Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 974: 974: Thật Lâu Không Nói Gì

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Tộc Phượng Hoàng bên kia thì thế nào? Không có động tĩnh gì sao?”“Ha ha…Cho dù tộc Phượng Hoàng cường thịnh trở lại thì có thể vượt qua được học viện Tiên Lạc sao? Học viện Tiên Lạc đã truyền đạt mệnh lệnh đánh giết rồi, là nhiệm vụ cấp ba, cho dù tộc Phượng Hoàng không cam lòng thì cũng chỉ có thể chịu đựng, thậm chí, tộc Phượng Hoàng giống như bị dọa sợ.Chẳng phải là năm ngày trước, tộc Phượng Hoàng tuyên bố với bên ngoài rằng, Diệp Mộ Cẩnkhông còn là thánh nữ của tộc Phượng Hoàng nữa sao?”“Tộc Phượng Hoàng cũng thật biết thời biết thế, ha ha…”“Diệp Mộ Cẩn thật sự đáng thương, tộc Phượng Hoàng đã ruồng bỏ cô ta, lại thêm phải đối mặt với sự đuổi giết của học viện Tiên Lạc, trên trời hay dưới đất đều không có cửa thoát thân!”“Ai bảo cô ta làm vậy làm gì? Chỉ trách cô ta là một kẻ ngốc, lúc ấy lại không thành thành thật thật đánh chết cái người quan trọng nhất trong lòng cô ta trong ảo cảnh đi, nhưvậy không phải tốt rồi sao? Đầu óc có vấn đề!”“Được rồi, không nói nữa, chúng ta mau chóng xuất phát thôi, đừng chậm trễ, Diệp Mộ Cẩn sắp bị người khác đánh chết rồi”.Trong lúc Tô Minh bế quan.Thời gian trôi qua.Mấy ngày sau.“Vù…”Bên trong học viện Linh Võvốn tĩnh lặng, bỗng nhiên xuất hiện một khí tức hư không chợt loé rồi biến mất, làm rung động cả học viện, nhưng cũng chỉ một giây sau, cỗ hơi thở kia đã tiêu tan không thấy tăm hơi.“Đây chắc chắn là khí tức của bí cảnh Linh Võ, cánh cửa bí cảnh Linh Võ đã mở ra, Quý Thanh Hoà trở về rồi”, Lâm Chân Võ là người đầu tiên có phản ứng, ông ta nhanh chóng chạy đến trước bí cảnh Linh Võ ở phía sau núi.Tiếp theo, tất cả lãnh đạo cấp cao của học viện Linh Võ, một vài yêu nghiệt của học viện như Tiêu Nguyệt, Ngư DungBăng đều đến.Chỉ thấy ở phía trước bí cảnh, đúng là Quý Thanh Hoà một thân áo xanh, dáng vẻ giống như tiên nữ giáng trần.Mấy tháng trước, sau khi Tô Minh và Ngư Dung Băng rời khỏi học viện Linh Võ để đến Thiên Đường Ngục, Quý Thanh Hoà vốn một mình một người cũng càng thêm cố gắng tu luyện, quả thực là điên cuồng tu luyện giống như kẻ điên.CỐ gắng đó đương nhiên là có kết quả, huống chi Quý Thanh Hoà cũng là người có năng khiếu võ đạo không tầm thường.Sau đó, Tiêu Nguyệt và Ngư Dung Băng trở về từ Thiên Đường Ngục, mang theo tin tức Tô Minh bị các cường giả ở tầng cao nhất của thế giới Tiểu Thiên vây công, Quý Thanh Hoà lại càng thêm trầm mặc, điên cuồng tu luyện giống như là không cần mạng nữa.Sau khi Tiêu Nguyệt và Ngư Dung Băng trở về không lâu, Quý Thanh Hoà đột phá cảnh giới Chân Hoàng, xin tiến vào bí cảnh Linh Võ.Lúc ấy, Ngư Dung Băng, Hứa Như Ý, CỐ Kim, Lâm Thanh Loan đều khuyên bảo Quý Thanh Hòa đừng hành động theo cảm tính.Dù sao thì theo lời viện trưởng Lâm Chân Võ nói, bí cảnh Linh