Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1274: Chương 1274

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mặc dù Tô Chấn Trầm cảm thấy vào thời điểm này cầu cứu Võ Tông, cõ lẽ cũng chỉ là một trận tai vạ đối với Võ Tông, nhưng đây là điều con trai trướcđó đã nhắn nhủ với ông, ông tin tưởng con trai mình.“Vâng”, Quý Thanh Hòa nặng nề gật đầu, sau đó liền hóa thành một luồng sáng xanh hướng về phía Võ Tông, Quý Thanh Hòa của hiện tại đã là cảnh giới Văn Đạo.Đã tương đối yêu nghiệt rồi.Phải biết rằng tuổi của Quý Thanh Hòa không sai biệt so với Tô Minh.Mà tuổi này đã đạt tới Văn Đạo cũng không tính là kém nếu đặt tại thê giới Đại Thiên.Tại thê giới Tiểu Thiên càng là một tài năng vô song nổi bật.Trong khoảng không vô tận.“Nhóc Tô, anh cuối cùng cũng tỉnh rồi?”, thiên nữ Tạo Hóa có chút kích động.Tô Minh đã tỉnh lại.“Thiên nữ tiền bối, khiến cô phải lo lắng rồi”, tinh thần Tô Minh vừa chuyểnliền thu lại bia Huyền Diệu, bước ra từ đỉnh Thần Ma.Anh nhìn đỉnh Thần Ma một cách vô cùng thích thú.“Ngươi vậy mà chủ động kí kết khế ước cùng ta?” Tô Minh có chút kinh ngạc, đỉnh Thần Ma rõ ràng là bảo vật quý giá trong những bảo vật quý giá, thậm chí đỉnh đã hình thành nên một chút linh trí, xuất hiện binh hồn, tương đương với chỉ số thông minh của một đứa trẻ hai hoặc ba tuổi.Chủ động cùng bản thân lập khế ước?Hơn nữa còn là khê ước chủ tớ.Bản thân là chủ.Đỉnh Thần Ma là nô bộc?Tô Minh đương nhiên kinh ngạc.Thông thường, loại bảo vật quý giá này tương đối ngạo mạn.Phải biết rằng trong hàng trăm triệu năm nay, ý chí đại đạo vẫn luônkiếm tìm đỉnh Thần Ma, kết quả tìm mòn mắt không thấy, chứng tỏ đỉnh Thần Ma coi thường ý chí đại đạo, không muốn bị nó tìm thấy.Từ đó có thể hình dung được đỉnh Thần Ma có bao nhiêu kiêu ngạo.Tô Minh tự mình biết mình.“Là do kho tàng huyết mạch sao? Ngươi nhận ra kho tàng huyết mạch?”, sau đó, Tô Minh mơ hồ cảm nhận được ý nghĩ của đỉnh Thần Ma liền nảy sinh hứng thú, anh cũng muốn biết lai lịch của kho tàng huyết mạch này.Thật đáng tiếc đỉnh Thần Ma cũng không thể giải thích rõ ràng.“Được rồi, nếu đã như vậy, sau này ngươi theo ta, chúng ta kề vai chiến đấu”, Tô Minh mỉm cười, điều khiến anh thích thú hơn cả chính là binh hồn của đỉnh Thần Ma này vậy mà lại mang khí tức của một bé gái.Giọng nói thấp thoáng khi giao tiếpcòn khá dễ thương.Trong nháy mắt.Đỉnh Thần Ma bỗng nhiên biến thành một chiếc nhẫn, lồng vào ngón tay của Tô Minh.Như vậy tay trái là vòng tay Ma La Kiếm.Tay phải đeo nhẫn đỉnh Thần Ma.Cũng được tính là trang bị siêu thần rồi.“Cảnh giới võ đạo vật mà đạt tới Khư Chủ rồi?” Tô Minh sờ sờ cái mũi, có chút kinh ngạc, không ngờ sau khi hôn mê gần chết lại giành được chỗ tốt nghịch thiên như vậy.Chưa kể đến việc dường như kho tàng huyết mạch lại được kích hoạt thêm một phần, hiện tại lực khống chế sức mạnh thuần túy của anh đã mạnh mẽ tăng vọt lên khoảng 50 tỷ, biên độ tăng trưởng khiến người ta phải choáng váng.cường độ thân thể cũng vậy.“Hiệu quả của việc hấp thụ Vu Nguyên và tinh huyết thú đê cũng không tồi”.“Nêu bây giờ tôi muốn giết chết cổ Dực, có lẽ căn bản không cần phải sử dụng tới ‘HƯu’ thuật ‘Sinh Mạng LƯU Phóng’nữa đi? Một quyền cũng đủ để đập nát hắn rồi”.Tô Minh vô cùng tự tin.Tại đây có hình ảnh.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mặc dù Tô Chấn Trầm cảm thấy vào thời điểm này cầu cứu Võ Tông, cõ lẽ cũng chỉ là một trận tai vạ đối với Võ Tông, nhưng đây là điều con trai trước

đó đã nhắn nhủ với ông, ông tin tưởng con trai mình.

