Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1169: 1169: Nhân Ma Mạnh Thật

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Thiên nữ tiền bối! Ý của cô là, có cây Thế Giới và kho tàng huyết mạch, tôi hoàn toàn có thể gi3t ch3t Đại Đạo.Nhưng như vậy sẽ có một tên Đại Đạo mới đến thay thế, giống như kiểu thay một quản lý mới, không ảnh hưởng về bản chất, đúng không?”Tô Minh cũng vô cùng phấn khích, sát ý nổi lên cuồn cuộn.Có thể có cơ hội gi3t ch3t ý chí Đại Đạo hiện giờ đúng là tốt quá đi!Trước đó anh luôn bị tấncông, luôn phải bị động ứng phó với tính toán của ý chí Đại Đạo.Sau đó…Ha ha…Tất nhiên, việc cần làm trước mắt là có được cây Thế Giới đã.Trong lúc tâm ý của Tô Minh đang sục sôi thì…Dòng chảy của thuật Sinh Mạng Lưu Phóng lập tức đổ xuống người Tô Minh.cảnh tượng này khiến baonhiêu người kinh ngạc.Tại sao Tô Minh không tránh?Kể cả không tránh, lẽ nào không thể dùng đến bia Huyền Diệu để chắn lại sao?Thậm chí còn có thế dùng Ma La Kiếm để tấn công hoặc chống lại mà?Tô Minh bị sao vậy?Sao cứ đơ như khúc gỗ thế?CỐ Đình Tiêu khẽ chau mày, cám thấy quá quỷ dị, điều nàykhiến hắn ta bất an.“Chết đi!”, đúng lúc này đột nhiên Tô Minh nhấc Ma La Kiếm trong tay lên rồi chỉ về phía Cố Đình Tiêu.Một kiếm, hai kiếm rồi lại thêm kiếm nữa vung lên, sát ý gào thét, kiếm đạo vô tình.“Cái gì…?”, con ngươi của Cố Đình Tiêu co mạnh.Vô hiệu ư?Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng của mình vô hiệu với Tô Minh?Đùa gì vậy?Cố Đình Tiêu đờ người ra.Tất cả mọi người có mặt ở đây thì còn hơn cả thế.“Chết tiệt!”, Cố Đình Tiêu rống lên một câu, trong lòng thấy bực tức.Vốn tưởng rằng di chết một con kiến là rất đơn giản nhưng không thể ngờ…“Thuật Hỗn Độn Than Tháp!”, Cố Đình Tiêu thi triển thân pháp để tránh đòn tấn công của Ma La Kiếm, đồng thời vận chuyển hạt giống Hỗn Độn, hấp thụ khí tức Hỗn Độn của biển, thi triển thuât đai đao cấm kv khác.Sức tấn công của thuật Hỗn Độn Than Tháp là vô cùng mạnh!Lấy khí tức Hỗn Độn làm căn cơ!Lấy quy luật Sụp Đổ làm chỉ dẫn!Sau đó kết hợp với thuật đại đạo cấm kỵ!Đây được coi là uy lực tấn công khủng khiếp.Thuật Hỗn Độn Than Tháp cũng là thủ đoạn tấn công mà Cố Đình Tiêu thích dùng nhất khi năm đó vẫn còn là Nhân Ma.Lúc đó hắn ta đã tu luyện đến cảnh giới Viên Mãn.Sau đó có được hạt giống Hỗn Độn, từ đó có thêm khí tức Hỗn Độn, và tự nhiên uy lực của thuật Hỗn Độn Than Tháp cũng được tăng lên rất nhiều lần.“Phù!”, vừa dùng đến thuật Hỗn Độn Than Tháp thì hàng tỷ Hỗn Độn ập xuống.Mọi thứ sụp đổ như bước vào thời đại tiền sử.Trời đất tối om không ánh sáng, duy chỉ có luồng ánh sáng trong thuật Hỗn Độn của Cố Đình Tiêu là đang quét nhìn mọiHàng tỷ đạo vận gào thét, mang theo mùi vị hủy diệt.Kể cả là từng kiếm của Ma La Kiếm khi gặp phải thuật Hỗn Độn này thì cũng chỉ có thể hóa thành hư vô.Không phải là Ma La Kiếm không mạnh mà hiện giờ Tô Minh vẫn chỉ có thế dùng được một chút uy lực của Ma La Kiếm thôi.Kiếm quang bị đè nén, Tô Minh có thể cảm nhận được rõ nỗi không cam tâm của Ma La Kiếm.Kiếm đã đủ vô địch rồi!Nhưng chủ nhân của thanh kiếm không đủ mạnh, phát huy không được bao nhiêu uy lực, kiếm quang bị đè nén, vì vậy kiếm không cam tâm thì cũng là bình thường.Tô Minh cũng chỉ có thể ‘an ủi’ Ma La Kiếm, cũng may Ma La Kiếm đủ trung thành.Kể cả có chút không cam tâm nhưng nó cũng không phản bội anh, vẫn dốc hết sức phối hợp với anh.“Nhân Ma mạnh thật!”, Tô Minh lẩm bẩm.Chẳng trách Nhân Ma là một trong số ít được Thiên nữ tiền bối khen ngợi.____________Đúng là mạnh không thể tưởng tượng nổi.

