Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 85

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 85“Mày rất thích bắt người khác quỳ sao?”Sở Bắc ngẩng đầu, vẻ mặt vẫn vô cảm như cũ, có điều giọng điệu đã lạnh lùng hơn chút.Nói xong thì anh cất bước, tới gần Lý Nham.“Cộc cộc cộc!”Tiếng gậy trúc gõ xuống đất vang lên rất chói tai trong đại sảnh tĩnh lặng.Thấy cảnh này, người nhà họ Lạc đều cười nhạo khinh thường.Phế vật đúng là phế vật, có thể giữ được mạng đã là ban ơn cho rồi.Lý Nham và Lạc Mai càng thêm đắc ý, nhất là Lạc Mai, hôm nay, chỉ cần Sở Bắc chui qua chân Lý Nham thì ả ta có thể rửa sạch tủi nhục.“Nếu đã vậy thì tao sẽ thành toàn cho mày!”Sở Bắc đứng lại, giọng điệu nói chuyện vẫn bình tĩnh như cũ.Phù phù!Tiếng đầu gối chạm đất kèm theo tiếng kêu rên đau đớn….Nhưng người quỳ xuống không phải Sở Bắc, mà là Lý Nham.Tất cả mọi người đều ngây người, ngơ ngác nhìn nhau.Ngay cả Lạc Mai cũng há hốc mồm.Bởi vì, ngay cả ả ta cũng không nhìn rõ, Lý Nham quỳ xuống thế nào.“Thích quỳ như vậy thì mày quỳ đi!”Giọng điệu Sở Bắc lạnh nhạt, hoàn toàn không nghe ra được cảm xúc bên trong.“Mày mày, đáng chết, mày làm gì với tao rồi?”Lý Nham trợn tròn mắt, trong lòng vừa tức giận vừa kinh ngạc.Vừa nãy, hắn ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, đợi khi phản ứng lại thì đã quỳ dưới đất rồi, mà chuyện quan trọng hơn là hắn ta lại không thể đứng dậy được nữa.Trên vai tựa như bị núi đè vậy!Không lâu sau, hai đầu gối đã đỏ ửng giống như cắm rễ dưới đất, không thể động đậy được.“Mày mày mày, Sở Bắc, rốt cuộc mày đã làm gì?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Lạc Mai sợ hãi trừng lớn đôi mắt, chân bước lùi về sau.Ánh mắt ả ta nhìn Sở Bắc như nhìn quái vật vậy.Những người nhà họ Lạc khác cũng há hốc mồm, vẻ mặt không tin nối.Lạc Tuyết nghe thấy tiếng động còn tưởng rằng Sở Bắc đã quỳ xuống, trong lòng thoáng chốc vô cùng tuyệt vọng.Mãi đến lúc này, cô mới phát hiện có chuyện không đúng.Khi mở mắt ra lại nhìn thấy cảnh này toàn thân chấn động.“Đây, chỉ là trừng phạt!”Vẻ mặt Sở Bắc vô cảm: “Còn có lần sau nữa thì nhà họ Lý sẽ bị diệt cả tộc!”Nói xong, anh đột nhiên quay người đi, “nhìn” Lạc Mai.“Còn cô, suốt năm năm nay, tôi đã tận tình tận nghĩa rồi! Mắt của tôi, tạm thời cứ gửi lại chỗ cô!”

Chương 85

“Mày rất thích bắt người khác quỳ sao?”

Sở Bắc ngẩng đầu, vẻ mặt vẫn vô cảm như cũ, có điều giọng điệu đã lạnh lùng hơn chút.

Nói xong thì anh cất bước, tới gần Lý Nham.

“Cộc cộc cộc!”

Tiếng gậy trúc gõ xuống đất vang lên rất chói tai trong đại sảnh tĩnh lặng.

Thấy cảnh này, người nhà họ Lạc đều cười nhạo khinh thường.

Phế vật đúng là phế vật, có thể giữ được mạng đã là ban ơn cho rồi.

Lý Nham và Lạc Mai càng thêm đắc ý, nhất là Lạc Mai, hôm nay, chỉ cần Sở Bắc chui qua chân Lý Nham thì ả ta có thể rửa sạch tủi nhục.

“Nếu đã vậy thì tao sẽ thành toàn cho mày!”

Sở Bắc đứng lại, giọng điệu nói chuyện vẫn bình tĩnh như cũ.

Phù phù!

Tiếng đầu gối chạm đất kèm theo tiếng kêu rên đau đớn….

Nhưng người quỳ xuống không phải Sở Bắc, mà là Lý Nham.

Tất cả mọi người đều ngây người, ngơ ngác nhìn nhau.

Ngay cả Lạc Mai cũng há hốc mồm.

Bởi vì, ngay cả ả ta cũng không nhìn rõ, Lý Nham quỳ xuống thế nào.

“Thích quỳ như vậy thì mày quỳ đi!”

Giọng điệu Sở Bắc lạnh nhạt, hoàn toàn không nghe ra được cảm xúc bên trong.

