“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 456: Cảm giác này rất kỳ lạ

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Công tử định làm gì đây?  Không lẽ bảo cô ấy làm ấm giường?  Diệp Viên Viên còn đang ở đây mà!  Thấy Vân Sương Nhi ngồi xuống, Tần Ninh mỉm cười rồi nằm xuống, đầu gối lên đùi Vân Sương Nhi, nhắm hai mắt lại.  “Từ nay trở đi, hai người các cô sẽ luân phiên làm ấm giường cho ta”.  Nói xong, Tần Ninh gối đầu trên đùi ngọc của Vân Sương Nhi rồi nhắm mắt. Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nhìn nhau, mặt đều đỏ ửng.  Tần Ninh dạo này ngày càng “láo xược”.  Từ khi ở trong Đế Đô của thượng quốc Cảnh Thiên, cả ngày chỉ dựa vào lòng các cô ngủ say. Đây là một tật xấu, nhất định phải thay đổi.  Hương thơm nhàn nhạt xông vào mũi khiến tâm thần của Tần Ninh cảm thấy đặc biệt yên bình.  Diệp Viên Viên lui ra phòng ngoài, trong phòng dần yên tĩnh lại.  Nhìn thấy Tần Ninh không hề có động tác khác, Vân Sương Nhi cũng thở phào một hơi rồi bắt đầu tu hành.  Tuy rằng công tử nhà mình có lúc nói lời không nghiêm túc, nhưng trong lòng thì lại không xấu. Hắn cũng không bao giờ động tay động chân với cô ấy và Diệp Viên Viên.  Chỉ là đáy lòng Vân Sương Nhi vẫn có chút thất vọng, lẽ nào sức hấp dẫn của mình lại chưa đủ lớn sao?  Nhìn người đàn ông tuấn tú đang nằm nhắm mắt trong lòng, Vân Sương Nhi không nén nổi mà đánh giá kỹ lưỡng một chút.  Mà lúc này, Tần Ninh lại để lộ ra một tia sắc bén giữa hàng lông mày, đôi môi khẽ mím lại, hai mắt nhắm chặt, cảm giác mang hơi thở của thư sinh khiến người khác muốn lại gần.  Tần Ninh lại không biết, Vân Sương Nhi đang đánh giá hắn.  Sau đó, trong đầu hắn có một luồng không linh lan tràn bốn phía.  Trong tâm trí của hắn, lấy phong thần châu làm trung tâm, linh khí 4 phía cuồn cuộn lay động.  Cảm giác này rất kỳ lạ, nhưng quả thật đã tồn tại.  

Công tử định làm gì đây?  

Không lẽ bảo cô ấy làm ấm giường?  

Diệp Viên Viên còn đang ở đây mà!  

Thấy Vân Sương Nhi ngồi xuống, Tần Ninh mỉm cười rồi nằm xuống, đầu gối lên đùi Vân Sương Nhi, nhắm hai mắt lại.  

“Từ nay trở đi, hai người các cô sẽ luân phiên làm ấm giường cho ta”.  

Nói xong, Tần Ninh gối đầu trên đùi ngọc của Vân Sương Nhi rồi nhắm mắt. Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nhìn nhau, mặt đều đỏ ửng.  

Tần Ninh dạo này ngày càng “láo xược”.  

Từ khi ở trong Đế Đô của thượng quốc Cảnh Thiên, cả ngày chỉ dựa vào lòng các cô ngủ say. Đây là một tật xấu, nhất định phải thay đổi.  

Hương thơm nhàn nhạt xông vào mũi khiến tâm thần của Tần Ninh cảm thấy đặc biệt yên bình.  

Diệp Viên Viên lui ra phòng ngoài, trong phòng dần yên tĩnh lại.  

Nhìn thấy Tần Ninh không hề có động tác khác, Vân Sương Nhi cũng thở phào một hơi rồi bắt đầu tu hành.  

Tuy rằng công tử nhà mình có lúc nói lời không nghiêm túc, nhưng trong lòng thì lại không xấu. Hắn cũng không bao giờ động tay động chân với cô ấy và Diệp Viên Viên.  

Chỉ là đáy lòng Vân Sương Nhi vẫn có chút thất vọng, lẽ nào sức hấp dẫn của mình lại chưa đủ lớn sao?  

Nhìn người đàn ông tuấn tú đang nằm nhắm mắt trong lòng, Vân Sương Nhi không nén nổi mà đánh giá kỹ lưỡng một chút.  

Mà lúc này, Tần Ninh lại để lộ ra một tia sắc bén giữa hàng lông mày, đôi môi khẽ mím lại, hai mắt nhắm chặt, cảm giác mang hơi thở của thư sinh khiến người khác muốn lại gần.  

Tần Ninh lại không biết, Vân Sương Nhi đang đánh giá hắn.  

Sau đó, trong đầu hắn có một luồng không linh lan tràn bốn phía.  

Trong tâm trí của hắn, lấy phong thần châu làm trung tâm, linh khí 4 phía cuồn cuộn lay động.  

Cảm giác này rất kỳ lạ, nhưng quả thật đã tồn tại.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Công tử định làm gì đây?  Không lẽ bảo cô ấy làm ấm giường?  Diệp Viên Viên còn đang ở đây mà!  Thấy Vân Sương Nhi ngồi xuống, Tần Ninh mỉm cười rồi nằm xuống, đầu gối lên đùi Vân Sương Nhi, nhắm hai mắt lại.  “Từ nay trở đi, hai người các cô sẽ luân phiên làm ấm giường cho ta”.  Nói xong, Tần Ninh gối đầu trên đùi ngọc của Vân Sương Nhi rồi nhắm mắt. Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nhìn nhau, mặt đều đỏ ửng.  Tần Ninh dạo này ngày càng “láo xược”.  Từ khi ở trong Đế Đô của thượng quốc Cảnh Thiên, cả ngày chỉ dựa vào lòng các cô ngủ say. Đây là một tật xấu, nhất định phải thay đổi.  Hương thơm nhàn nhạt xông vào mũi khiến tâm thần của Tần Ninh cảm thấy đặc biệt yên bình.  Diệp Viên Viên lui ra phòng ngoài, trong phòng dần yên tĩnh lại.  Nhìn thấy Tần Ninh không hề có động tác khác, Vân Sương Nhi cũng thở phào một hơi rồi bắt đầu tu hành.  Tuy rằng công tử nhà mình có lúc nói lời không nghiêm túc, nhưng trong lòng thì lại không xấu. Hắn cũng không bao giờ động tay động chân với cô ấy và Diệp Viên Viên.  Chỉ là đáy lòng Vân Sương Nhi vẫn có chút thất vọng, lẽ nào sức hấp dẫn của mình lại chưa đủ lớn sao?  Nhìn người đàn ông tuấn tú đang nằm nhắm mắt trong lòng, Vân Sương Nhi không nén nổi mà đánh giá kỹ lưỡng một chút.  Mà lúc này, Tần Ninh lại để lộ ra một tia sắc bén giữa hàng lông mày, đôi môi khẽ mím lại, hai mắt nhắm chặt, cảm giác mang hơi thở của thư sinh khiến người khác muốn lại gần.  Tần Ninh lại không biết, Vân Sương Nhi đang đánh giá hắn.  Sau đó, trong đầu hắn có một luồng không linh lan tràn bốn phía.  Trong tâm trí của hắn, lấy phong thần châu làm trung tâm, linh khí 4 phía cuồn cuộn lay động.  Cảm giác này rất kỳ lạ, nhưng quả thật đã tồn tại.  

Chương 456: Cảm giác này rất kỳ lạ