“Vâng”, Quý Thanh Hòa nặng nề gật đầu, sau đó liền hóa thành một luồng sáng xanh hướng về phía Võ Tông, Quý Thanh Hòa của hiện tại đã là cảnh giới Văn Đạo.

Đã tương đối yêu nghiệt rồi.

Phải biết rằng tuổi của Quý Thanh Hòa không sai biệt so với Tô Minh.

Mà tuổi này đã đạt tới Văn Đạo cũng không tính là kém nếu đặt tại thê giới Đại Thiên.

Tại thê giới Tiểu Thiên càng là một tài năng vô song nổi bật.

Trong khoảng không vô tận.

“Nhóc Tô, anh cuối cùng cũng tỉnh rồi?”, thiên nữ Tạo Hóa có chút kích động.

Tô Minh đã tỉnh lại.

“Thiên nữ tiền bối, khiến cô phải lo lắng rồi”, tinh thần Tô Minh vừa chuyển

liền thu lại bia Huyền Diệu, bước ra từ đỉnh Thần Ma.

Anh nhìn đỉnh Thần Ma một cách vô cùng thích thú.

“Ngươi vậy mà chủ động kí kết khế ước cùng ta?” Tô Minh có chút kinh ngạc, đỉnh Thần Ma rõ ràng là bảo vật quý giá trong những bảo vật quý giá, thậm chí đỉnh đã hình thành nên một chút linh trí, xuất hiện binh hồn, tương đương với chỉ số thông minh của một đứa trẻ hai hoặc ba tuổi.

Chủ động cùng bản thân lập khế ước?

Hơn nữa còn là khê ước chủ tớ.

Bản thân là chủ.

Đỉnh Thần Ma là nô bộc?

Tô Minh đương nhiên kinh ngạc.

Thông thường, loại bảo vật quý giá này tương đối ngạo mạn.

Phải biết rằng trong hàng trăm triệu năm nay, ý chí đại đạo vẫn luôn

kiếm tìm đỉnh Thần Ma, kết quả tìm mòn mắt không thấy, chứng tỏ đỉnh Thần Ma coi thường ý chí đại đạo, không muốn bị nó tìm thấy.

Từ đó có thể hình dung được đỉnh Thần Ma có bao nhiêu kiêu ngạo.

Tô Minh tự mình biết mình.

“Là do kho tàng huyết mạch sao? Ngươi nhận ra kho tàng huyết mạch?”, sau đó, Tô Minh mơ hồ cảm nhận được ý nghĩ của đỉnh Thần Ma liền nảy sinh hứng thú, anh cũng muốn biết lai lịch của kho tàng huyết mạch này.

Thật đáng tiếc đỉnh Thần Ma cũng không thể giải thích rõ ràng.

“Được rồi, nếu đã như vậy, sau này ngươi theo ta, chúng ta kề vai chiến đấu”, Tô Minh mỉm cười, điều khiến anh thích thú hơn cả chính là binh hồn của đỉnh Thần Ma này vậy mà lại mang khí tức của một bé gái.

Giọng nói thấp thoáng khi giao tiếp

còn khá dễ thương.

Trong nháy mắt.

Đỉnh Thần Ma bỗng nhiên biến thành một chiếc nhẫn, lồng vào ngón tay của Tô Minh.

Như vậy tay trái là vòng tay Ma La Kiếm.

Tay phải đeo nhẫn đỉnh Thần Ma.

Cũng được tính là trang bị siêu thần rồi.

“Cảnh giới võ đạo vật mà đạt tới Khư Chủ rồi?” Tô Minh sờ sờ cái mũi, có chút kinh ngạc, không ngờ sau khi hôn mê gần chết lại giành được chỗ tốt nghịch thiên như vậy.

Chưa kể đến việc dường như kho tàng huyết mạch lại được kích hoạt thêm một phần, hiện tại lực khống chế sức mạnh thuần túy của anh đã mạnh mẽ tăng vọt lên khoảng 50 tỷ, biên độ tăng trưởng khiến người ta phải choáng váng.

cường độ thân thể cũng vậy.

“Hiệu quả của việc hấp thụ Vu Nguyên và tinh huyết thú đê cũng không tồi”.

“Nêu bây giờ tôi muốn giết chết cổ Dực, có lẽ căn bản không cần phải sử dụng tới ‘HƯu’ thuật ‘Sinh Mạng LƯU Phóng’nữa đi? Một quyền cũng đủ để đập nát hắn rồi”.

Tô Minh vô cùng tự tin.

Tại đây có hình ảnh

Image removed.

