Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1134: 1134: Cảm Thấy Tô Minh Mãi Mãi Không Bằng Chu Kình

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Trong biển người.Tô Minh và Đạm Đài Vô Tình cũng có mặt.Hai người rất khiêm tốn, đặc biệt là Đạm Đài Vô Tình còn mang mạng che mặt.“Nhân khí của vị hôn phu này của cô trong hoàng triều Bất Tử cũng khá cao đó nhỉ!”, Tô Minh trêu ghẹo nói.“Bằng không thì sao? TôMinh, anh nên để tâm chút đi, mặc dù sâu trong lòng tôi luôn cảm thấy Chu Kình che giấu rất sâu, không muốn gả cho hắn, nhưng Chu Kình quả thực là yêu nghiệt siêu cấp hàng tỉ năm hiếm thấy đó”, Đạm Đài Vô Tình nhắc nhớ.Tô Minh mỉm cười.Đúng lúc này.“Hoàng chủ giá lâm!”Một giọng nói của thái giám già trầm bổng từ trong hoàng cung truyền ra, vang tận mây xanh.Sau đó.Xe kéo Cửu Long chậm rãi từ trên trời hạ xuống.Trên xe kéo chính là Đạm Đài Chân Thương và hoàng hậu Gia Cát Vân Thanh.“Bái kiến tôi hoàng!”Hàng chục tỷ người trên võ trường Bất Tử cung kính cúi mình, đồng thời hô lên bái kiến.Thanh thế này…Khiến người khác chấn động.Hiện trường quả thức rất hào hùng.“Phụ hoàng của cô khá được lòng dân”, Tô Minh cười nói.Đạm Đài Chân Thương và Gia Cát Vân Thanh tiến vào chỗ ngôi.Cùng lúc ngồi xuống, ánh mắt của Đạm Đài Chân Thương lập tức ngước lên, trực tiếp nhìn thẳng vào vị trí chỗ Tô Minh và Đạm Đài Vô Tinh.Đạm Đài Chân Thương nhìn sâu vào Tô Minh, trong lòng vẫn tương đối kinh ngạc.Bởi vì, ông ta luôn cảm thấy vừa nhìn thấu được Tô Minh vừa không nhìn thấu được.Đương nhiên, những thứ này cũng không thay đổi được suy nghĩ trong lòng ông ta, Tô Minh vĩnh viễn không bằng Chu Kình.Cho dù, mấy ngày này ông ta đã âm thầm thu thập tài liệu về Tô Minh, rất kinh ngạc vì những thế hiện cường thế của Tô Minh ở học viện Tiên Lạc và liên minh Hoang Thần.Nhưng, vẫn không thay đổi được hiện thực ông ta cảm thấy Tô Minh mãi mãi không bằng Chu Kình.ồng ta cảm thấy, Tô Minh có thể mạnh mẽ có thể ngang ngược như vậy, nguyên nhân lớn nhất vẫn nằm ở thế lực đứng sau lưng anh và con bài chưa lật ẩn giấu.Nếu như đơn thuần cá nhân đấu với nhau thì tuyệt đối không phải là đối thủ của Chu Kình.“Vô Tinh, còn không mau qua đây! Trốn trong đám đông làm gì?”, Đạm Đài Chân Thương quát nói.“Vâng, phụ hoàng”, Đạm Đài Vô Tinh cũng không ngạc nhiên.Cô ta đi tới bên canh ĐamĐài Chân Thương, Tô Minh cũng đi cùng với Đạm Đài Vô Tình.Trong giây lát, đương nhiên Tô Minh lập tức trở thành cực hạn tiêu điểm chú ý!Hàng tỷ người có mặt ở đó chỉ cần không phải kẻ ngốc thì đều biết Tô Minh có lẽ chính là ‘người đàn ông của cô ta’ mà Thất công chúa đã nhắc đến.Không ai không tò mò.Rất tò mò.Có điều, Tô Minh trông rất bình thường không có gì đặc biệt.Ngoại hình khá đẹp nhưng cũng không phải anh tuấn đến mức khiến người khác rung động.

