Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…
Chương 2129: Đạt Được Ý Nguyện
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Anh ta nghĩ, chuyện anh ta lên nắm quyền làm chủ nhà họ Mộ đã là chuyện đương nhiên rồi.Mộ Yến Thừa tràn đầy phấn khích đi vào trong văn phòng tổng giám đốc, vừa đẩy cửa ra đã thấy một căn phòng sáng sủa nhưng lại hơi lạnh lẽo, trang hoàng hết sức xa hoa, trước mắt là chiếc ghế sô pha làm bằng da thật, dưới chân là tấm thảm cầu kỳ tinh xảo. Anh ta đưa mắt nhìn khắp phòng, trong lòng tràn ngập khát khao.Nghe nói lúc Mộ Nhã Triết mới nhậm chức đã cố ý sai người sửa sang lại căn phòng này, thay thế toàn bộ đồ đạc cũ kỹ bên trong phòng bằng những món đồ vừa mới vừa có chất lượng tuyệt hảo.Cả căn phòng sang trọng này đều đã sắp trở thành thiên hạ của anh ta rồi!Mộ Yến Thừa đi đi lại lại bên trong phòng, nói là thăm, chi bằng nói là đang tập làm quen với môi trường làm việc trong tương lai, anh ta ngồi xuống ghế sô pha một hồi, nhàm chán mở bộ trà cụ lên, cuối cùng lại nhàn nhã rót ra một chén Đại Hồng Bào*, thảnh thơi nhấp một ngụm.* Đại Hồng Bào là một loại trà nổi tiếng ở Trung Quốc, đồng thời là một trong những loại trà đắt nhất thế giới với giá 1400 USD/gram.Thật là thơm!Đây chính là Đại Hồng Bào chính tông, trước đây anh ta cũng chỉ mới được nếm thử vài lần. Dù sao Đại Hồng Bào cũng là một loại trà hiếm trên thị trường.Thứ trà Đại Hồng Bào có thể mua được dễ dàng đều không phải là hàng chính tông.Đại Hồng Bào nguyên chất nhất được trồng trên vách đá Vũ Di Sơn, con người vốn không thể trèo lên để hái, hằng năm đều là những con khỉ đã được huấn luyện trèo lên đó ngắt về, sản lượng cao nhất mỗi năm chỉ là 20 kg.20 kg này được dùng cho đấu giá, căn bản là không thể mua được trên thị trường.Sau khi Hongkong được trao trả lại cho Trung Quốc, Đại Hồng Bào từng là món quà tặng cho một vị quan chức, mỗi lá trà có giá lên tới hàng vạn.Đây có thể nói là loại trà quý nhất thế giới.Mộ thị mua được 1 kg trà, giá ước chừng khoảng hơn hai nghìn vạn.Bình thường số trà này được dùng để tiếp đãi khách quý.Mộ Yến Thừa là lén lút dùng trộm.Thật là tuyệt vời!Trong lòng Mộ Yến Thừa không khỏi thầm nhủ, Mộ Nhã Triết này thật là có phúc mà không biết hưởng, rõ ràng đang sung sướng như vậy mà lại bỏ đi không thèm tiếc.Anh ta uống cạn một chén trà nhỏ, sau đó đi tới trước bàn làm việc, nâng mắt nhìn chiếc ghế dựa trống trơn kia.Đây có thể gọi là "ghế rồng" của Mộ thị, tượng trưng cho quyền lực tối cao!Trên mặt Mộ Yến Thừa lộ ra nụ cười hưng phấn, bỗng dưng nảy sinh lòng tham, đi đến ngồi lên chiếc ghế kia!Vừa ngồi xuống, khóe mày đã giãn ra, trên mặt vô cùng thích thú, là thỏa mãn hay là đắc ý, chính anh ta cũng không thể nói rõ!Đây chính là thời khắc mà anh ta đã mong đợi từ lâu!Cho dù anh ta còn chưa chính thức ngồi lên cái vị trí chủ nhà, nhưng mà trong lòng đã hết sức hưởng thụ.Ngồi giữa căn phòng xa hoa này, anh ta không cách nào che giấu sự thỏa mãn trong lòng, ánh mắt nóng bỏng rơi trên chiếc bàn gỗ lim được chế tác tinh xảo, ma xui quỷ khiến vươn tay ra, khoảnh khắc đó, anh ta hưng phấn đến nỗi đầu ngón tay cũng run lên.Mộ Yến Thừa hít sâu một hơi, khó khăn lắm mới đè xuống sự kích động trong lòng, xoa xoa mặt bàn bóng loáng. Trong căn phòng này, mỗi một món đồ, từ thứ lớn như bàn làm việc hay sô pha đến thứ nhỏ như con dấu, anh ta đều cẩn thận vuốt ve hết một lượt!Lúc này mới coi như đã thỏa mãn một phần dã tâm!
