Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 958: 958: Tuyệt Vọng Thất Vọng

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Giống như vầng thái dương, cho dù khí tức đã kiềm hãm lại, nhưng vầng hào quang vẫn chiếu rọi bõ’n phương, áp chê’những người đang có mặt tới thở không nổi.Tư Nam Quân không nhịn được mà xích lại gần Lâu sở hơn, hận không thể khảm cả cơ thế lên người ông ta, như vậy mới có cảm giác an toàn.Trong tiềm thức bà ta lúc này khát vọng Lâu sở có thể vì mình mà làm chủ.Đáng tiếc.Lâu Sở căn bản không có can đảm đó.Sỉ nhục người phụ nữ của mình như vậy, Tư Sùng Tuấnkhông cho ông ta lấy một chút mặt mũi, thậm chí còn trực tiếp làm ông ta bẽ mặt.Lâu Sở có thể không phẫn nộ sao???Đương nhiên.vẫn là không dám biếu đạt bất kỳ thái độ gì, chỉ có thể âm thầm đè nén nơi đáy lòng.Giờ phút này, ông ta đã quên trước khi Tư Sùng Tuấn xuất hiện, những lời lẽ điên cuồng đầy ngạo mạn, đắc ý cùng tự tin tràn đầy của mình trước mặt Tư Nam Quân, muốn tìm lại công lý cùng báo thù rửahận cho bà ta.Sắc mặt của Tư Nam Quân càng tái nhợt.Cắn chặt môi.Nước mắt chực trào.Tuyệt vọng, thất vọng.Bà ta đã nhìn ra thái độ của Lâu Sở.Có thể tưởng tượng được.Mọi thứ thật nực cười.Trước khi Tư Sùng Tuấn đến, bà ta thực sự rất hào hứng, nhưsắp bay lên thiên đường vậy!!!Ảo tưởng.Dường như dưới sự dẫn dắt của người đàn ông của mình, hành hạ xé xác Tư Sùng Tuấn đến chết, rồi chém giết ngược trở lại Bình La Thiên nhà họ Tư, tìm lại công bằng cho mẹ mình.Ai ngờ được rằng tất cả chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước.“Cậu hai nhà họ Lâu? Cậu là em rể của tôi?”, Tư Sùng Tuấn nhìn Lâu sở cười hỏi.Lâu Sở rùng mình, vội vãkhom lưng cúi đầu: “Chào anh Sùng Tuấn, tòi… quả thực quan hệ giữa tòi và Tư Nam Quân khá tốt.?.”Không trả lời trực diện.“Tôi đang hỏi, cậu là em rể của Tư Sùng Tuấn tôi sao?”, Tư Sùng Tuấn lại vô cùng mạnh mẽ, căn bản không cho Lâu sở cơ hội đánh lạc hướng, ánh mắt ông ta hơi lạnh đi, như có hai tia băng giá đâm xuyên qua người Lâu Sở, Lâu Sở chỉ cảm thấy toàn thân rét run, cả người như rơi vào hô’ tử thần, không thể kiểm soát được mà lùi lại một bước.Da đầu ông ta tê dại, vội vàng đáp: “Anh Sùng Tuấn hiếu… I • __.z • – z • – z • -4- Xhiếu lâm roi, tôi… tôi… tôi đã có vợ và con tại Đại Thịnh Thiên, Tư Nam Quân chỉ là hồng nhan trong quá khứ mà thòi, hiện tại đã không còn quan hệ gì nữa, Lâu Sử tất nhiên không có phúc phận được làm em rể của anh Sùng Tuấn rồi”..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Giống như vầng thái dương, cho dù khí tức đã kiềm hãm lại, nhưng vầng hào quang vẫn chiếu rọi bõ’n phương, áp chê’những người đang có mặt tới thở không nổi.Tư Nam Quân không nhịn được mà xích lại gần Lâu sở hơn, hận không thể khảm cả cơ thế lên người ông ta, như vậy mới có cảm giác an toàn.Trong tiềm thức bà ta lúc này khát vọng Lâu sở có thể vì mình mà làm chủ.Đáng tiếc.Lâu Sở căn bản không có can đảm đó.Sỉ nhục người phụ nữ của mình như vậy, Tư Sùng Tuấnkhông cho ông ta lấy một chút mặt mũi, thậm chí còn trực tiếp làm ông ta bẽ mặt.Lâu Sở có thể không phẫn nộ sao???Đương nhiên.vẫn là không dám biếu đạt bất kỳ thái độ gì, chỉ có thể âm thầm đè nén nơi đáy lòng.Giờ phút này, ông ta đã quên trước khi Tư Sùng Tuấn xuất hiện, những lời lẽ điên cuồng đầy ngạo mạn, đắc ý cùng tự tin tràn đầy của mình trước mặt Tư Nam Quân, muốn tìm lại công lý cùng báo thù rửahận cho bà ta.Sắc mặt của Tư Nam Quân càng tái nhợt.Cắn chặt môi.Nước mắt chực trào.Tuyệt vọng, thất vọng.Bà ta đã nhìn ra thái độ của Lâu Sở.Có thể tưởng tượng được.Mọi thứ thật nực cười.Trước khi Tư Sùng Tuấn đến, bà ta thực sự rất hào hứng, nhưsắp bay lên thiên đường vậy!!!