Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 268

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 268Nói đến đâu, vẻ mặt tươi cười của Long Tam hoàn toàn biến mất, lộ rõ sát khí!“Cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, theo tôi thì sống, nghịch tôi thì chết, là sống hay chết, hai vị tốt nhất nên cân nhắc!”Vừa sứt lời, sát khí mạnh mẽ lan khắp cả căn phòng!Những người khác bị dọa sợ đều cúi đầu, không dám nói lời nào!Ngay cả Lý Hải Đông và Trương Hỗng viễn, sắc mặt cũng nặng nề hơn.Long Tam tuy mạnh, nhưng chung quy cũng là nhân vật không thể lộ ngoài sáng.Nhưng bây giờ, có cho bọn họ cái gan, dám nói ra lời này sao?Một Dương Xuyên, chỉ sợ cũng không đủ rồi?“Chậc chậc, chỉ là một tên côn đồ cỏn con, tên lưu manh nhỏ nhoi, mà lại có thể nói ra lời ngang ngược như vậy, hiếm có hiếm có!”Ngay khi Lý Hải Đông và Trương Hồng Viễn tiến thoái lưỡng nan, thì cửa phòng bao lại bị đẩy ra.Âm thanh quen thuộc khiến Trương Hồng Viễn và Lý Hải Đông lập tức ngẩng đầu.Nhìn thấy bóng người kiên định trước cửa, viên đá trong lòng thoáng chốc đã được đặt xuống!“Cậu Sở, cậu đến rồi!”“Mau ngồi mau ngồi!”Hai người chẳng còn quan tâm đến Dương Xuyên và Long Tam nữa, vội vàng tiến lên nghênh đón, vây quanh Sở Bắc ngồi xuống!Nhìn thấy Lưu Tông Tín sau lưng anh, ba người đều ngây người, trong lòng ngầm hiểu không cần giải thích!Cảnh tưởng đột nhiên xảy ra, khiến mọi người nhướng mày, có phần không hiểu.Người trẻ tuổi này là ai?Ngay cả Dương Xuyên cũng nhíu chặt mày.Sở Bắc, anh ta đến đây làm gì?Hơn nữa, Trương Hồng Viễn và Lý Hải Đông, tại sao lại cung kính với anh ta như vậy?“Cậu là ai? Hình như tôi không mời cậu đến!”Long Tam nhíu mày, gương mặt u ám, hiện rõ trong lòng gã không vui.Sở Bắc ngồi xuống đối diện với Long Tam, tháo mắt kính xuống, đôi mắt trống rỗng nhìn thẳng về hướng Long Tam và Dương Xuyên!“Lời vừa nãy, Sở Bắc nghe không rõ lắm, chi bằng, hai vị giải thích lại?”Nghe thấy thế, mọi người trên bàn tiệc đều nghệt mặt ra.Họ nhìn Sở Bắc như đang nhìn một tên ngốc.Đầu óc của cậu thanh niên này có vấn đề à mà sao lại dám cùng lúc đắc tội với cả thủ lĩnh của Long Hổ Môn và Dương Xuyên?Dương Xuyên cau mày, hắn ta chưa kịp phản ứng lại thì Long Tam đã đập bàn đứng dậy.“Láo! Thằng kia, ai cho mày vào đây hả?”“Ở đây chưa tới lượt mày lên tiếng, giờ thì biến ngay!”

Chương 268

Nói đến đâu, vẻ mặt tươi cười của Long Tam hoàn toàn biến mất, lộ rõ sát khí!

“Cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, theo tôi thì sống, nghịch tôi thì chết, là sống hay chết, hai vị tốt nhất nên cân nhắc!”

Vừa sứt lời, sát khí mạnh mẽ lan khắp cả căn phòng!

Những người khác bị dọa sợ đều cúi đầu, không dám nói lời nào!

Ngay cả Lý Hải Đông và Trương Hỗng viễn, sắc mặt cũng nặng nề hơn.

Long Tam tuy mạnh, nhưng chung quy cũng là nhân vật không thể lộ ngoài sáng.

Nhưng bây giờ, có cho bọn họ cái gan, dám nói ra lời này sao?

Một Dương Xuyên, chỉ sợ cũng không đủ rồi?

“Chậc chậc, chỉ là một tên côn đồ cỏn con, tên lưu manh nhỏ nhoi, mà lại có thể nói ra lời ngang ngược như vậy, hiếm có hiếm có!”

Ngay khi Lý Hải Đông và Trương Hồng Viễn tiến thoái lưỡng nan, thì cửa phòng bao lại bị đẩy ra.

Âm thanh quen thuộc khiến Trương Hồng Viễn và Lý Hải Đông lập tức ngẩng đầu.

Nhìn thấy bóng người kiên định trước cửa, viên đá trong lòng thoáng chốc đã được đặt xuống!

