Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1122: Chương 1122
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Theo thiên nữ Tạo Hóa nói thì Quan Khuynh Thành vì anh nên mới rước lấy phiền toái ngập trời!Chuyện cô ấy có Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm đã bị lộ.Tiếp theo đây, Quan Khuynh thành sẽ đối mặt với sự đuổi giết của những lão quái vật từ vực Hỗn Độn ư?Tô Minh nói ngay không hề do dự: “Không được, em ở lại bên cạnh anh”.Cùng nhau đối mặt.Dù có phải đối mặt với những quái vật đáng sợ của vực Hỗn Độn.Kể cả phải chết!Đây là trọng trách của một người đàn ông.“Anh Tô Minh! Anh không cần lo lắng cho sự an toàn của em, em có một nơi rất an toàn đế đi”, Quan Khuynh Thành cười nói, sắc mặt có chút tái nhợt nhưng vẫn rất xinh đẹp.Tất nhiên là Tô Minh không tin.Nhưng Quan Khuynh Thànhlại nói: “Em có một vị sư tôn đến từ tộc Ma Tuyền”.Tô Minh chưa từng nghe thấy tộc Ma Tuyền.Anh vừa định ngăn cản Quan Khuynh Thành thì thiên nữ Tạo Hóa kinh ngạc nói: “Tộc Ma Tuyền ư? Vậy thì anh để cô ta đi đi.Nếu như sư tôn của cô ta thật sự đến từ tộc Ma Tuyền, vậy thì hiện giờ ở khu vực Hỗn Độn chắc không có ai dám giết cô ta đâu, thậm chí còn không dám làm cô ta bị thương nữa.Ngược lại, nếu anh giữ cô ta ở bên mình thì khéo còn nguy hiểm hơn đấy”.“Tộc Ma Tuyền là tộc gì?”,Tô Minh không hiếu, hỏi.Khu vực Hỗn Độn chẳng phải là thế giới võ đạo mạnh nhất trong nền văn minh Xương sao?Lẽ nào tộc Ma Tuyền còn mạnh hơn cả nền văn minh Xương?“Tộc Ma Tuyền là tộc rất đặc biệt, không phải là sản vật di truyền của nền văn minh nào cả, ngược lại giống như một người ngao du ở hư không vậy.Có thể tộc Ma Tuyền kỷ nguyên này thì ở nền văn minh Xương nhưng kỷ nguyên sau lại ở một nền vănminh khác, không có nơi xác định.Nhưng tộc Ma Tuyền rất mạnh.Sức mạnh của nó không phải là mạnh bình thường mà rất quái dị, khiến người khác phải kiêng kị, có chết cũng không dám dây vào.Tộc Ma Tuyền có thể thông qua ảo giác và giấc mộng xâm chiếm vào tâm ý và tâm cảnh của tu giả võ đạo khiến người đó nảy sinh ra ma ý rồi nhanh chóng chìm vào ma đạo, thậm chí từ đó mất đi cơ hội lục đạo luân hồi và đến đời sau.Cũng chính vì đặc thù như vậy nên không có ai dám dây vào tộc Ma Tuyền cả”.Tô Minh nghe thấy vậy thì gật đầu, anh đã nhớ kỹ tộc MaTuyền này, trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái.Hình như lai lịch của Quan Khuynh Thành khá phức tạp và khó tưởng tượng.Không chỉ có Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm, hơn nữa trực giác nói cho anh biết, ngay cả ý chí Đại Đạo cũng kiêng kị Quan Khuynh Thành.Hiện giờ Quan Khuynh Thành lại có sư tôn là cường giả ở tộc Ma Tuyền nữa.“Tô Minh! Đừng nghĩ nhiều nữa, việc anh cần làm là biến mình thật mạnh, thật thật mạnh”.Tô Minh gật đầu rồi lấy lại tinh thần.Anh đột nhiên ôm chặt đầu của Quan Khuynh Thành rồi hôn lên trán cô ta một cái, nói: “Khuynh Thành! Chú ý an toàn nhé”.Sắc mặt Quan Khuynh Thành đỏ ửng nhưng lại cảm thấy ngọt ngào.Cô ta lưỡng lự một lát rồi biến mất.“Thực lực vẫn chưa đủ!”, Tô Minh nắm chặt nắm đấm.
