Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1159: Chương 1159

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đối phương có hạt giống Hỗn Độn, chắc là người sô một ở nền văn minh xương nắm bắt và khai phá về Hỗn Độn, có thể dễ dàng sử dụng được hố đen Hỗn Độn cũng là điều dễ hiểu”, thiên nữ Tạo Hóa an ủi Tô Minh.Trên thực tế, càng kinh khủng hơn là Hỗn Độn không hiển thị dưới trận Đại Đạo Tinh Thần.Vì vậy, phân thân thần hồn của Hỗn Độn Long Quy trong tay Tô Minh không thể dùng được.Nhưng trong trận pháp không gian mà Cố Đình Tiêu vẫn có thể dùng được Hỗn Độn để phá vỡ các quy luật mà còn là dùng được hố đen Hỗn Độn, thứ mà thần bí và đáng sợ nhất…Quả thật là…“Nghe nói anh rất giỏi đánh cận chiến?” đúng lúc này, Cô Đình Tiêu nói với giọng bỡn cợt.Hơn nữa, giọng nói còn cách Tô Minh rất gần.Nói cách khác là đã ở trước mặt Tô Minh.Cô Đình Tiêu di chuyển nhanh như chớp và mặt đối mặt với Tô Minh.“Bụp!” Cô Đình Tiêu ra tay ở cự ly gần.Từng quyền tung ra, động tác chậm quái dị, mọi người đều có thể nhìn thấy nhưng lại không thể nhìn rõ và nhìn thấu.Tô Minh chỉ cảm thấy khó thở, cảm giác có một luồng khí tức sinh mạng đang hừng hực thiêu đốt trước mặt.Thậm chí anh còn có thể nghe thấy nhịptim đập mạnh có lực của cố Đình Tiêu.Tô Minh sởn tóc gáy, xông lên hoàn toàn dựa vào ý chí chiến đấu trong tiềm thức.Bởi vì tốc độ ra tay của cố Đình Tiêu quá nhanh, ngay cả Tô Minh cũng không bắt được bằng thần hồn và mắt thường.Bụp!Bụp!Bụp!Những tiếng va chạm mạnh vang lên liên tiếp.Mỗi lần va chạm, tiếp xúc rồi lại tách ra.Nhưng sau mấy hơi thở thì toàn thân Tô Minh đều là máu, có hàng ngàn vết rỗ, chưa đến nỗi nhìn thấy da thịt nhưng xương đã vỡ vụn hết cả…Vô cùng thê thảm!Mùi máu tanh nồng nặc như xông vào mũi của tất cả mọi người.Lại một lần nữa.Bụp!Va chạm!Tô Minh bay ra ngoài!“Chết tiệt!” Tô Minh thầm mắng, anh vừa chấn động vừa không dám tin.Kể cả là sức mạnh thể xác cũng kém quá xa.Là mình quá yếu hay tại đối phương quá mạnh?Tại đây có hình ảnh“Khả năng tự phục hồi vết thương trên cơ thể tôi… Thê này là thê nào?” giọng nói của Tô Minh khàn khàn, một tay chống đầu gối, có chút kinh ngạc hỏi.“Trận Đại Đạo Tinh Thần khống chê anh đấy”, thiên nữ Tạo Hóa ngưng giọng nói, cũng thấy phẫn nộ.Đúng là vô liêm sỉ! Cô Đình Tiêu ra tay đã đành, thê mà ý chí Đại Đạo còn ngầm thao túng trận Đại Đạo Tinh Thần để tiêu hao và làm Tô Minh kiệt quệ.Cô Đình Tiêu đâu cho Tô Minh thời gian nghỉ ngơi? Hắn ta nhấc tay phải lên, đao Nhân Ma vừa mỏng vừa khắc hoa văn, toàn thân màu đỏ đen, thiêu đốt qua quỷ lửa quái dị rồi phóng lớn dần lên.Vì có Ma đao nên khí chất của cố Đình Tiêu hoàn toàn thay đổi.Đột ngột biến hóa.Đao ý nghịch thiên, xuyên thủng cả bầu trời!Quy luật Đao Ý cấp bậc phản phác quy chân….

