“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 354

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Thẩm Thiên Trầm có một ít duyên với lão phu”.  Khương Vinh cười khà khà nói: “Không ngờ Thiên Địch Nguyên cũng chạy đến thượng quốc Thánh Nguyệt, người này trước giờ đều tự kiêu vì thiên phú của mình. Là linh đan sư ngũ phẩm mà chẳng coi ai ra gì, ta cũng đang mong Thẩm Thiên Trầm có thể dạy dỗ được lão ta đây”.  Thiên Địch Nguyên?  Thiên Sa Mạc?  Hình như có chút quan hệ!  “Tên nhóc Thiên Sa Mạc đó là cháu của Thiên Địch Nguyên, nhà họ Thiên trong Thánh Đan các cũng coi như có căn cơ thâm sâu. Thiên Hằng Viễn là một trong ba các phó của Thánh Đan các”.  Khương Vinh giải thích.  Khương Vinh nói vậy thì mấy người Tần Ninh liền hiểu ra.  Xem ra việc Thiên Sa Mạc khiêu chiến các thiên tài đan thuật, lần này đến thượng quốc Thánh Nguyệt không phải là ngẫu nhiên.  Náo nhiệt như vậy thì đúng là thú vị rồi đây.  Đại sư Khương Vinh mời nhóm Tần Ninh ở lại trong Thánh Đan các, Tần Ninh từ chối mãi mà không được, bèn đi theo Khương Vinh đi vào trong phòng của Thánh Đan các nghỉ ngơi.  Buổi tối, Tần Ninh mãi mới định yên tĩnh tu luyện một chút, thì Khương Vinh lại đem rượu thịt đến muốn cùng Tần Ninh ngắm hoa thưởng nguyệt.  Một vị linh đan sư thất phẩm tốn bao nhiêu công sức chỉ để làm một thiếu niên vui lòng như vậy, đúng là khó tin mà.  Nhìn bộ dạng bất lực của công tử nhà mình, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều vui vẻ cười trộm.  Nhưng kiến giải về đan thuật của Tần Ninh thật sự đáng sợ đến vậy sao? Khiến cho một linh đan sư thất phẩm, đường đường là một trong năm đan sư cấp cao của Thánh Đan các là Khương Vinh phải cuốn lấy như vậy? Sáng sớm ngày hôm sau, Khương Vinh đã đợi Tần Ninh từ trước, chờ bọn họ chuẩn bị xong thì lập tức đi về phía hoàng cung của thượng quốc Thánh Nguyệt.  Hoàng cung hôm nay náo nhiệt lạ thường.  Hôm qua tiểu đan thần Thẩm Văn Hiên và thiên chi kiêu tử của Thánh Đan các Thiên Sa Mạc tỉ thí đã khiến cho Thiên Sa Mạc bị chê cười, và danh tiếng của tiểu đan thần Thẩm Văn Hiên cũng nổi danh hơn hẳn.  Mà hôm nay, linh đan sư ngũ phẩm đỉnh cấp đến từ Thánh Đan các là Thiên Địch Nguyên lại tỉ thí với đệ nhất đan sư của thượng quốc Thánh Nguyệt là Thẩm Thiên Trầm.  Một người lập tức bước ra, nhìn thấy Khương Vinh thì cung kính hành lễ.  

“Thẩm Thiên Trầm có một ít duyên với lão phu”.  

Khương Vinh cười khà khà nói: “Không ngờ Thiên Địch Nguyên cũng chạy đến thượng quốc Thánh Nguyệt, người này trước giờ đều tự kiêu vì thiên phú của mình. Là linh đan sư ngũ phẩm mà chẳng coi ai ra gì, ta cũng đang mong Thẩm Thiên Trầm có thể dạy dỗ được lão ta đây”.  

Thiên Địch Nguyên?  

Thiên Sa Mạc?  

Hình như có chút quan hệ!  

“Tên nhóc Thiên Sa Mạc đó là cháu của Thiên Địch Nguyên, nhà họ Thiên trong Thánh Đan các cũng coi như có căn cơ thâm sâu. Thiên Hằng Viễn là một trong ba các phó của Thánh Đan các”.  

Khương Vinh giải thích.  

Khương Vinh nói vậy thì mấy người Tần Ninh liền hiểu ra.  

Xem ra việc Thiên Sa Mạc khiêu chiến các thiên tài đan thuật, lần này đến thượng quốc Thánh Nguyệt không phải là ngẫu nhiên.  

Náo nhiệt như vậy thì đúng là thú vị rồi đây.  

Đại sư Khương Vinh mời nhóm Tần Ninh ở lại trong Thánh Đan các, Tần Ninh từ chối mãi mà không được, bèn đi theo Khương Vinh đi vào trong phòng của Thánh Đan các nghỉ ngơi.  

Buổi tối, Tần Ninh mãi mới định yên tĩnh tu luyện một chút, thì Khương Vinh lại đem rượu thịt đến muốn cùng Tần Ninh ngắm hoa thưởng nguyệt.  

