Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1376: Chương 1376

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thoắt cái, Tô Minh đã đi đến trước mặt Tô Ly.“Ly Nhi! Có anh ở đây rồi”, Tô Minhcó chút xót xa lau máu ở khóe miệng Tô Ly, một tay nắm chặt tay cô, khí tức hỗn độn chảy vào trong cơ thể và trị thương cho Tô Ly.“Thiên Đại Tứ Phương Trảm! Chết đi!”, lúc này Nguyên Chấp lại giơ tay lên, đôi mắt màu máu đầy oán hận, dường như sắp nhập ma.Tay ông ta nắm chặt đao màu tím đen.Đao này là Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm, là kết nối vận mệnh của cả nhà họ Nguyên.Chỉ cảm thấy khí tức toàn thân Nguyên Chấp như gào thét.Một đao chém ra.Đao vung lên thì tứ phương run rẩy.Đao vung lên thì đất trời như sụp đổ.Đao này dường như thiêu đốt mọi thứ, bầu trời biến thành màu máu, cho người ta cảm thấy mùi máu tanh nồngnặc.Đao ý đã đạt đến cấp bậc lục đoạn.Đao ý và đao quang ngưng tụ chèn ép, dường như thật sự muốn chém tất cả.Đao quang chém về phía Tô Minh và Tô Ly.Thoắt cái, đúng lúc đao quang sắp đến trước mặt Tô Minh và Tô Ly thì…“Cheng!”, âm thanh chưa dứt thì…Mười mấy lão quái vật của nhà họ Nguyên cộng với đám Chu Tàng Kiếm, Đồ Quảng và Mạc Thương đều dốc sức tấn công, lúc này đòn tấn công đã đến rất gần Tô Ly và Tô Minh.Trong đòn đó có ý cảnh quy luật cấp bậc lục đoạn đến bán bộ thất đoạn.Có đao quyết đến đao quang ở hỗn độn đỉnh phong.Có kiếm ý và sát ý kết hợphoàn hảo.Mũi kiếm sắc bén lạnh thấu xương.Có cả ngọn lửa như thiêu đốt không khí và không gian thành tro tàn.Dù sao thì mười mấy mũi tấn công vô cùng chấn động khiến Phong Vũ Vân đứng bên cạnh đờ đẫn người ra.Nêu lấy ra một đường tấn công trong mười mấy đường này thì chắc phải nhờ đến phụ hoàng dốc hết sức ra tay chăng?Mười mấy đòn tấn công cộng lại thật khủng khiếp?Ngoài ra, mười mấy cường giả này có thiên phú võ đạo quá khủng khiếp, nếu ra tay cùng lúc thì đúng là dọa người.Mười mấy đòn tấn công không trùng lặp, ngược lại còn liên kết thành tổ hợp khiến sức uy hiếp của nó càng lớn hơn.Trong chớp mắt trở thành mục tiêu bị tấn công.Cuối cùng Tô Minh cũng ngẩng đầu lên với vẻ bình tĩnh, lạnh lùng và tự tin.“Không gian đứt đoạn!”“Không gian đứt gãy!”“Không gian lưu phóng!”“Không gian ôn hòa!”“Không gian sụp đổ!”“Không gian gấp khúc!”“Không gian dịch chuyển!”“Không gian phong ba!”“Không gian thiêu đốt!”“Không gian chướng ấn!”Tô Minh thốt ra từng câu như người đang đọc thơ.Dường như trước mắt anh khônggian đã biến thành sinh linh có sức sống và biết nghe lời.Không gian trước mặt bắt đầu dịch chuyển cho người ta cảm giác ảo diệu.Đồng thời lúc này, mười mấy đường tấn công bắt đầu run rẩy.Ánh sáng cũng mờ dần đi, kêu âm thanh đứt gãy.Tô Minh đã dùng đến liền lúc gần mười quy luật không gian.Đúng là không thể hiểu nổi.Tất nhiên, hiểu hay không, không quan trọng, điều quan trọng là chục quy luật không gian như tổ hợp quyền khiến đường tấn công của mười mấy lão quái vật lập tức không còn uy lực nữa.Sau đó…“Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng!”, Tô Minh lại giơ tay lên.Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng…Mười mấy đường tấn công trực tiếphóa thành tro tàn.Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, là món khai vị thôi.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thoắt cái, Tô Minh đã đi đến trước mặt Tô Ly.“Ly Nhi! Có anh ở đây rồi”, Tô Minhcó chút xót xa lau máu ở khóe miệng Tô Ly, một tay nắm chặt tay cô, khí tức hỗn độn chảy vào trong cơ thể và trị thương cho Tô Ly.“Thiên Đại Tứ Phương Trảm! Chết đi!”, lúc này Nguyên Chấp lại giơ tay lên, đôi mắt màu máu đầy oán hận, dường như sắp nhập ma.Tay ông ta nắm chặt đao màu tím đen.Đao này là Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm, là kết nối vận mệnh của cả nhà họ Nguyên.Chỉ cảm thấy khí tức toàn thân Nguyên Chấp như gào thét.Một đao chém ra.Đao vung lên thì tứ phương run rẩy.Đao vung lên thì đất trời như sụp đổ.Đao này dường như thiêu đốt mọi thứ, bầu trời biến thành màu máu, cho người ta cảm thấy mùi máu tanh nồngnặc.Đao ý đã đạt đến cấp bậc lục đoạn.Đao ý và đao quang ngưng tụ chèn ép, dường như thật sự muốn chém tất cả.Đao quang chém về phía Tô Minh và Tô Ly.Thoắt cái, đúng lúc đao quang sắp đến trước mặt Tô Minh và Tô Ly thì…“Cheng!”, âm thanh chưa dứt thì…Mười mấy lão quái vật của nhà họ Nguyên cộng với đám Chu Tàng Kiếm, Đồ Quảng và Mạc Thương đều dốc sức tấn công, lúc này đòn tấn công đã đến rất gần Tô Ly và Tô Minh.Trong đòn đó có ý cảnh quy luật cấp bậc lục đoạn đến bán bộ thất đoạn.Có đao quyết đến đao quang ở hỗn độn đỉnh phong.Có kiếm ý và sát ý kết hợphoàn hảo.Mũi kiếm sắc bén lạnh thấu xương.Có cả ngọn lửa như thiêu đốt không khí và không gian thành tro tàn.Dù sao thì mười mấy mũi tấn công vô cùng chấn động khiến Phong Vũ Vân đứng bên cạnh đờ đẫn người ra.Nêu lấy ra một đường tấn công trong mười mấy đường này thì chắc phải nhờ đến phụ hoàng dốc hết sức ra tay chăng?Mười mấy đòn tấn công cộng lại thật khủng khiếp?Ngoài ra, mười mấy cường giả này có thiên phú võ đạo quá khủng khiếp, nếu ra tay cùng lúc thì đúng là dọa người.Mười mấy đòn tấn công không trùng lặp, ngược lại còn liên kết thành tổ hợp khiến sức uy hiếp của nó càng lớn hơn.Trong chớp mắt trở thành mục tiêu bị tấn công.Cuối cùng Tô Minh cũng ngẩng đầu lên với vẻ bình tĩnh, lạnh lùng và tự tin.“Không gian đứt đoạn!”“Không gian đứt gãy!”“Không gian lưu phóng!”“Không gian ôn hòa!”“Không gian sụp đổ!”“Không gian gấp khúc!”“Không gian dịch chuyển!”“Không gian phong ba!”“Không gian thiêu đốt!”“Không gian chướng ấn!”Tô Minh thốt ra từng câu như người đang đọc thơ.Dường như trước mắt anh khônggian đã biến thành sinh linh có sức sống và biết nghe lời.Không gian trước mặt bắt đầu dịch chuyển cho người ta cảm giác ảo diệu.Đồng thời lúc này, mười mấy đường tấn công bắt đầu run rẩy.Ánh sáng cũng mờ dần đi, kêu âm thanh đứt gãy.Tô Minh đã dùng đến liền lúc gần mười quy luật không gian.Đúng là không thể hiểu nổi.Tất nhiên, hiểu hay không, không quan trọng, điều quan trọng là chục quy luật không gian như tổ hợp quyền khiến đường tấn công của mười mấy lão quái vật lập tức không còn uy lực nữa.Sau đó…“Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng!”, Tô Minh lại giơ tay lên.Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng…Mười mấy đường tấn công trực tiếphóa thành tro tàn.Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, là món khai vị thôi.