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Đối phương có hạt giống Hỗn Độn, chắc là người sô một ở nền văn minh xương nắm bắt và khai phá về Hỗn Độn, có thể dễ dàng sử dụng được hố đen Hỗn Độn cũng là điều dễ hiểu”, thiên nữ Tạo Hóa an ủi Tô Minh.

Trên thực tế, càng kinh khủng hơn là Hỗn Độn không hiển thị dưới trận Đại Đạo Tinh Thần.

Vì vậy, phân thân thần hồn của Hỗn Độn Long Quy trong tay Tô Minh không thể dùng được.

Nhưng trong trận pháp không gian mà Cố Đình Tiêu vẫn có thể dùng được Hỗn Độn để phá vỡ các quy luật mà còn là dùng được hố đen Hỗn Độn, thứ mà thần bí và đáng sợ nhất…

Quả thật là…

“Nghe nói anh rất giỏi đánh cận chiến?” đúng lúc này, Cô Đình Tiêu nói với giọng bỡn cợt.

Hơn nữa, giọng nói còn cách Tô Minh rất gần.

Nói cách khác là đã ở trước mặt Tô Minh.

Cô Đình Tiêu di chuyển nhanh như chớp và mặt đối mặt với Tô Minh.

“Bụp!” Cô Đình Tiêu ra tay ở cự ly gần.

Từng quyền tung ra, động tác chậm quái dị, mọi người đều có thể nhìn thấy nhưng lại không thể nhìn rõ và nhìn thấu.

Tô Minh chỉ cảm thấy khó thở, cảm giác có một luồng khí tức sinh mạng đang hừng hực thiêu đốt trước mặt.

Thậm chí anh còn có thể nghe thấy nhịp

tim đập mạnh có lực của cố Đình Tiêu.

Tô Minh sởn tóc gáy, xông lên hoàn toàn dựa vào ý chí chiến đấu trong tiềm thức.

Bởi vì tốc độ ra tay của cố Đình Tiêu quá nhanh, ngay cả Tô Minh cũng không bắt được bằng thần hồn và mắt thường.

Bụp!

Bụp!

Bụp!

Những tiếng va chạm mạnh vang lên liên tiếp.

Mỗi lần va chạm, tiếp xúc rồi lại tách ra.

Nhưng sau mấy hơi thở thì toàn thân Tô Minh đều là máu, có hàng ngàn vết rỗ, chưa đến nỗi nhìn thấy da thịt nhưng xương đã vỡ vụn hết cả…

Vô cùng thê thảm!

Mùi máu tanh nồng nặc như xông vào mũi của tất cả mọi người.

Lại một lần nữa.

Bụp!

Va chạm!

Tô Minh bay ra ngoài!

“Chết tiệt!” Tô Minh thầm mắng, anh vừa chấn động vừa không dám tin.

Kể cả là sức mạnh thể xác cũng kém quá xa.

Là mình quá yếu hay tại đối phương quá mạnh?

Tại đây có hình ảnh

Image removed.

“Khả năng tự phục hồi vết thương trên cơ thể tôi… Thê này là thê nào?” giọng nói của Tô Minh khàn khàn, một tay chống đầu gối, có chút kinh ngạc hỏi.

“Trận Đại Đạo Tinh Thần khống chê anh đấy”, thiên nữ Tạo Hóa ngưng giọng nói, cũng thấy phẫn nộ.

Đúng là vô liêm sỉ! Cô Đình Tiêu ra tay đã đành, thê mà ý chí Đại Đạo còn ngầm thao túng trận Đại Đạo Tinh Thần để tiêu hao và làm Tô Minh kiệt quệ.

Cô Đình Tiêu đâu cho Tô Minh thời gian nghỉ ngơi? Hắn ta nhấc tay phải lên, đao Nhân Ma vừa mỏng vừa khắc hoa văn, toàn thân màu đỏ đen, thiêu đốt qua quỷ lửa quái dị rồi phóng lớn dần lên.

Vì có Ma đao nên khí chất của cố Đình Tiêu hoàn toàn thay đổi.

Đột ngột biến hóa.

Đao ý nghịch thiên, xuyên thủng cả bầu trời!

Quy luật Đao Ý cấp bậc phản phác quy chân….