Anh ta nghĩ, chuyện anh ta lên nắm quyền làm chủ nhà họ Mộ đã là chuyện đương nhiên rồi.
Mộ Yến Thừa tràn đầy phấn khích đi vào trong văn phòng tổng giám đốc, vừa đẩy cửa ra đã thấy một căn phòng sáng sủa nhưng lại hơi lạnh lẽo, trang hoàng hết sức xa hoa, trước mắt là chiếc ghế sô pha làm bằng da thật, dưới chân là tấm thảm cầu kỳ tinh xảo. Anh ta đưa mắt nhìn khắp phòng, trong lòng tràn ngập khát khao.
Nghe nói lúc Mộ Nhã Triết mới nhậm chức đã cố ý sai người sửa sang lại căn phòng này, thay thế toàn bộ đồ đạc cũ kỹ bên trong phòng bằng những món đồ vừa mới vừa có chất lượng tuyệt hảo.
Cả căn phòng sang trọng này đều đã sắp trở thành thiên hạ của anh ta rồi!
Mộ Yến Thừa đi đi lại lại bên trong phòng, nói là thăm, chi bằng nói là đang tập làm quen với môi trường làm việc trong tương lai, anh ta ngồi xuống ghế sô pha một hồi, nhàm chán mở bộ trà cụ lên, cuối cùng lại nhàn nhã rót ra một chén Đại Hồng Bào*, thảnh thơi nhấp một ngụm.
* Đại Hồng Bào là một loại trà nổi tiếng ở Trung Quốc, đồng thời là một trong những loại trà đắt nhất thế giới với giá 1400 USD/gram.
Thật là thơm!
Đây chính là Đại Hồng Bào chính tông, trước đây anh ta cũng chỉ mới được nếm thử vài lần. Dù sao Đại Hồng Bào cũng là một loại trà hiếm trên thị trường.
Thứ trà Đại Hồng Bào có thể mua được dễ dàng đều không phải là hàng chính tông.
Đại Hồng Bào nguyên chất nhất được trồng trên vách đá Vũ Di Sơn, con người vốn không thể trèo lên để hái, hằng năm đều là những con khỉ đã được huấn luyện trèo lên đó ngắt về, sản lượng cao nhất mỗi năm chỉ là 20 kg.
20 kg này được dùng cho đấu giá, căn bản là không thể mua được trên thị trường.
Sau khi Hongkong được trao trả lại cho Trung Quốc, Đại Hồng Bào từng là món quà tặng cho một vị quan chức, mỗi lá trà có giá lên tới hàng vạn.
Đây có thể nói là loại trà quý nhất thế giới.
Mộ thị mua được 1 kg trà, giá ước chừng khoảng hơn hai nghìn vạn.
Bình thường số trà này được dùng để tiếp đãi khách quý.
Mộ Yến Thừa là lén lút dùng trộm.
Thật là tuyệt vời!
Trong lòng Mộ Yến Thừa không khỏi thầm nhủ, Mộ Nhã Triết này thật là có phúc mà không biết hưởng, rõ ràng đang sung sướng như vậy mà lại bỏ đi không thèm tiếc.
Anh ta uống cạn một chén trà nhỏ, sau đó đi tới trước bàn làm việc, nâng mắt nhìn chiếc ghế dựa trống trơn kia.
Đây có thể gọi là "ghế rồng" của Mộ thị, tượng trưng cho quyền lực tối cao!
Trên mặt Mộ Yến Thừa lộ ra nụ cười hưng phấn, bỗng dưng nảy sinh lòng tham, đi đến ngồi lên chiếc ghế kia!
Vừa ngồi xuống, khóe mày đã giãn ra, trên mặt vô cùng thích thú, là thỏa mãn hay là đắc ý, chính anh ta cũng không thể nói rõ!
Đây chính là thời khắc mà anh ta đã mong đợi từ lâu!
Cho dù anh ta còn chưa chính thức ngồi lên cái vị trí chủ nhà, nhưng mà trong lòng đã hết sức hưởng thụ.
Ngồi giữa căn phòng xa hoa này, anh ta không cách nào che giấu sự thỏa mãn trong lòng, ánh mắt nóng bỏng rơi trên chiếc bàn gỗ lim được chế tác tinh xảo, ma xui quỷ khiến vươn tay ra, khoảnh khắc đó, anh ta hưng phấn đến nỗi đầu ngón tay cũng run lên.
Mộ Yến Thừa hít sâu một hơi, khó khăn lắm mới đè xuống sự kích động trong lòng, xoa xoa mặt bàn bóng loáng. Trong căn phòng này, mỗi một món đồ, từ thứ lớn như bàn làm việc hay sô pha đến thứ nhỏ như con dấu, anh ta đều cẩn thận vuốt ve hết một lượt!
