Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1143: 1143: Gần Như Bị Đập Nát
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Lúc tất cả mọi người đều sốc đến mức tự kỉ, sốc đến mức lặng thinh, sốc đến mức mắt run lên.Tô Minh đột ngột ngẩng đầu lên, hét lớn: “Cút xuống đi!”Đồ rác rưởi mà cũng muốn đứng trên cao nhìn xuống, muốn chiến đấu với anh sao?Dũng khí từ đâu ra thế?Tô Minh vừa mới thốt ra ba chữ: “Cút xuống đi!”Thì lập tức…Thần thông không gian“Không Gian Trọng Lực” vừa mớilĩnh hội được đã được dùng đến.Chớp mắt…Hồn Triếp chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh đáng sợ cực lớn, không cách nào kháng cự được, giống như cánh tay của cự ma viễn cổ bỗng chốc tóm lấy chân, không cho hắn ta cơ hội chuẩn b| mà đã kéo ngườixuống dưới với sức mạnh hủy diệt.Không chỉ có như vậy, trên không trung, còn có sức mạnh như bị thần núi trấn áp, cố ép từ trên đầu hắn ta xuống phía dưới.Cơ thể của Hồn Triếp nhất thời mất kiếm soát, giống như một viên đá lớn bị rơi xuống.Rơi xuống dưới, đập mặt xuống đất, mặt mày lấm lem.Cả Hoàng Thành đều rung lắc mạnh.xuống dưới với sức mạnh hủy diệt.Không chỉ có như vậy, trên không trung, còn có sức mạnh như bị thần núi trấn áp, cố ép từ trên đầu hắn ta xuống phía dưới.Cơ thể của Hồn Triếp nhất thời mất kiếm soát, giống như một viên đá lớn bị rơi xuống.Rơi xuống dưới, đập mặt xuống đất, mặt mày lấm lem.Cả Hoàng Thành đều rung lắc mạnh.Cùng lúc đó, thậm chí không có ai nhìn thấy rốt cuộc Tô Minh đã làm gì.Dù sao thì Tô Minh cứ như ảo giác, vào lúc Hồn Triếp rơi xuống thì anh đã đứng trước mặt Hôn Triếp rồi.Cả quá trình, từ khi Tô Minh hét “cút xuống đi” đến khi Hồn Triếp cút xuống, và Tô Minh đến trước mặt hắn ta tổng cộng chỉ chưa đến nửa nhịp thở.Lúc mặt đối mặt với Hồn Triếp, Tô Minh đã đánh ra ngay một đấm.Sở trường của người của tộc CỐ Ma là sức mạnh và cận chiến, mà Tô Minh thì còn hơn thế nữa.Dùng thứ sở trường mà đối thủ thích để làm đối phương đau đớn, anh không sợ đối thủ không phục.Đương nhiên, sức mạnh nắm đấm của Tô Minh rất đáng sợ, hơn nữa, Tô Minh còn dùng đến thần thông mới lĩnh hội được trong quy luật không gian tên là “Thúc Đẩy”.Mặc dù “Thúc Đẩy” chỉ là một thần thông không gian nhỏ nhưng đối với Tô Minh mà nói thì nó đặc biệt hữu dụng.Vì thần thông không gian này có tác dụng tạo thành quán tính của các phương thức tấn công như quyền, kiếm, chưởng, trảo, thông qua việc lợi dụng sự chuyển động trong không gian, từ đó gia tăng tốc độ tấn công lên mấy lần, thậm chí là mấychuc lần.Tất cả mọi người đều biết, nếu như sức mạnh của đòn tấn công không thay đổi, vậy thì tốc độ của đòn tấn công càng đáng sợ thì uy lực của nó sẽ càng lớn.Dù sao thì thứ mà tốc độ mang lại là quán tính đáng sợ.Dưới sự thúc đẩy của lực quán tính đó, nắm đấm của Tô Minh rõ ràng rất đáng sợ.Đây là lần thử đầu tiên của Tô Minh, hơn nữa, anh còn phải cân nhắc mức độ của lực đẩy mà nắm đấm của mình có thể chịu đựng được, nếu không thìsẽ càng đáng sợ hơn.Theo tính toán của bản thân Tô Minh, sức tấn công của nắm đấm này có lẽ có thể sánh ngang với đòn tấn công của sức mạnh thuần túy năm tỷ cân của võ tu.Nhưng dù cho là như vậy thì nắm đấm đó cũng đã đánh thẳng lên đầu của Hồn Triếp…Hồn Triếp bay ra xa.Trong lúc hắn ta bay ra, cái đầu to và xấu xí đó đã toác ra, nát vụn… Máu, sọ, xương mặt, đều nát vụn hết, cảnh tượng đó rất đáng sợ.Gần như toàn bộ cái đầu của Hồn Triếp đã bị đập nát.
