Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 241
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 241Nếu không phải do Sở Bắc thì những chuyện này sẽ xảy ra sao?Ngay cả Lạc Tuyết cũng bất đắc dĩ nhắm mắt lại.Cô biết mà…Cô không nên tin tưởng Sở Bắc!“Ha ha ha, bây giờ có kịch hay xem rồi, chuyến này đi là đúng rồi!”Chỉ có chị Ngô là không chê chuyện lớn mà hóng hớt.Giọng điệu đầy vui sướng khi người ta gặp họa!“Hừ, lát nữa các người có bò xuống đất cầu xin tôi, cũng đừng nghĩ tôi sẽ cho các người thuê nhà nữa!”…Thấy tình hình gần như đã mất kiểm soát hoàn toàn, sắc mặt Sở Bắc sa sầm.Đôi mắt trống rỗng như thể tỏa ra khí lạnh.Những nơi ánh mắt lướt qua, mọi vật đều bị đóng băng!“Hừ, một tên mù thối tha lại dám đến nơi này làm loạn, đúng là chán sống rồi!”La Toàn khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt miệt thị.“Ném bọn họ ra ngoài cho tôi! Ai dám chống đối thì đánh cho tôi, đánh thật mạnh vào, đánh chết thì tôi chịu trách nhiệm!”Vừa nghe vậy, mấy nhân viên cấp dưới đều cười lạnh.Ai ai cũng xoa tay nóng lòng muốn thử!Chuyện như vậy, bọn họ cũng không phải gặp lần đầu, lần này đương nhiên là ngựa quen đường cũ!Đám người bước nhanh đến trước mặt Sở Bắc, giơ cao nắm đấm siết chặt!Cảnh tượng như vậy khiến Chu Cầm và Lạc Tuyết đều nhắm mắt lại.Không ai đành lòng nhìn chuyện sắp xảy ra.Mắt thấy nắm đấm mấy người sắp rơi xuống, một tiếng quát lớn vang lên khiến mọi người đều giật mình!“Dừng tay!”Chỉ hai chữ ngắn gọn nhưng lại vô cùng phẫn nộ.Xung quanh thoáng chốc yên tĩnh lại.Động tác mấy nhân viên bán hàng kia cứng đờ, giống như họ đã bị đóng băng.Nắm đấm đã gần đến mặt Sở Bắc nhưng lại không thể tiến đến thêm chút nào!Ở trước cửa bộ phận kinh doanh, không biết từ lúc nào lại xuất hiện thêm một người!Trông tuổi tác cũng gần năm mươi, mặc đồ vest đen chững chạc lão luyện.Chỉ là đầu người này đầy mồ hôi, có vẻ không phù hợp lắm.“Tổng giám đốc Triệu, sao ông lại đến đây?”Nhìn thấy người đến, La Toàn giật nảy mình, vội vàng lên trước chào hỏi, vẻ mặt tươi cười như một con chó Pug vậy, hoàn toàn khác với lúc nãy!Còn mấy nhân viên kia cũng vội vàng đứng vào vị trí của mình, lưng thẳng thớm, ngoan ngoãn!Triệu Diệu Quang – tổng giám đốc Liên Hoa Tuấn Viên!Khối tài sản trên chục tỷ, là nhân vật lớn chỉ ngáp một cái thôi cũng khiến Tân Hải nổi gió!
Chương 241
Nếu không phải do Sở Bắc thì những chuyện này sẽ xảy ra sao?
Ngay cả Lạc Tuyết cũng bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
Cô biết mà…
Cô không nên tin tưởng Sở Bắc!
“Ha ha ha, bây giờ có kịch hay xem rồi, chuyến này đi là đúng rồi!”
Chỉ có chị Ngô là không chê chuyện lớn mà hóng hớt.
Giọng điệu đầy vui sướng khi người ta gặp họa!
“Hừ, lát nữa các người có bò xuống đất cầu xin tôi, cũng đừng nghĩ tôi sẽ cho các người thuê nhà nữa!”
…
Thấy tình hình gần như đã mất kiểm soát hoàn toàn, sắc mặt Sở Bắc sa sầm.
Đôi mắt trống rỗng như thể tỏa ra khí lạnh.
Những nơi ánh mắt lướt qua, mọi vật đều bị đóng băng!
“Hừ, một tên mù thối tha lại dám đến nơi này làm loạn, đúng là chán sống rồi!”
La Toàn khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt miệt thị.
“Ném bọn họ ra ngoài cho tôi! Ai dám chống đối thì đánh cho tôi, đánh thật mạnh vào, đánh chết thì tôi chịu trách nhiệm!”
Vừa nghe vậy, mấy nhân viên cấp dưới đều cười lạnh.
Ai ai cũng xoa tay nóng lòng muốn thử!
Chuyện như vậy, bọn họ cũng không phải gặp lần đầu, lần này đương nhiên là ngựa quen đường cũ!
Đám người bước nhanh đến trước mặt Sở Bắc, giơ cao nắm đấm siết chặt!
