Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 975: 975: Rung Động
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Nhưng… nhưng mà, bây giờ tôi nghĩ lại quá trình bị đuối giết suốt một tháng qua, dường như… dường như… dường như đều là chủng tộc kia cố ý, tòi mới có thể chưa bị giết chết.Thậm chí, trong lúc vò hình tòi đã bị cường giả của chủng tộc này xua đuổi đến phụ cận cửa bí cảnh.Chủng tộc này muốn tôi mở cửa bí cảnh, bọn… bọn họ muốn đi ra!”Cuối cùng Quý Thanh Hòa cũng hiểu rõ hết thảy.Cũng chính vì vậy, toàn thâncò ta rét lạnh…Mà thời điểm giọng nói của Quý Thanh Hòa vừa mới dứt.Đột nhiên.cửa bí cảnh vừa mới đóng, lại… lại… lại bắt đầu động đậy, tỏa ra ánh sáng quỷ dị mà kinh khủng.Bỗng.“Vù vù vù… Cò bé nhỏ, cò cuối cùng cũng hiểu rồi sao? Đáng tiếc, đã trễ rồi.Tộc Quỷ Hư giáng thế, không ai có thể ngăn cản, vù vù vù…”Một giọng nói già nua, yêu dị, trầm bổng truyền đến từ bên trong bí cảnh.Lại có một khuôn mặt người xấu xí khổng lồ ngọ nguậy hiện lên bên trên cửa.Bên trong, khí tức khủng bô’ và cực kỳ áp bách điên cuồng trào ra bên ngoài.“Đáng chết!”, sắc mặt Lâm Chân Võ hoàn toàn thay đổi.Lúc này cho dù muốn chạy thì dường như cũng không còn kịp…Bởi vì khí tức của gươngmặt quỷ kinh khủng kia quá mạnh mẽ, bao phủ khắp mọi nơi, tựa như sức mạnh thương thiên trấn áp mọi người.Còn chạy thế nào được?Hoàn toàn bị giam giữ rồi!“Tòi… tòi có tội”, Quý Thanh Hòa cũng bị giam cầm, mãi đến lúc này cò ta mới biết được tộc Quỷ Hư này rốt cuộc có bao nhiêu kinh khủng.Hóa ra, cho dù cô ta là cảnh giới Bất Tử tầng thứ nhất thì cũng còn lâu mới là đối thủ của tộc Quỷ Hư.Trong khoảng thời gian này, thứ gọi là truy sát thực ra chính là bỡn cợt, là xua đuổi cô ta, để cò ta giúpbọn họ mở cửa bí cảnh ra!Quý Thanh Hòa hận không thể cho mình một cái bạt tai thật mạnh.Quý Thanh Hòa, mày là kẻ yếu.Mày hại chết tất cả mọi người.Quý Thanh Hòa dùng hết toàn lực giãy giụa.Điên cuồng vận chuyến chân khí.Cũng không có tác dụng.“Cô gái bé nhỏ, đừng cố vùng vẫy nữa.Xét thấy cô đã có cống hiến to lớn cho tộc Quỷ Hư, lão tổ có thế tha cho cô tội chết, chỉ cần cô gia nhập tộc Quỷ Hư là được”, gương mặt quỷ ngọ nguậy hiện lên trên cửa bí cảnh nhe răng trợn mắt cười to.Mà cửa bí cảnh kia càng ngày càng lung lay.Thấy thật sự sắp bị mở ra một lần nữa..
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Nhưng… nhưng mà, bây giờ tôi nghĩ lại quá trình bị đuối giết suốt một tháng qua, dường như… dường như… dường như đều là chủng tộc kia cố ý, tòi mới có thể chưa bị giết chết.Thậm chí, trong lúc vò hình tòi đã bị cường giả của chủng tộc này xua đuổi đến phụ cận cửa bí cảnh.Chủng tộc này muốn tôi mở cửa bí cảnh, bọn… bọn họ muốn đi ra!”Cuối cùng Quý Thanh Hòa cũng hiểu rõ hết thảy.Cũng chính vì vậy, toàn thâncò ta rét lạnh…Mà thời điểm giọng nói của Quý Thanh Hòa vừa mới dứt.Đột nhiên.cửa bí cảnh vừa mới đóng, lại… lại… lại bắt đầu động đậy, tỏa ra ánh sáng quỷ dị mà kinh khủng.Bỗng.“Vù vù vù… Cò bé nhỏ, cò cuối cùng cũng hiểu rồi sao? Đáng tiếc, đã trễ rồi.Tộc Quỷ Hư giáng thế, không ai có thể ngăn cản, vù vù vù…”Một giọng nói già nua, yêu dị, trầm bổng truyền đến từ bên trong bí cảnh.Lại có một khuôn mặt người xấu xí khổng lồ ngọ nguậy hiện lên bên trên cửa.Bên trong, khí tức khủng bô’ và cực kỳ áp bách điên cuồng trào ra bên ngoài.