Lúc tất cả mọi người đều sốc đến mức tự kỉ, sốc đến mức lặng thinh, sốc đến mức mắt run lên.
Tô Minh đột ngột ngẩng đầu lên, hét lớn: “Cút xuống đi!”
Đồ rác rưởi mà cũng muốn đứng trên cao nhìn xuống, muốn chiến đấu với anh sao?
Dũng khí từ đâu ra thế?
Tô Minh vừa mới thốt ra ba chữ: “Cút xuống đi!”
Thì lập tức…
Thần thông không gian
“Không Gian Trọng Lực” vừa mới
lĩnh hội được đã được dùng đến.
Chớp mắt…
Hồn Triếp chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh đáng sợ cực lớn, không cách nào kháng cự được, giống như cánh tay của cự ma viễn cổ bỗng chốc tóm lấy chân, không cho hắn ta cơ hội chuẩn b| mà đã kéo người
xuống dưới với sức mạnh hủy diệt.
Không chỉ có như vậy, trên không trung, còn có sức mạnh như bị thần núi trấn áp, cố ép từ trên đầu hắn ta xuống phía dưới.
Cơ thể của Hồn Triếp nhất thời mất kiếm soát, giống như một viên đá lớn bị rơi xuống.
Rơi xuống dưới, đập mặt xuống đất, mặt mày lấm lem.
Cả Hoàng Thành đều rung lắc mạnh.
xuống dưới với sức mạnh hủy diệt.
Không chỉ có như vậy, trên không trung, còn có sức mạnh như bị thần núi trấn áp, cố ép từ trên đầu hắn ta xuống phía dưới.
Cơ thể của Hồn Triếp nhất thời mất kiếm soát, giống như một viên đá lớn bị rơi xuống.
Rơi xuống dưới, đập mặt xuống đất, mặt mày lấm lem.
Cả Hoàng Thành đều rung lắc mạnh.
Cùng lúc đó, thậm chí không có ai nhìn thấy rốt cuộc Tô Minh đã làm gì.
Dù sao thì Tô Minh cứ như ảo giác, vào lúc Hồn Triếp rơi xuống thì anh đã đứng trước mặt Hôn Triếp rồi.
Cả quá trình, từ khi Tô Minh hét “cút xuống đi” đến khi Hồn Triếp cút xuống, và Tô Minh đến trước mặt hắn ta tổng cộng chỉ chưa đến nửa nhịp thở.
Lúc mặt đối mặt với Hồn Triếp, Tô Minh đã đánh ra ngay một đấm.
Sở trường của người của tộc CỐ Ma là sức mạnh và cận chiến, mà Tô Minh thì còn hơn thế nữa.
Dùng thứ sở trường mà đối thủ thích để làm đối phương đau đớn, anh không sợ đối thủ không phục.
Đương nhiên, sức mạnh nắm đấm của Tô Minh rất đáng sợ, hơn nữa, Tô Minh còn dùng đến thần thông mới lĩnh hội được trong quy luật không gian tên là “Thúc Đẩy”.
Mặc dù “Thúc Đẩy” chỉ là một thần thông không gian nhỏ nhưng đối với Tô Minh mà nói thì nó đặc biệt hữu dụng.
Vì thần thông không gian này có tác dụng tạo thành quán tính của các phương thức tấn công như quyền, kiếm, chưởng, trảo, thông qua việc lợi dụng sự chuyển động trong không gian, từ đó gia tăng tốc độ tấn công lên mấy lần, thậm chí là mấy
chuc lần.
Tất cả mọi người đều biết, nếu như sức mạnh của đòn tấn công không thay đổi, vậy thì tốc độ của đòn tấn công càng đáng sợ thì uy lực của nó sẽ càng lớn.
Dù sao thì thứ mà tốc độ mang lại là quán tính đáng sợ.
Dưới sự thúc đẩy của lực quán tính đó, nắm đấm của Tô Minh rõ ràng rất đáng sợ.
Đây là lần thử đầu tiên của Tô Minh, hơn nữa, anh còn phải cân nhắc mức độ của lực đẩy mà nắm đấm của mình có thể chịu đựng được, nếu không thì
sẽ càng đáng sợ hơn.
Theo tính toán của bản thân Tô Minh, sức tấn công của nắm đấm này có lẽ có thể sánh ngang với đòn tấn công của sức mạnh thuần túy năm tỷ cân của võ tu.
Nhưng dù cho là như vậy thì nắm đấm đó cũng đã đánh thẳng lên đầu của Hồn Triếp…
Hồn Triếp bay ra xa.
Trong lúc hắn ta bay ra, cái đầu to và xấu xí đó đã toác ra, nát vụn… Máu, sọ, xương mặt, đều nát vụn hết, cảnh tượng đó rất đáng sợ.