Võ rất quỷ dị, trăm triệu năm nay không có đệ tử nào thành công tiến vào đó.Hơn nữa, trong sách cổ của học viện Linh Võ ghi lại, lão tổ Linh Võ kiếm tiên đã từng nói, bí cảnh Linh Võ rất đặc biệt, tuy rằng trong đó cất chứa cơ duyên lớn, nhưng nếu không có thực lực và thiên phú võ đạo cường đại thì tốt nhất không cần vào trong đó chịu chết.Nhưng Quý Thanh Hoà vẫn rất kiên quyết.Chuyện mà cô ta đã quyếtđịnh, người khác không cản nổi.Cuối cùng, Lâm Chân Võ xin ý kiến của cấp trên học viện Linh Võ, quyết định cho Quý Thanh Hoà tiến vào bí cảnh Võ Linh.Quý Thanh Hoà vừa vào đó, thoáng cái đã một, hai tháng trời.ở trong lòng nhiều người, rất có thể là Quý Thanh Hoà đã chết trong bí cảnh Linh Võ, không ngờ là…Vui mừng ngoài ý muốn!Vò cùng kinh ngạc!Mà càng kinh ngạc hơn, rung động hơn chính là…“Thanh Hoà, cô đạt tới cảnh giới Bất Tử rồi sao?”, Lâm Thanh Loan lao đến, cô ta vò cùng hưng phấn, cũng vò cùng kích động, trên khuôn mặt xinh đẹp đều là vẻ không thể tin được, cô ta trực tiếp ôm lấy cánh tay Quý Thanh Hòa.Những người còn lại ở đây của học viện Linh Võ cũng cực kỳ khiếp sợ!Mới qua một, hai tháng, từ cảnh giới Chân Hoàng tầng một đã tăng vọt lên cảnh giới Bất Tử tầng một, trời ạ!Tốc độ tu luyện võ đạo này quả thực là vô địch.Hơn nữa, nếu bỏ qua sức ảnh hướng của những sự kiện thời gian trước, Tô Minh gi3t ch3t Liên Ngọc Chi, bộc lộ ra thực lực đáng sợ thì ở trong lòng rất nhiều người của học viện Linh Võ, sự tồn tại của một vị cảnh giới Bất Tử là bất khả chiến bại ở thế giới Tiếu Thiên.Lại càng không nói đến, Quý Thanh Hoà tuổi còn rất nhỏ, mới chỉ hơn hai mươi, vẫn là tân sinh mới nhập học không lâu.Nhất thời, mọi ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Quý ThanhHòa!Thật lâu không nói gì.Nhưng Quý Thanh Hoà lại đột nhiên hét lớn: “Nhanh! Nhanh! Chạy mau! Tôi gặp rắc rối rôi…Lúc nói chuyện, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Quý Thanh Hoà hiện ra tia hối hận, sốt ruột, áy náy, thân thể mềm mại của cô ta còn run nhè nhẹ, cả người không còn phong thái như trước.“Hả?”, Lâm Thanh Loan cảm thấy mơ hồ.Những người khác cũngkhông thể hiểu nổi.“Thanh Hoà, đã xảy ra chuyện gì?”, theo bản năng, Lâm Thanh Loan hỏi.“Chuyện rất phức tạp, hiện giờ tôi không thể kể cụ thể được, nói đơn giản chính là, trong bí cảnh Linh Võ có một chủng tộc sinh sống, thực lực của bọn họ rất cường đại, sau khi tôi tiến vào trong bí cảnh, cũng không biết đến sự tồn tại của chủng tộc này, vậy nên thản nhiên tìm kiếm bảo bối và tài nguyên võ đạo khắp nơi, hiến nhiên, điều đó đã đụng tới lợi ích của chủng tộc này, một tháng vừa qua, tôi đều phái sổng trong tình trạng bịcả chủng tộc đuổi giết, mãi cho đến hòm nay, tôi mới tìm được cơ hội mở ra cánh cửa của bí cảnh để trở về.Nhưng mà…”, sắc mặt Quý Thanh Hòa trở nên trắng bệch, thậm chí là mang theo sự tuyệt vọng.Thân thể mềm mại run rẩy, cô ta quay đầu lại.Nhìn về phía cửa bí cảnh..