Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1175: 1175: Kéo Theo Kẻ Chịu Chết Chung
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Muốn Cố Đình Tiêu và Tô Minh đều phải chết.Trận Đại Đạo Tinh Thần này đâu phải là trận Tinh Thần đơn giản gì? Mà là chính là đại trận Tinh Thần Vây Đế Tinh Thần Trận’ nhằm tiêu hao tinh lực, khí vận, quy luật, khống chế cấp cao nhất.Ngay đến Đại Đế cũng có thể bj vây khốn._Liên tiếp mười mấy lượt gào rống, Cố Đình Tiêu dường như cũng biết có gào thét thế nào thì Đại Đạo cũng sẽ không lên tiếng.Cố Đình Tiêu nhìn về phía Tô Minh: “Tiểu tạp chủng, tại sao mày không sợ? Mày có cách thoát ra? Đúng không?”Tô Minh mỉm cười không nói.Quả thực có.Có Thiên Nữ Tạo Hóa bên mình quả thực có cách ra ngoài, nhưng rất khó.Dựa theo cách mà tiền bối Thiên Nữ nói, muốn ra ngoài thìđầu tiên phải mạnh mẽ tăng cao thực lực, sau đó thâm nhập vào con đường học tập Tinh Thần, nắm chắc quy luật Tinh Thần rộng lớn thì mới có khả năng.Quá trình này có thể cần đến ba năm, có thể cần đến ngàn năm, cũng có thể cần triệu năm.Dù sao, trong thời gian ngắn Tô Minh biết rõ bản thân không thoát ra được.Nhưng dù sao cũng có thể ra ngoài được.Như vậy là đủ rồi.Về phần bị vây ả đây, Đại Đạo liệu có tiếp tục ra tay tànnhẫn hay không, chắc chắn sẽ có.Có điều, Tô Minh có tự tin đối mặt được thôi.Tô Minh vẫn cảm thấy bản thân kiếm được lời lớn.Nếu như không phải tâm nhãn Đại Đạo xuất khiếu, thật sự muốn vây khốn anh và Cố Đình Tiêu, dã tâm muôn một lân gi3t ch3t hai người thì Cố Đình Tiêu chắc chắn có thể bỏ chạy, vậy thì anh cũng không cần mơ tưởng gì đến cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn nữa.Trên ý nghĩa nào đó thì ĐạiĐạo tương đương như đang giúp anh.ừ, cũng coi như là nhân viên vận chuyển đi!Trong đại trận Tinh Thần này, bị vây một thời gian mà lấy được cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn thì vẫn lời rồi!“TÔ Minh, tao thấy chúng ta nên liên thủ với nhau, chúng ta cùng có chung một kẻ địch – ý chí Đại Đạo”, sau vài lượt hít thở, Cố Đình Tiêu đột nhiên mở miệng, hắn ta hấp tấp đến suýt chút nữa nhập ma, vậy mà đã khống chế lại được rồi, tựa hồ như đã bình tĩnh lại rất nhiều.“Không hổ đã từng là Nhân Ma, không hổ là kẻ chuyển thế mấy chục lần, thật không đơn giản”, Tô Minh thầm nghĩ.Sau đó.Tô Minh lắc đầu.Không chút do dự mà từ chối.Không gi3t ch3t Cố Đình Tiêu thì sao có thể lấy được cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn?“Tô Minh, mày thật sự không chết không xong ư?Ị”, Cố Đình Tiêu gằn từng chữ nói, âm thanh dày đặc: “Bổn tọa là NhânMa, đã từng là Đại Đế trung vị, nếu thật sự phải không chết không xong, bổn tọa tuyệt đối chắc chắn sẽ kéo theo kẻ chịu chết chung!”Giọng nói của Cố Đình Tiêu khàn khàn, đầy vẻ uy hiếp.
Muốn Cố Đình Tiêu và Tô Minh đều phải chết.
Trận Đại Đạo Tinh Thần này đâu phải là trận Tinh Thần đơn giản gì? Mà là chính là đại trận Tinh Thần Vây Đế Tinh Thần Trận’ nhằm tiêu hao tinh lực, khí vận, quy luật, khống chế cấp cao nhất.
Ngay đến Đại Đế cũng có thể bj vây khốn.
_
Liên tiếp mười mấy lượt gào rống, Cố Đình Tiêu dường như cũng biết có gào thét thế nào thì Đại Đạo cũng sẽ không lên tiếng.
Cố Đình Tiêu nhìn về phía Tô Minh: “Tiểu tạp chủng, tại sao mày không sợ? Mày có cách thoát ra? Đúng không?”
Tô Minh mỉm cười không nói.
Quả thực có.
Có Thiên Nữ Tạo Hóa bên mình quả thực có cách ra ngoài, nhưng rất khó.
Dựa theo cách mà tiền bối Thiên Nữ nói, muốn ra ngoài thì
đầu tiên phải mạnh mẽ tăng cao thực lực, sau đó thâm nhập vào con đường học tập Tinh Thần, nắm chắc quy luật Tinh Thần rộng lớn thì mới có khả năng.
Quá trình này có thể cần đến ba năm, có thể cần đến ngàn năm, cũng có thể cần triệu năm.
Dù sao, trong thời gian ngắn Tô Minh biết rõ bản thân không thoát ra được.
Nhưng dù sao cũng có thể ra ngoài được.
Như vậy là đủ rồi.
Về phần bị vây ả đây, Đại Đạo liệu có tiếp tục ra tay tàn
nhẫn hay không, chắc chắn sẽ có.
Có điều, Tô Minh có tự tin đối mặt được thôi.
Tô Minh vẫn cảm thấy bản thân kiếm được lời lớn.