Theo thiên nữ Tạo Hóa nói thì Quan Khuynh Thành vì anh nên mới rước lấy phiền toái ngập trời!
Chuyện cô ấy có Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm đã bị lộ.
Tiếp theo đây, Quan Khuynh thành sẽ đối mặt với sự đuổi giết của những lão quái vật từ vực Hỗn Độn ư?
Tô Minh nói ngay không hề do dự: “Không được, em ở lại bên cạnh anh”.
Cùng nhau đối mặt.
Dù có phải đối mặt với những quái vật đáng sợ của vực Hỗn Độn.
Kể cả phải chết!
Đây là trọng trách của một người đàn ông.
“Anh Tô Minh! Anh không cần lo lắng cho sự an toàn của em, em có một nơi rất an toàn đế đi”, Quan Khuynh Thành cười nói, sắc mặt có chút tái nhợt nhưng vẫn rất xinh đẹp.
Tất nhiên là Tô Minh không tin.
Nhưng Quan Khuynh Thành
lại nói: “Em có một vị sư tôn đến từ tộc Ma Tuyền”.
Tô Minh chưa từng nghe thấy tộc Ma Tuyền.
Anh vừa định ngăn cản Quan Khuynh Thành thì thiên nữ Tạo Hóa kinh ngạc nói: “Tộc Ma Tuyền ư? Vậy thì anh để cô ta đi đi.
Nếu như sư tôn của cô ta thật sự đến từ tộc Ma Tuyền, vậy thì hiện giờ ở khu vực Hỗn Độn chắc không có ai dám giết cô ta đâu, thậm chí còn không dám làm cô ta bị thương nữa.
Ngược lại, nếu anh giữ cô ta ở bên mình thì khéo còn nguy hiểm hơn đấy”.
“Tộc Ma Tuyền là tộc gì?”,
Tô Minh không hiếu, hỏi.
Khu vực Hỗn Độn chẳng phải là thế giới võ đạo mạnh nhất trong nền văn minh Xương sao?
Lẽ nào tộc Ma Tuyền còn mạnh hơn cả nền văn minh Xương?
“Tộc Ma Tuyền là tộc rất đặc biệt, không phải là sản vật di truyền của nền văn minh nào cả, ngược lại giống như một người ngao du ở hư không vậy.
Có thể tộc Ma Tuyền kỷ nguyên này thì ở nền văn minh Xương nhưng kỷ nguyên sau lại ở một nền văn
minh khác, không có nơi xác định.
Nhưng tộc Ma Tuyền rất mạnh.
Sức mạnh của nó không phải là mạnh bình thường mà rất quái dị, khiến người khác phải kiêng kị, có chết cũng không dám dây vào.
Tộc Ma Tuyền có thể thông qua ảo giác và giấc mộng xâm chiếm vào tâm ý và tâm cảnh của tu giả võ đạo khiến người đó nảy sinh ra ma ý rồi nhanh chóng chìm vào ma đạo, thậm chí từ đó mất đi cơ hội lục đạo luân hồi và đến đời sau.
Cũng chính vì đặc thù như vậy nên không có ai dám dây vào tộc Ma Tuyền cả”.
Tô Minh nghe thấy vậy thì gật đầu, anh đã nhớ kỹ tộc Ma
Tuyền này, trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái.
Hình như lai lịch của Quan Khuynh Thành khá phức tạp và khó tưởng tượng.
Không chỉ có Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm, hơn nữa trực giác nói cho anh biết, ngay cả ý chí Đại Đạo cũng kiêng kị Quan Khuynh Thành.
Hiện giờ Quan Khuynh Thành lại có sư tôn là cường giả ở tộc Ma Tuyền nữa.
“Tô Minh! Đừng nghĩ nhiều nữa, việc anh cần làm là biến mình thật mạnh, thật thật mạnh”.
Tô Minh gật đầu rồi lấy lại tinh thần.
Anh đột nhiên ôm chặt đầu của Quan Khuynh Thành rồi hôn lên trán cô ta một cái, nói: “Khuynh Thành! Chú ý an toàn nhé”.
Sắc mặt Quan Khuynh Thành đỏ ửng nhưng lại cảm thấy ngọt ngào.
Cô ta lưỡng lự một lát rồi biến mất.
