Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 424: Ngài tư theo đuổi vợ (4)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Ba người phụ nữ ngồi ghế sau lập tức im lặng.Trang Nại Nại nhìn qua kính chiếu hậu, phát hiện ba đôi mắt đằng sau đang không ngừng lóe lên tia sáng nhiều chuyện.Ở lễ kỷ niệm thành lập công ty, Tư Chính Đình không chỉ mời Trang Nại Nại khiêu vũ, mà còn thanh minh cho cô. Hôm nay anh lại thay cô mời mọi người đi ăn. Không ít người đã bắt đầu suy đoán mối quan hệ giữa Trang Nại Nại và Tư Chính Đình là gì rồi?Trang Nại Nại không có ý định đáp lại ánh mắt của bọn họ, cô giả vờ cầm điện thoại lên chơi.Bọn họ nhanh chóng đến Quán Hải Sản, Tô Cẩm Huy lịch thiệp thả mấy người phụ nữ trước cửa quán rồi đi đỗ xe. Trang Nại Nại vào trong đại sảnh báo tên, lập tức có nhân viên phục vụ tới dẫn đường.Trang Nại Nại đang đi đột nhiên nghe thấy tiếng mọi người xôn xao. Cô tò mò nhìn theo thì thấy Tư Chính Đình dẫn theo Quý Thần đi vào.Trang Nại Nại sửng sốt, sao anh lại tới đây?“Chào ngài Tư!”Lúc cô đang sững người thì có người lên tiếng chào hỏi Tư Chính Đình.Tư Chính Đình gật đầu chào lại bọn họ.Có người to gan hỏi: “Ngài Tư, ngài tới đây ăn sao?”Tư Chính Đình gật đầu, khi tất cả đều nghĩ rằng anh sẽ lạnh lùng, phớt lờ mà đi thẳng luôn, lại nghe thấy anh nghiêm túc nói: “Quý Thần muốn ăn tôm hùm cay ở đây.”Quý Thần đi sau lưng Tư Chính Đình: “...”Người nhân viên vừa hỏi không ngờ Tư Chính Đình sẽ trả lời mình, vui quá hóa liều đề nghị: “Hay ngài ăn cùng chúng tôi đi?”Chỉ là một lời khách khí mà thôi, cấp trên nhà ai sẽ mặt dày ăn cùng nhân viên?Nhưng mà… ai ngờ Tư Chính Đình lại gật đầu, “Được.”Đám nhân viên: “...”Ngài Tư thật sự tới cọ cơm ăn chùa sao?Khi Tư Chính Đình cùng mọi người vào tới phòng bao thì tất cả mới hồi hồn lại. Bọn họ không phải đang nằm mơ đấy chứ? Dám kéo boss lớn đi ăn cùng!“Ngài Tư, mời ngồi!”Có người nhanh nhảu dành vị trí tốt nhất cho Tư Chính Đình. Anh gật đầu ngồi xuống, sau đó nhìn về phía Trang Nại Nại.Trương Đình Đình lập tức nói: “Phó phòng Trang, cô là cấp trên của chúng tôi. Cô đi tiếp đãi ngài Tư đi!”Trang Nại Nại: “...”Tới tận bây giờ, Trang Nại Nại vẫn không biết người đàn ông này tới đây làm gì? Nếu không phải do thái độ cứng rắn lúc sáng thì e rằng lúc này cô sẽ nghĩ anh đang theo đuổi cô.Ở trước mặt nhiều đồng nghiệp như vậy, nếu như cô đối xử quá xa cách với anh sẽ khiến cho mọi người nghi ngờ. Trang Nại Nại chỉ có thể cười cười rồi đi lại ngồi cạnh Tư Chính Đình.Cô vừa ngồi xuống, Tô Cẩm Huy liền đẩy cửa đi vào.Trang Nại Nại vẫy tay gọi: “Đàn anh, ở đây này!”Trang Nại Nại không để ý thấy lúc cô gọi Tô Cẩm Huy thì ánh mắt của Tư Chính Đình cũng tức khắc trầm xuống.Tô Cẩm Huy đang định ngồi xuống cạnh Trang Nại Nại, nhưng cảm giác được có người đang nhìn mình thì ngẩng đầu lên, thấy người bên cạnh Trang Nại Nại liền giật mình, “Ông chủ?”
