Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…

Chương 1758: Làm Lễ Phục

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Vừa nghe cậu nói vậy, Vân Thi Thi cảm thấy hơi hụt hẫng, còn tưởng rằng cậu đang muốn từ chối không tham gia hôn lễ.Vì vậy trong lòng cảm thấy cô đơn, thể hiện ra từ giọng nói chuyện: "Tiểu Kiệt, có phải là... em vẫn không muốn tham dự hôn lễ của chị phải không?"Mười lăm năm chia cách, mất mà tìm lại được, tình cảm chị em này cô quý trọng gấp đôi.Nhưng đồng thời vẫn hy vọng, hạnh phúc của cô, có thể nhận được lời chúc phúc từ người thân.Vị trí của Cung Kiệt trong lòng cô tương đương như với hai tiểu bảo bối kia vậy."Chị, em hiện tại có chuyện gấp cần bay tới Mỹ để xử lý, vừa mới xuống từ máy bay, không ở trong nước."Dừng một chút, Cung Kiệt lại nói: "Còn về việc lễ cưới, cho em thêm thời gian suy nghĩ được chứ?"Giọng nói của Cung Kiệt có chút hơi bất đắc dĩ.Vân Thi Thi giật mình, nở nụ cười buồn nói: "Tiểu Kiệt, chị không bắt buộc em, cũng không muốn làm khó em! Mặc kệ em có tới hay không, chị cũng sẽ để trống một vị trí cho em!"Đầu bên kia yên lặng chốc lát, không biết đang suy nghĩ gì, Cung Kiệt nói thêm: "Ừ, đã biết."Sau đó cúp điện thoại, Vân Thi Thi thở dài một tiếng, mặc dù có thể coi là Cung Kiệt đã nhận lời, nhưng ngày đó cậu có tới hay không cũng không chắc.Bây giờ Cung Kiệt đang ở nước ngoài, cái thiệp mời này dù có trang trí cẩn thận tỉ mỉ mấy, sợ rằng cũng không tới tay được đúng người cần tới.Vân Thi Thi mấp máy môi, mở ngăn kéo, bỏ thiếp mời vào.Ngày hôm sau, Mộ Nhã Triết cho người đưa Vân Thi Thi tới phim trường, rồi đi công ty.Khi Vân Thi Thi từ phim trường trở về, Mộ Nhã Triết đã gọi sẵn tài xế chờ cô để chở tới tiệm áo cưới rồi.LOVER, xưởng may lễ phục cao cấp.Tuy nói là lễ đính hôn, áo cưới không nhất thiết phải mặc, nhưng cũng không thể thiếu.Mộ Nhã Triết rời phòng họp từ sớm, ngồi chờ cô sẵn rồi.Anh suy tính tương đối chu toàn, đem mọi việc an bài đầy đủ từ a đến z.Vân Thi Thi vừa vào trong tiệm, liền được quản lý mời vào trong phòng khách quý, đầu tiên họ đo số đo của cô.Số đo được ghi lại xong, quản lý kinh ngạc khen: "Cô Vân, số đo của cô thật sự rất chuẩn, đúng tỷ lệ vàng, giống như thân hình của người mẫu vậy, mặc loại lễ phục kiểu dáng gì cũng đẹp hết."Vân Thi Thi nhất thời cũng không biết lời này là thật hay giả, coi như là lời khen khách sao vậy, cho nên cũng khách khí trả lời: "Ha ha, anh quá khen rồi!""Không phải là quá lời đâu, là lời thật lòng đấy! Chúng tôi may lễ phục, rất để ý tỷ lệ vóc dáng! Người có tỷ lệ càng hoàn mỹ thì lúc mặc đồ lên sẽ càng đẹp! Mà lại còn không bị bất tiện hay bó buộc gì!"Một bên một vài nhân viên cửa tiệm cũng vây quanh cô, đo đạc vài chi tiết khác.Ví dụ như cổ tay, bả vai hay là độ rộng cánh tay...LOVER nổi danh là nơi thiết kế lễ phục cao cấp rất chuyện nghiệp ở thủ đô, rất nhiều ngôi sao cũng tới nơi này chọn lễ phục, có thể lăn lộn ở trong lĩnh vực này mà còn nổi danh như vậy là dựa vào ba từ: Tinh xảo, nhã nhặn, độc nhất vô nhị.Mỗi một bộ đồ đều được chế tác thủ công cao cấp, tinh tế chi tiết không sai một ly.Vì vậy lễ phục làm ra ở đây, chưa hề có bộ nào là không vừa vặn cả, tuyệt đối đúng chuẩn số đo của khách.Đặc biệt nhất là, những nhà thiết kế ở đây đều là những tay nghề hiếm có.