Trong biển người.

Tô Minh và Đạm Đài Vô Tình cũng có mặt.

Hai người rất khiêm tốn, đặc biệt là Đạm Đài Vô Tình còn mang mạng che mặt.

“Nhân khí của vị hôn phu này của cô trong hoàng triều Bất Tử cũng khá cao đó nhỉ!”, Tô Minh trêu ghẹo nói.

“Bằng không thì sao? Tô

Minh, anh nên để tâm chút đi, mặc dù sâu trong lòng tôi luôn cảm thấy Chu Kình che giấu rất sâu, không muốn gả cho hắn, nhưng Chu Kình quả thực là yêu nghiệt siêu cấp hàng tỉ năm hiếm thấy đó”, Đạm Đài Vô Tình nhắc nhớ.

Tô Minh mỉm cười.

Đúng lúc này.

“Hoàng chủ giá lâm!”

Một giọng nói của thái giám già trầm bổng từ trong hoàng cung truyền ra, vang tận mây xanh.

Sau đó.

Xe kéo Cửu Long chậm rãi từ trên trời hạ xuống.

Trên xe kéo chính là Đạm Đài Chân Thương và hoàng hậu Gia Cát Vân Thanh.

“Bái kiến tôi hoàng!”

Hàng chục tỷ người trên võ trường Bất Tử cung kính cúi mình, đồng thời hô lên bái kiến.

Thanh thế này…

Khiến người khác chấn động.

Hiện trường quả thức rất hào hùng.

“Phụ hoàng của cô khá được lòng dân”, Tô Minh cười nói.

Đạm Đài Chân Thương và Gia Cát Vân Thanh tiến vào chỗ ngôi.

Cùng lúc ngồi xuống, ánh mắt của Đạm Đài Chân Thương lập tức ngước lên, trực tiếp nhìn thẳng vào vị trí chỗ Tô Minh và Đạm Đài Vô Tinh.

Đạm Đài Chân Thương nhìn sâu vào Tô Minh, trong lòng vẫn tương đối kinh ngạc.

Bởi vì, ông ta luôn cảm thấy vừa nhìn thấu được Tô Minh vừa không nhìn thấu được.

Đương nhiên, những thứ này cũng không thay đổi được suy nghĩ trong lòng ông ta, Tô Minh vĩnh viễn không bằng Chu Kình.

Cho dù, mấy ngày này ông ta đã âm thầm thu thập tài liệu về Tô Minh, rất kinh ngạc vì những thế hiện cường thế của Tô Minh ở học viện Tiên Lạc và liên minh Hoang Thần.

Nhưng, vẫn không thay đổi được hiện thực ông ta cảm thấy Tô Minh mãi mãi không bằng Chu Kình.

ồng ta cảm thấy, Tô Minh có thể mạnh mẽ có thể ngang ngược như vậy, nguyên nhân lớn nhất vẫn nằm ở thế lực đứng sau lưng anh và con bài chưa lật ẩn giấu.

Nếu như đơn thuần cá nhân đấu với nhau thì tuyệt đối không phải là đối thủ của Chu Kình.

“Vô Tinh, còn không mau qua đây! Trốn trong đám đông làm gì?”, Đạm Đài Chân Thương quát nói.

“Vâng, phụ hoàng”, Đạm Đài Vô Tinh cũng không ngạc nhiên.

Cô ta đi tới bên canh Đam

Đài Chân Thương, Tô Minh cũng đi cùng với Đạm Đài Vô Tình.

Trong giây lát, đương nhiên Tô Minh lập tức trở thành cực hạn tiêu điểm chú ý!

Hàng tỷ người có mặt ở đó chỉ cần không phải kẻ ngốc thì đều biết Tô Minh có lẽ chính là ‘người đàn ông của cô ta’ mà Thất công chúa đã nhắc đến.

Không ai không tò mò.

Rất tò mò.

Có điều, Tô Minh trông rất bình thường không có gì đặc biệt.

