“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 517: Cái tên này đúng là biến thái.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà hắn, lại quay trở về những nơi mà bản thân đã từng đi qua, trong lòng chỉ còn sự cảm thán vô tận.Thấy Tần Ninh có vẻ không vui, Thánh Thiên Viêm cũng không dám lên tiếng.Đi mất nửa ngày, Tần Ninh mới bắt đầu nói chuyện.“Ngươi có biết Đại Hoang Cổ có nơi nào để tập trung không?”Tần Ninh biết, nhưng phàm là những nơi thí luyện thế này, có nhiều người cộng thêm thời gian dài, mọi người không thể ở mãi trong trạng thái chém giết được.Nhưng nếu trong thành cổ có thành trì thì thường mọi người sẽ không ngừng tụ tập để nghỉ ngơi hoặc giao lưu, cũng có người lấy được thiên tài địa bảo đem ra để bán.Dễ dàng hình thành một nơi giao dịch nho nhỏ.“Có!”, Thánh Thiên Viêm vội vàng nói: “Ta biết trong Đại Hoang Cổ có một tòa thành trì cũ nát, tên là thành Đại Hoang, thành Đại Hoang tuy đã cũ nhưng mỗi khi thí luyện Người được chọn xảy ra thì không ít người sẽ vào trong đó giao lưu hoặc lấy vật đổi vật”.“Thành Đại Hoang...”Tần Ninh gật đầu.“Thời gian đã trôi qua khá lâu rồi, trên đường đến thành Đại Hoang nếu gặp phải lệnh bài thì chúng ta sẽ thu thập sau!”Đến thành Đại Hoang?Thành Đại Hoang nguy hiểm vô cùng, thậm chí ở một vài phương diện thì nó còn nguy hiểm hơn cả bên ngoài.Bên trong Đại Hoang Cổ, buôn bán mà không có thế lực mạnh mẽ thì sẽ trở thành miếng mồi béo bở cho người khác ngay.Tức là bị người ta chém giết tùy ý.Cho dù có vào trong đó giao lưu mà không cẩn thận thì cũng mất mạng.Thánh Thiên Viêm muốn khuyên bảo, nhưng nghĩ đến việc Tần Ninh đạp phát chết tươi Bách Tử Tư Linh Phách tầng bảy thì vẫn nhịn xuống.Có thể giết chết thiên tài cảnh giới tầng bảy như vậy, thực lực của Tần Ninh cũng coi như thượng thừa. Nếu đến thành Đại Hoang thì vẫn có thể tự bảo vệ bản thân.“Chém!”Mấy ngày sau, hai người xuất hiện ở trong một sơn cốc.Ngoài cửa, Thánh Thiên Viêm nghe thấy những tiếng động mạnh mẽ, không khỏi rụt cổ lại.Đây chính là báo Liệt Diễm, linh thú cấp bốn cao cấp, Tần Ninh một mình xông vào chém giết.Cái tên này đúng là biến thái.Mấy ngày này, Tần Ninh và hắn ta đi về phía thành Đại Hoang. Tần Ninh thính đường vô cùng, thỉnh thoảng lẻn vào một vài sơn cốc, đáy hạ lưu, thác nước, đánh nhau với linh thú, chém giết chúng, hung tàn vô cùng.Thánh Thiên Viêm thật sự không ngờ rằng, Tần Ninh bình thường nhìn rất thư sinh nho nhã thế mà lại có một mặt hung ác đến vậy.
Mà hắn, lại quay trở về những nơi mà bản thân đã từng đi qua, trong lòng chỉ còn sự cảm thán vô tận.
Thấy Tần Ninh có vẻ không vui, Thánh Thiên Viêm cũng không dám lên tiếng.
Đi mất nửa ngày, Tần Ninh mới bắt đầu nói chuyện.
“Ngươi có biết Đại Hoang Cổ có nơi nào để tập trung không?”
Tần Ninh biết, nhưng phàm là những nơi thí luyện thế này, có nhiều người cộng thêm thời gian dài, mọi người không thể ở mãi trong trạng thái chém giết được.
Nhưng nếu trong thành cổ có thành trì thì thường mọi người sẽ không ngừng tụ tập để nghỉ ngơi hoặc giao lưu, cũng có người lấy được thiên tài địa bảo đem ra để bán.
Dễ dàng hình thành một nơi giao dịch nho nhỏ.
“Có!”, Thánh Thiên Viêm vội vàng nói: “Ta biết trong Đại Hoang Cổ có một tòa thành trì cũ nát, tên là thành Đại Hoang, thành Đại Hoang tuy đã cũ nhưng mỗi khi thí luyện Người được chọn xảy ra thì không ít người sẽ vào trong đó giao lưu hoặc lấy vật đổi vật”.
“Thành Đại Hoang...”
Tần Ninh gật đầu.
“Thời gian đã trôi qua khá lâu rồi, trên đường đến thành Đại Hoang nếu gặp phải lệnh bài thì chúng ta sẽ thu thập sau!”
Đến thành Đại Hoang?
Thành Đại Hoang nguy hiểm vô cùng, thậm chí ở một vài phương diện thì nó còn nguy hiểm hơn cả bên ngoài.