Vừa nghe cậu nói vậy, Vân Thi Thi cảm thấy hơi hụt hẫng, còn tưởng rằng cậu đang muốn từ chối không tham gia hôn lễ.

Vì vậy trong lòng cảm thấy cô đơn, thể hiện ra từ giọng nói chuyện: "Tiểu Kiệt, có phải là... em vẫn không muốn tham dự hôn lễ của chị phải không?"

Mười lăm năm chia cách, mất mà tìm lại được, tình cảm chị em này cô quý trọng gấp đôi.

Nhưng đồng thời vẫn hy vọng, hạnh phúc của cô, có thể nhận được lời chúc phúc từ người thân.

Vị trí của Cung Kiệt trong lòng cô tương đương như với hai tiểu bảo bối kia vậy.

"Chị, em hiện tại có chuyện gấp cần bay tới Mỹ để xử lý, vừa mới xuống từ máy bay, không ở trong nước."

Dừng một chút, Cung Kiệt lại nói: "Còn về việc lễ cưới, cho em thêm thời gian suy nghĩ được chứ?"

Giọng nói của Cung Kiệt có chút hơi bất đắc dĩ.

Vân Thi Thi giật mình, nở nụ cười buồn nói: "Tiểu Kiệt, chị không bắt buộc em, cũng không muốn làm khó em! Mặc kệ em có tới hay không, chị cũng sẽ để trống một vị trí cho em!"

Đầu bên kia yên lặng chốc lát, không biết đang suy nghĩ gì, Cung Kiệt nói thêm: "Ừ, đã biết."

Sau đó cúp điện thoại, Vân Thi Thi thở dài một tiếng, mặc dù có thể coi là Cung Kiệt đã nhận lời, nhưng ngày đó cậu có tới hay không cũng không chắc.

Bây giờ Cung Kiệt đang ở nước ngoài, cái thiệp mời này dù có trang trí cẩn thận tỉ mỉ mấy, sợ rằng cũng không tới tay được đúng người cần tới.

Vân Thi Thi mấp máy môi, mở ngăn kéo, bỏ thiếp mời vào.

Ngày hôm sau, Mộ Nhã Triết cho người đưa Vân Thi Thi tới phim trường, rồi đi công ty.

Khi Vân Thi Thi từ phim trường trở về, Mộ Nhã Triết đã gọi sẵn tài xế chờ cô để chở tới tiệm áo cưới rồi.

LOVER, xưởng may lễ phục cao cấp.

Tuy nói là lễ đính hôn, áo cưới không nhất thiết phải mặc, nhưng cũng không thể thiếu.

Mộ Nhã Triết rời phòng họp từ sớm, ngồi chờ cô sẵn rồi.

Anh suy tính tương đối chu toàn, đem mọi việc an bài đầy đủ từ a đến z.

Vân Thi Thi vừa vào trong tiệm, liền được quản lý mời vào trong phòng khách quý, đầu tiên họ đo số đo của cô.

Số đo được ghi lại xong, quản lý kinh ngạc khen: "Cô Vân, số đo của cô thật sự rất chuẩn, đúng tỷ lệ vàng, giống như thân hình của người mẫu vậy, mặc loại lễ phục kiểu dáng gì cũng đẹp hết."

Vân Thi Thi nhất thời cũng không biết lời này là thật hay giả, coi như là lời khen khách sao vậy, cho nên cũng khách khí trả lời: "Ha ha, anh quá khen rồi!"

"Không phải là quá lời đâu, là lời thật lòng đấy! Chúng tôi may lễ phục, rất để ý tỷ lệ vóc dáng! Người có tỷ lệ càng hoàn mỹ thì lúc mặc đồ lên sẽ càng đẹp! Mà lại còn không bị bất tiện hay bó buộc gì!"

Một bên một vài nhân viên cửa tiệm cũng vây quanh cô, đo đạc vài chi tiết khác.

Ví dụ như cổ tay, bả vai hay là độ rộng cánh tay...

LOVER nổi danh là nơi thiết kế lễ phục cao cấp rất chuyện nghiệp ở thủ đô, rất nhiều ngôi sao cũng tới nơi này chọn lễ phục, có thể lăn lộn ở trong lĩnh vực này mà còn nổi danh như vậy là dựa vào ba từ: Tinh xảo, nhã nhặn, độc nhất vô nhị.

Mỗi một bộ đồ đều được chế tác thủ công cao cấp, tinh tế chi tiết không sai một ly.

Vì vậy lễ phục làm ra ở đây, chưa hề có bộ nào là không vừa vặn cả, tuyệt đối đúng chuẩn số đo của khách.

Đặc biệt nhất là, những nhà thiết kế ở đây đều là những tay nghề hiếm có.

