“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 381: Bạn gái cầu cứu

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thành Minh Hoàng im lặng không đáp.  Thương Hư không hề nể nang, thẳng tay giết lão ta.  Máu tươi lan tràn khắp nơi, tí tách nhuộm đỏ mặt đất.  Thiên Địch Nguyên chết.  Lúc này, khung cảnh xung quanh trở nên tĩnh lặng.  Thánh Minh Hoàng biết, sự nhượng bộ của ông ta chắc chắn sẽ dẫn đến hậu họa cho thượng quốc Thánh Nguyệt.  Bụp…  Lúc này, một tiếng động vang lên.  Đỗ Khiên ngã xuống, sắc mặt tái mét, xương cốt bị đứt làm mấy phần.  Lão ta không phải là đối thủ của Thiên Động Tiên.  “Người này là người của thượng quốc Thánh Nguyệt sao? Ăn cây táo rào cây sung, ta giao cho ông!”  Tần Ninh vung tay, Thiên Nguyên linh cảnh xuất hiện.  “Đã hết thời gian 10 ngày, Thiên Nguyên linh cảnh trả lại cho ông. Nếu Thánh Đan các thật sự tính toán chuyện này. Ông chỉ cần nói, người là do ta giết là được”.  Vẻ mặt Tần Ninh bình tĩnh, không có bất kỳ gợn sóng nào.  Dường như giết một linh đan sư có chỗ đứng như thế ở Thánh Đan các là chuyện chẳng đáng để hắn chú tâm.  “Ngày mai, ta xuất phát tới thượng quốc Đại Minh. Thời gian này đã làm phiền ông rồi!”, Tần Ninh nhìn Thánh Minh Hoàng, khẽ gật đầu rồi xoay người rời đi.  Dần dần, bóng lưng của mấy người cũng biến mất.  Lúc này, Thánh Thiên Viêm đứng bên cạnh Thánh Minh Hoàng.  “Phụ hoàng, Tần Ninh này thật kiêu căng. Không hề nể mặt người!”, Thánh Thiên Viêm không phục nói.  “Im miệng!”  Thành Minh Hoàng nặng nề gằn lên một tiếng: “Con cho rằng bên cạnh Thiên Địch Nguyên không có hộ vệ cảnh giới Thiên Võ hay sao? Sao họ lại chết? Con động não nghĩ đi?”  “Ta bảo Tần Ninh giúp con thông qua thách thức Người được chọn chính là muốn đưa tương lai của con bước ra khỏi thượng quốc Thánh Nguyệt, trở thành chỗ dựa của thượng quốc Thánh Nguyệt. Nếu con cứ mãi không động não như thế thì ta sao có thể dựa vào con?”  Dù sao, tên nhóc Tần Ninh kia cũng có Thương Hư bên cạnh.  

Thành Minh Hoàng im lặng không đáp.  

Thương Hư không hề nể nang, thẳng tay giết lão ta.  

Máu tươi lan tràn khắp nơi, tí tách nhuộm đỏ mặt đất.  

Thiên Địch Nguyên chết.  

Lúc này, khung cảnh xung quanh trở nên tĩnh lặng.  

Thánh Minh Hoàng biết, sự nhượng bộ của ông ta chắc chắn sẽ dẫn đến hậu họa cho thượng quốc Thánh Nguyệt.  

Bụp…  

Lúc này, một tiếng động vang lên.  

Đỗ Khiên ngã xuống, sắc mặt tái mét, xương cốt bị đứt làm mấy phần.  

Lão ta không phải là đối thủ của Thiên Động Tiên.  

“Người này là người của thượng quốc Thánh Nguyệt sao? Ăn cây táo rào cây sung, ta giao cho ông!”  

Tần Ninh vung tay, Thiên Nguyên linh cảnh xuất hiện.  

“Đã hết thời gian 10 ngày, Thiên Nguyên linh cảnh trả lại cho ông. Nếu Thánh Đan các thật sự tính toán chuyện này. Ông chỉ cần nói, người là do ta giết là được”.  

Vẻ mặt Tần Ninh bình tĩnh, không có bất kỳ gợn sóng nào.  

