Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1257: Chương 1257
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Chứng thực lẫn nhau.Mang lại cho người khác cảm giác huyền diệu, mênh mông, vĩ đại không cách nào hình dung được.Phảng phất chỉ cần ngước lên nhìn một cái là tâm thần liền bị hút vào trong Pháp Tắc Trường Hà.“Đỉ!”f Pháp Tắc Trường Hà xuất hiện khi Tô Minh nâng tay lên, một chiêu như vậy.Lập tức.Sông dài dưới ánh chiều tà.Quy luật chảy xuôi.Lập tức bao phủ lấy xung quanh Cổ Dực.“A!”f Cổ Dực kêu thảm, thanh âm hoảng sợ không dám tin nhanh chóng vang lên: “Đây… Đây là thứ gì? A a a…”Nhưng rất nhanh.“Vu Thần Đăng!”, cổ Dực gào rống lên.Vu Thần Đăng chính là vật chí bảo.Kết hợp tất cả các mặt tấn công, phòng ngự, định hồn lên một thân thể.Cho dù là công kích của Pháp Tắc Trường Hà thì nó cũng có thể ngăn cản được ít nhiều.Đây là dưới tình huống vẫn chưa kích hoạt Vu Thần Đăng… nếu như kích hoạt thì phải cần dùng đến Vu Nguyên.Nhưng, cho dù không kích hoạt thì Vu Thần Đăng xuất hiện được cổ Dực cầm trong tay, cũng vẫn miễn cưỡng ngăn chặn được Pháp Tắc Trường Hà.Nhưng nhìn kỹ thì thấy sắc mặt của Cổ Dực tái nhợt, không còn màu tửkim nữa.Toàn thân run rẩy, thậm chí có chút thần huyết.Nhất là hơi thở đã hơi hỗn loạn.Bên ngoài hóa đá! Hoàn toàn hóa đá!Cho dù là Hỗn Độn Long Quy hay là Đạm Đài Chân Thương cũng đều trỢn tròn mắt.Pháp Tắc Trường Hà? Pháp Tắc Trường Hà trong truyền thuyết ư?Tô Minh mới bao nhiêu tuổi chứ? Mà đã… đã… đã có thể ngưng tụ được Pháp Tắc Trường Hà?Cái gọi là Pháp Tắc Trường Hà đều là trong truyền thuyết cả! Muốn ngưng tụ được thì phải nắm chắc ít nhất mấy trăm loại quy luật khác nhau.Một thanh niên mới chưa đến 25 tuổi sao có thể chứ?.
Chứng thực lẫn nhau.
Mang lại cho người khác cảm giác huyền diệu, mênh mông, vĩ đại không cách nào hình dung được.
Phảng phất chỉ cần ngước lên nhìn một cái là tâm thần liền bị hút vào trong Pháp Tắc Trường Hà.
“Đỉ!”f Pháp Tắc Trường Hà xuất hiện khi Tô Minh nâng tay lên, một chiêu như vậy.
Lập tức.
Sông dài dưới ánh chiều tà.
Quy luật chảy xuôi.
Lập tức bao phủ lấy xung quanh Cổ Dực.
“A!”f Cổ Dực kêu thảm, thanh âm hoảng sợ không dám tin nhanh chóng vang lên: “Đây… Đây là thứ gì? A a a…”
Nhưng rất nhanh.
“Vu Thần Đăng!”, cổ Dực gào rống lên.
Vu Thần Đăng chính là vật chí bảo.
Kết hợp tất cả các mặt tấn công, phòng ngự, định hồn lên một thân thể.
Cho dù là công kích của Pháp Tắc Trường Hà thì nó cũng có thể ngăn cản được ít nhiều.
Đây là dưới tình huống vẫn chưa kích hoạt Vu Thần Đăng… nếu như kích hoạt thì phải cần dùng đến Vu Nguyên.
Nhưng, cho dù không kích hoạt thì Vu Thần Đăng xuất hiện được cổ Dực cầm trong tay, cũng vẫn miễn cưỡng ngăn chặn được Pháp Tắc Trường Hà.
Nhưng nhìn kỹ thì thấy sắc mặt của Cổ Dực tái nhợt, không còn màu tử
kim nữa.
Toàn thân run rẩy, thậm chí có chút thần huyết.
Nhất là hơi thở đã hơi hỗn loạn.
Bên ngoài hóa đá! Hoàn toàn hóa đá!
Cho dù là Hỗn Độn Long Quy hay là Đạm Đài Chân Thương cũng đều trỢn tròn mắt.
Pháp Tắc Trường Hà? Pháp Tắc Trường Hà trong truyền thuyết ư?
Tô Minh mới bao nhiêu tuổi chứ? Mà đã… đã… đã có thể ngưng tụ được Pháp Tắc Trường Hà?
Cái gọi là Pháp Tắc Trường Hà đều là trong truyền thuyết cả! Muốn ngưng tụ được thì phải nắm chắc ít nhất mấy trăm loại quy luật khác nhau.
Một thanh niên mới chưa đến 25 tuổi sao có thể chứ?.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Chứng thực lẫn nhau.Mang lại cho người khác cảm giác huyền diệu, mênh mông, vĩ đại không cách nào hình dung được.Phảng phất chỉ cần ngước lên nhìn một cái là tâm thần liền bị hút vào trong Pháp Tắc Trường Hà.“Đỉ!”f Pháp Tắc Trường Hà xuất hiện khi Tô Minh nâng tay lên, một chiêu như vậy.Lập tức.Sông dài dưới ánh chiều tà.Quy luật chảy xuôi.Lập tức bao phủ lấy xung quanh Cổ Dực.“A!”f Cổ Dực kêu thảm, thanh âm hoảng sợ không dám tin nhanh chóng vang lên: “Đây… Đây là thứ gì? A a a…”Nhưng rất nhanh.“Vu Thần Đăng!”, cổ Dực gào rống lên.Vu Thần Đăng chính là vật chí bảo.Kết hợp tất cả các mặt tấn công, phòng ngự, định hồn lên một thân thể.Cho dù là công kích của Pháp Tắc Trường Hà thì nó cũng có thể ngăn cản được ít nhiều.Đây là dưới tình huống vẫn chưa kích hoạt Vu Thần Đăng… nếu như kích hoạt thì phải cần dùng đến Vu Nguyên.Nhưng, cho dù không kích hoạt thì Vu Thần Đăng xuất hiện được cổ Dực cầm trong tay, cũng vẫn miễn cưỡng ngăn chặn được Pháp Tắc Trường Hà.Nhưng nhìn kỹ thì thấy sắc mặt của Cổ Dực tái nhợt, không còn màu tửkim nữa.Toàn thân run rẩy, thậm chí có chút thần huyết.Nhất là hơi thở đã hơi hỗn loạn.Bên ngoài hóa đá! Hoàn toàn hóa đá!Cho dù là Hỗn Độn Long Quy hay là Đạm Đài Chân Thương cũng đều trỢn tròn mắt.Pháp Tắc Trường Hà? Pháp Tắc Trường Hà trong truyền thuyết ư?Tô Minh mới bao nhiêu tuổi chứ? Mà đã… đã… đã có thể ngưng tụ được Pháp Tắc Trường Hà?Cái gọi là Pháp Tắc Trường Hà đều là trong truyền thuyết cả! Muốn ngưng tụ được thì phải nắm chắc ít nhất mấy trăm loại quy luật khác nhau.Một thanh niên mới chưa đến 25 tuổi sao có thể chứ?.