Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1167: 1167: Đó Là Thủ Đoạn Vô Địch Gì

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Sắc mặt CỐ Đình Tiêu trở nên trắng bệch như tờ giấy, đôi mắt run run đầy nặng nề nhìn chằm chằm đằng xa, nhìn chằm chằm Tô Minh.Cố Đình Tiêu là nhân ma chuyển thế, có thể nói là tung hoành thiên hạ vô địch suốt hàng tỷ năm từ khi nền văn minh Xương khai thiên lập địa đến nay.Chứng kiến không biết bao nhiêu là thần tích, cũng nhìn thấy không biết bao nhiêu thiên tài diệt thế.Lại giật mình hoảng hốt vì cảnh tượng trước mắt này.Sao lại có thể xảy ra chuyện đó được?Tại sao lại có một người thoải mái nuốt chửng hết tất cả năng lượng mà cung Nhân Ma nổ tung tạo thành như thế?Dù là nhân ma thời kỳ đỉnh cao nhất, dù có là Đại Đế ngồi tít trên cao thì chắc cũng không dám làm vậy đâu nhỉ?“Cố Đình Tiêu, còn nghệt mặt ra đó làm gì? Giết tên đó!Giết chết tên đó đi!”, cùng lúc đó, giọng nói của Ý chí Đại Đạo vang lên bên tai Cố Đình Tiêu, Ý chí Đại Đạo thở hổn hển, cẩn thận cảm nhận thì dường như còn có chút sợ hãi.Thậm chí bấy giờ nơi cuối màn trời còn hiện lên mặt của Đại Đạo quỷ dị vô hạn đang dao động không yên.Ý chí Đại Đạo thật sự rất sốt ruột.Cố Đình Tiêu không biết Tô Minh đã làm cách nào để cắn nuốt năng lượng bùng nổ của cung Nhân Ma và mấy trăm loại quy luật được dung hợp trongđó, nhưng Ý chí Đại Đạo thì biết!Là bảo tàng huyết mạch.Chắc chắn là bảo tàng huyết mạch.Ý chí Đại Đạo ngày càng sợ hãi và kiêng dè.Sự vô địch của bảo tàng huyết mạch đã vượt ra khỏi nhận thức của nó.Theo lời nhắc nhở của Ý chí Đại Đạo, cơ thể Cố Đình Tiêu run lên, sát khí chợt động.“Cây Thế Giới, xin hãy cho tôi mượn lực sinh mệnh khổng lồ!”, CỐ Đình Tiêu quát khẽ.Chợt.Nguồn sống dồi dào như thể vừa rơi xuống từ trên trời, cả người sáng lên.Hơi thở sinh mệnh của Cố Đình Tiêu cũng như huyết khí dồi dào, nó đang tăng lên với cấp độ lũy thừa.Như một giọt nước nhanh chóng hóa thành dòng sông, một dòng sông ngưng tụ thành biển lớn vậy.Cực kỳ đáng sợ.Đó là thủ đoạn vô địch gì?Trong nháy mắt, sực linh mệnh và huyết khí dâng trào trong người Cố Đình Tiêu, có lẽ đã bằng tất cả mọi người ở hoàng triều Bất Tử này cộng lại.Tại sao lại khủng b0 đến như thế?Đó là những thứ mà chí bảo Cây Thế Giới mang đến, Cây Thế Giới chính là hạt giống đầu tiên khi nền văn minh Xương khai thiên lập địa.Đó là cây tổ của các loài cây.Một Cây Thế Giới có thể tạo ra được vô số nguồn sống, có thể tạo thành mặt phẳng sinh mệnh.Cây Thế Giới là bất tử bất diệt.Ngược lại, nó vẫn liên tục trưởng thành.Có được Cây Thế Giới, Cố Đình Tiêu cũng không thể chết và không thể bị giết được.Đó cũng là lý do tại sao Cố Đình Tiêu có thể chuyển thế mấy chục lần, hơn trăm lần, không hề sợ hãi cái chết.

