Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 937: 937: Giấu Kỹ Ghê!
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Cuối cùng, màng sáng màu nâu ấy đã trở nên cứng rắn một cách không tài nào tưởng tượng nổi.Khí thế tỏa ra từ trên những đường vân ấy dường như cất chứa một tầng phòng ngự đỉnhcấp.cảnh tượng ấy vừa chấn động lại đáng sợ.Chẳng ai ngờtộc Kim Bằng Thái Cố còn có chiêu đó.Dù là Tò Minh cũng khá bất ngờ.“Thế nên, chàng trai trẻ à, giờ cậu còn dám khoác lác nói mình có thể đi vào Bằng Cư không?”, Kim Cửu Thương gằn từng chữ một nói: “Không gian phòng ngự này là chiêu do Đại Địa Huyền Vũ – Đại Đế của yêu thú từ thời viên cổ sáng tạo ra.Nó tên là ‘Khiên Đại Địa HuyềnVũ’.Tổ tiên tộc Kim Bằng Thái CỔ chúng tôi là bạn thân của Đại Địa Huyền Vũ nên may mắn học được chiêu này.Và được truyền lại qua bao đời.Tôi đúng là thẹn với tổ tiên, hàng tỉ năm qua, đây là lần đầu tiên tộc Kim Bằng Thái CỔ bị ép đến nỗi phải dùng tới ‘Khiên Đại Địa Huyền Vũ’!”Kim Cửu Thương nhấn nhá với vẻ đầy kiêu ngạo và tự hào.Đó là niềm tự hào của tộc Kim Bằng Thái Cố.“Giấu kỹ ghê!”, lúc này, bên trong Hoang Thành, những cao thủ của 9 tộc thú khác cũng không khỏi than thở, bỗng dưngcảm thấy tộc Kim Bằng Thái Cổ nằm trong top 10 các tộc thú là do họ cố ý khiêm tốn.Chứ không thì họ cũng có đủ sức mạnh để vượt qua 9 tộc khác rồi.Mọi người đều cảm thán, rồi lại quay sang nhìn Tô Minh.Chắc chàng trai loài người này không thể lập nên kỳ tích gì nữa đâu nhỉ?Việc gì cũng phải có một mức độ nhất định.Tộc thú nào mà chưa từng nghe đến tên tuổi của Đại Địa Huyền Vũ chứ?Trong lịch sử, tộc thú có rất nhiều Đại Đế, cũng chẳng ít hơn loài người là bao.Trong số đó, người có lực phòng ngự mạnh nhất thì phải nói đến Đại Địa Huyền Vũ.ông ấy nổi tiếng vì sức phòng ngự của mình.Cuối cùng, còn dựa vào nó để nhập đạo xưng Đế.Trong lĩnh vực đó, có thể nói Đại Địa Huyền Vũ là người đứng đầu trong tất cả các Đại Đế.Ông ấy tự nghĩ ra “Khiên Đại Địa Huyền Vũ”, dù tộc Kim Bằng Thái Cố chỉ học được chút ít và không có đủ sức mạnh để phát huy hết chiêu ấy.Thế nhưng, chỉdùng để ngăn cản chàng trai loài người này thì chắc cũng dư sức rôi ây nhí?“Thú vị”, Tô Minh đứng trước Bằng Cư, tận mắt nhìn thấy tấm khiên Đại Địa Huyền Vũ hình thành, trong lòng lại thấy háo hức.Anh có thể cảm giác được sự đặc biệt và tuyệt diệu của tấm khiên Đại Địa Huyền Vũ kia.Thứ tốt.“Thiên nữ tiền bối, nếu tòi học được chiêu ‘Khiên Đại Địa Huyền Vũ’ kia fôi thêm vào lực phòng ngự của cơ thể mình thìchẳc sẽ mạnh lẳm nhỉ?”, Tò Minh không kiềm được hỏi..
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Cuối cùng, màng sáng màu nâu ấy đã trở nên cứng rắn một cách không tài nào tưởng tượng nổi.Khí thế tỏa ra từ trên những đường vân ấy dường như cất chứa một tầng phòng ngự đỉnhcấp.cảnh tượng ấy vừa chấn động lại đáng sợ.Chẳng ai ngờtộc Kim Bằng Thái Cố còn có chiêu đó.Dù là Tò Minh cũng khá bất ngờ.“Thế nên, chàng trai trẻ à, giờ cậu còn dám khoác lác nói mình có thể đi vào Bằng Cư không?”, Kim Cửu Thương gằn từng chữ một nói: “Không gian phòng ngự này là chiêu do Đại Địa Huyền Vũ – Đại Đế của yêu thú từ thời viên cổ sáng tạo ra.Nó tên là ‘Khiên Đại Địa HuyềnVũ’.Tổ tiên tộc Kim Bằng Thái CỔ chúng tôi là bạn thân của Đại Địa Huyền Vũ nên may mắn học được chiêu này.Và được truyền lại qua bao đời.Tôi đúng là thẹn với tổ tiên, hàng tỉ năm qua, đây là lần đầu tiên tộc Kim Bằng Thái CỔ bị ép đến nỗi phải dùng tới ‘Khiên Đại Địa Huyền Vũ’!”Kim Cửu Thương nhấn nhá với vẻ đầy kiêu ngạo và tự hào.Đó là niềm tự hào của tộc Kim Bằng Thái Cố.