“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 373: Một lần ngồi này đủ 10 ngày.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thẩm Thiên Trầm chắp tay, cười nói: “Tần công tử, lúc trước thằng nhãi nhà ta có mắt không thấy Thái Sơn, lại từ chối ý tốt của Tần công tử. Bây giờ, con trai ta nguyện bái Tần công tử làm thầy!”  Thẩm Thiên Trầm cung kính nói.  “Ồ?”  Ánh mắt của Tần Ninh nhìn sang Thẩm Văn Hiên.  “Ngươi thật sự đã nghĩ kỹ rồi sao?”  “Vâng!”, Thẩm Văn Hiên khẽ gật đầu.  “Được!”  Tần Ninh lại nói: “Nếu đã như vậy thì từ hôm nay trở đi, ngươi đi theo bên cạnh ta”.  Tần Ninh vừa dứt lời thì đi thẳng.  “Chỉ thế thôi à?”, Thẩm Văn Hiên vô cùng sửng sốt.  Bái sư là chuyện cực kỳ long trọng, Tần Ninh cũng không cần hắn ta hành lễ bái sư sao?  “Chuyên tâm đi theo ta, tương lai ngươi sẽ thành danh trên Cửu U”, Tần Ninh vứt lại một câu thản nhiên rồi nói: “Đương nhiên, với tư cách là đan sư thì thành danh không phải là mục đích cuối cùng, mà quan trọng nhất phải không ngừng tìm tòi, nghiên cứu đan thuật!”  Vừa dứt lời, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và mấy người cùng đi theo Tần Ninh rời khỏi hoàng cung, trở về quán rượu.  “Công tử, những kẻ ngầm đi theo kia…”  “Không cần quan tâm, Thánh Minh Hoàng còn sợ ta chạy sao? Ông ta lo lắng có người cướp đoạt Thiên Nguyên linh cảnh”.  Tần Ninh trở về phòng nói: “Trong vòng 10 ngày, không cho phép làm phiền ta. Mọi người cần làm gì thì làm”.  “Vâng!”  Thương Hư chắp tay, đứng nghiêm phía trước cửa phòng Tần Ninh.  Trong phòng, Tần Ninh khoanh chân ngồi xuống.  Bức tượng Thiên Thanh Thạch trong tay, viên đá Tứ Phương được thai nghén trong bức tượng, một luồng khí tạo hóa cuồn cuộn không ngừng lấp lánh.  Thiên Nguyên linh cảnh xuất hiện.  Tần Ninh nhìn Thiên Nguyên linh cảnh và bức tượng ở trong tay, im lặng không nói.  Sau đó, bàn tay vung lên, Thiên Nguyên linh cảnh kia đặt trên giường, Tần Ninh cầm bức tượng, đặt trước Thiên Nguyên linh cảnh.  Mà Thiên Nguyên linh cảnh cũng dần dần xuất hiện một luồng sáng.  Một lần ngồi này đủ 10 ngày.  Tần Ninh không hề động đậy, nhìn chằm chằm viên đá Tứ Phương đã hóa giải.  Đêm muộn ngày thứ mười. 

Thẩm Thiên Trầm chắp tay, cười nói: “Tần công tử, lúc trước thằng nhãi nhà ta có mắt không thấy Thái Sơn, lại từ chối ý tốt của Tần công tử. Bây giờ, con trai ta nguyện bái Tần công tử làm thầy!”  

Thẩm Thiên Trầm cung kính nói.  

“Ồ?”  

Ánh mắt của Tần Ninh nhìn sang Thẩm Văn Hiên.  

“Ngươi thật sự đã nghĩ kỹ rồi sao?”  

“Vâng!”, Thẩm Văn Hiên khẽ gật đầu.  

“Được!”  

Tần Ninh lại nói: “Nếu đã như vậy thì từ hôm nay trở đi, ngươi đi theo bên cạnh ta”.  

Tần Ninh vừa dứt lời thì đi thẳng.  

“Chỉ thế thôi à?”, Thẩm Văn Hiên vô cùng sửng sốt.  

Bái sư là chuyện cực kỳ long trọng, Tần Ninh cũng không cần hắn ta hành lễ bái sư sao?  

“Chuyên tâm đi theo ta, tương lai ngươi sẽ thành danh trên Cửu U”, Tần Ninh vứt lại một câu thản nhiên rồi nói: “Đương nhiên, với tư cách là đan sư thì thành danh không phải là mục đích cuối cùng, mà quan trọng nhất phải không ngừng tìm tòi, nghiên cứu đan thuật!”  

Vừa dứt lời, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và mấy người cùng đi theo Tần Ninh rời khỏi hoàng cung, trở về quán rượu.  

