Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1121: Chương 1121

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Lọt vào mắt nhiều người đang có mặt ở đây, khiến họ hoảng hốt!Mẹ nó!Ông lão Côn u thật sự… Thật sự… Muốn từ bỏ Côn Thương ư?Côn Thương lại hoảng hốt, đau khổ, tức giận, trái tim băng giá đến mức không nói thànhlời.“Thế nên mới nói đó chính là nỗi đau của một quân cờ”, Tô Minh thản nhiên nói, anh còn chưa nói hết lời thì đã đứng trước mặt Côn Thương.Nhanh chóng nắm lấy cổ Côn Thương.Sau đó bóp nát cổ hắn.Thần hồn Côn Thương cũng không thể bỏ chạy được.Khoảnh khắc gi3t ch3t hắn, khi Côn Thương hoàn toàn chếtđi, Tô Minh có thể cảm nhận được mình đã nắm giữ bảo tàng huyết mạch được thêm một phần.Sư yên tĩnh của bảo tàng huyết mạch đã tiêu tan đi phần nào.Hay có thể nói là bảo tàng huyết mạch bị trói buộc, giờ phút này đã không còn sợi dây ràng buộc đó nữa.Cảm giác đó cực kỳ rõ rệt.Bảo tàng huyết mạch lại có sự thay đổi.Lần này chỉ là một thay đổiĐó là sự thay đổi mà Tô Minh không cần phải chìm vào không gian Huyết Sắc.Bảo tàng huyết mạch chấn động phóng thích nguồn năng lượng khủng bố, đó là thứ năng lượng mà Tô Minh hoàn toàn không thể hiểu được.Nguồn năng lượng đó điên cuồng thay đổi, tăng cường thể chết của Tô Minh.Sau khoảng vài hơi thở.,Tô Minh thở hắt ra một hơi.Trong ánh mắt đầy bất ngờ vui vẻ.“Dường như sức mạnh đã đạt tới con số một tỷ tám”.Tất cả mọi sức mạnh khác trong cơ thể đều có tiến bộ hẳn.“Thiên Nữ tiền bối đã đoán đúng, chỉ cần đánh chết Đại Đạo, để khí vận quay về thế giới Đại Thiên, khả năng nắm giữ của Ý chí Đại Đạo sẽ giảm xuống, tôi sẽ nắm giữ được bảo tàng huyết mạch nhiều hơn”.Bù qua sớt lại.Bấy giờ.Cuối cùng Tô Minh cũng đã xác định được rồi.Anh với Ý chí Đại Đạo sẽ là đối thủ, hai trăm phần trăm sẽ đối đầu nhau.Người chết ta sống, người sống thì ta sẽ chết.“Anh Hiên, em muốn rời khỏi đây”, đúng lúc này, Quan Khuynh Thành đi tới bên cạnh Tô Minh, khẽ nói, giọng nói có chút quyến I uyến.Tô Minh im lặng.Thiên nữ Tạo Hóa vẫn còn đang nói với Tô Minh về QuanKhuynh Thành là người mang Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm, cùng với tất cả những hậu quả khi cưỡng chế sử dụng Thần Cách Hỗn Độn.Sắc mặt Tô Minh hơi khó coi.Là đau lòng và một chút áynáy..

Lọt vào mắt nhiều người đang có mặt ở đây, khiến họ hoảng hốt!

Mẹ nó!

Ông lão Côn u thật sự… Thật sự… Muốn từ bỏ Côn Thương ư?

Côn Thương lại hoảng hốt, đau khổ, tức giận, trái tim băng giá đến mức không nói thành

lời.

“Thế nên mới nói đó chính là nỗi đau của một quân cờ”, Tô Minh thản nhiên nói, anh còn chưa nói hết lời thì đã đứng trước mặt Côn Thương.

Nhanh chóng nắm lấy cổ Côn Thương.

Sau đó bóp nát cổ hắn.

Thần hồn Côn Thương cũng không thể bỏ chạy được.

Khoảnh khắc gi3t ch3t hắn, khi Côn Thương hoàn toàn chết

đi, Tô Minh có thể cảm nhận được mình đã nắm giữ bảo tàng huyết mạch được thêm một phần.

Sư yên tĩnh của bảo tàng huyết mạch đã tiêu tan đi phần nào.

Hay có thể nói là bảo tàng huyết mạch bị trói buộc, giờ phút này đã không còn sợi dây ràng buộc đó nữa.

Cảm giác đó cực kỳ rõ rệt.

Bảo tàng huyết mạch lại có sự thay đổi.

Lần này chỉ là một thay đổi

Đó là sự thay đổi mà Tô Minh không cần phải chìm vào không gian Huyết Sắc.

Bảo tàng huyết mạch chấn động phóng thích nguồn năng lượng khủng bố, đó là thứ năng lượng mà Tô Minh hoàn toàn không thể hiểu được.