“Đáng chết!”, sắc mặt Lâm Chân Võ hoàn toàn thay đổi.Lúc này cho dù muốn chạy thì dường như cũng không còn kịp…Bởi vì khí tức của gươngmặt quỷ kinh khủng kia quá mạnh mẽ, bao phủ khắp mọi nơi, tựa như sức mạnh thương thiên trấn áp mọi người.Còn chạy thế nào được?Hoàn toàn bị giam giữ rồi!“Tòi… tòi có tội”, Quý Thanh Hòa cũng bị giam cầm, mãi đến lúc này cò ta mới biết được tộc Quỷ Hư này rốt cuộc có bao nhiêu kinh khủng.Hóa ra, cho dù cô ta là cảnh giới Bất Tử tầng thứ nhất thì cũng còn lâu mới là đối thủ của tộc Quỷ Hư.Trong khoảng thời gian này, thứ gọi là truy sát thực ra chính là bỡn cợt, là xua đuổi cô ta, để cò ta giúpbọn họ mở cửa bí cảnh ra!Quý Thanh Hòa hận không thể cho mình một cái bạt tai thật mạnh.Quý Thanh Hòa, mày là kẻ yếu.Mày hại chết tất cả mọi người.Quý Thanh Hòa dùng hết toàn lực giãy giụa.Điên cuồng vận chuyến chân khí.Cũng không có tác dụng.“Cô gái bé nhỏ, đừng cố vùng vẫy nữa.Xét thấy cô đã có cống hiến to lớn cho tộc Quỷ Hư, lão tổ có thế tha cho cô tội chết, chỉ cần cô gia nhập tộc Quỷ Hư là được”, gương mặt quỷ ngọ nguậy hiện lên trên cửa bí cảnh nhe răng trợn mắt cười to.Mà cửa bí cảnh kia càng ngày càng lung lay.Thấy thật sự sắp bị mở ra một lần nữa..
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Nhưng… nhưng mà, bây giờ tôi nghĩ lại quá trình bị đuối giết suốt một tháng qua, dường như… dường như… dường như đều là chủng tộc kia cố ý, tòi mới có thể chưa bị giết chết.Thậm chí, trong lúc vò hình tòi đã bị cường giả của chủng tộc này xua đuổi đến phụ cận cửa bí cảnh.Chủng tộc này muốn tôi mở cửa bí cảnh, bọn… bọn họ muốn đi ra!”Cuối cùng Quý Thanh Hòa cũng hiểu rõ hết thảy.Cũng chính vì vậy, toàn thâncò ta rét lạnh…Mà thời điểm giọng nói của Quý Thanh Hòa vừa mới dứt.Đột nhiên.cửa bí cảnh vừa mới đóng, lại… lại… lại bắt đầu động đậy, tỏa ra ánh sáng quỷ dị mà kinh khủng.Bỗng.“Vù vù vù… Cò bé nhỏ, cò cuối cùng cũng hiểu rồi sao? Đáng tiếc, đã trễ rồi.Tộc Quỷ Hư giáng thế, không ai có thể ngăn cản, vù vù vù…”Một giọng nói già nua, yêu dị, trầm bổng truyền đến từ bên trong bí cảnh.Lại có một khuôn mặt người xấu xí khổng lồ ngọ nguậy hiện lên bên trên cửa.Bên trong, khí tức khủng bô’ và cực kỳ áp bách điên cuồng trào ra bên ngoài.“Đáng chết!”, sắc mặt Lâm Chân Võ hoàn toàn thay đổi.Lúc này cho dù muốn chạy thì dường như cũng không còn kịp…Bởi vì khí tức của gươngmặt quỷ kinh khủng kia quá mạnh mẽ, bao phủ khắp mọi nơi, tựa như sức mạnh thương thiên trấn áp mọi người.Còn chạy thế nào được?Hoàn toàn bị giam giữ rồi!“Tòi… tòi có tội”, Quý Thanh Hòa cũng bị giam cầm, mãi đến lúc này cò ta mới biết được tộc Quỷ Hư này rốt cuộc có bao nhiêu kinh khủng.Hóa ra, cho dù cô ta là cảnh giới Bất Tử tầng thứ nhất thì cũng còn lâu mới là đối thủ của tộc Quỷ Hư.Trong khoảng thời gian này, thứ gọi là truy sát thực ra chính là bỡn cợt, là xua đuổi cô ta, để cò ta giúpbọn họ mở cửa bí cảnh ra!Quý Thanh Hòa hận không thể cho mình một cái bạt tai thật mạnh.Quý Thanh Hòa, mày là kẻ yếu.Mày hại chết tất cả mọi người.Quý Thanh Hòa dùng hết toàn lực giãy giụa.Điên cuồng vận chuyến chân khí.Cũng không có tác dụng.“Cô gái bé nhỏ, đừng cố vùng vẫy nữa.Xét thấy cô đã có cống hiến to lớn cho tộc Quỷ Hư, lão tổ có thế tha cho cô tội chết, chỉ cần cô gia nhập tộc Quỷ Hư là được”, gương mặt quỷ ngọ nguậy hiện lên trên cửa bí cảnh nhe răng trợn mắt cười to.Mà cửa bí cảnh kia càng ngày càng lung lay.Thấy thật sự sắp bị mở ra một lần nữa..