“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 402: Hâm Hâm chết rồi?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn, đại ca, nhị ca đều trông rất u ám.“Tâm Duyệt tỷ!”Nhìn thấy Tần Tâm Duyệt đứng phía sau chú hai, Tần Ninh cười nói: “Đã lâu không gặp rồi, Tâm Duyệt tỷ, lần này, Hâm Hâm lại chọn một vị công chúa thượng quốc làm vợ cũng xứng với đệ ấy. Bây giờ chúng ta xuất phát, tới thượng quốc Đại Minh định hôn ước thôi!”“Mấy ngày này đã để mọi chuyện bị trì hoãn, hại cả nhà phải đợi ta. Quả thật là có lỗi quá”.Tần Tâm Duyệt nhìn Tần Ninh, giữa ấn đường u ám, trong hai mắt lại lấp lánh sương mù.“Tâm Duyệt tỷ, sao vậy?”Tần Ninh nhìn xung quanh, không khỏi nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”Tần Tâm Duyệt mỉm cười nói: “Không sao, Ninh đệ, ta chỉ vui thay cho đệ, mừng thay cho Hâm Hâm thôi”.“Nhưng, Hâm Hâm nói không muốn lấy Minh Thanh Thanh nữa, hơn nữa đã trở về thành Lăng Vân, đóng cửa khổ tu rồi”.Tần Tâm Duyệt lại nói: “Ninh đệ, chưa nói cho đệ biết là sợ đệ lo lắng đệ ấy chịu ấm ức gì, lại ra mặt cho đệ ấy. Đệ yên tâm, chúng ta đã điều tra kỹ càng rồi, đệ ấy không chịu ấm ức gì cả, chỉ là cãi nhau với Minh Thanh Thanh thôi…”Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tần Ninh lập tức trở nên lạnh lùng.“Vở kịch này không lừa ta được đâu!”Tần Ninh bỗng lên tiếng.“Các ngươi đều là kẻ khốn nạn, khốn nạn!”Bỗng những tiếng mắng chửi chợt vang lên.Một người phụ nữ tóc dài tán loạn, phi thẳng tới xông vào Tần Ninh.Bốp…Một cái tát giòn giã, vung thẳng lên khuôn mặt của Tần Ninh.“Tần Ninh, là ngươi, chính ngươi đã hại chết con trai ta!”Ầm…Lời nói vừa dứt, Tần Ninh chỉ cảm thấy trong đầu vang lên những tiếng nổ không ngừng.Người đang nói chính là thím hai.Hắn biết, thím hai vẫn luôn không thích hắn, nhưng loại chuyện này, thím hai sẽ không nói đùa.Hâm Hâm chết rồi?Tần Ninh lúc này run rẩy toàn thân.Lời vừa nói ra, không khí xung quanh chợt tĩnh lặng.Mọi người có mặt ở đây, trừ người Tần phủ thì không có kẻ nào dám chỉ tay, múa chân với Tần Ninh.“Kéo xuống!”, Tần Viễn Sơn không khỏi thét lên.“Dừng tay!”

Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn, đại ca, nhị ca đều trông rất u ám.

“Tâm Duyệt tỷ!”

Nhìn thấy Tần Tâm Duyệt đứng phía sau chú hai, Tần Ninh cười nói: “Đã lâu không gặp rồi, Tâm Duyệt tỷ, lần này, Hâm Hâm lại chọn một vị công chúa thượng quốc làm vợ cũng xứng với đệ ấy. Bây giờ chúng ta xuất phát, tới thượng quốc Đại Minh định hôn ước thôi!”

“Mấy ngày này đã để mọi chuyện bị trì hoãn, hại cả nhà phải đợi ta. Quả thật là có lỗi quá”.

Tần Tâm Duyệt nhìn Tần Ninh, giữa ấn đường u ám, trong hai mắt lại lấp lánh sương mù.

“Tâm Duyệt tỷ, sao vậy?”

Tần Ninh nhìn xung quanh, không khỏi nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Tần Tâm Duyệt mỉm cười nói: “Không sao, Ninh đệ, ta chỉ vui thay cho đệ, mừng thay cho Hâm Hâm thôi”.

“Nhưng, Hâm Hâm nói không muốn lấy Minh Thanh Thanh nữa, hơn nữa đã trở về thành Lăng Vân, đóng cửa khổ tu rồi”.

