“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 522

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Công tử, trong một tháng Sương Nhi tăng liền ba cấp, không lẽ công tử không vui? Không bất ngờ sao?”, Vân Sương Nhi không phục nói.  “Vui chứ!”  Tần Ninh đáp: “Thế nhưng lại không bất ngờ, dù sao một khi cô mở thể hỗn độn ra thì tốc độ tăng cấp tu vi sẽ ngày càng nhanh”.  Vân Sương Nhi lè lưỡi.  “Không lẽ cô thật sự muốn ta thưởng hả?”, Tần Ninh hỏi ngược lại: “Cũng được thôi, ta vốn định chờ khi cô càng thêm sùng bái công tử ta thì mới cho cô làm ấm giường giúp ta, hay giờ làm trước nhé?”  “Công tử đúng là vô lại!”  Mặt Vân Sương Nhi đỏ bừng lên.  Làm ấm giường...  Nghĩ đến hành vi đó, tim Vân Sương Nhi liền đập thình thịch.  “Công tử, chỉ có mình người sao?”  “Còn cả Thánh Thiên Viêm nữa, tên nhóc đó đi thăm dò thông tin rồi. Ta có mấy món đồ muốn bán, nên định xem chỗ giao dịch của thành Đại Hoang này”.  “Ta biết đó, để ta đưa công tử đi!”  “Ừ!”  Hai người đi sóng vai, dung mạo tuyệt mỹ của Vân Sương Nhi hấp dẫn từng ánh mắt đánh tới.  Vân Sương Nhi sớm đã quen với việc đó, mà Tần Ninh thì cũng chẳng quan tâm.  “Công tử, một tháng này ta ở trong thành Đại Hoang, chém giết không ít linh thú và nhận được không ít lệnh bài đó”.  “Ồ?”  Vân Sương Nhi vung tay, xuất hiện năm tấm lệnh bài.  Năm tấm lệnh bài đó lóe ra ánh sáng, nhìn kỹ thì có ba tấm là của tông môn hạng ba, hai tấm là của tông môn hạng hai.  “Được, lát nữa bán hết!”  Giờ hắn cần là linh bảo hệ kim, mà bán lệnh bài trong thành Đại Hoang thì không nghi ngờ gì chính là thứ mà tất cả đều muốn. Linh bảo kim hành này chắc chắn có rất nhiều người sở hữu, cũng có không ít người chịu lấy ra đổi.  “Công tử phải cẩn thận đấy”.  

“Công tử, trong một tháng Sương Nhi tăng liền ba cấp, không lẽ công tử không vui? Không bất ngờ sao?”, Vân Sương Nhi không phục nói.  

“Vui chứ!”  

Tần Ninh đáp: “Thế nhưng lại không bất ngờ, dù sao một khi cô mở thể hỗn độn ra thì tốc độ tăng cấp tu vi sẽ ngày càng nhanh”.  

Vân Sương Nhi lè lưỡi.  

“Không lẽ cô thật sự muốn ta thưởng hả?”, Tần Ninh hỏi ngược lại: “Cũng được thôi, ta vốn định chờ khi cô càng thêm sùng bái công tử ta thì mới cho cô làm ấm giường giúp ta, hay giờ làm trước nhé?”  

“Công tử đúng là vô lại!”  

Mặt Vân Sương Nhi đỏ bừng lên.  

Làm ấm giường...  

Nghĩ đến hành vi đó, tim Vân Sương Nhi liền đập thình thịch.  

“Công tử, chỉ có mình người sao?”  

“Còn cả Thánh Thiên Viêm nữa, tên nhóc đó đi thăm dò thông tin rồi. Ta có mấy món đồ muốn bán, nên định xem chỗ giao dịch của thành Đại Hoang này”.  

“Ta biết đó, để ta đưa công tử đi!”  

“Ừ!”  

Hai người đi sóng vai, dung mạo tuyệt mỹ của Vân Sương Nhi hấp dẫn từng ánh mắt đánh tới.  

Vân Sương Nhi sớm đã quen với việc đó, mà Tần Ninh thì cũng chẳng quan tâm.  

“Công tử, một tháng này ta ở trong thành Đại Hoang, chém giết không ít linh thú và nhận được không ít lệnh bài đó”.  

“Ồ?”  

Vân Sương Nhi vung tay, xuất hiện năm tấm lệnh bài.  

Năm tấm lệnh bài đó lóe ra ánh sáng, nhìn kỹ thì có ba tấm là của tông môn hạng ba, hai tấm là của tông môn hạng hai.  

“Được, lát nữa bán hết!”  

Giờ hắn cần là linh bảo hệ kim, mà bán lệnh bài trong thành Đại Hoang thì không nghi ngờ gì chính là thứ mà tất cả đều muốn. Linh bảo kim hành này chắc chắn có rất nhiều người sở hữu, cũng có không ít người chịu lấy ra đổi.  

“Công tử phải cẩn thận đấy”.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Công tử, trong một tháng Sương Nhi tăng liền ba cấp, không lẽ công tử không vui? Không bất ngờ sao?”, Vân Sương Nhi không phục nói.  “Vui chứ!”  Tần Ninh đáp: “Thế nhưng lại không bất ngờ, dù sao một khi cô mở thể hỗn độn ra thì tốc độ tăng cấp tu vi sẽ ngày càng nhanh”.  Vân Sương Nhi lè lưỡi.  “Không lẽ cô thật sự muốn ta thưởng hả?”, Tần Ninh hỏi ngược lại: “Cũng được thôi, ta vốn định chờ khi cô càng thêm sùng bái công tử ta thì mới cho cô làm ấm giường giúp ta, hay giờ làm trước nhé?”  “Công tử đúng là vô lại!”  Mặt Vân Sương Nhi đỏ bừng lên.  Làm ấm giường...  Nghĩ đến hành vi đó, tim Vân Sương Nhi liền đập thình thịch.  “Công tử, chỉ có mình người sao?”  “Còn cả Thánh Thiên Viêm nữa, tên nhóc đó đi thăm dò thông tin rồi. Ta có mấy món đồ muốn bán, nên định xem chỗ giao dịch của thành Đại Hoang này”.  “Ta biết đó, để ta đưa công tử đi!”  “Ừ!”  Hai người đi sóng vai, dung mạo tuyệt mỹ của Vân Sương Nhi hấp dẫn từng ánh mắt đánh tới.  Vân Sương Nhi sớm đã quen với việc đó, mà Tần Ninh thì cũng chẳng quan tâm.  “Công tử, một tháng này ta ở trong thành Đại Hoang, chém giết không ít linh thú và nhận được không ít lệnh bài đó”.  “Ồ?”  Vân Sương Nhi vung tay, xuất hiện năm tấm lệnh bài.  Năm tấm lệnh bài đó lóe ra ánh sáng, nhìn kỹ thì có ba tấm là của tông môn hạng ba, hai tấm là của tông môn hạng hai.  “Được, lát nữa bán hết!”  Giờ hắn cần là linh bảo hệ kim, mà bán lệnh bài trong thành Đại Hoang thì không nghi ngờ gì chính là thứ mà tất cả đều muốn. Linh bảo kim hành này chắc chắn có rất nhiều người sở hữu, cũng có không ít người chịu lấy ra đổi.  “Công tử phải cẩn thận đấy”.  

Chương 522