Lúc này mới coi như đã thỏa mãn một phần dã tâm!
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Anh ta nghĩ, chuyện anh ta lên nắm quyền làm chủ nhà họ Mộ đã là chuyện đương nhiên rồi.Mộ Yến Thừa tràn đầy phấn khích đi vào trong văn phòng tổng giám đốc, vừa đẩy cửa ra đã thấy một căn phòng sáng sủa nhưng lại hơi lạnh lẽo, trang hoàng hết sức xa hoa, trước mắt là chiếc ghế sô pha làm bằng da thật, dưới chân là tấm thảm cầu kỳ tinh xảo. Anh ta đưa mắt nhìn khắp phòng, trong lòng tràn ngập khát khao.Nghe nói lúc Mộ Nhã Triết mới nhậm chức đã cố ý sai người sửa sang lại căn phòng này, thay thế toàn bộ đồ đạc cũ kỹ bên trong phòng bằng những món đồ vừa mới vừa có chất lượng tuyệt hảo.Cả căn phòng sang trọng này đều đã sắp trở thành thiên hạ của anh ta rồi!Mộ Yến Thừa đi đi lại lại bên trong phòng, nói là thăm, chi bằng nói là đang tập làm quen với môi trường làm việc trong tương lai, anh ta ngồi xuống ghế sô pha một hồi, nhàm chán mở bộ trà cụ lên, cuối cùng lại nhàn nhã rót ra một chén Đại Hồng Bào*, thảnh thơi nhấp một ngụm.* Đại Hồng Bào là một loại trà nổi tiếng ở Trung Quốc, đồng thời là một trong những loại trà đắt nhất thế giới với giá 1400 USD/gram.Thật là thơm!Đây chính là Đại Hồng Bào chính tông, trước đây anh ta cũng chỉ mới được nếm thử vài lần. Dù sao Đại Hồng Bào cũng là một loại trà hiếm trên thị trường.Thứ trà Đại Hồng Bào có thể mua được dễ dàng đều không phải là hàng chính tông.Đại Hồng Bào nguyên chất nhất được trồng trên vách đá Vũ Di Sơn, con người vốn không thể trèo lên để hái, hằng năm đều là những con khỉ đã được huấn luyện trèo lên đó ngắt về, sản lượng cao nhất mỗi năm chỉ là 20 kg.20 kg này được dùng cho đấu giá, căn bản là không thể mua được trên thị trường.Sau khi Hongkong được trao trả lại cho Trung Quốc, Đại Hồng Bào từng là món quà tặng cho một vị quan chức, mỗi lá trà có giá lên tới hàng vạn.Đây có thể nói là loại trà quý nhất thế giới.Mộ thị mua được 1 kg trà, giá ước chừng khoảng hơn hai nghìn vạn.Bình thường số trà này được dùng để tiếp đãi khách quý.Mộ Yến Thừa là lén lút dùng trộm.Thật là tuyệt vời!Trong lòng Mộ Yến Thừa không khỏi thầm nhủ, Mộ Nhã Triết này thật là có phúc mà không biết hưởng, rõ ràng đang sung sướng như vậy mà lại bỏ đi không thèm tiếc.Anh ta uống cạn một chén trà nhỏ, sau đó đi tới trước bàn làm việc, nâng mắt nhìn chiếc ghế dựa trống trơn kia.Đây có thể gọi là "ghế rồng" của Mộ thị, tượng trưng cho quyền lực tối cao!Trên mặt Mộ Yến Thừa lộ ra nụ cười hưng phấn, bỗng dưng nảy sinh lòng tham, đi đến ngồi lên chiếc ghế kia!Vừa ngồi xuống, khóe mày đã giãn ra, trên mặt vô cùng thích thú, là thỏa mãn hay là đắc ý, chính anh ta cũng không thể nói rõ!Đây chính là thời khắc mà anh ta đã mong đợi từ lâu!Cho dù anh ta còn chưa chính thức ngồi lên cái vị trí chủ nhà, nhưng mà trong lòng đã hết sức hưởng thụ.Ngồi giữa căn phòng xa hoa này, anh ta không cách nào che giấu sự thỏa mãn trong lòng, ánh mắt nóng bỏng rơi trên chiếc bàn gỗ lim được chế tác tinh xảo, ma xui quỷ khiến vươn tay ra, khoảnh khắc đó, anh ta hưng phấn đến nỗi đầu ngón tay cũng run lên.Mộ Yến Thừa hít sâu một hơi, khó khăn lắm mới đè xuống sự kích động trong lòng, xoa xoa mặt bàn bóng loáng. Trong căn phòng này, mỗi một món đồ, từ thứ lớn như bàn làm việc hay sô pha đến thứ nhỏ như con dấu, anh ta đều cẩn thận vuốt ve hết một lượt!Lúc này mới coi như đã thỏa mãn một phần dã tâm!