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Ba người phụ nữ ngồi ghế sau lập tức im lặng.Trang Nại Nại nhìn qua kính chiếu hậu, phát hiện ba đôi mắt đằng sau đang không ngừng lóe lên tia sáng nhiều chuyện.Ở lễ kỷ niệm thành lập công ty, Tư Chính Đình không chỉ mời Trang Nại Nại khiêu vũ, mà còn thanh minh cho cô. Hôm nay anh lại thay cô mời mọi người đi ăn. Không ít người đã bắt đầu suy đoán mối quan hệ giữa Trang Nại Nại và Tư Chính Đình là gì rồi?Trang Nại Nại không có ý định đáp lại ánh mắt của bọn họ, cô giả vờ cầm điện thoại lên chơi.Bọn họ nhanh chóng đến Quán Hải Sản, Tô Cẩm Huy lịch thiệp thả mấy người phụ nữ trước cửa quán rồi đi đỗ xe. Trang Nại Nại vào trong đại sảnh báo tên, lập tức có nhân viên phục vụ tới dẫn đường.Trang Nại Nại đang đi đột nhiên nghe thấy tiếng mọi người xôn xao. Cô tò mò nhìn theo thì thấy Tư Chính Đình dẫn theo Quý Thần đi vào.Trang Nại Nại sửng sốt, sao anh lại tới đây?“Chào ngài Tư!”Lúc cô đang sững người thì có người lên tiếng chào hỏi Tư Chính Đình.Tư Chính Đình gật đầu chào lại bọn họ.Có người to gan hỏi: “Ngài Tư, ngài tới đây ăn sao?”Tư Chính Đình gật đầu, khi tất cả đều nghĩ rằng anh sẽ lạnh lùng, phớt lờ mà đi thẳng luôn, lại nghe thấy anh nghiêm túc nói: “Quý Thần muốn ăn tôm hùm cay ở đây.”Quý Thần đi sau lưng Tư Chính Đình: “...”Người nhân viên vừa hỏi không ngờ Tư Chính Đình sẽ trả lời mình, vui quá hóa liều đề nghị: “Hay ngài ăn cùng chúng tôi đi?”Chỉ là một lời khách khí mà thôi, cấp trên nhà ai sẽ mặt dày ăn cùng nhân viên?Nhưng mà… ai ngờ Tư Chính Đình lại gật đầu, “Được.”Đám nhân viên: “...”Ngài Tư thật sự tới cọ cơm ăn chùa sao?Khi Tư Chính Đình cùng mọi người vào tới phòng bao thì tất cả mới hồi hồn lại. Bọn họ không phải đang nằm mơ đấy chứ? Dám kéo boss lớn đi ăn cùng!“Ngài Tư, mời ngồi!”Có người nhanh nhảu dành vị trí tốt nhất cho Tư Chính Đình. Anh gật đầu ngồi xuống, sau đó nhìn về phía Trang Nại Nại.Trương Đình Đình lập tức nói: “Phó phòng Trang, cô là cấp trên của chúng tôi. Cô đi tiếp đãi ngài Tư đi!”Trang Nại Nại: “...”Tới tận bây giờ, Trang Nại Nại vẫn không biết người đàn ông này tới đây làm gì? Nếu không phải do thái độ cứng rắn lúc sáng thì e rằng lúc này cô sẽ nghĩ anh đang theo đuổi cô.Ở trước mặt nhiều đồng nghiệp như vậy, nếu như cô đối xử quá xa cách với anh sẽ khiến cho mọi người nghi ngờ. Trang Nại Nại chỉ có thể cười cười rồi đi lại ngồi cạnh Tư Chính Đình.Cô vừa ngồi xuống, Tô Cẩm Huy liền đẩy cửa đi vào.Trang Nại Nại vẫy tay gọi: “Đàn anh, ở đây này!”Trang Nại Nại không để ý thấy lúc cô gọi Tô Cẩm Huy thì ánh mắt của Tư Chính Đình cũng tức khắc trầm xuống.Tô Cẩm Huy đang định ngồi xuống cạnh Trang Nại Nại, nhưng cảm giác được có người đang nhìn mình thì ngẩng đầu lên, thấy người bên cạnh Trang Nại Nại liền giật mình, “Ông chủ?”