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Tộc Phượng Hoàng bên kia thì thế nào? Không có động tĩnh gì sao?”“Ha ha…Cho dù tộc Phượng Hoàng cường thịnh trở lại thì có thể vượt qua được học viện Tiên Lạc sao? Học viện Tiên Lạc đã truyền đạt mệnh lệnh đánh giết rồi, là nhiệm vụ cấp ba, cho dù tộc Phượng Hoàng không cam lòng thì cũng chỉ có thể chịu đựng, thậm chí, tộc Phượng Hoàng giống như bị dọa sợ.Chẳng phải là năm ngày trước, tộc Phượng Hoàng tuyên bố với bên ngoài rằng, Diệp Mộ Cẩnkhông còn là thánh nữ của tộc Phượng Hoàng nữa sao?”“Tộc Phượng Hoàng cũng thật biết thời biết thế, ha ha…”“Diệp Mộ Cẩn thật sự đáng thương, tộc Phượng Hoàng đã ruồng bỏ cô ta, lại thêm phải đối mặt với sự đuổi giết của học viện Tiên Lạc, trên trời hay dưới đất đều không có cửa thoát thân!”“Ai bảo cô ta làm vậy làm gì? Chỉ trách cô ta là một kẻ ngốc, lúc ấy lại không thành thành thật thật đánh chết cái người quan trọng nhất trong lòng cô ta trong ảo cảnh đi, nhưvậy không phải tốt rồi sao? Đầu óc có vấn đề!”“Được rồi, không nói nữa, chúng ta mau chóng xuất phát thôi, đừng chậm trễ, Diệp Mộ Cẩn sắp bị người khác đánh chết rồi”.Trong lúc Tô Minh bế quan.Thời gian trôi qua.Mấy ngày sau.“Vù…”Bên trong học viện Linh Võvốn tĩnh lặng, bỗng nhiên xuất hiện một khí tức hư không chợt loé rồi biến mất, làm rung động cả học viện, nhưng cũng chỉ một giây sau, cỗ hơi thở kia đã tiêu tan không thấy tăm hơi.“Đây chắc chắn là khí tức của bí cảnh Linh Võ, cánh cửa bí cảnh Linh Võ đã mở ra, Quý Thanh Hoà trở về rồi”, Lâm Chân Võ là người đầu tiên có phản ứng, ông ta nhanh chóng chạy đến trước bí cảnh Linh Võ ở phía sau núi.Tiếp theo, tất cả lãnh đạo cấp cao của học viện Linh Võ, một vài yêu nghiệt của học viện như Tiêu Nguyệt, Ngư DungBăng đều đến.Chỉ thấy ở phía trước bí cảnh, đúng là Quý Thanh Hoà một thân áo xanh, dáng vẻ giống như tiên nữ giáng trần.Mấy tháng trước, sau khi Tô Minh và Ngư Dung Băng rời khỏi học viện Linh Võ để đến Thiên Đường Ngục, Quý Thanh Hoà vốn một mình một người cũng càng thêm cố gắng tu luyện, quả thực là điên cuồng tu luyện giống như kẻ điên.CỐ gắng đó đương nhiên là có kết quả, huống chi Quý Thanh Hoà cũng là người có năng khiếu võ đạo không tầm thường.Sau đó, Tiêu Nguyệt và Ngư Dung Băng trở về từ Thiên Đường Ngục, mang theo tin tức Tô Minh bị các cường giả ở tầng cao nhất của thế giới Tiểu Thiên vây công, Quý Thanh Hoà lại càng thêm trầm mặc, điên cuồng tu luyện giống như là không cần mạng nữa.Sau khi Tiêu Nguyệt và Ngư Dung Băng trở về không lâu, Quý Thanh Hoà đột phá cảnh giới Chân Hoàng, xin tiến vào bí cảnh Linh Võ.Lúc ấy, Ngư Dung Băng, Hứa Như Ý, CỐ Kim, Lâm Thanh Loan đều khuyên bảo Quý Thanh Hòa đừng hành động theo cảm tính.Dù sao thì theo lời viện trưởng Lâm Chân Võ nói, bí cảnh Linh Võ rất quỷ dị, trăm triệu năm nay không có