Tần Tâm Duyệt lại nói: “Ninh đệ, chưa nói cho đệ biết là sợ đệ lo lắng đệ ấy chịu ấm ức gì, lại ra mặt cho đệ ấy. Đệ yên tâm, chúng ta đã điều tra kỹ càng rồi, đệ ấy không chịu ấm ức gì cả, chỉ là cãi nhau với Minh Thanh Thanh thôi…”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tần Ninh lập tức trở nên lạnh lùng.

“Vở kịch này không lừa ta được đâu!”

Tần Ninh bỗng lên tiếng.

“Các ngươi đều là kẻ khốn nạn, khốn nạn!”

Bỗng những tiếng mắng chửi chợt vang lên.

Một người phụ nữ tóc dài tán loạn, phi thẳng tới xông vào Tần Ninh.

Bốp…

Một cái tát giòn giã, vung thẳng lên khuôn mặt của Tần Ninh.

“Tần Ninh, là ngươi, chính ngươi đã hại chết con trai ta!”

Ầm…

Lời nói vừa dứt, Tần Ninh chỉ cảm thấy trong đầu vang lên những tiếng nổ không ngừng.

Người đang nói chính là thím hai.

Hắn biết, thím hai vẫn luôn không thích hắn, nhưng loại chuyện này, thím hai sẽ không nói đùa.

Hâm Hâm chết rồi?

Tần Ninh lúc này run rẩy toàn thân.

Lời vừa nói ra, không khí xung quanh chợt tĩnh lặng.

Mọi người có mặt ở đây, trừ người Tần phủ thì không có kẻ nào dám chỉ tay, múa chân với Tần Ninh.

“Kéo xuống!”, Tần Viễn Sơn không khỏi thét lên.

“Dừng tay!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn, đại ca, nhị ca đều trông rất u ám.“Tâm Duyệt tỷ!”Nhìn thấy Tần Tâm Duyệt đứng phía sau chú hai, Tần Ninh cười nói: “Đã lâu không gặp rồi, Tâm Duyệt tỷ, lần này, Hâm Hâm lại chọn một vị công chúa thượng quốc làm vợ cũng xứng với đệ ấy. Bây giờ chúng ta xuất phát, tới thượng quốc Đại Minh định hôn ước thôi!”“Mấy ngày này đã để mọi chuyện bị trì hoãn, hại cả nhà phải đợi ta. Quả thật là có lỗi quá”.Tần Tâm Duyệt nhìn Tần Ninh, giữa ấn đường u ám, trong hai mắt lại lấp lánh sương mù.“Tâm Duyệt tỷ, sao vậy?”Tần Ninh nhìn xung quanh, không khỏi nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”Tần Tâm Duyệt mỉm cười nói: “Không sao, Ninh đệ, ta chỉ vui thay cho đệ, mừng thay cho Hâm Hâm thôi”.“Nhưng, Hâm Hâm nói không muốn lấy Minh Thanh Thanh nữa, hơn nữa đã trở về thành Lăng Vân, đóng cửa khổ tu rồi”.Tần Tâm Duyệt lại nói: “Ninh đệ, chưa nói cho đệ biết là sợ đệ lo lắng đệ ấy chịu ấm ức gì, lại ra mặt cho đệ ấy. Đệ yên tâm, chúng ta đã điều tra kỹ càng rồi, đệ ấy không chịu ấm ức gì cả, chỉ là cãi nhau với Minh Thanh Thanh thôi…”Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tần Ninh lập tức trở nên lạnh lùng.“Vở kịch này không lừa ta được đâu!”Tần Ninh bỗng lên tiếng.“Các ngươi đều là kẻ khốn nạn, khốn nạn!”Bỗng những tiếng mắng chửi chợt vang lên.Một người phụ nữ tóc dài tán loạn, phi thẳng tới xông vào Tần Ninh.Bốp…Một cái tát giòn giã, vung thẳng lên khuôn mặt của Tần Ninh.“Tần Ninh, là ngươi, chính ngươi đã hại chết con trai ta!”Ầm…Lời nói vừa dứt, Tần Ninh chỉ cảm thấy trong đầu vang lên những tiếng nổ không ngừng.Người đang nói chính là thím hai.Hắn biết, thím hai vẫn luôn không thích hắn, nhưng loại chuyện này, thím hai sẽ không nói đùa.Hâm Hâm chết rồi?Tần Ninh lúc này run rẩy toàn thân.Lời vừa nói ra, không khí xung quanh chợt tĩnh lặng.Mọi người có mặt ở đây, trừ người Tần phủ thì không có kẻ nào dám chỉ tay, múa chân với Tần Ninh.“Kéo xuống!”, Tần Viễn Sơn không khỏi thét lên.“Dừng tay!”

Chương 402: Hâm Hâm chết rồi?