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Ba người phụ nữ ngồi ghế sau lập tức im lặng.Trang Nại Nại nhìn qua kính chiếu hậu, phát hiện ba đôi mắt đằng sau đang không ngừng lóe lên tia sáng nhiều chuyện.Ở lễ kỷ niệm thành lập công ty, Tư Chính Đình không chỉ mời Trang Nại Nại khiêu vũ, mà còn thanh minh cho cô. Hôm nay anh lại thay cô mời mọi người đi ăn. Không ít người đã bắt đầu suy đoán mối quan hệ giữa Trang Nại Nại và Tư Chính Đình là gì rồi?Trang Nại Nại không có ý định đáp lại ánh mắt của bọn họ, cô giả vờ cầm điện thoại lên chơi.Bọn họ nhanh chóng đến Quán Hải Sản, Tô Cẩm Huy lịch thiệp thả mấy người phụ nữ trước cửa quán rồi đi đỗ xe. Trang Nại Nại vào trong đại sảnh báo tên, lập tức có nhân viên phục vụ tới dẫn đường.Trang Nại Nại đang đi đột nhiên nghe thấy tiếng mọi người xôn xao. Cô tò mò nhìn theo thì thấy Tư Chính Đình dẫn theo Quý Thần đi vào.Trang Nại Nại sửng sốt, sao anh lại tới đây?“Chào ngài Tư!”Lúc cô đang sững người thì có người lên tiếng chào hỏi Tư Chính Đình.Tư Chính Đình gật đầu chào lại bọn họ.Có người to gan hỏi: “Ngài Tư, ngài tới đây ăn sao?”Tư Chính Đình gật đầu, khi tất cả đều nghĩ rằng anh sẽ lạnh lùng, phớt lờ mà đi thẳng luôn, lại nghe thấy anh nghiêm túc nói: “Quý Thần muốn ăn tôm hùm cay ở đây.”Quý Thần đi sau lưng Tư Chính Đình: “...”Người nhân viên vừa hỏi không ngờ Tư Chính Đình sẽ trả lời mình, vui quá hóa liều đề nghị: “Hay ngài ăn cùng chúng tôi đi?”Chỉ là một lời khách khí mà thôi, cấp trên nhà ai sẽ mặt dày ăn cùng nhân viên?Nhưng mà… ai ngờ Tư Chính Đình lại gật đầu, “Được.”Đám nhân viên: “...”Ngài Tư thật sự tới cọ cơm ăn chùa sao?Khi Tư Chính Đình cùng mọi người vào tới phòng bao thì tất cả mới hồi hồn lại. Bọn họ không phải đang nằm mơ đấy chứ? Dám kéo boss lớn đi ăn cùng!“Ngài Tư, mời ngồi!”Có người nhanh nhảu dành vị trí tốt nhất cho Tư Chính Đình. Anh gật đầu ngồi xuống, sau đó nhìn về phía Trang Nại Nại.Trương Đình Đình lập tức nói: “Phó phòng Trang, cô là cấp trên của chúng tôi. Cô đi tiếp đãi ngài Tư đi!”Trang Nại Nại: “...”Tới tận bây giờ, Trang Nại Nại vẫn không biết người đàn ông này tới đây làm gì? Nếu không phải do thái độ cứng rắn lúc sáng thì e rằng lúc này cô sẽ nghĩ anh đang theo đuổi cô.Ở trước mặt nhiều đồng nghiệp như vậy, nếu như cô đối xử quá xa cách với anh sẽ khiến cho mọi người nghi ngờ. Trang Nại Nại chỉ có thể cười cười rồi đi lại ngồi cạnh Tư Chính Đình.Cô vừa ngồi xuống, Tô Cẩm Huy liền đẩy cửa đi vào.Trang Nại Nại vẫy tay gọi: “Đàn anh, ở đây này!”Trang Nại Nại không để ý thấy lúc cô gọi Tô Cẩm Huy thì ánh mắt của Tư Chính Đình cũng tức khắc trầm xuống.Tô Cẩm Huy đang định ngồi xuống cạnh Trang Nại Nại, nhưng cảm giác được có người đang nhìn mình thì ngẩng đầu lên, thấy người bên cạnh Trang Nại Nại liền giật mình, “Ông chủ?”