“Giấu kỹ ghê!”, lúc này, bên trong Hoang Thành, những cao thủ của 9 tộc thú khác cũng không khỏi than thở, bỗng dưngcảm thấy tộc Kim Bằng Thái Cổ nằm trong top 10 các tộc thú là do họ cố ý khiêm tốn.Chứ không thì họ cũng có đủ sức mạnh để vượt qua 9 tộc khác rồi.Mọi người đều cảm thán, rồi lại quay sang nhìn Tô Minh.Chắc chàng trai loài người này không thể lập nên kỳ tích gì nữa đâu nhỉ?Việc gì cũng phải có một mức độ nhất định.Tộc thú nào mà chưa từng nghe đến tên tuổi của Đại Địa Huyền Vũ chứ?Trong lịch sử, tộc thú có rất nhiều Đại Đế, cũng chẳng ít hơn loài người là bao.Trong số đó, người có lực phòng ngự mạnh nhất thì phải nói đến Đại Địa Huyền Vũ.ông ấy nổi tiếng vì sức phòng ngự của mình.Cuối cùng, còn dựa vào nó để nhập đạo xưng Đế.Trong lĩnh vực đó, có thể nói Đại Địa Huyền Vũ là người đứng đầu trong tất cả các Đại Đế.Ông ấy tự nghĩ ra “Khiên Đại Địa Huyền Vũ”, dù tộc Kim Bằng Thái Cố chỉ học được chút ít và không có đủ sức mạnh để phát huy hết chiêu ấy.Thế nhưng, chỉdùng để ngăn cản chàng trai loài người này thì chắc cũng dư sức rôi ây nhí?“Thú vị”, Tô Minh đứng trước Bằng Cư, tận mắt nhìn thấy tấm khiên Đại Địa Huyền Vũ hình thành, trong lòng lại thấy háo hức.Anh có thể cảm giác được sự đặc biệt và tuyệt diệu của tấm khiên Đại Địa Huyền Vũ kia.Thứ tốt.“Thiên nữ tiền bối, nếu tòi học được chiêu ‘Khiên Đại Địa Huyền Vũ’ kia fôi thêm vào lực phòng ngự của cơ thể mình thìchẳc sẽ mạnh lẳm nhỉ?”, Tò Minh không kiềm được hỏi..
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Cuối cùng, màng sáng màu nâu ấy đã trở nên cứng rắn một cách không tài nào tưởng tượng nổi.Khí thế tỏa ra từ trên những đường vân ấy dường như cất chứa một tầng phòng ngự đỉnhcấp.cảnh tượng ấy vừa chấn động lại đáng sợ.Chẳng ai ngờtộc Kim Bằng Thái Cố còn có chiêu đó.Dù là Tò Minh cũng khá bất ngờ.“Thế nên, chàng trai trẻ à, giờ cậu còn dám khoác lác nói mình có thể đi vào Bằng Cư không?”, Kim Cửu Thương gằn từng chữ một nói: “Không gian phòng ngự này là chiêu do Đại Địa Huyền Vũ – Đại Đế của yêu thú từ thời viên cổ sáng tạo ra.Nó tên là ‘Khiên Đại Địa HuyềnVũ’.Tổ tiên tộc Kim Bằng Thái CỔ chúng tôi là bạn thân của Đại Địa Huyền Vũ nên may mắn học được chiêu này.Và được truyền lại qua bao đời.Tôi đúng là thẹn với tổ tiên, hàng tỉ năm qua, đây là lần đầu tiên tộc Kim Bằng Thái CỔ bị ép đến nỗi phải dùng tới ‘Khiên Đại Địa Huyền Vũ’!”Kim Cửu Thương nhấn nhá với vẻ đầy kiêu ngạo và tự hào.Đó là niềm tự hào của tộc Kim Bằng Thái Cố.“Giấu kỹ ghê!”, lúc này, bên trong Hoang Thành, những cao thủ của 9 tộc thú khác cũng không khỏi than thở, bỗng dưngcảm thấy tộc Kim Bằng Thái Cổ nằm trong top 10 các tộc thú là do họ cố ý khiêm tốn.Chứ không thì họ cũng có đủ sức mạnh để vượt qua 9 tộc khác rồi.Mọi người đều cảm thán, rồi lại quay sang nhìn Tô Minh.Chắc chàng trai loài người này không thể lập nên kỳ tích gì nữa đâu nhỉ?Việc gì cũng phải có một mức độ nhất định.Tộc thú nào mà chưa từng nghe đến tên tuổi của Đại Địa Huyền Vũ chứ?Trong lịch sử, tộc thú có rất nhiều Đại Đế, cũng chẳng ít hơn loài người là bao.Trong số đó, người có lực phòng ngự mạnh nhất thì phải nói đến Đại Địa Huyền Vũ.ông ấy nổi tiếng vì sức phòng ngự của mình.Cuối cùng, còn dựa vào nó để nhập đạo xưng Đế.Trong lĩnh vực đó, có thể nói Đại Địa Huyền Vũ là người đứng đầu trong tất cả các Đại Đế.Ông ấy tự nghĩ ra “Khiên Đại Địa Huyền Vũ”, dù tộc Kim Bằng Thái Cố chỉ học được chút ít và không có đủ sức mạnh để phát huy hết chiêu ấy.Thế nhưng, chỉdùng để ngăn cản chàng trai loài người này thì chắc cũng dư sức rôi ây nhí?“Thú vị”, Tô Minh đứng trước Bằng Cư, tận mắt nhìn thấy tấm khiên Đại Địa Huyền Vũ hình thành, trong lòng lại thấy háo hức.Anh có thể cảm giác được sự đặc biệt và tuyệt diệu của tấm khiên Đại Địa Huyền Vũ kia.Thứ tốt.“Thiên nữ tiền bối, nếu tòi học được chiêu ‘Khiên Đại Địa Huyền Vũ’ kia fôi thêm vào lực phòng ngự của cơ thể mình thìchẳc sẽ mạnh lẳm nhỉ?”, Tò Minh không kiềm được hỏi..