đệ tử nào thành công tiến vào đó.Hơn nữa, trong sách cổ của học viện Linh Võ ghi lại, lão tổ Linh Võ kiếm tiên đã từng nói, bí cảnh Linh Võ rất đặc biệt, tuy rằng trong đó cất chứa cơ duyên lớn, nhưng nếu không có thực lực và thiên phú võ đạo cường đại thì tốt nhất không cần vào trong đó chịu chết.Nhưng Quý Thanh Hoà vẫn rất kiên quyết.Chuyện mà cô ta đã quyếtđịnh, người khác không cản nổi.Cuối cùng, Lâm Chân Võ xin ý kiến của cấp trên học viện Linh Võ, quyết định cho Quý Thanh Hoà tiến vào bí cảnh Võ Linh.Quý Thanh Hoà vừa vào đó, thoáng cái đã một, hai tháng trời.ở trong lòng nhiều người, rất có thể là Quý Thanh Hoà đã chết trong bí cảnh Linh Võ, không ngờ là…Vui mừng ngoài ý muốn!Vò cùng kinh ngạc!Mà càng kinh ngạc hơn, rung động hơn chính là…“Thanh Hoà, cô đạt tới cảnh giới Bất Tử rồi sao?”, Lâm Thanh Loan lao đến, cô ta vò cùng hưng phấn, cũng vò cùng kích động, trên khuôn mặt xinh đẹp đều là vẻ không thể tin được, cô ta trực tiếp ôm lấy cánh tay Quý Thanh Hòa.Những người còn lại ở đây của học viện Linh Võ cũng cực kỳ khiếp sợ!Mới qua một, hai tháng, từ cảnh giới Chân Hoàng tầng một đã tăng vọt lên cảnh giới Bất Tử tầng một, trời ạ!Tốc độ tu luyện võ đạo này quả thực là vô địch.Hơn nữa, nếu bỏ qua sức ảnh hướng của những sự kiện thời gian trước, Tô Minh gi3t ch3t Liên Ngọc Chi, bộc lộ ra thực lực đáng sợ thì ở trong lòng rất nhiều người của học viện Linh Võ, sự tồn tại của một vị cảnh giới Bất Tử là bất khả chiến bại ở thế giới Tiếu Thiên.Lại càng không nói đến, Quý Thanh Hoà tuổi còn rất nhỏ, mới chỉ hơn hai mươi, vẫn là tân sinh mới nhập học không lâu.Nhất thời, mọi ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Quý ThanhHòa!Thật lâu không nói gì.Nhưng Quý Thanh Hoà lại đột nhiên hét lớn: “Nhanh! Nhanh! Chạy mau! Tôi gặp rắc rối rôi…Lúc nói chuyện, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Quý Thanh Hoà hiện ra tia hối hận, sốt ruột, áy náy, thân thể mềm mại của cô ta còn run nhè nhẹ, cả người không còn phong thái như trước.“Hả?”, Lâm Thanh Loan cảm thấy mơ hồ.Những người khác cũngkhông thể hiểu nổi.“Thanh Hoà, đã xảy ra chuyện gì?”, theo bản năng, Lâm Thanh Loan hỏi.“Chuyện rất phức tạp, hiện giờ tôi không thể kể cụ thể được, nói đơn giản chính là, trong bí cảnh Linh Võ có một chủng tộc sinh sống, thực lực của bọn họ rất cường đại, sau khi tôi tiến vào trong bí cảnh, cũng không biết đến sự tồn tại của chủng tộc này, vậy nên thản nhiên tìm kiếm bảo bối và tài nguyên võ đạo khắp nơi, hiến nhiên, điều đó đã đụng tới lợi ích của chủng tộc này, một tháng vừa qua, tôi đều phái sổng trong tình trạng bịcả chủng tộc đuổi giết, mãi cho đến hòm nay, tôi mới tìm được cơ hội mở ra cánh cửa của bí cảnh để trở về.Nhưng mà…”, sắc mặt Quý Thanh Hòa trở nên trắng bệch, thậm chí là mang theo sự tuyệt vọng.Thân thể mềm mại run rẩy, cô ta quay đầu lại.Nhìn về phía cửa bí cảnh..