vị trí bị tấn còng trên khiên Đại Địa Huyền Vũ chỉ tối đi một chút, chứ không có vẻ gì là bị đánh vỡ.Sau đó, chỗ đó lại bị ánh sáng màu nâu khác chảy tới lấp đầy, rồi còn nguyên như không.Trông mà hãi!“Đúng là khiến người ta phải than thở”, Tô Minh thầm khen, rồi càng kính trọng Đại Địa Huyền Vũ – Đại Đế của tộc thú mà mình chưa có cơ hội được gặp kia hơn.Lúc này, cả Hoang Thành đều phát ra từng tiếng hít sâu.Ai cũng cảm thấy cực kỳ chấn động.Đòn tấn công của Tô Minh mạnh nhường nào thì mọi người đã được chứng kiến ở trận đánh với Kim Tô Y ban nãy.Nói thật, chắc từng lớp kiếm mang điên cuồng xếp chồng lên nhau kia có thể lập tức hạ gục một caothủ Thiên Diễn tầng hai hay thậm chí là tầng ba của tộc thú.Thế nhưng, tấm khiên Đại Địa Huyền Vũ kia lại không chút sứt mẻ.Thật là đáng sợ.“Tộc trưởng, đây… đây cũng quá trâu bò fôi!”“Tộc trưởng, có khiên Đại Địa Huyền Vũ thì tộc Kim Bằng Thái CỔ chúng ta có thể đứng sừng sững ở Hoang Thành rồi.Dù là cao thủ đỉnh cấp của thế giới loài người tới cũng không thể làm gì được tộc ta”.“Tộc trưởng… đây… đây làthật ư?”Đám lãnh đạo của tộc Kim Bằng Thái Cổ xung quanh Kim Cửu Thương đều kích động đỏ mặt..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Đương nhiên rồi, Đại Địa Huyền Vũ, ha ha… Bổn thiên nữ cũng có chút ấn tượng, đúng làmột người có tư chất cực cao về mặt phòng ngự”, Thiên nữ Tạo Hóa cười nói.Tò Minh càng nóng lòng muốn thử, có thể khiến Thiên nữ Tạo Hóa nghe nói và còn mở miệng khen thì quả là hiếm thấy.“Phá hủy cái khiên Đại Địa Huyền Vũ kia đã rồi nói sau”, Tò Minh đáp với giọng hừng hực ý chí chiến đấu.Nếu Đại Địa Huyền Vũ tự mình thi triển “Khiên Đại Địa Huyền Vũ” thì Tò Minh sẽ tự mình hiểu lấy, trước mắt, anh không thế nào phá hủy nó dù có dùng hết những con bài chưalật.Nhưng chiêu này là do tộc Kim Bằng Thái Cổ thi triển, ha ha…“Keng!”Long Ngục Kiếm trong tay bỗng rung lên.Anh vung kiếm lên, tức thì chém ra 99 nhát, rồi gộp lại thành 4 nhát.Kiếm mang nối liền không dứt như sóng chấn động, phóng thẳng về phía khiên Đại Địa Huyền Vũ.Nhát nhát chồng lên nhau.Vả lại, còn tập trung vào cùng một chỗ.Thế nên, sức mạnh của nó cực kỳ khủng bố.Nhưng mà.Thoáng chốc, vị trí bị tấn còng trên khiên Đại Địa Huyền Vũ chỉ tối đi một chút, chứ không có vẻ gì là bị đánh vỡ.Sau đó, chỗ đó lại bị ánh sáng màu nâu khác chảy tới lấp đầy, rồi còn nguyên như không.Trông mà hãi!“Đúng là khiến người ta phải than thở”, Tô Minh thầm khen, rồi càng kính trọng Đại Địa Huyền Vũ – Đại Đế của tộc thú mà mình chưa có cơ hội được gặp kia hơn.Lúc này, cả Hoang Thành đều phát ra từng tiếng hít sâu.Ai cũng cảm thấy cực kỳ chấn động.Đòn tấn công của Tô Minh mạnh nhường nào thì mọi người đã được chứng kiến ở trận đánh với Kim Tô Y ban nãy.Nói thật, chắc từng lớp kiếm mang điên cuồng xếp chồng lên nhau kia có thể lập tức hạ gục một caothủ Thiên Diễn tầng hai hay thậm chí là tầng ba của tộc thú.Thế nhưng, tấm khiên Đại Địa Huyền Vũ kia lại không chút sứt mẻ.Thật là đáng sợ.“Tộc trưởng, đây… đây cũng quá trâu bò fôi!”“Tộc trưởng, có khiên Đại Địa Huyền Vũ thì tộc Kim Bằng Thái CỔ chúng ta có thể đứng sừng sững ở Hoang Thành rồi.Dù là cao thủ đỉnh cấp của thế giới loài người tới cũng không thể làm gì được tộc ta”.“Tộc trưởng… đây… đây làthật ư?”Đám lãnh đạo của tộc Kim Bằng Thái Cổ xung quanh Kim Cửu Thương đều kích động đỏ mặt..

Chương 938: 938: Nó Chỉ Có Thể Giữ Một Tháng Thôi Đúng Không