“Thiên nữ tiền bối! Ý của cô là, có cây Thế Giới và kho tàng huyết mạch, tôi hoàn toàn có thể gi3t ch3t Đại Đạo.

Nhưng như vậy sẽ có một tên Đại Đạo mới đến thay thế, giống như kiểu thay một quản lý mới, không ảnh hưởng về bản chất, đúng không?”

Tô Minh cũng vô cùng phấn khích, sát ý nổi lên cuồn cuộn.

Có thể có cơ hội gi3t ch3t ý chí Đại Đạo hiện giờ đúng là tốt quá đi!

Trước đó anh luôn bị tấn

công, luôn phải bị động ứng phó với tính toán của ý chí Đại Đạo.

Sau đó…

Ha ha…

Tất nhiên, việc cần làm trước mắt là có được cây Thế Giới đã.

Trong lúc tâm ý của Tô Minh đang sục sôi thì…

Dòng chảy của thuật Sinh Mạng Lưu Phóng lập tức đổ xuống người Tô Minh.

cảnh tượng này khiến bao

nhiêu người kinh ngạc.

Tại sao Tô Minh không tránh?

Kể cả không tránh, lẽ nào không thể dùng đến bia Huyền Diệu để chắn lại sao?

Thậm chí còn có thế dùng Ma La Kiếm để tấn công hoặc chống lại mà?

Tô Minh bị sao vậy?

Sao cứ đơ như khúc gỗ thế?

CỐ Đình Tiêu khẽ chau mày, cám thấy quá quỷ dị, điều này

khiến hắn ta bất an.

“Chết đi!”, đúng lúc này đột nhiên Tô Minh nhấc Ma La Kiếm trong tay lên rồi chỉ về phía Cố Đình Tiêu.

Một kiếm, hai kiếm rồi lại thêm kiếm nữa vung lên, sát ý gào thét, kiếm đạo vô tình.

“Cái gì…?”, con ngươi của Cố Đình Tiêu co mạnh.

Vô hiệu ư?

Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng của mình vô hiệu với Tô Minh?

Đùa gì vậy?

Cố Đình Tiêu đờ người ra.

Tất cả mọi người có mặt ở đây thì còn hơn cả thế.

“Chết tiệt!”, Cố Đình Tiêu rống lên một câu, trong lòng thấy bực tức.

Vốn tưởng rằng di chết một con kiến là rất đơn giản nhưng không thể ngờ…

“Thuật Hỗn Độn Than Tháp!”, Cố Đình Tiêu thi triển thân pháp để tránh đòn tấn công của Ma La Kiếm, đồng thời vận chuyển hạt giống Hỗn Độn, hấp thụ khí tức Hỗn Độn của biển, thi triển thuât đai đao cấm kv khác.