Ảo tưởng.Dường như dưới sự dẫn dắt của người đàn ông của mình, hành hạ xé xác Tư Sùng Tuấn đến chết, rồi chém giết ngược trở lại Bình La Thiên nhà họ Tư, tìm lại công bằng cho mẹ mình.Ai ngờ được rằng tất cả chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước.“Cậu hai nhà họ Lâu? Cậu là em rể của tôi?”, Tư Sùng Tuấn nhìn Lâu sở cười hỏi.Lâu Sở rùng mình, vội vãkhom lưng cúi đầu: “Chào anh Sùng Tuấn, tòi… quả thực quan hệ giữa tòi và Tư Nam Quân khá tốt.?.”Không trả lời trực diện.“Tôi đang hỏi, cậu là em rể của Tư Sùng Tuấn tôi sao?”, Tư Sùng Tuấn lại vô cùng mạnh mẽ, căn bản không cho Lâu sở cơ hội đánh lạc hướng, ánh mắt ông ta hơi lạnh đi, như có hai tia băng giá đâm xuyên qua người Lâu Sở, Lâu Sở chỉ cảm thấy toàn thân rét run, cả người như rơi vào hô’ tử thần, không thể kiểm soát được mà lùi lại một bước.Da đầu ông ta tê dại, vội vàng đáp: “Anh Sùng Tuấn hiếu… I • __.z • – z • – z • -4- Xhiếu lâm roi, tôi… tôi… tôi đã có vợ và con tại Đại Thịnh Thiên, Tư Nam Quân chỉ là hồng nhan trong quá khứ mà thòi, hiện tại đã không còn quan hệ gì nữa, Lâu Sử tất nhiên không có phúc phận được làm em rể của anh Sùng Tuấn rồi”..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Giống như vầng thái dương, cho dù khí tức đã kiềm hãm lại, nhưng vầng hào quang vẫn chiếu rọi bõ’n phương, áp chê’những người đang có mặt tới thở không nổi.Tư Nam Quân không nhịn được mà xích lại gần Lâu sở hơn, hận không thể khảm cả cơ thế lên người ông ta, như vậy mới có cảm giác an toàn.Trong tiềm thức bà ta lúc này khát vọng Lâu sở có thể vì mình mà làm chủ.Đáng tiếc.Lâu Sở căn bản không có can đảm đó.Sỉ nhục người phụ nữ của mình như vậy, Tư Sùng Tuấnkhông cho ông ta lấy một chút mặt mũi, thậm chí còn trực tiếp làm ông ta bẽ mặt.Lâu Sở có thể không phẫn nộ sao???Đương nhiên.vẫn là không dám biếu đạt bất kỳ thái độ gì, chỉ có thể âm thầm đè nén nơi đáy lòng.Giờ phút này, ông ta đã quên trước khi Tư Sùng Tuấn xuất hiện, những lời lẽ điên cuồng đầy ngạo mạn, đắc ý cùng tự tin tràn đầy của mình trước mặt Tư Nam Quân, muốn tìm lại công lý cùng báo thù rửahận cho bà ta.Sắc mặt của Tư Nam Quân càng tái nhợt.Cắn chặt môi.Nước mắt chực trào.Tuyệt vọng, thất vọng.Bà ta đã nhìn ra thái độ của Lâu Sở.Có thể tưởng tượng được.Mọi thứ thật nực cười.Trước khi Tư Sùng Tuấn đến, bà ta thực sự rất hào hứng, nhưsắp bay lên thiên đường vậy!!!Ảo tưởng.Dường như dưới sự dẫn dắt của người đàn ông của mình, hành hạ xé xác Tư Sùng Tuấn đến chết, rồi chém giết ngược trở lại Bình La Thiên nhà họ Tư, tìm lại công bằng cho mẹ mình.Ai ngờ được rằng tất cả chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước.“Cậu hai nhà họ Lâu? Cậu là em rể của tôi?”, Tư Sùng Tuấn nhìn Lâu sở cười hỏi.Lâu Sở rùng mình, vội vãkhom lưng cúi đầu: “Chào anh Sùng Tuấn, tòi… quả thực quan hệ giữa tòi và Tư Nam Quân khá tốt.?.”Không trả lời trực diện.“Tôi đang hỏi, cậu là em rể của Tư Sùng Tuấn tôi sao?”, Tư Sùng Tuấn lại vô cùng mạnh mẽ, căn bản không cho Lâu sở cơ hội đánh lạc hướng, ánh mắt ông ta hơi lạnh đi, như có hai tia băng giá đâm xuyên qua người Lâu Sở, Lâu Sở chỉ cảm thấy toàn thân rét run, cả người như rơi vào hô’ tử thần, không thể kiểm soát được mà lùi lại một bước.Da đầu ông ta tê dại, vội vàng đáp: “Anh Sùng Tuấn hiếu… I • __.z • – z • – z • -4- Xhiếu lâm roi, tôi… tôi… tôi đã có vợ và con tại Đại Thịnh Thiên, Tư Nam Quân chỉ là hồng nhan trong quá khứ mà thòi, hiện tại đã không còn quan hệ gì nữa, Lâu Sử tất nhiên không có phúc phận được làm em rể của anh Sùng Tuấn rồi”..

Chương 958: 958: Tuyệt Vọng Thất Vọng