Nguồn năng lượng đó điên cuồng thay đổi, tăng cường thể chết của Tô Minh.

Sau khoảng vài hơi thở.

,

Tô Minh thở hắt ra một hơi.

Trong ánh mắt đầy bất ngờ vui vẻ.

“Dường như sức mạnh đã đạt tới con số một tỷ tám”.

Tất cả mọi sức mạnh khác trong cơ thể đều có tiến bộ hẳn.

“Thiên Nữ tiền bối đã đoán đúng, chỉ cần đánh chết Đại Đạo, để khí vận quay về thế giới Đại Thiên, khả năng nắm giữ của Ý chí Đại Đạo sẽ giảm xuống, tôi sẽ nắm giữ được bảo tàng huyết mạch nhiều hơn”.

Bù qua sớt lại.

Bấy giờ.

Cuối cùng Tô Minh cũng đã xác định được rồi.

Anh với Ý chí Đại Đạo sẽ là đối thủ, hai trăm phần trăm sẽ đối đầu nhau.

Người chết ta sống, người sống thì ta sẽ chết.

“Anh Hiên, em muốn rời khỏi đây”, đúng lúc này, Quan Khuynh Thành đi tới bên cạnh Tô Minh, khẽ nói, giọng nói có chút quyến I uyến.

Tô Minh im lặng.

Thiên nữ Tạo Hóa vẫn còn đang nói với Tô Minh về Quan

Khuynh Thành là người mang Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm, cùng với tất cả những hậu quả khi cưỡng chế sử dụng Thần Cách Hỗn Độn.

Sắc mặt Tô Minh hơi khó coi.

Là đau lòng và một chút áy

náy.

.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Lọt vào mắt nhiều người đang có mặt ở đây, khiến họ hoảng hốt!Mẹ nó!Ông lão Côn u thật sự… Thật sự… Muốn từ bỏ Côn Thương ư?Côn Thương lại hoảng hốt, đau khổ, tức giận, trái tim băng giá đến mức không nói thànhlời.“Thế nên mới nói đó chính là nỗi đau của một quân cờ”, Tô Minh thản nhiên nói, anh còn chưa nói hết lời thì đã đứng trước mặt Côn Thương.Nhanh chóng nắm lấy cổ Côn Thương.Sau đó bóp nát cổ hắn.Thần hồn Côn Thương cũng không thể bỏ chạy được.Khoảnh khắc gi3t ch3t hắn, khi Côn Thương hoàn toàn chếtđi, Tô Minh có thể cảm nhận được mình đã nắm giữ bảo tàng huyết mạch được thêm một phần.Sư yên tĩnh của bảo tàng huyết mạch đã tiêu tan đi phần nào.Hay có thể nói là bảo tàng huyết mạch bị trói buộc, giờ phút này đã không còn sợi dây ràng buộc đó nữa.Cảm giác đó cực kỳ rõ rệt.Bảo tàng huyết mạch lại có sự thay đổi.Lần này chỉ là một thay đổiĐó là sự thay đổi mà Tô Minh không cần phải chìm vào không gian Huyết Sắc.Bảo tàng huyết mạch chấn động phóng thích nguồn năng lượng khủng bố, đó là thứ năng lượng mà Tô Minh hoàn toàn không thể hiểu được.Nguồn năng lượng đó điên cuồng thay đổi, tăng cường thể chết của Tô Minh.Sau khoảng vài hơi thở.,Tô Minh thở hắt ra một hơi.Trong ánh mắt đầy bất ngờ vui vẻ.“Dường như sức mạnh đã đạt tới con số một tỷ tám”.Tất cả mọi sức mạnh khác trong cơ thể đều có tiến bộ hẳn.“Thiên Nữ tiền bối đã đoán đúng, chỉ cần đánh chết Đại Đạo, để khí vận quay về thế giới Đại Thiên, khả năng nắm giữ của Ý chí Đại Đạo sẽ giảm xuống, tôi sẽ nắm giữ được bảo tàng huyết mạch nhiều hơn”.Bù qua sớt lại.Bấy giờ.Cuối cùng Tô Minh cũng đã xác định được rồi.Anh với Ý chí Đại Đạo sẽ là đối thủ, hai trăm phần trăm sẽ đối đầu nhau.Người chết ta sống, người sống thì ta sẽ chết.“Anh Hiên, em muốn rời khỏi đây”, đúng lúc này, Quan Khuynh Thành đi tới bên cạnh Tô Minh, khẽ nói, giọng nói có chút quyến I uyến.Tô Minh im lặng.Thiên nữ Tạo Hóa vẫn còn đang nói với Tô Minh về QuanKhuynh Thành là người mang Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm, cùng với tất cả những hậu quả khi cưỡng chế sử dụng Thần Cách Hỗn Độn.Sắc mặt Tô Minh hơi khó coi.Là đau lòng và một chút áynáy..

Chương 1121: Chương 1121