Sức tấn công của thuật Hỗn Độn Than Tháp là vô cùng mạnh!

Lấy khí tức Hỗn Độn làm căn cơ!

Lấy quy luật Sụp Đổ làm chỉ dẫn!

Sau đó kết hợp với thuật đại đạo cấm kỵ!

Đây được coi là uy lực tấn công khủng khiếp.

Thuật Hỗn Độn Than Tháp cũng là thủ đoạn tấn công mà Cố Đình Tiêu thích dùng nhất khi năm đó vẫn còn là Nhân Ma.

Lúc đó hắn ta đã tu luyện đến cảnh giới Viên Mãn.

Sau đó có được hạt giống Hỗn Độn, từ đó có thêm khí tức Hỗn Độn, và tự nhiên uy lực của thuật Hỗn Độn Than Tháp cũng được tăng lên rất nhiều lần.

“Phù!”, vừa dùng đến thuật Hỗn Độn Than Tháp thì hàng tỷ Hỗn Độn ập xuống.

Mọi thứ sụp đổ như bước vào thời đại tiền sử.

Trời đất tối om không ánh sáng, duy chỉ có luồng ánh sáng trong thuật Hỗn Độn của Cố Đình Tiêu là đang quét nhìn mọi

Hàng tỷ đạo vận gào thét, mang theo mùi vị hủy diệt.

Kể cả là từng kiếm của Ma La Kiếm khi gặp phải thuật Hỗn Độn này thì cũng chỉ có thể hóa thành hư vô.

Không phải là Ma La Kiếm không mạnh mà hiện giờ Tô Minh vẫn chỉ có thế dùng được một chút uy lực của Ma La Kiếm thôi.

Kiếm quang bị đè nén, Tô Minh có thể cảm nhận được rõ nỗi không cam tâm của Ma La Kiếm.

Kiếm đã đủ vô địch rồi!

Nhưng chủ nhân của thanh kiếm không đủ mạnh, phát huy không được bao nhiêu uy lực, kiếm quang bị đè nén, vì vậy kiếm không cam tâm thì cũng là bình thường.

Tô Minh cũng chỉ có thể ‘an ủi’ Ma La Kiếm, cũng may Ma La Kiếm đủ trung thành.

Kể cả có chút không cam tâm nhưng nó cũng không phản bội anh, vẫn dốc hết sức phối hợp với anh.

“Nhân Ma mạnh thật!”, Tô Minh lẩm bẩm.

Chẳng trách Nhân Ma là một trong số ít được Thiên nữ tiền bối khen ngợi.

