Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1357: Chương 1357

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Mỗi từ tướng của thành Thi Ma đều là nhân vật lãnh quân thuộc lứa tuổi thanh niên của khu vực Hỗn Độn,phần lớn đều có thể trở thành trụ cột của khu vực Hỗn Độn trong tương lai.Hiện giờ, học viện Hỗn Độn có hơn trăm lão quái vật, có tầm khoảng ba mươi đến bốn mươi người từng là tử tướng ở thành Thi Ma hoặc kiếp trước là tử tướng thành Thi Ma.Gần như họ đều được mọi người thừa nhận là người có võ đạo cao ở khu vực Hỗn Độn.Không giống với danh xưng khác, dường như tất cả tử tướng ở thành Thi Ma không có ai dưới cấp bậc Đại Đê trung vị năm chuyển”.Phong Vũ Vân nói một thôi một hồi rồi nhìn lên mặt Tô Minh, muốn nhìn xem thay đổi sắc mặt của anh.Thậm chí muốn nghe thấy Tô Minh thay đổi chủ ý, tạm thời không đến nhà họ Nguyên nữa.Dù sao thì trong lòng Phong Vũ Vân, kể cả là tử tướng thành Thi Ma, xét riêng về thiên phú võ đạo thì cũng là điều mà một người chưa đến 30tuổi như Tô Minh có thể tưởng tượng nổi.Chỉ cần Tô Minh nhẫn nhịn, nỗ lực tu luyện thì mấy chục ngàn năm tới sẽ có thể đến nhà họ Nguyên…Kể cả là Nguyên Ương là tử tướng thành Thi Ma chuyển thế!Tô Minh sẽ không thua kém Nguyên Ương chứ?Nhưng…“Anh nói gì đi chứ!” Phong Vũ Vân thấy cạn lời, nói: “Bây giờ có nên đến nhà họ Nguyên không?”“Đi chứ! Hỏi vậy chẳng phải lời thừa sao?” Tô Minh tùy ý, nói.Sau đó anh không thèm bắt chuyện với Phong Vũ Vân nói.Anh tiếp tục mở nhẫn không gian ra.Mở nhẫn không gian của Minh Viêm ra còn có Túy Kiếm Ma.Anh mong đợi ở Túy Kiếm Ma nhiều hơn.Trong nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn…Sắc mặt Tô Ly tái nhợt nhanh bước đi về phía đại điện.Cô muốn đi tìm bố mình.Cô nhận được tin từ phía Phong Vũ Vân là Tô Minh sắp đến nhà họ Nguyên, đang trên đường đến đây rồi.Tô Ly thật sự sắp phát điên đến nơi rồi.Vốn định nghĩ cách lèn vào Nguyên Cảnh để nâng cao thực lực của mình, nhưng lúc này đã không kịp nữa rồi.Anh trai sắp đến rồi.Tô Ly nhanh bước đi về đại điện.Trên đường đi Tô Ly bị rất nhiều người nhà họ Nguyên chỉ trỏ.“Chết cười! Mọi người nghe thấy gì không? Trước đó vì muốn tranh đoạt vị trí người kê thừa gia chủ nên cô ta còn lôi anh trai ở hạ giới của mình ra, ha ha…”.“Vị trí người kê thừa gia chủ cuối cùng vẫn thuộc về cậu chủ Nguyên ương thôi! Ai có thể ngờ cậu chủ Nguyên ương lại là chuyển thế của tử tướng thành Thi Ma chứ? Đúng là đáng SỢ”.“Con gái riêng của gia chủ mà thôi!

“Mỗi từ tướng của thành Thi Ma đều là nhân vật lãnh quân thuộc lứa tuổi thanh niên của khu vực Hỗn Độn,

phần lớn đều có thể trở thành trụ cột của khu vực Hỗn Độn trong tương lai.

Hiện giờ, học viện Hỗn Độn có hơn trăm lão quái vật, có tầm khoảng ba mươi đến bốn mươi người từng là tử tướng ở thành Thi Ma hoặc kiếp trước là tử tướng thành Thi Ma.

Gần như họ đều được mọi người thừa nhận là người có võ đạo cao ở khu vực Hỗn Độn.

Không giống với danh xưng khác, dường như tất cả tử tướng ở thành Thi Ma không có ai dưới cấp bậc Đại Đê trung vị năm chuyển”.

Phong Vũ Vân nói một thôi một hồi rồi nhìn lên mặt Tô Minh, muốn nhìn xem thay đổi sắc mặt của anh.

Thậm chí muốn nghe thấy Tô Minh thay đổi chủ ý, tạm thời không đến nhà họ Nguyên nữa.

Dù sao thì trong lòng Phong Vũ Vân, kể cả là tử tướng thành Thi Ma, xét riêng về thiên phú võ đạo thì cũng là điều mà một người chưa đến 30

tuổi như Tô Minh có thể tưởng tượng nổi.

Chỉ cần Tô Minh nhẫn nhịn, nỗ lực tu luyện thì mấy chục ngàn năm tới sẽ có thể đến nhà họ Nguyên…

Kể cả là Nguyên Ương là tử tướng thành Thi Ma chuyển thế!

Tô Minh sẽ không thua kém Nguyên Ương chứ?

Nhưng…

“Anh nói gì đi chứ!” Phong Vũ Vân thấy cạn lời, nói: “Bây giờ có nên đến nhà họ Nguyên không?”