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Tộc Phượng Hoàng bên kia thì thế nào? Không có động tĩnh gì sao?”“Ha ha…Cho dù tộc Phượng Hoàng cường thịnh trở lại thì có thể vượt qua được học viện Tiên Lạc sao? Học viện Tiên Lạc đã truyền đạt mệnh lệnh đánh giết rồi, là nhiệm vụ cấp ba, cho dù tộc Phượng Hoàng không cam lòng thì cũng chỉ có thể chịu đựng, thậm chí, tộc Phượng Hoàng giống như bị dọa sợ.Chẳng phải là năm ngày trước, tộc Phượng Hoàng tuyên bố với bên ngoài rằng, Diệp Mộ Cẩnkhông còn là thánh nữ của tộc Phượng Hoàng nữa sao?”“Tộc Phượng Hoàng cũng thật biết thời biết thế, ha ha…”“Diệp Mộ Cẩn thật sự đáng thương, tộc Phượng Hoàng đã ruồng bỏ cô ta, lại thêm phải đối mặt với sự đuổi giết của học viện Tiên Lạc, trên trời hay dưới đất đều không có cửa thoát thân!”“Ai bảo cô ta làm vậy làm gì? Chỉ trách cô ta là một kẻ ngốc, lúc ấy lại không thành thành thật thật đánh chết cái người quan trọng nhất trong lòng cô ta trong ảo cảnh đi, nhưvậy không phải tốt rồi sao? Đầu óc có vấn đề!”“Được rồi, không nói nữa, chúng ta mau chóng xuất phát thôi, đừng chậm trễ, Diệp Mộ Cẩn sắp bị người khác đánh chết rồi”.Trong lúc Tô Minh bế quan.Thời gian trôi qua.Mấy ngày sau.“Vù…”Bên trong học viện Linh Võvốn tĩnh lặng, bỗng nhiên xuất hiện một khí tức hư không chợt loé rồi biến mất, làm rung động cả học viện, nhưng cũng chỉ một giây sau, cỗ hơi thở kia đã tiêu tan không thấy tăm hơi.“Đây chắc chắn là khí tức của bí cảnh Linh Võ, cánh cửa bí cảnh Linh Võ đã mở ra, Quý Thanh Hoà trở về rồi”, Lâm Chân Võ là người đầu tiên có phản ứng, ông ta nhanh chóng chạy đến trước bí cảnh Linh Võ ở phía sau núi.Tiếp theo, tất cả lãnh đạo cấp cao của học viện Linh Võ, một vài yêu nghiệt của học viện như Tiêu Nguyệt, Ngư DungBăng đều đến.Chỉ thấy ở phía trước bí cảnh, đúng là Quý Thanh Hoà một thân áo xanh, dáng vẻ giống như tiên nữ giáng trần.Mấy tháng trước, sau khi Tô Minh và Ngư Dung Băng rời khỏi học viện Linh Võ để đến Thiên Đường Ngục, Quý Thanh Hoà vốn một mình một người cũng càng thêm cố gắng tu luyện, quả thực là điên cuồng tu luyện giống như kẻ điên.CỐ gắng đó đương nhiên là có kết quả, huống chi Quý Thanh Hoà cũng là người có năng khiếu võ đạo không tầm thường.Sau đó, Tiêu Nguyệt và Ngư Dung Băng trở về từ Thiên Đường Ngục, mang theo tin tức Tô Minh bị các cường giả ở tầng cao nhất của thế giới Tiểu Thiên vây công, Quý Thanh Hoà lại càng thêm trầm mặc, điên cuồng tu luyện giống như là không cần mạng nữa.Sau khi Tiêu Nguyệt và Ngư Dung Băng trở về không lâu, Quý Thanh Hoà đột phá cảnh giới Chân Hoàng, xin tiến vào bí cảnh Linh Võ.Lúc ấy, Ngư Dung Băng, Hứa Như Ý, CỐ Kim, Lâm Thanh Loan đều khuyên bảo Quý Thanh Hòa đừng hành động theo cảm tính.Dù sao thì theo lời viện trưởng Lâm Chân Võ nói, bí cảnh Linh Võ rất quỷ dị, trăm triệu năm nay không có đệ tử nào thành công tiến vào đó.Hơn