.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mặc dù Tô Chấn Trầm cảm thấy vào thời điểm này cầu cứu Võ Tông, cõ lẽ cũng chỉ là một trận tai vạ đối với Võ Tông, nhưng đây là điều con trai trướcđó đã nhắn nhủ với ông, ông tin tưởng con trai mình.“Vâng”, Quý Thanh Hòa nặng nề gật đầu, sau đó liền hóa thành một luồng sáng xanh hướng về phía Võ Tông, Quý Thanh Hòa của hiện tại đã là cảnh giới Văn Đạo.Đã tương đối yêu nghiệt rồi.Phải biết rằng tuổi của Quý Thanh Hòa không sai biệt so với Tô Minh.Mà tuổi này đã đạt tới Văn Đạo cũng không tính là kém nếu đặt tại thê giới Đại Thiên.Tại thê giới Tiểu Thiên càng là một tài năng vô song nổi bật.Trong khoảng không vô tận.“Nhóc Tô, anh cuối cùng cũng tỉnh rồi?”, thiên nữ Tạo Hóa có chút kích động.Tô Minh đã tỉnh lại.“Thiên nữ tiền bối, khiến cô phải lo lắng rồi”, tinh thần Tô Minh vừa chuyểnliền thu lại bia Huyền Diệu, bước ra từ đỉnh Thần Ma.Anh nhìn đỉnh Thần Ma một cách vô cùng thích thú.“Ngươi vậy mà chủ động kí kết khế ước cùng ta?” Tô Minh có chút kinh ngạc, đỉnh Thần Ma rõ ràng là bảo vật quý giá trong những bảo vật quý giá, thậm chí đỉnh đã hình thành nên một chút linh trí, xuất hiện binh hồn, tương đương với chỉ số thông minh của một đứa trẻ hai hoặc ba tuổi.Chủ động cùng bản thân lập khế ước?Hơn nữa còn là khê ước chủ tớ.Bản thân là chủ.Đỉnh Thần Ma là nô bộc?Tô Minh đương nhiên kinh ngạc.Thông thường, loại bảo vật quý giá này tương đối ngạo mạn.Phải biết rằng trong hàng trăm triệu năm nay, ý chí đại đạo vẫn luônkiếm tìm đỉnh Thần Ma, kết quả tìm mòn mắt không thấy, chứng tỏ đỉnh Thần Ma coi thường ý chí đại đạo, không muốn bị nó tìm thấy.Từ đó có thể hình dung được đỉnh Thần Ma có bao nhiêu kiêu ngạo.Tô Minh tự mình biết mình.“Là do kho tàng huyết mạch sao? Ngươi nhận ra kho tàng huyết mạch?”, sau đó, Tô Minh mơ hồ cảm nhận được ý nghĩ của đỉnh Thần Ma liền nảy sinh hứng thú, anh cũng muốn biết lai lịch của kho tàng huyết mạch này.Thật đáng tiếc đỉnh Thần Ma cũng không thể giải thích rõ ràng.“Được rồi, nếu đã như vậy, sau này ngươi theo ta, chúng ta kề vai chiến đấu”, Tô Minh mỉm cười, điều khiến anh thích thú hơn cả chính là binh hồn của đỉnh Thần Ma này vậy mà lại mang khí tức của một bé gái.Giọng nói thấp thoáng khi giao tiếpcòn khá dễ thương.Trong nháy mắt.Đỉnh Thần Ma bỗng nhiên biến thành một chiếc nhẫn, lồng vào ngón tay của Tô Minh.Như vậy tay trái là vòng tay Ma La Kiếm.Tay phải đeo nhẫn đỉnh Thần Ma.Cũng được tính là trang bị siêu thần rồi.“Cảnh giới võ đạo vật mà đạt tới Khư Chủ rồi?” Tô Minh sờ sờ cái mũi, có chút kinh ngạc, không ngờ sau khi hôn mê gần chết lại giành được chỗ tốt nghịch thiên như vậy.Chưa kể đến việc dường như kho tàng huyết mạch lại được kích hoạt thêm một phần, hiện tại lực khống chế sức mạnh thuần túy của anh đã mạnh mẽ tăng vọt lên khoảng 50 tỷ, biên độ tăng trưởng khiến người ta phải choáng váng.cường độ thân thể cũng vậy.“Hiệu quả của việc hấp thụ Vu Nguyên và tinh huyết thú đê cũng không tồi”.“Nêu bây giờ tôi muốn giết chết cổ Dực, có lẽ căn bản không cần phải sử dụng tới ‘HƯu’ thuật ‘Sinh Mạng LƯU Phóng’nữa đi? Một quyền cũng đủ để đập nát hắn rồi”.Tô Minh vô cùng tự tin.Tại đây có hình ảnh.

Chương 1274: Chương 1274