“Thực lực vẫn chưa đủ!”, Tô Minh nắm chặt nắm đấm.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Theo thiên nữ Tạo Hóa nói thì Quan Khuynh Thành vì anh nên mới rước lấy phiền toái ngập trời!Chuyện cô ấy có Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm đã bị lộ.Tiếp theo đây, Quan Khuynh thành sẽ đối mặt với sự đuổi giết của những lão quái vật từ vực Hỗn Độn ư?Tô Minh nói ngay không hề do dự: “Không được, em ở lại bên cạnh anh”.Cùng nhau đối mặt.Dù có phải đối mặt với những quái vật đáng sợ của vực Hỗn Độn.Kể cả phải chết!Đây là trọng trách của một người đàn ông.“Anh Tô Minh! Anh không cần lo lắng cho sự an toàn của em, em có một nơi rất an toàn đế đi”, Quan Khuynh Thành cười nói, sắc mặt có chút tái nhợt nhưng vẫn rất xinh đẹp.Tất nhiên là Tô Minh không tin.Nhưng Quan Khuynh Thànhlại nói: “Em có một vị sư tôn đến từ tộc Ma Tuyền”.Tô Minh chưa từng nghe thấy tộc Ma Tuyền.Anh vừa định ngăn cản Quan Khuynh Thành thì thiên nữ Tạo Hóa kinh ngạc nói: “Tộc Ma Tuyền ư? Vậy thì anh để cô ta đi đi.Nếu như sư tôn của cô ta thật sự đến từ tộc Ma Tuyền, vậy thì hiện giờ ở khu vực Hỗn Độn chắc không có ai dám giết cô ta đâu, thậm chí còn không dám làm cô ta bị thương nữa.Ngược lại, nếu anh giữ cô ta ở bên mình thì khéo còn nguy hiểm hơn đấy”.“Tộc Ma Tuyền là tộc gì?”,Tô Minh không hiếu, hỏi.Khu vực Hỗn Độn chẳng phải là thế giới võ đạo mạnh nhất trong nền văn minh Xương sao?Lẽ nào tộc Ma Tuyền còn mạnh hơn cả nền văn minh Xương?“Tộc Ma Tuyền là tộc rất đặc biệt, không phải là sản vật di truyền của nền văn minh nào cả, ngược lại giống như một người ngao du ở hư không vậy.Có thể tộc Ma Tuyền kỷ nguyên này thì ở nền văn minh Xương nhưng kỷ nguyên sau lại ở một nền vănminh khác, không có nơi xác định.Nhưng tộc Ma Tuyền rất mạnh.Sức mạnh của nó không phải là mạnh bình thường mà rất quái dị, khiến người khác phải kiêng kị, có chết cũng không dám dây vào.Tộc Ma Tuyền có thể thông qua ảo giác và giấc mộng xâm chiếm vào tâm ý và tâm cảnh của tu giả võ đạo khiến người đó nảy sinh ra ma ý rồi nhanh chóng chìm vào ma đạo, thậm chí từ đó mất đi cơ hội lục đạo luân hồi và đến đời sau.Cũng chính vì đặc thù như vậy nên không có ai dám dây vào tộc Ma Tuyền cả”.Tô Minh nghe thấy vậy thì gật đầu, anh đã nhớ kỹ tộc MaTuyền này, trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái.Hình như lai lịch của Quan Khuynh Thành khá phức tạp và khó tưởng tượng.Không chỉ có Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm, hơn nữa trực giác nói cho anh biết, ngay cả ý chí Đại Đạo cũng kiêng kị Quan Khuynh Thành.Hiện giờ Quan Khuynh Thành lại có sư tôn là cường giả ở tộc Ma Tuyền nữa.“Tô Minh! Đừng nghĩ nhiều nữa, việc anh cần làm là biến mình thật mạnh, thật thật mạnh”.Tô Minh gật đầu rồi lấy lại tinh thần.Anh đột nhiên ôm chặt đầu của Quan Khuynh Thành rồi hôn lên trán cô ta một cái, nói: “Khuynh Thành! Chú ý an toàn nhé”.Sắc mặt Quan Khuynh Thành đỏ ửng nhưng lại cảm thấy ngọt ngào.Cô ta lưỡng lự một lát rồi biến mất.“Thực lực vẫn chưa đủ!”, Tô Minh nắm chặt nắm đấm.