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đối phương có hạt giống Hỗn Độn, chắc là người sô một ở nền văn minh xương nắm bắt và khai phá về Hỗn Độn, có thể dễ dàng sử dụng được hố đen Hỗn Độn cũng là điều dễ hiểu”, thiên nữ Tạo Hóa an ủi Tô Minh.Trên thực tế, càng kinh khủng hơn là Hỗn Độn không hiển thị dưới trận Đại Đạo Tinh Thần.Vì vậy, phân thân thần hồn của Hỗn Độn Long Quy trong tay Tô Minh không thể dùng được.Nhưng trong trận pháp không gian mà Cố Đình Tiêu vẫn có thể dùng được Hỗn Độn để phá vỡ các quy luật mà còn là dùng được hố đen Hỗn Độn, thứ mà thần bí và đáng sợ nhất…Quả thật là…“Nghe nói anh rất giỏi đánh cận chiến?” đúng lúc này, Cô Đình Tiêu nói với giọng bỡn cợt.Hơn nữa, giọng nói còn cách Tô Minh rất gần.Nói cách khác là đã ở trước mặt Tô Minh.Cô Đình Tiêu di chuyển nhanh như chớp và mặt đối mặt với Tô Minh.“Bụp!” Cô Đình Tiêu ra tay ở cự ly gần.Từng quyền tung ra, động tác chậm quái dị, mọi người đều có thể nhìn thấy nhưng lại không thể nhìn rõ và nhìn thấu.Tô Minh chỉ cảm thấy khó thở, cảm giác có một luồng khí tức sinh mạng đang hừng hực thiêu đốt trước mặt.Thậm chí anh còn có thể nghe thấy nhịptim đập mạnh có lực của cố Đình Tiêu.Tô Minh sởn tóc gáy, xông lên hoàn toàn dựa vào ý chí chiến đấu trong tiềm thức.Bởi vì tốc độ ra tay của cố Đình Tiêu quá nhanh, ngay cả Tô Minh cũng không bắt được bằng thần hồn và mắt thường.Bụp!Bụp!Bụp!Những tiếng va chạm mạnh vang lên liên tiếp.Mỗi lần va chạm, tiếp xúc rồi lại tách ra.Nhưng sau mấy hơi thở thì toàn thân Tô Minh đều là máu, có hàng ngàn vết rỗ, chưa đến nỗi nhìn thấy da thịt nhưng xương đã vỡ vụn hết cả…Vô cùng thê thảm!Mùi máu tanh nồng nặc như xông vào mũi của tất cả mọi người.Lại một lần nữa.Bụp!Va chạm!Tô Minh bay ra ngoài!“Chết tiệt!” Tô Minh thầm mắng, anh vừa chấn động vừa không dám tin.Kể cả là sức mạnh thể xác cũng kém quá xa.Là mình quá yếu hay tại đối phương quá mạnh?Tại đây có hình ảnh“Khả năng tự phục hồi vết thương trên cơ thể tôi… Thê này là thê nào?” giọng nói của Tô Minh khàn khàn, một tay chống đầu gối, có chút kinh ngạc hỏi.“Trận Đại Đạo Tinh Thần khống chê anh đấy”, thiên nữ Tạo Hóa ngưng giọng nói, cũng thấy phẫn nộ.Đúng là vô liêm sỉ! Cô Đình Tiêu ra tay đã đành, thê mà ý chí Đại Đạo còn ngầm thao túng trận Đại Đạo Tinh Thần để tiêu hao và làm Tô Minh kiệt quệ.Cô Đình Tiêu đâu cho Tô Minh thời gian nghỉ ngơi? Hắn ta nhấc tay phải lên, đao Nhân Ma vừa mỏng vừa khắc hoa văn, toàn thân màu đỏ đen, thiêu đốt qua quỷ lửa quái dị rồi phóng lớn dần lên.Vì có Ma đao nên khí chất của cố Đình Tiêu hoàn toàn thay đổi.Đột ngột biến hóa.Đao ý nghịch thiên, xuyên thủng cả bầu trời!Quy luật Đao Ý cấp bậc phản phác quy chân….

Chương 1159: Chương 1159