Bên trong Đại Hoang Cổ, buôn bán mà không có thế lực mạnh mẽ thì sẽ trở thành miếng mồi béo bở cho người khác ngay.
Tức là bị người ta chém giết tùy ý.
Cho dù có vào trong đó giao lưu mà không cẩn thận thì cũng mất mạng.
Thánh Thiên Viêm muốn khuyên bảo, nhưng nghĩ đến việc Tần Ninh đạp phát chết tươi Bách Tử Tư Linh Phách tầng bảy thì vẫn nhịn xuống.
Có thể giết chết thiên tài cảnh giới tầng bảy như vậy, thực lực của Tần Ninh cũng coi như thượng thừa. Nếu đến thành Đại Hoang thì vẫn có thể tự bảo vệ bản thân.
“Chém!”
Mấy ngày sau, hai người xuất hiện ở trong một sơn cốc.
Ngoài cửa, Thánh Thiên Viêm nghe thấy những tiếng động mạnh mẽ, không khỏi rụt cổ lại.
Đây chính là báo Liệt Diễm, linh thú cấp bốn cao cấp, Tần Ninh một mình xông vào chém giết.
Cái tên này đúng là biến thái.
Mấy ngày này, Tần Ninh và hắn ta đi về phía thành Đại Hoang. Tần Ninh thính đường vô cùng, thỉnh thoảng lẻn vào một vài sơn cốc, đáy hạ lưu, thác nước, đánh nhau với linh thú, chém giết chúng, hung tàn vô cùng.
Thánh Thiên Viêm thật sự không ngờ rằng, Tần Ninh bình thường nhìn rất thư sinh nho nhã thế mà lại có một mặt hung ác đến vậy.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà hắn, lại quay trở về những nơi mà bản thân đã từng đi qua, trong lòng chỉ còn sự cảm thán vô tận.Thấy Tần Ninh có vẻ không vui, Thánh Thiên Viêm cũng không dám lên tiếng.Đi mất nửa ngày, Tần Ninh mới bắt đầu nói chuyện.“Ngươi có biết Đại Hoang Cổ có nơi nào để tập trung không?”Tần Ninh biết, nhưng phàm là những nơi thí luyện thế này, có nhiều người cộng thêm thời gian dài, mọi người không thể ở mãi trong trạng thái chém giết được.Nhưng nếu trong thành cổ có thành trì thì thường mọi người sẽ không ngừng tụ tập để nghỉ ngơi hoặc giao lưu, cũng có người lấy được thiên tài địa bảo đem ra để bán.Dễ dàng hình thành một nơi giao dịch nho nhỏ.“Có!”, Thánh Thiên Viêm vội vàng nói: “Ta biết trong Đại Hoang Cổ có một tòa thành trì cũ nát, tên là thành Đại Hoang, thành Đại Hoang tuy đã cũ nhưng mỗi khi thí luyện Người được chọn xảy ra thì không ít người sẽ vào trong đó giao lưu hoặc lấy vật đổi vật”.“Thành Đại Hoang...”Tần Ninh gật đầu.“Thời gian đã trôi qua khá lâu rồi, trên đường đến thành Đại Hoang nếu gặp phải lệnh bài thì chúng ta sẽ thu thập sau!”Đến thành Đại Hoang?Thành Đại Hoang nguy hiểm vô cùng, thậm chí ở một vài phương diện thì nó còn nguy hiểm hơn cả bên ngoài.Bên trong Đại Hoang Cổ, buôn bán mà không có thế lực mạnh mẽ thì sẽ trở thành miếng mồi béo bở cho người khác ngay.Tức là bị người ta chém giết tùy ý.Cho dù có vào trong đó giao lưu mà không cẩn thận thì cũng mất mạng.Thánh Thiên Viêm muốn khuyên bảo, nhưng nghĩ đến việc Tần Ninh đạp phát chết tươi Bách Tử Tư Linh Phách tầng bảy thì vẫn nhịn xuống.Có thể giết chết thiên tài cảnh giới tầng bảy như vậy, thực lực của Tần Ninh cũng coi như thượng thừa. Nếu đến thành Đại Hoang thì vẫn có thể tự bảo vệ bản thân.“Chém!”Mấy ngày sau, hai người xuất hiện ở trong một sơn cốc.Ngoài cửa, Thánh Thiên Viêm nghe thấy những tiếng động mạnh mẽ, không khỏi rụt cổ lại.Đây chính là báo Liệt Diễm, linh thú cấp bốn cao cấp, Tần Ninh một mình xông vào chém giết.Cái tên này đúng là biến thái.Mấy ngày này, Tần Ninh và hắn ta đi về phía thành Đại Hoang. Tần Ninh thính đường vô cùng, thỉnh thoảng lẻn vào một vài sơn cốc, đáy hạ lưu, thác nước, đánh nhau với linh thú, chém giết chúng, hung tàn vô cùng.Thánh Thiên Viêm thật sự không ngờ rằng, Tần Ninh bình thường nhìn rất thư sinh nho nhã thế mà lại có một mặt hung ác đến vậy.