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thoắt cái, Tô Minh đã đi đến trước mặt Tô Ly.“Ly Nhi! Có anh ở đây rồi”, Tô Minhcó chút xót xa lau máu ở khóe miệng Tô Ly, một tay nắm chặt tay cô, khí tức hỗn độn chảy vào trong cơ thể và trị thương cho Tô Ly.“Thiên Đại Tứ Phương Trảm! Chết đi!”, lúc này Nguyên Chấp lại giơ tay lên, đôi mắt màu máu đầy oán hận, dường như sắp nhập ma.Tay ông ta nắm chặt đao màu tím đen.Đao này là Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm, là kết nối vận mệnh của cả nhà họ Nguyên.Chỉ cảm thấy khí tức toàn thân Nguyên Chấp như gào thét.Một đao chém ra.Đao vung lên thì tứ phương run rẩy.Đao vung lên thì đất trời như sụp đổ.Đao này dường như thiêu đốt mọi thứ, bầu trời biến thành màu máu, cho người ta cảm thấy mùi máu tanh nồngnặc.Đao ý đã đạt đến cấp bậc lục đoạn.Đao ý và đao quang ngưng tụ chèn ép, dường như thật sự muốn chém tất cả.Đao quang chém về phía Tô Minh và Tô Ly.Thoắt cái, đúng lúc đao quang sắp đến trước mặt Tô Minh và Tô Ly thì…“Cheng!”, âm thanh chưa dứt thì…Mười mấy lão quái vật của nhà họ Nguyên cộng với đám Chu Tàng Kiếm, Đồ Quảng và Mạc Thương đều dốc sức tấn công, lúc này đòn tấn công đã đến rất gần Tô Ly và Tô Minh.Trong đòn đó có ý cảnh quy luật cấp bậc lục đoạn đến bán bộ thất đoạn.Có đao quyết đến đao quang ở hỗn độn đỉnh phong.Có kiếm ý và sát ý kết hợphoàn hảo.Mũi kiếm sắc bén lạnh thấu xương.Có cả ngọn lửa như thiêu đốt không khí và không gian thành tro tàn.Dù sao thì mười mấy mũi tấn công vô cùng chấn động khiến Phong Vũ Vân đứng bên cạnh đờ đẫn người ra.Nêu lấy ra một đường tấn công trong mười mấy đường này thì chắc phải nhờ đến phụ hoàng dốc hết sức ra tay chăng?Mười mấy đòn tấn công cộng lại thật khủng khiếp?Ngoài ra, mười mấy cường giả này có thiên phú võ đạo quá khủng khiếp, nếu ra tay cùng lúc thì đúng là dọa người.Mười mấy đòn tấn công không trùng lặp, ngược lại còn liên kết thành tổ hợp khiến sức uy hiếp của nó càng lớn hơn.Trong chớp mắt trở thành mục tiêu bị tấn công.Cuối cùng Tô Minh cũng ngẩng đầu lên với vẻ bình tĩnh, lạnh lùng và tự tin.“Không gian đứt đoạn!”“Không gian đứt gãy!”“Không gian lưu phóng!”“Không gian ôn hòa!”“Không gian sụp đổ!”“Không gian gấp khúc!”“Không gian dịch chuyển!”“Không gian phong ba!”“Không gian thiêu đốt!”“Không gian chướng ấn!”Tô Minh thốt ra từng câu như người đang đọc thơ.Dường như trước mắt anh khônggian đã biến thành sinh linh có sức sống và biết nghe lời.Không gian trước mặt bắt đầu dịch chuyển cho người ta cảm giác ảo diệu.Đồng thời lúc này, mười mấy đường tấn công bắt đầu run rẩy.Ánh sáng cũng mờ dần đi, kêu âm thanh đứt gãy.Tô Minh đã dùng đến liền lúc gần mười quy luật không gian.Đúng là không thể hiểu nổi.Tất nhiên, hiểu hay không, không quan trọng, điều quan trọng là chục quy luật không gian như tổ hợp quyền khiến đường tấn công của mười mấy lão quái vật lập tức không còn uy lực nữa.Sau đó…“Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng!”, Tô Minh lại giơ tay lên.Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng…Mười mấy đường tấn công trực tiếphóa thành tro tàn.Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, là món khai vị thôi.

Chương 1376: Chương 1376