“Đi chứ! Hỏi vậy chẳng phải lời thừa sao?” Tô Minh tùy ý, nói.

Sau đó anh không thèm bắt chuyện với Phong Vũ Vân nói.

Anh tiếp tục mở nhẫn không gian ra.

Mở nhẫn không gian của Minh Viêm ra còn có Túy Kiếm Ma.

Anh mong đợi ở Túy Kiếm Ma nhiều hơn.

Trong nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn…

Sắc mặt Tô Ly tái nhợt nhanh bước đi về phía đại điện.

Cô muốn đi tìm bố mình.

Cô nhận được tin từ phía Phong Vũ Vân là Tô Minh sắp đến nhà họ Nguyên, đang trên đường đến đây rồi.

Tô Ly thật sự sắp phát điên đến nơi rồi.

Vốn định nghĩ cách lèn vào Nguyên Cảnh để nâng cao thực lực của mình, nhưng lúc này đã không kịp nữa rồi.

Anh trai sắp đến rồi.

Tô Ly nhanh bước đi về đại điện.

Trên đường đi Tô Ly bị rất nhiều người nhà họ Nguyên chỉ trỏ.

“Chết cười! Mọi người nghe thấy gì không? Trước đó vì muốn tranh đoạt vị trí người kê thừa gia chủ nên cô ta còn lôi anh trai ở hạ giới của mình ra, ha ha…”.

“Vị trí người kê thừa gia chủ cuối cùng vẫn thuộc về cậu chủ Nguyên ương thôi! Ai có thể ngờ cậu chủ Nguyên ương lại là chuyển thế của tử tướng thành Thi Ma chứ? Đúng là đáng SỢ”.

“Con gái riêng của gia chủ mà thôi!

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Mỗi từ tướng của thành Thi Ma đều là nhân vật lãnh quân thuộc lứa tuổi thanh niên của khu vực Hỗn Độn,phần lớn đều có thể trở thành trụ cột của khu vực Hỗn Độn trong tương lai.Hiện giờ, học viện Hỗn Độn có hơn trăm lão quái vật, có tầm khoảng ba mươi đến bốn mươi người từng là tử tướng ở thành Thi Ma hoặc kiếp trước là tử tướng thành Thi Ma.Gần như họ đều được mọi người thừa nhận là người có võ đạo cao ở khu vực Hỗn Độn.Không giống với danh xưng khác, dường như tất cả tử tướng ở thành Thi Ma không có ai dưới cấp bậc Đại Đê trung vị năm chuyển”.Phong Vũ Vân nói một thôi một hồi rồi nhìn lên mặt Tô Minh, muốn nhìn xem thay đổi sắc mặt của anh.Thậm chí muốn nghe thấy Tô Minh thay đổi chủ ý, tạm thời không đến nhà họ Nguyên nữa.Dù sao thì trong lòng Phong Vũ Vân, kể cả là tử tướng thành Thi Ma, xét riêng về thiên phú võ đạo thì cũng là điều mà một người chưa đến 30tuổi như Tô Minh có thể tưởng tượng nổi.Chỉ cần Tô Minh nhẫn nhịn, nỗ lực tu luyện thì mấy chục ngàn năm tới sẽ có thể đến nhà họ Nguyên…Kể cả là Nguyên Ương là tử tướng thành Thi Ma chuyển thế!Tô Minh sẽ không thua kém Nguyên Ương chứ?Nhưng…“Anh nói gì đi chứ!” Phong Vũ Vân thấy cạn lời, nói: “Bây giờ có nên đến nhà họ Nguyên không?”“Đi chứ! Hỏi vậy chẳng phải lời thừa sao?” Tô Minh tùy ý, nói.Sau đó anh không thèm bắt chuyện với Phong Vũ Vân nói.Anh tiếp tục mở nhẫn không gian ra.Mở nhẫn không gian của Minh Viêm ra còn có Túy Kiếm Ma.Anh mong đợi ở Túy Kiếm Ma nhiều hơn.Trong nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn…Sắc mặt Tô Ly tái nhợt nhanh bước đi về phía đại điện.Cô muốn đi tìm bố mình.Cô nhận được tin từ phía Phong Vũ Vân là Tô Minh sắp đến nhà họ Nguyên, đang trên đường đến đây rồi.Tô Ly thật sự sắp phát điên đến nơi rồi.Vốn định nghĩ cách lèn vào Nguyên Cảnh để nâng cao thực lực của mình, nhưng lúc này đã không kịp nữa rồi.Anh trai sắp đến rồi.Tô Ly nhanh bước đi về đại điện.Trên đường đi Tô Ly bị rất nhiều người nhà họ Nguyên chỉ trỏ.“Chết cười! Mọi người nghe thấy gì không? Trước đó vì muốn tranh đoạt vị trí người kê thừa gia chủ nên cô ta còn lôi anh trai ở hạ giới của mình ra, ha ha…”.“Vị trí người kê thừa gia chủ cuối cùng vẫn thuộc về cậu chủ Nguyên ương thôi! Ai có thể ngờ cậu chủ Nguyên ương lại là chuyển thế của tử tướng thành Thi Ma chứ? Đúng là đáng SỢ”.“Con gái riêng của gia chủ mà thôi!

Chương 1357: Chương 1357