nữa, trong sách cổ của học viện Linh Võ ghi lại, lão tổ Linh Võ kiếm tiên đã từng nói, bí cảnh Linh Võ rất đặc biệt, tuy rằng trong đó cất chứa cơ duyên lớn, nhưng nếu không có thực lực và thiên phú võ đạo cường đại thì tốt nhất không cần vào trong đó chịu chết.Nhưng Quý Thanh Hoà vẫn rất kiên quyết.Chuyện mà cô ta đã quyếtđịnh, người khác không cản nổi.Cuối cùng, Lâm Chân Võ xin ý kiến của cấp trên học viện Linh Võ, quyết định cho Quý Thanh Hoà tiến vào bí cảnh Võ Linh.Quý Thanh Hoà vừa vào đó, thoáng cái đã một, hai tháng trời.ở trong lòng nhiều người, rất có thể là Quý Thanh Hoà đã chết trong bí cảnh Linh Võ, không ngờ là…Vui mừng ngoài ý muốn!Vò cùng kinh ngạc!Mà càng kinh ngạc hơn, rung động hơn chính là…“Thanh Hoà, cô đạt tới cảnh giới Bất Tử rồi sao?”, Lâm Thanh Loan lao đến, cô ta vò cùng hưng phấn, cũng vò cùng kích động, trên khuôn mặt xinh đẹp đều là vẻ không thể tin được, cô ta trực tiếp ôm lấy cánh tay Quý Thanh Hòa.Những người còn lại ở đây của học viện Linh Võ cũng cực kỳ khiếp sợ!Mới qua một, hai tháng, từ cảnh giới Chân Hoàng tầng một đã tăng vọt lên cảnh giới Bất Tử tầng một, trời ạ!Tốc độ tu luyện võ đạo này quả thực là vô địch.Hơn nữa, nếu bỏ qua sức ảnh hướng của những sự kiện thời gian trước, Tô Minh gi3t ch3t Liên Ngọc Chi, bộc lộ ra thực lực đáng sợ thì ở trong lòng rất nhiều người của học viện Linh Võ, sự tồn tại của một vị cảnh giới Bất Tử là bất khả chiến bại ở thế giới Tiếu Thiên.Lại càng không nói đến, Quý Thanh Hoà tuổi còn rất nhỏ, mới chỉ hơn hai mươi, vẫn là tân sinh mới nhập học không lâu.Nhất thời, mọi ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Quý ThanhHòa!Thật lâu không nói gì.Nhưng Quý Thanh Hoà lại đột nhiên hét lớn: “Nhanh! Nhanh! Chạy mau! Tôi gặp rắc rối rôi…Lúc nói chuyện, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Quý Thanh Hoà hiện ra tia hối hận, sốt ruột, áy náy, thân thể mềm mại của cô ta còn run nhè nhẹ, cả người không còn phong thái như trước.“Hả?”, Lâm Thanh Loan cảm thấy mơ hồ.Những người khác cũngkhông thể hiểu nổi.“Thanh Hoà, đã xảy ra chuyện gì?”, theo bản năng, Lâm Thanh Loan hỏi.“Chuyện rất phức tạp, hiện giờ tôi không thể kể cụ thể được, nói đơn giản chính là, trong bí cảnh Linh Võ có một chủng tộc sinh sống, thực lực của bọn họ rất cường đại, sau khi tôi tiến vào trong bí cảnh, cũng không biết đến sự tồn tại của chủng tộc này, vậy nên thản nhiên tìm kiếm bảo bối và tài nguyên võ đạo khắp nơi, hiến nhiên, điều đó đã đụng tới lợi ích của chủng tộc này, một tháng vừa qua, tôi đều phái sổng trong tình trạng bịcả chủng tộc đuổi giết, mãi cho đến hòm nay, tôi mới tìm được cơ hội mở ra cánh cửa của bí cảnh để trở về.Nhưng mà…”, sắc mặt Quý Thanh Hòa trở nên trắng bệch, thậm chí là mang theo sự tuyệt vọng.Thân thể mềm mại run rẩy, cô ta quay đầu lại.Nhìn về phía cửa bí cảnh..

Chương 974: 974: Thật Lâu Không Nói Gì