Gần như toàn bộ cái đầu của Hồn Triếp đã bị đập nát.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Lúc tất cả mọi người đều sốc đến mức tự kỉ, sốc đến mức lặng thinh, sốc đến mức mắt run lên.Tô Minh đột ngột ngẩng đầu lên, hét lớn: “Cút xuống đi!”Đồ rác rưởi mà cũng muốn đứng trên cao nhìn xuống, muốn chiến đấu với anh sao?Dũng khí từ đâu ra thế?Tô Minh vừa mới thốt ra ba chữ: “Cút xuống đi!”Thì lập tức…Thần thông không gian“Không Gian Trọng Lực” vừa mớilĩnh hội được đã được dùng đến.Chớp mắt…Hồn Triếp chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh đáng sợ cực lớn, không cách nào kháng cự được, giống như cánh tay của cự ma viễn cổ bỗng chốc tóm lấy chân, không cho hắn ta cơ hội chuẩn b| mà đã kéo ngườixuống dưới với sức mạnh hủy diệt.Không chỉ có như vậy, trên không trung, còn có sức mạnh như bị thần núi trấn áp, cố ép từ trên đầu hắn ta xuống phía dưới.Cơ thể của Hồn Triếp nhất thời mất kiếm soát, giống như một viên đá lớn bị rơi xuống.Rơi xuống dưới, đập mặt xuống đất, mặt mày lấm lem.Cả Hoàng Thành đều rung lắc mạnh.xuống dưới với sức mạnh hủy diệt.Không chỉ có như vậy, trên không trung, còn có sức mạnh như bị thần núi trấn áp, cố ép từ trên đầu hắn ta xuống phía dưới.Cơ thể của Hồn Triếp nhất thời mất kiếm soát, giống như một viên đá lớn bị rơi xuống.Rơi xuống dưới, đập mặt xuống đất, mặt mày lấm lem.Cả Hoàng Thành đều rung lắc mạnh.Cùng lúc đó, thậm chí không có ai nhìn thấy rốt cuộc Tô Minh đã làm gì.Dù sao thì Tô Minh cứ như ảo giác, vào lúc Hồn Triếp rơi xuống thì anh đã đứng trước mặt Hôn Triếp rồi.Cả quá trình, từ khi Tô Minh hét “cút xuống đi” đến khi Hồn Triếp cút xuống, và Tô Minh đến trước mặt hắn ta tổng cộng chỉ chưa đến nửa nhịp thở.Lúc mặt đối mặt với Hồn Triếp, Tô Minh đã đánh ra ngay một đấm.Sở trường của người của tộc CỐ Ma là sức mạnh và cận chiến, mà Tô Minh thì còn hơn thế nữa.Dùng thứ sở trường mà đối thủ thích để làm đối phương đau đớn, anh không sợ đối thủ không phục.Đương nhiên, sức mạnh nắm đấm của Tô Minh rất đáng sợ, hơn nữa, Tô Minh còn dùng đến thần thông mới lĩnh hội được trong quy luật không gian tên là “Thúc Đẩy”.Mặc dù “Thúc Đẩy” chỉ là một thần thông không gian nhỏ nhưng đối với Tô Minh mà nói thì nó đặc biệt hữu dụng.Vì thần thông không gian này có tác dụng tạo thành quán tính của các phương thức tấn công như quyền, kiếm, chưởng, trảo, thông qua việc lợi dụng sự chuyển động trong không gian, từ đó gia tăng tốc độ tấn công lên mấy lần, thậm chí là mấychuc lần.Tất cả mọi người đều biết, nếu như sức mạnh của đòn tấn công không thay đổi, vậy thì tốc độ của đòn tấn công càng đáng sợ thì uy lực của nó sẽ càng lớn.Dù sao thì thứ mà tốc độ mang lại là quán tính đáng sợ.Dưới sự thúc đẩy của lực quán tính đó, nắm đấm của Tô Minh rõ ràng rất đáng sợ.Đây là lần thử đầu tiên của Tô Minh, hơn nữa, anh còn phải cân nhắc mức độ của lực đẩy mà nắm đấm của mình có thể chịu đựng được, nếu không thìsẽ càng đáng sợ hơn.Theo tính toán của bản thân Tô Minh, sức tấn công của nắm đấm này có lẽ có thể sánh ngang với đòn tấn công của sức mạnh thuần túy năm tỷ cân của võ tu.Nhưng dù cho là như vậy thì nắm đấm đó cũng đã đánh thẳng lên đầu của Hồn Triếp…Hồn Triếp bay ra xa.Trong lúc hắn ta bay ra, cái đầu to và xấu xí đó đã toác ra, nát vụn… Máu, sọ, xương mặt, đều nát vụn hết, cảnh tượng đó rất đáng sợ.Gần như toàn bộ cái đầu của Hồn Triếp đã bị đập nát.