Một vị linh đan sư thất phẩm tốn bao nhiêu công sức chỉ để làm một thiếu niên vui lòng như vậy, đúng là khó tin mà.  

Nhìn bộ dạng bất lực của công tử nhà mình, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều vui vẻ cười trộm.  

Nhưng kiến giải về đan thuật của Tần Ninh thật sự đáng sợ đến vậy sao? Khiến cho một linh đan sư thất phẩm, đường đường là một trong năm đan sư cấp cao của Thánh Đan các là Khương Vinh phải cuốn lấy như vậy? Sáng sớm ngày hôm sau, Khương Vinh đã đợi Tần Ninh từ trước, chờ bọn họ chuẩn bị xong thì lập tức đi về phía hoàng cung của thượng quốc Thánh Nguyệt.  

Hoàng cung hôm nay náo nhiệt lạ thường.  

Hôm qua tiểu đan thần Thẩm Văn Hiên và thiên chi kiêu tử của Thánh Đan các Thiên Sa Mạc tỉ thí đã khiến cho Thiên Sa Mạc bị chê cười, và danh tiếng của tiểu đan thần Thẩm Văn Hiên cũng nổi danh hơn hẳn.  

Mà hôm nay, linh đan sư ngũ phẩm đỉnh cấp đến từ Thánh Đan các là Thiên Địch Nguyên lại tỉ thí với đệ nhất đan sư của thượng quốc Thánh Nguyệt là Thẩm Thiên Trầm.  

Một người lập tức bước ra, nhìn thấy Khương Vinh thì cung kính hành lễ.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Thẩm Thiên Trầm có một ít duyên với lão phu”.  Khương Vinh cười khà khà nói: “Không ngờ Thiên Địch Nguyên cũng chạy đến thượng quốc Thánh Nguyệt, người này trước giờ đều tự kiêu vì thiên phú của mình. Là linh đan sư ngũ phẩm mà chẳng coi ai ra gì, ta cũng đang mong Thẩm Thiên Trầm có thể dạy dỗ được lão ta đây”.  Thiên Địch Nguyên?  Thiên Sa Mạc?  Hình như có chút quan hệ!  “Tên nhóc Thiên Sa Mạc đó là cháu của Thiên Địch Nguyên, nhà họ Thiên trong Thánh Đan các cũng coi như có căn cơ thâm sâu. Thiên Hằng Viễn là một trong ba các phó của Thánh Đan các”.  Khương Vinh giải thích.  Khương Vinh nói vậy thì mấy người Tần Ninh liền hiểu ra.  Xem ra việc Thiên Sa Mạc khiêu chiến các thiên tài đan thuật, lần này đến thượng quốc Thánh Nguyệt không phải là ngẫu nhiên.  Náo nhiệt như vậy thì đúng là thú vị rồi đây.  Đại sư Khương Vinh mời nhóm Tần Ninh ở lại trong Thánh Đan các, Tần Ninh từ chối mãi mà không được, bèn đi theo Khương Vinh đi vào trong phòng của Thánh Đan các nghỉ ngơi.  Buổi tối, Tần Ninh mãi mới định yên tĩnh tu luyện một chút, thì Khương Vinh lại đem rượu thịt đến muốn cùng Tần Ninh ngắm hoa thưởng nguyệt.  Một vị linh đan sư thất phẩm tốn bao nhiêu công sức chỉ để làm một thiếu niên vui lòng như vậy, đúng là khó tin mà.  Nhìn bộ dạng bất lực của công tử nhà mình, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều vui vẻ cười trộm.  Nhưng kiến giải về đan thuật của Tần Ninh thật sự đáng sợ đến vậy sao? Khiến cho một linh đan sư thất phẩm, đường đường là một trong năm đan sư cấp cao của Thánh Đan các là Khương Vinh phải cuốn lấy như vậy? Sáng sớm ngày hôm sau, Khương Vinh đã đợi Tần Ninh từ trước, chờ bọn họ chuẩn bị xong thì lập tức đi về phía hoàng cung của thượng quốc Thánh Nguyệt.  Hoàng cung hôm nay náo nhiệt lạ thường.  Hôm qua tiểu đan thần Thẩm Văn Hiên và thiên chi kiêu tử của Thánh Đan các Thiên Sa Mạc tỉ thí đã khiến cho Thiên Sa Mạc bị chê cười, và danh tiếng của tiểu đan thần Thẩm Văn Hiên cũng nổi danh hơn hẳn.  Mà hôm nay, linh đan sư ngũ phẩm đỉnh cấp đến từ Thánh Đan các là Thiên Địch Nguyên lại tỉ thí với đệ nhất đan sư của thượng quốc Thánh Nguyệt là Thẩm Thiên Trầm.  Một người lập tức bước ra, nhìn thấy Khương Vinh thì cung kính hành lễ.  

Chương 354