“Công tử, những kẻ ngầm đi theo kia…”  

“Không cần quan tâm, Thánh Minh Hoàng còn sợ ta chạy sao? Ông ta lo lắng có người cướp đoạt Thiên Nguyên linh cảnh”.  

Tần Ninh trở về phòng nói: “Trong vòng 10 ngày, không cho phép làm phiền ta. Mọi người cần làm gì thì làm”.  

“Vâng!”  

Thương Hư chắp tay, đứng nghiêm phía trước cửa phòng Tần Ninh.  

Trong phòng, Tần Ninh khoanh chân ngồi xuống.  

Bức tượng Thiên Thanh Thạch trong tay, viên đá Tứ Phương được thai nghén trong bức tượng, một luồng khí tạo hóa cuồn cuộn không ngừng lấp lánh.  

Thiên Nguyên linh cảnh xuất hiện.  

Tần Ninh nhìn Thiên Nguyên linh cảnh và bức tượng ở trong tay, im lặng không nói.  

Sau đó, bàn tay vung lên, Thiên Nguyên linh cảnh kia đặt trên giường, Tần Ninh cầm bức tượng, đặt trước Thiên Nguyên linh cảnh.  

Mà Thiên Nguyên linh cảnh cũng dần dần xuất hiện một luồng sáng.  

Một lần ngồi này đủ 10 ngày.  

Tần Ninh không hề động đậy, nhìn chằm chằm viên đá Tứ Phương đã hóa giải.  

Đêm muộn ngày thứ mười. 

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thẩm Thiên Trầm chắp tay, cười nói: “Tần công tử, lúc trước thằng nhãi nhà ta có mắt không thấy Thái Sơn, lại từ chối ý tốt của Tần công tử. Bây giờ, con trai ta nguyện bái Tần công tử làm thầy!”  Thẩm Thiên Trầm cung kính nói.  “Ồ?”  Ánh mắt của Tần Ninh nhìn sang Thẩm Văn Hiên.  “Ngươi thật sự đã nghĩ kỹ rồi sao?”  “Vâng!”, Thẩm Văn Hiên khẽ gật đầu.  “Được!”  Tần Ninh lại nói: “Nếu đã như vậy thì từ hôm nay trở đi, ngươi đi theo bên cạnh ta”.  Tần Ninh vừa dứt lời thì đi thẳng.  “Chỉ thế thôi à?”, Thẩm Văn Hiên vô cùng sửng sốt.  Bái sư là chuyện cực kỳ long trọng, Tần Ninh cũng không cần hắn ta hành lễ bái sư sao?  “Chuyên tâm đi theo ta, tương lai ngươi sẽ thành danh trên Cửu U”, Tần Ninh vứt lại một câu thản nhiên rồi nói: “Đương nhiên, với tư cách là đan sư thì thành danh không phải là mục đích cuối cùng, mà quan trọng nhất phải không ngừng tìm tòi, nghiên cứu đan thuật!”  Vừa dứt lời, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và mấy người cùng đi theo Tần Ninh rời khỏi hoàng cung, trở về quán rượu.  “Công tử, những kẻ ngầm đi theo kia…”  “Không cần quan tâm, Thánh Minh Hoàng còn sợ ta chạy sao? Ông ta lo lắng có người cướp đoạt Thiên Nguyên linh cảnh”.  Tần Ninh trở về phòng nói: “Trong vòng 10 ngày, không cho phép làm phiền ta. Mọi người cần làm gì thì làm”.  “Vâng!”  Thương Hư chắp tay, đứng nghiêm phía trước cửa phòng Tần Ninh.  Trong phòng, Tần Ninh khoanh chân ngồi xuống.  Bức tượng Thiên Thanh Thạch trong tay, viên đá Tứ Phương được thai nghén trong bức tượng, một luồng khí tạo hóa cuồn cuộn không ngừng lấp lánh.  Thiên Nguyên linh cảnh xuất hiện.  Tần Ninh nhìn Thiên Nguyên linh cảnh và bức tượng ở trong tay, im lặng không nói.  Sau đó, bàn tay vung lên, Thiên Nguyên linh cảnh kia đặt trên giường, Tần Ninh cầm bức tượng, đặt trước Thiên Nguyên linh cảnh.  Mà Thiên Nguyên linh cảnh cũng dần dần xuất hiện một luồng sáng.  Một lần ngồi này đủ 10 ngày.  Tần Ninh không hề động đậy, nhìn chằm chằm viên đá Tứ Phương đã hóa giải.  Đêm muộn ngày thứ mười. 

Chương 373: Một lần ngồi này đủ 10 ngày.