Sắc mặt CỐ Đình Tiêu trở nên trắng bệch như tờ giấy, đôi mắt run run đầy nặng nề nhìn chằm chằm đằng xa, nhìn chằm chằm Tô Minh.

Cố Đình Tiêu là nhân ma chuyển thế, có thể nói là tung hoành thiên hạ vô địch suốt hàng tỷ năm từ khi nền văn minh Xương khai thiên lập địa đến nay.

Chứng kiến không biết bao nhiêu là thần tích, cũng nhìn thấy không biết bao nhiêu thiên tài diệt thế.

Lại giật mình hoảng hốt vì cảnh tượng trước mắt này.

Sao lại có thể xảy ra chuyện đó được?

Tại sao lại có một người thoải mái nuốt chửng hết tất cả năng lượng mà cung Nhân Ma nổ tung tạo thành như thế?

Dù là nhân ma thời kỳ đỉnh cao nhất, dù có là Đại Đế ngồi tít trên cao thì chắc cũng không dám làm vậy đâu nhỉ?

“Cố Đình Tiêu, còn nghệt mặt ra đó làm gì? Giết tên đó!

Giết chết tên đó đi!”, cùng lúc đó, giọng nói của Ý chí Đại Đạo vang lên bên tai Cố Đình Tiêu, Ý chí Đại Đạo thở hổn hển, cẩn thận cảm nhận thì dường như còn có chút sợ hãi.

Thậm chí bấy giờ nơi cuối màn trời còn hiện lên mặt của Đại Đạo quỷ dị vô hạn đang dao động không yên.

Ý chí Đại Đạo thật sự rất sốt ruột.

Cố Đình Tiêu không biết Tô Minh đã làm cách nào để cắn nuốt năng lượng bùng nổ của cung Nhân Ma và mấy trăm loại quy luật được dung hợp trong

đó, nhưng Ý chí Đại Đạo thì biết!

Là bảo tàng huyết mạch.

Chắc chắn là bảo tàng huyết mạch.

Ý chí Đại Đạo ngày càng sợ hãi và kiêng dè.

Sự vô địch của bảo tàng huyết mạch đã vượt ra khỏi nhận thức của nó.

Theo lời nhắc nhở của Ý chí Đại Đạo, cơ thể Cố Đình Tiêu run lên, sát khí chợt động.

“Cây Thế Giới, xin hãy cho tôi mượn lực sinh mệnh khổng lồ!”, CỐ Đình Tiêu quát khẽ.

Chợt.

Nguồn sống dồi dào như thể vừa rơi xuống từ trên trời, cả người sáng lên.

Hơi thở sinh mệnh của Cố Đình Tiêu cũng như huyết khí dồi dào, nó đang tăng lên với cấp độ lũy thừa.

Như một giọt nước nhanh chóng hóa thành dòng sông, một dòng sông ngưng tụ thành biển lớn vậy.

Cực kỳ đáng sợ.

Đó là thủ đoạn vô địch gì?

Trong nháy mắt, sực linh mệnh và huyết khí dâng trào trong người Cố Đình Tiêu, có lẽ đã bằng tất cả mọi người ở hoàng triều Bất Tử này cộng lại.

Tại sao lại khủng b0 đến như thế?

Đó là những thứ mà chí bảo Cây Thế Giới mang đến, Cây Thế Giới chính là hạt giống đầu tiên khi nền văn minh Xương khai thiên lập địa.

Đó là cây tổ của các loài cây.

Một Cây Thế Giới có thể tạo ra được vô số nguồn sống, có thể tạo thành mặt phẳng sinh mệnh.

Cây Thế Giới là bất tử bất diệt.

Ngược lại, nó vẫn liên tục trưởng thành.

Có được Cây Thế Giới, Cố Đình Tiêu cũng không thể chết và không thể bị giết được.