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Vừa nghe cậu nói vậy, Vân Thi Thi cảm thấy hơi hụt hẫng, còn tưởng rằng cậu đang muốn từ chối không tham gia hôn lễ.Vì vậy trong lòng cảm thấy cô đơn, thể hiện ra từ giọng nói chuyện: "Tiểu Kiệt, có phải là... em vẫn không muốn tham dự hôn lễ của chị phải không?"Mười lăm năm chia cách, mất mà tìm lại được, tình cảm chị em này cô quý trọng gấp đôi.Nhưng đồng thời vẫn hy vọng, hạnh phúc của cô, có thể nhận được lời chúc phúc từ người thân.Vị trí của Cung Kiệt trong lòng cô tương đương như với hai tiểu bảo bối kia vậy."Chị, em hiện tại có chuyện gấp cần bay tới Mỹ để xử lý, vừa mới xuống từ máy bay, không ở trong nước."Dừng một chút, Cung Kiệt lại nói: "Còn về việc lễ cưới, cho em thêm thời gian suy nghĩ được chứ?"Giọng nói của Cung Kiệt có chút hơi bất đắc dĩ.Vân Thi Thi giật mình, nở nụ cười buồn nói: "Tiểu Kiệt, chị không bắt buộc em, cũng không muốn làm khó em! Mặc kệ em có tới hay không, chị cũng sẽ để trống một vị trí cho em!"Đầu bên kia yên lặng chốc lát, không biết đang suy nghĩ gì, Cung Kiệt nói thêm: "Ừ, đã biết."Sau đó cúp điện thoại, Vân Thi Thi thở dài một tiếng, mặc dù có thể coi là Cung Kiệt đã nhận lời, nhưng ngày đó cậu có tới hay không cũng không chắc.Bây giờ Cung Kiệt đang ở nước ngoài, cái thiệp mời này dù có trang trí cẩn thận tỉ mỉ mấy, sợ rằng cũng không tới tay được đúng người cần tới.Vân Thi Thi mấp máy môi, mở ngăn kéo, bỏ thiếp mời vào.Ngày hôm sau, Mộ Nhã Triết cho người đưa Vân Thi Thi tới phim trường, rồi đi công ty.Khi Vân Thi Thi từ phim trường trở về, Mộ Nhã Triết đã gọi sẵn tài xế chờ cô để chở tới tiệm áo cưới rồi.LOVER, xưởng may lễ phục cao cấp.Tuy nói là lễ đính hôn, áo cưới không nhất thiết phải mặc, nhưng cũng không thể thiếu.Mộ Nhã Triết rời phòng họp từ sớm, ngồi chờ cô sẵn rồi.Anh suy tính tương đối chu toàn, đem mọi việc an bài đầy đủ từ a đến z.Vân Thi Thi vừa vào trong tiệm, liền được quản lý mời vào trong phòng khách quý, đầu tiên họ đo số đo của cô.Số đo được ghi lại xong, quản lý kinh ngạc khen: "Cô Vân, số đo của cô thật sự rất chuẩn, đúng tỷ lệ vàng, giống như thân hình của người mẫu vậy, mặc loại lễ phục kiểu dáng gì cũng đẹp hết."Vân Thi Thi nhất thời cũng không biết lời này là thật hay giả, coi như là lời khen khách sao vậy, cho nên cũng khách khí trả lời: "Ha ha, anh quá khen rồi!""Không phải là quá lời đâu, là lời thật lòng đấy! Chúng tôi may lễ phục, rất để ý tỷ lệ vóc dáng! Người có tỷ lệ càng hoàn mỹ thì lúc mặc đồ lên sẽ càng đẹp! Mà lại còn không bị bất tiện hay bó buộc gì!"Một bên một vài nhân viên cửa tiệm cũng vây quanh cô, đo đạc vài chi tiết khác.Ví dụ như cổ tay, bả vai hay là độ rộng cánh tay...LOVER nổi danh là nơi thiết kế lễ phục cao cấp rất chuyện nghiệp ở thủ đô, rất nhiều ngôi sao cũng tới nơi này chọn lễ phục, có thể lăn lộn ở trong lĩnh vực này mà còn nổi danh như vậy là dựa vào ba từ: Tinh xảo, nhã nhặn, độc nhất vô nhị.Mỗi một bộ đồ đều được chế tác thủ công cao cấp, tinh tế chi tiết không sai một ly.Vì vậy lễ phục làm ra ở đây, chưa hề có bộ nào là không vừa vặn cả, tuyệt đối đúng chuẩn số đo của khách.Đặc biệt nhất là, những nhà thiết kế ở đây đều là những tay nghề hiếm có.

Chương 1758: Làm Lễ Phục