Nếu như không phải tâm nhãn Đại Đạo xuất khiếu, thật sự muốn vây khốn anh và Cố Đình Tiêu, dã tâm muôn một lân gi3t ch3t hai người thì Cố Đình Tiêu chắc chắn có thể bỏ chạy, vậy thì anh cũng không cần mơ tưởng gì đến cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn nữa.
Trên ý nghĩa nào đó thì Đại
Đạo tương đương như đang giúp anh.
ừ, cũng coi như là nhân viên vận chuyển đi!
Trong đại trận Tinh Thần này, bị vây một thời gian mà lấy được cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn thì vẫn lời rồi!
“TÔ Minh, tao thấy chúng ta nên liên thủ với nhau, chúng ta cùng có chung một kẻ địch – ý chí Đại Đạo”, sau vài lượt hít thở, Cố Đình Tiêu đột nhiên mở miệng, hắn ta hấp tấp đến suýt chút nữa nhập ma, vậy mà đã khống chế lại được rồi, tựa hồ như đã bình tĩnh lại rất nhiều.
“Không hổ đã từng là Nhân Ma, không hổ là kẻ chuyển thế mấy chục lần, thật không đơn giản”, Tô Minh thầm nghĩ.
Sau đó.
Tô Minh lắc đầu.
Không chút do dự mà từ chối.
Không gi3t ch3t Cố Đình Tiêu thì sao có thể lấy được cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn?
“Tô Minh, mày thật sự không chết không xong ư?Ị”, Cố Đình Tiêu gằn từng chữ nói, âm thanh dày đặc: “Bổn tọa là Nhân
Ma, đã từng là Đại Đế trung vị, nếu thật sự phải không chết không xong, bổn tọa tuyệt đối chắc chắn sẽ kéo theo kẻ chịu chết chung!”
Giọng nói của Cố Đình Tiêu khàn khàn, đầy vẻ uy hiếp.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Muốn Cố Đình Tiêu và Tô Minh đều phải chết.Trận Đại Đạo Tinh Thần này đâu phải là trận Tinh Thần đơn giản gì? Mà là chính là đại trận Tinh Thần Vây Đế Tinh Thần Trận’ nhằm tiêu hao tinh lực, khí vận, quy luật, khống chế cấp cao nhất.Ngay đến Đại Đế cũng có thể bj vây khốn._Liên tiếp mười mấy lượt gào rống, Cố Đình Tiêu dường như cũng biết có gào thét thế nào thì Đại Đạo cũng sẽ không lên tiếng.Cố Đình Tiêu nhìn về phía Tô Minh: “Tiểu tạp chủng, tại sao mày không sợ? Mày có cách thoát ra? Đúng không?”Tô Minh mỉm cười không nói.Quả thực có.Có Thiên Nữ Tạo Hóa bên mình quả thực có cách ra ngoài, nhưng rất khó.Dựa theo cách mà tiền bối Thiên Nữ nói, muốn ra ngoài thìđầu tiên phải mạnh mẽ tăng cao thực lực, sau đó thâm nhập vào con đường học tập Tinh Thần, nắm chắc quy luật Tinh Thần rộng lớn thì mới có khả năng.Quá trình này có thể cần đến ba năm, có thể cần đến ngàn năm, cũng có thể cần triệu năm.Dù sao, trong thời gian ngắn Tô Minh biết rõ bản thân không thoát ra được.Nhưng dù sao cũng có thể ra ngoài được.Như vậy là đủ rồi.Về phần bị vây ả đây, Đại Đạo liệu có tiếp tục ra tay tànnhẫn hay không, chắc chắn sẽ có.Có điều, Tô Minh có tự tin đối mặt được thôi.Tô Minh vẫn cảm thấy bản thân kiếm được lời lớn.Nếu như không phải tâm nhãn Đại Đạo xuất khiếu, thật sự muốn vây khốn anh và Cố Đình Tiêu, dã tâm muôn một lân gi3t ch3t hai người thì Cố Đình Tiêu chắc chắn có thể bỏ chạy, vậy thì anh cũng không cần mơ tưởng gì đến cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn nữa.Trên ý nghĩa nào đó thì ĐạiĐạo tương đương như đang giúp anh.ừ, cũng coi như là nhân viên vận chuyển đi!Trong đại trận Tinh Thần này, bị vây một thời gian mà lấy được cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn thì vẫn lời rồi!“TÔ Minh, tao thấy chúng ta nên liên thủ với nhau, chúng ta cùng có chung một kẻ địch – ý chí Đại Đạo”, sau vài lượt hít thở, Cố Đình Tiêu đột nhiên mở miệng, hắn ta hấp tấp đến suýt chút nữa nhập ma, vậy mà đã khống chế lại được rồi, tựa hồ như đã bình tĩnh lại rất nhiều.“Không hổ đã từng là Nhân Ma, không hổ là kẻ chuyển thế mấy chục lần, thật không đơn giản”, Tô Minh thầm nghĩ.Sau đó.Tô Minh lắc đầu.Không chút do dự mà từ chối.Không gi3t ch3t Cố Đình Tiêu thì sao có thể lấy được cây Thế Giới và hạt giống Hỗn Độn?“Tô Minh, mày thật sự không chết không xong ư?Ị”, Cố Đình Tiêu gằn từng chữ nói, âm thanh dày đặc: “Bổn tọa là NhânMa, đã từng là Đại Đế trung vị, nếu thật sự phải không chết không xong, bổn tọa tuyệt đối chắc chắn sẽ kéo theo kẻ chịu chết chung!”Giọng nói của Cố Đình Tiêu khàn khàn, đầy vẻ uy hiếp.