Đó cũng là lý do tại sao Cố Đình Tiêu có thể chuyển thế mấy chục lần, hơn trăm lần, không hề sợ hãi cái chết.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Sắc mặt CỐ Đình Tiêu trở nên trắng bệch như tờ giấy, đôi mắt run run đầy nặng nề nhìn chằm chằm đằng xa, nhìn chằm chằm Tô Minh.Cố Đình Tiêu là nhân ma chuyển thế, có thể nói là tung hoành thiên hạ vô địch suốt hàng tỷ năm từ khi nền văn minh Xương khai thiên lập địa đến nay.Chứng kiến không biết bao nhiêu là thần tích, cũng nhìn thấy không biết bao nhiêu thiên tài diệt thế.Lại giật mình hoảng hốt vì cảnh tượng trước mắt này.Sao lại có thể xảy ra chuyện đó được?Tại sao lại có một người thoải mái nuốt chửng hết tất cả năng lượng mà cung Nhân Ma nổ tung tạo thành như thế?Dù là nhân ma thời kỳ đỉnh cao nhất, dù có là Đại Đế ngồi tít trên cao thì chắc cũng không dám làm vậy đâu nhỉ?“Cố Đình Tiêu, còn nghệt mặt ra đó làm gì? Giết tên đó!Giết chết tên đó đi!”, cùng lúc đó, giọng nói của Ý chí Đại Đạo vang lên bên tai Cố Đình Tiêu, Ý chí Đại Đạo thở hổn hển, cẩn thận cảm nhận thì dường như còn có chút sợ hãi.Thậm chí bấy giờ nơi cuối màn trời còn hiện lên mặt của Đại Đạo quỷ dị vô hạn đang dao động không yên.Ý chí Đại Đạo thật sự rất sốt ruột.Cố Đình Tiêu không biết Tô Minh đã làm cách nào để cắn nuốt năng lượng bùng nổ của cung Nhân Ma và mấy trăm loại quy luật được dung hợp trongđó, nhưng Ý chí Đại Đạo thì biết!Là bảo tàng huyết mạch.Chắc chắn là bảo tàng huyết mạch.Ý chí Đại Đạo ngày càng sợ hãi và kiêng dè.Sự vô địch của bảo tàng huyết mạch đã vượt ra khỏi nhận thức của nó.Theo lời nhắc nhở của Ý chí Đại Đạo, cơ thể Cố Đình Tiêu run lên, sát khí chợt động.“Cây Thế Giới, xin hãy cho tôi mượn lực sinh mệnh khổng lồ!”, CỐ Đình Tiêu quát khẽ.Chợt.Nguồn sống dồi dào như thể vừa rơi xuống từ trên trời, cả người sáng lên.Hơi thở sinh mệnh của Cố Đình Tiêu cũng như huyết khí dồi dào, nó đang tăng lên với cấp độ lũy thừa.Như một giọt nước nhanh chóng hóa thành dòng sông, một dòng sông ngưng tụ thành biển lớn vậy.Cực kỳ đáng sợ.Đó là thủ đoạn vô địch gì?Trong nháy mắt, sực linh mệnh và huyết khí dâng trào trong người Cố Đình Tiêu, có lẽ đã bằng tất cả mọi người ở hoàng triều Bất Tử này cộng lại.Tại sao lại khủng b0 đến như thế?Đó là những thứ mà chí bảo Cây Thế Giới mang đến, Cây Thế Giới chính là hạt giống đầu tiên khi nền văn minh Xương khai thiên lập địa.Đó là cây tổ của các loài cây.Một Cây Thế Giới có thể tạo ra được vô số nguồn sống, có thể tạo thành mặt phẳng sinh mệnh.Cây Thế Giới là bất tử bất diệt.Ngược lại, nó vẫn liên tục trưởng thành.Có được Cây Thế Giới, Cố Đình Tiêu cũng không thể chết và không thể bị giết được.Đó cũng là lý do tại sao Cố Đình Tiêu có thể chuyển thế mấy chục lần, hơn trăm lần, không hề sợ hãi cái chết.

Chương 1167: 1167: Đó Là Thủ Đoạn Vô Địch Gì