“Mày mày, đáng chết, mày làm gì với tao rồi?”

Lý Nham trợn tròn mắt, trong lòng vừa tức giận vừa kinh ngạc.

Vừa nãy, hắn ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, đợi khi phản ứng lại thì đã quỳ dưới đất rồi, mà chuyện quan trọng hơn là hắn ta lại không thể đứng dậy được nữa.

Trên vai tựa như bị núi đè vậy!

Không lâu sau, hai đầu gối đã đỏ ửng giống như cắm rễ dưới đất, không thể động đậy được.

“Mày mày mày, Sở Bắc, rốt cuộc mày đã làm gì?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lạc Mai sợ hãi trừng lớn đôi mắt, chân bước lùi về sau.

Ánh mắt ả ta nhìn Sở Bắc như nhìn quái vật vậy.

Những người nhà họ Lạc khác cũng há hốc mồm, vẻ mặt không tin nối.

Lạc Tuyết nghe thấy tiếng động còn tưởng rằng Sở Bắc đã quỳ xuống, trong lòng thoáng chốc vô cùng tuyệt vọng.

Mãi đến lúc này, cô mới phát hiện có chuyện không đúng.

Khi mở mắt ra lại nhìn thấy cảnh này toàn thân chấn động.

“Đây, chỉ là trừng phạt!”

Vẻ mặt Sở Bắc vô cảm: “Còn có lần sau nữa thì nhà họ Lý sẽ bị diệt cả tộc!”

Nói xong, anh đột nhiên quay người đi, “nhìn” Lạc Mai.

“Còn cô, suốt năm năm nay, tôi đã tận tình tận nghĩa rồi! Mắt của tôi, tạm thời cứ gửi lại chỗ cô!”

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 85“Mày rất thích bắt người khác quỳ sao?”Sở Bắc ngẩng đầu, vẻ mặt vẫn vô cảm như cũ, có điều giọng điệu đã lạnh lùng hơn chút.Nói xong thì anh cất bước, tới gần Lý Nham.“Cộc cộc cộc!”Tiếng gậy trúc gõ xuống đất vang lên rất chói tai trong đại sảnh tĩnh lặng.Thấy cảnh này, người nhà họ Lạc đều cười nhạo khinh thường.Phế vật đúng là phế vật, có thể giữ được mạng đã là ban ơn cho rồi.Lý Nham và Lạc Mai càng thêm đắc ý, nhất là Lạc Mai, hôm nay, chỉ cần Sở Bắc chui qua chân Lý Nham thì ả ta có thể rửa sạch tủi nhục.“Nếu đã vậy thì tao sẽ thành toàn cho mày!”Sở Bắc đứng lại, giọng điệu nói chuyện vẫn bình tĩnh như cũ.Phù phù!Tiếng đầu gối chạm đất kèm theo tiếng kêu rên đau đớn….Nhưng người quỳ xuống không phải Sở Bắc, mà là Lý Nham.Tất cả mọi người đều ngây người, ngơ ngác nhìn nhau.Ngay cả Lạc Mai cũng há hốc mồm.Bởi vì, ngay cả ả ta cũng không nhìn rõ, Lý Nham quỳ xuống thế nào.“Thích quỳ như vậy thì mày quỳ đi!”Giọng điệu Sở Bắc lạnh nhạt, hoàn toàn không nghe ra được cảm xúc bên trong.“Mày mày, đáng chết, mày làm gì với tao rồi?”Lý Nham trợn tròn mắt, trong lòng vừa tức giận vừa kinh ngạc.Vừa nãy, hắn ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, đợi khi phản ứng lại thì đã quỳ dưới đất rồi, mà chuyện quan trọng hơn là hắn ta lại không thể đứng dậy được nữa.Trên vai tựa như bị núi đè vậy!Không lâu sau, hai đầu gối đã đỏ ửng giống như cắm rễ dưới đất, không thể động đậy được.“Mày mày mày, Sở Bắc, rốt cuộc mày đã làm gì?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Lạc Mai sợ hãi trừng lớn đôi mắt, chân bước lùi về sau.Ánh mắt ả ta nhìn Sở Bắc như nhìn quái vật vậy.Những người nhà họ Lạc khác cũng há hốc mồm, vẻ mặt không tin nối.Lạc Tuyết nghe thấy tiếng động còn tưởng rằng Sở Bắc đã quỳ xuống, trong lòng thoáng chốc vô cùng tuyệt vọng.Mãi đến lúc này, cô mới phát hiện có chuyện không đúng.Khi mở mắt ra lại nhìn thấy cảnh này toàn thân chấn động.“Đây, chỉ là trừng phạt!”Vẻ mặt Sở Bắc vô cảm: “Còn có lần sau nữa thì nhà họ Lý sẽ bị diệt cả tộc!”Nói xong, anh đột nhiên quay người đi, “nhìn” Lạc Mai.“Còn cô, suốt năm năm nay, tôi đã tận tình tận nghĩa rồi! Mắt của tôi, tạm thời cứ gửi lại chỗ cô!”

Chương 85