Ngoại hình khá đẹp nhưng cũng không phải anh tuấn đến mức khiến người khác rung động.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Trong biển người.Tô Minh và Đạm Đài Vô Tình cũng có mặt.Hai người rất khiêm tốn, đặc biệt là Đạm Đài Vô Tình còn mang mạng che mặt.“Nhân khí của vị hôn phu này của cô trong hoàng triều Bất Tử cũng khá cao đó nhỉ!”, Tô Minh trêu ghẹo nói.“Bằng không thì sao? TôMinh, anh nên để tâm chút đi, mặc dù sâu trong lòng tôi luôn cảm thấy Chu Kình che giấu rất sâu, không muốn gả cho hắn, nhưng Chu Kình quả thực là yêu nghiệt siêu cấp hàng tỉ năm hiếm thấy đó”, Đạm Đài Vô Tình nhắc nhớ.Tô Minh mỉm cười.Đúng lúc này.“Hoàng chủ giá lâm!”Một giọng nói của thái giám già trầm bổng từ trong hoàng cung truyền ra, vang tận mây xanh.Sau đó.Xe kéo Cửu Long chậm rãi từ trên trời hạ xuống.Trên xe kéo chính là Đạm Đài Chân Thương và hoàng hậu Gia Cát Vân Thanh.“Bái kiến tôi hoàng!”Hàng chục tỷ người trên võ trường Bất Tử cung kính cúi mình, đồng thời hô lên bái kiến.Thanh thế này…Khiến người khác chấn động.Hiện trường quả thức rất hào hùng.“Phụ hoàng của cô khá được lòng dân”, Tô Minh cười nói.Đạm Đài Chân Thương và Gia Cát Vân Thanh tiến vào chỗ ngôi.Cùng lúc ngồi xuống, ánh mắt của Đạm Đài Chân Thương lập tức ngước lên, trực tiếp nhìn thẳng vào vị trí chỗ Tô Minh và Đạm Đài Vô Tinh.Đạm Đài Chân Thương nhìn sâu vào Tô Minh, trong lòng vẫn tương đối kinh ngạc.Bởi vì, ông ta luôn cảm thấy vừa nhìn thấu được Tô Minh vừa không nhìn thấu được.Đương nhiên, những thứ này cũng không thay đổi được suy nghĩ trong lòng ông ta, Tô Minh vĩnh viễn không bằng Chu Kình.Cho dù, mấy ngày này ông ta đã âm thầm thu thập tài liệu về Tô Minh, rất kinh ngạc vì những thế hiện cường thế của Tô Minh ở học viện Tiên Lạc và liên minh Hoang Thần.Nhưng, vẫn không thay đổi được hiện thực ông ta cảm thấy Tô Minh mãi mãi không bằng Chu Kình.ồng ta cảm thấy, Tô Minh có thể mạnh mẽ có thể ngang ngược như vậy, nguyên nhân lớn nhất vẫn nằm ở thế lực đứng sau lưng anh và con bài chưa lật ẩn giấu.Nếu như đơn thuần cá nhân đấu với nhau thì tuyệt đối không phải là đối thủ của Chu Kình.“Vô Tinh, còn không mau qua đây! Trốn trong đám đông làm gì?”, Đạm Đài Chân Thương quát nói.“Vâng, phụ hoàng”, Đạm Đài Vô Tinh cũng không ngạc nhiên.Cô ta đi tới bên canh ĐamĐài Chân Thương, Tô Minh cũng đi cùng với Đạm Đài Vô Tình.Trong giây lát, đương nhiên Tô Minh lập tức trở thành cực hạn tiêu điểm chú ý!Hàng tỷ người có mặt ở đó chỉ cần không phải kẻ ngốc thì đều biết Tô Minh có lẽ chính là ‘người đàn ông của cô ta’ mà Thất công chúa đã nhắc đến.Không ai không tò mò.Rất tò mò.Có điều, Tô Minh trông rất bình thường không có gì đặc biệt.Ngoại hình khá đẹp nhưng cũng không phải anh tuấn đến mức khiến người khác rung động.

Chương 1134: 1134: Cảm Thấy Tô Minh Mãi Mãi Không Bằng Chu Kình