Cảnh tượng như vậy khiến Chu Cầm và Lạc Tuyết đều nhắm mắt lại.
Không ai đành lòng nhìn chuyện sắp xảy ra.
Mắt thấy nắm đấm mấy người sắp rơi xuống, một tiếng quát lớn vang lên khiến mọi người đều giật mình!
“Dừng tay!”
Chỉ hai chữ ngắn gọn nhưng lại vô cùng phẫn nộ.
Xung quanh thoáng chốc yên tĩnh lại.
Động tác mấy nhân viên bán hàng kia cứng đờ, giống như họ đã bị đóng băng.
Nắm đấm đã gần đến mặt Sở Bắc nhưng lại không thể tiến đến thêm chút nào!
Ở trước cửa bộ phận kinh doanh, không biết từ lúc nào lại xuất hiện thêm một người!
Trông tuổi tác cũng gần năm mươi, mặc đồ vest đen chững chạc lão luyện.
Chỉ là đầu người này đầy mồ hôi, có vẻ không phù hợp lắm.
“Tổng giám đốc Triệu, sao ông lại đến đây?”
Nhìn thấy người đến, La Toàn giật nảy mình, vội vàng lên trước chào hỏi, vẻ mặt tươi cười như một con chó Pug vậy, hoàn toàn khác với lúc nãy!
Còn mấy nhân viên kia cũng vội vàng đứng vào vị trí của mình, lưng thẳng thớm, ngoan ngoãn!
Triệu Diệu Quang – tổng giám đốc Liên Hoa Tuấn Viên!
Khối tài sản trên chục tỷ, là nhân vật lớn chỉ ngáp một cái thôi cũng khiến Tân Hải nổi gió!
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 241Nếu không phải do Sở Bắc thì những chuyện này sẽ xảy ra sao?Ngay cả Lạc Tuyết cũng bất đắc dĩ nhắm mắt lại.Cô biết mà…Cô không nên tin tưởng Sở Bắc!“Ha ha ha, bây giờ có kịch hay xem rồi, chuyến này đi là đúng rồi!”Chỉ có chị Ngô là không chê chuyện lớn mà hóng hớt.Giọng điệu đầy vui sướng khi người ta gặp họa!“Hừ, lát nữa các người có bò xuống đất cầu xin tôi, cũng đừng nghĩ tôi sẽ cho các người thuê nhà nữa!”…Thấy tình hình gần như đã mất kiểm soát hoàn toàn, sắc mặt Sở Bắc sa sầm.Đôi mắt trống rỗng như thể tỏa ra khí lạnh.Những nơi ánh mắt lướt qua, mọi vật đều bị đóng băng!“Hừ, một tên mù thối tha lại dám đến nơi này làm loạn, đúng là chán sống rồi!”La Toàn khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt miệt thị.“Ném bọn họ ra ngoài cho tôi! Ai dám chống đối thì đánh cho tôi, đánh thật mạnh vào, đánh chết thì tôi chịu trách nhiệm!”Vừa nghe vậy, mấy nhân viên cấp dưới đều cười lạnh.Ai ai cũng xoa tay nóng lòng muốn thử!Chuyện như vậy, bọn họ cũng không phải gặp lần đầu, lần này đương nhiên là ngựa quen đường cũ!Đám người bước nhanh đến trước mặt Sở Bắc, giơ cao nắm đấm siết chặt!Cảnh tượng như vậy khiến Chu Cầm và Lạc Tuyết đều nhắm mắt lại.Không ai đành lòng nhìn chuyện sắp xảy ra.Mắt thấy nắm đấm mấy người sắp rơi xuống, một tiếng quát lớn vang lên khiến mọi người đều giật mình!“Dừng tay!”Chỉ hai chữ ngắn gọn nhưng lại vô cùng phẫn nộ.Xung quanh thoáng chốc yên tĩnh lại.Động tác mấy nhân viên bán hàng kia cứng đờ, giống như họ đã bị đóng băng.Nắm đấm đã gần đến mặt Sở Bắc nhưng lại không thể tiến đến thêm chút nào!Ở trước cửa bộ phận kinh doanh, không biết từ lúc nào lại xuất hiện thêm một người!Trông tuổi tác cũng gần năm mươi, mặc đồ vest đen chững chạc lão luyện.Chỉ là đầu người này đầy mồ hôi, có vẻ không phù hợp lắm.“Tổng giám đốc Triệu, sao ông lại đến đây?”Nhìn thấy người đến, La Toàn giật nảy mình, vội vàng lên trước chào hỏi, vẻ mặt tươi cười như một con chó Pug vậy, hoàn toàn khác với lúc nãy!Còn mấy nhân viên kia cũng vội vàng đứng vào vị trí của mình, lưng thẳng thớm, ngoan ngoãn!Triệu Diệu Quang – tổng giám đốc Liên Hoa Tuấn Viên!Khối tài sản trên chục tỷ, là nhân vật lớn chỉ ngáp một cái thôi cũng khiến Tân Hải nổi gió!