Dường như giết một linh đan sư có chỗ đứng như thế ở Thánh Đan các là chuyện chẳng đáng để hắn chú tâm.  

“Ngày mai, ta xuất phát tới thượng quốc Đại Minh. Thời gian này đã làm phiền ông rồi!”, Tần Ninh nhìn Thánh Minh Hoàng, khẽ gật đầu rồi xoay người rời đi.  

Dần dần, bóng lưng của mấy người cũng biến mất.  

Lúc này, Thánh Thiên Viêm đứng bên cạnh Thánh Minh Hoàng.  

“Phụ hoàng, Tần Ninh này thật kiêu căng. Không hề nể mặt người!”, Thánh Thiên Viêm không phục nói.  

“Im miệng!”  

Thành Minh Hoàng nặng nề gằn lên một tiếng: “Con cho rằng bên cạnh Thiên Địch Nguyên không có hộ vệ cảnh giới Thiên Võ hay sao? Sao họ lại chết? Con động não nghĩ đi?”  

“Ta bảo Tần Ninh giúp con thông qua thách thức Người được chọn chính là muốn đưa tương lai của con bước ra khỏi thượng quốc Thánh Nguyệt, trở thành chỗ dựa của thượng quốc Thánh Nguyệt. Nếu con cứ mãi không động não như thế thì ta sao có thể dựa vào con?”  

Dù sao, tên nhóc Tần Ninh kia cũng có Thương Hư bên cạnh.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thành Minh Hoàng im lặng không đáp.  Thương Hư không hề nể nang, thẳng tay giết lão ta.  Máu tươi lan tràn khắp nơi, tí tách nhuộm đỏ mặt đất.  Thiên Địch Nguyên chết.  Lúc này, khung cảnh xung quanh trở nên tĩnh lặng.  Thánh Minh Hoàng biết, sự nhượng bộ của ông ta chắc chắn sẽ dẫn đến hậu họa cho thượng quốc Thánh Nguyệt.  Bụp…  Lúc này, một tiếng động vang lên.  Đỗ Khiên ngã xuống, sắc mặt tái mét, xương cốt bị đứt làm mấy phần.  Lão ta không phải là đối thủ của Thiên Động Tiên.  “Người này là người của thượng quốc Thánh Nguyệt sao? Ăn cây táo rào cây sung, ta giao cho ông!”  Tần Ninh vung tay, Thiên Nguyên linh cảnh xuất hiện.  “Đã hết thời gian 10 ngày, Thiên Nguyên linh cảnh trả lại cho ông. Nếu Thánh Đan các thật sự tính toán chuyện này. Ông chỉ cần nói, người là do ta giết là được”.  Vẻ mặt Tần Ninh bình tĩnh, không có bất kỳ gợn sóng nào.  Dường như giết một linh đan sư có chỗ đứng như thế ở Thánh Đan các là chuyện chẳng đáng để hắn chú tâm.  “Ngày mai, ta xuất phát tới thượng quốc Đại Minh. Thời gian này đã làm phiền ông rồi!”, Tần Ninh nhìn Thánh Minh Hoàng, khẽ gật đầu rồi xoay người rời đi.  Dần dần, bóng lưng của mấy người cũng biến mất.  Lúc này, Thánh Thiên Viêm đứng bên cạnh Thánh Minh Hoàng.  “Phụ hoàng, Tần Ninh này thật kiêu căng. Không hề nể mặt người!”, Thánh Thiên Viêm không phục nói.  “Im miệng!”  Thành Minh Hoàng nặng nề gằn lên một tiếng: “Con cho rằng bên cạnh Thiên Địch Nguyên không có hộ vệ cảnh giới Thiên Võ hay sao? Sao họ lại chết? Con động não nghĩ đi?”  “Ta bảo Tần Ninh giúp con thông qua thách thức Người được chọn chính là muốn đưa tương lai của con bước ra khỏi thượng quốc Thánh Nguyệt, trở thành chỗ dựa của thượng quốc Thánh Nguyệt. Nếu con cứ mãi không động não như thế thì ta sao có thể dựa vào con?”  Dù sao, tên nhóc Tần Ninh kia cũng có Thương Hư bên cạnh.  

Chương 381: Bạn gái cầu cứu