____________

Đúng là mạnh không thể tưởng tượng nổi.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Thiên nữ tiền bối! Ý của cô là, có cây Thế Giới và kho tàng huyết mạch, tôi hoàn toàn có thể gi3t ch3t Đại Đạo.Nhưng như vậy sẽ có một tên Đại Đạo mới đến thay thế, giống như kiểu thay một quản lý mới, không ảnh hưởng về bản chất, đúng không?”Tô Minh cũng vô cùng phấn khích, sát ý nổi lên cuồn cuộn.Có thể có cơ hội gi3t ch3t ý chí Đại Đạo hiện giờ đúng là tốt quá đi!Trước đó anh luôn bị tấncông, luôn phải bị động ứng phó với tính toán của ý chí Đại Đạo.Sau đó…Ha ha…Tất nhiên, việc cần làm trước mắt là có được cây Thế Giới đã.Trong lúc tâm ý của Tô Minh đang sục sôi thì…Dòng chảy của thuật Sinh Mạng Lưu Phóng lập tức đổ xuống người Tô Minh.cảnh tượng này khiến baonhiêu người kinh ngạc.Tại sao Tô Minh không tránh?Kể cả không tránh, lẽ nào không thể dùng đến bia Huyền Diệu để chắn lại sao?Thậm chí còn có thế dùng Ma La Kiếm để tấn công hoặc chống lại mà?Tô Minh bị sao vậy?Sao cứ đơ như khúc gỗ thế?CỐ Đình Tiêu khẽ chau mày, cám thấy quá quỷ dị, điều nàykhiến hắn ta bất an.“Chết đi!”, đúng lúc này đột nhiên Tô Minh nhấc Ma La Kiếm trong tay lên rồi chỉ về phía Cố Đình Tiêu.Một kiếm, hai kiếm rồi lại thêm kiếm nữa vung lên, sát ý gào thét, kiếm đạo vô tình.“Cái gì…?”, con ngươi của Cố Đình Tiêu co mạnh.Vô hiệu ư?Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng của mình vô hiệu với Tô Minh?Đùa gì vậy?Cố Đình Tiêu đờ người ra.Tất cả mọi người có mặt ở đây thì còn hơn cả thế.“Chết tiệt!”, Cố Đình Tiêu rống lên một câu, trong lòng thấy bực tức.Vốn tưởng rằng di chết một con kiến là rất đơn giản nhưng không thể ngờ…“Thuật Hỗn Độn Than Tháp!”, Cố Đình Tiêu thi triển thân pháp để tránh đòn tấn công của Ma La Kiếm, đồng thời vận chuyển hạt giống Hỗn Độn, hấp thụ khí tức Hỗn Độn của biển, thi triển thuât đai đao cấm kv khác.Sức tấn công của thuật Hỗn Độn Than Tháp là vô cùng mạnh!Lấy khí tức Hỗn Độn làm căn cơ!Lấy quy luật Sụp Đổ làm chỉ dẫn!Sau đó kết hợp với thuật đại đạo cấm kỵ!Đây được coi là uy lực tấn công khủng khiếp.Thuật Hỗn Độn Than Tháp cũng là thủ đoạn tấn công mà Cố Đình Tiêu thích dùng nhất khi năm đó vẫn còn là Nhân Ma.Lúc đó hắn ta đã tu luyện đến cảnh giới Viên Mãn.Sau đó có được hạt giống Hỗn Độn, từ đó có thêm khí tức Hỗn Độn, và tự nhiên uy lực của thuật Hỗn Độn Than Tháp cũng được tăng lên rất nhiều lần.“Phù!”, vừa dùng đến thuật Hỗn Độn Than Tháp thì hàng tỷ Hỗn Độn ập xuống.Mọi thứ sụp đổ như bước vào thời đại tiền sử.Trời đất tối om không ánh sáng, duy chỉ có luồng ánh sáng trong thuật Hỗn Độn của Cố Đình Tiêu là đang quét nhìn mọiHàng tỷ đạo vận gào thét, mang theo mùi vị hủy diệt.Kể cả là từng kiếm của Ma La Kiếm khi gặp phải thuật Hỗn Độn này thì cũng chỉ có thể hóa thành hư vô.Không phải là Ma La Kiếm không mạnh mà hiện giờ Tô Minh vẫn chỉ có thế dùng được một chút uy lực của Ma La Kiếm thôi.Kiếm quang bị đè nén, Tô Minh có thể cảm nhận được rõ nỗi không cam tâm của Ma La Kiếm.Kiếm đã đủ vô địch rồi!Nhưng chủ nhân của thanh kiếm không đủ mạnh, phát huy không được bao nhiêu uy lực, kiếm quang bị đè nén, vì vậy kiếm không cam tâm thì cũng là bình thường.Tô Minh cũng chỉ có thể ‘an ủi’ Ma La Kiếm, cũng may Ma La Kiếm đủ trung thành.Kể cả có chút không cam tâm nhưng nó cũng không phản bội anh, vẫn dốc hết sức phối hợp với anh.“Nhân Ma mạnh thật!”, Tô Minh lẩm bẩm.Chẳng trách Nhân Ma là một trong số ít được Thiên nữ tiền bối khen ngợi.____________Đúng là mạnh không thể tưởng tượng nổi.

Chương 1169: 1169: Nhân Ma Mạnh Thật