“Cậu Sở, cậu đến rồi!”

“Mau ngồi mau ngồi!”

Hai người chẳng còn quan tâm đến Dương Xuyên và Long Tam nữa, vội vàng tiến lên nghênh đón, vây quanh Sở Bắc ngồi xuống!

Nhìn thấy Lưu Tông Tín sau lưng anh, ba người đều ngây người, trong lòng ngầm hiểu không cần giải thích!

Cảnh tưởng đột nhiên xảy ra, khiến mọi người nhướng mày, có phần không hiểu.

Người trẻ tuổi này là ai?

Ngay cả Dương Xuyên cũng nhíu chặt mày.

Sở Bắc, anh ta đến đây làm gì?

Hơn nữa, Trương Hồng Viễn và Lý Hải Đông, tại sao lại cung kính với anh ta như vậy?

“Cậu là ai? Hình như tôi không mời cậu đến!”

Long Tam nhíu mày, gương mặt u ám, hiện rõ trong lòng gã không vui.

Sở Bắc ngồi xuống đối diện với Long Tam, tháo mắt kính xuống, đôi mắt trống rỗng nhìn thẳng về hướng Long Tam và Dương Xuyên!

“Lời vừa nãy, Sở Bắc nghe không rõ lắm, chi bằng, hai vị giải thích lại?”

Nghe thấy thế, mọi người trên bàn tiệc đều nghệt mặt ra.

Họ nhìn Sở Bắc như đang nhìn một tên ngốc.

Đầu óc của cậu thanh niên này có vấn đề à mà sao lại dám cùng lúc đắc tội với cả thủ lĩnh của Long Hổ Môn và Dương Xuyên?

Dương Xuyên cau mày, hắn ta chưa kịp phản ứng lại thì Long Tam đã đập bàn đứng dậy.

“Láo! Thằng kia, ai cho mày vào đây hả?”

“Ở đây chưa tới lượt mày lên tiếng, giờ thì biến ngay!”

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 268Nói đến đâu, vẻ mặt tươi cười của Long Tam hoàn toàn biến mất, lộ rõ sát khí!“Cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, theo tôi thì sống, nghịch tôi thì chết, là sống hay chết, hai vị tốt nhất nên cân nhắc!”Vừa sứt lời, sát khí mạnh mẽ lan khắp cả căn phòng!Những người khác bị dọa sợ đều cúi đầu, không dám nói lời nào!Ngay cả Lý Hải Đông và Trương Hỗng viễn, sắc mặt cũng nặng nề hơn.Long Tam tuy mạnh, nhưng chung quy cũng là nhân vật không thể lộ ngoài sáng.Nhưng bây giờ, có cho bọn họ cái gan, dám nói ra lời này sao?Một Dương Xuyên, chỉ sợ cũng không đủ rồi?“Chậc chậc, chỉ là một tên côn đồ cỏn con, tên lưu manh nhỏ nhoi, mà lại có thể nói ra lời ngang ngược như vậy, hiếm có hiếm có!”Ngay khi Lý Hải Đông và Trương Hồng Viễn tiến thoái lưỡng nan, thì cửa phòng bao lại bị đẩy ra.Âm thanh quen thuộc khiến Trương Hồng Viễn và Lý Hải Đông lập tức ngẩng đầu.Nhìn thấy bóng người kiên định trước cửa, viên đá trong lòng thoáng chốc đã được đặt xuống!“Cậu Sở, cậu đến rồi!”“Mau ngồi mau ngồi!”Hai người chẳng còn quan tâm đến Dương Xuyên và Long Tam nữa, vội vàng tiến lên nghênh đón, vây quanh Sở Bắc ngồi xuống!Nhìn thấy Lưu Tông Tín sau lưng anh, ba người đều ngây người, trong lòng ngầm hiểu không cần giải thích!Cảnh tưởng đột nhiên xảy ra, khiến mọi người nhướng mày, có phần không hiểu.Người trẻ tuổi này là ai?Ngay cả Dương Xuyên cũng nhíu chặt mày.Sở Bắc, anh ta đến đây làm gì?Hơn nữa, Trương Hồng Viễn và Lý Hải Đông, tại sao lại cung kính với anh ta như vậy?“Cậu là ai? Hình như tôi không mời cậu đến!”Long Tam nhíu mày, gương mặt u ám, hiện rõ trong lòng gã không vui.Sở Bắc ngồi xuống đối diện với Long Tam, tháo mắt kính xuống, đôi mắt trống rỗng nhìn thẳng về hướng Long Tam và Dương Xuyên!“Lời vừa nãy, Sở Bắc nghe không rõ lắm, chi bằng, hai vị giải thích lại?”Nghe thấy thế, mọi người trên bàn tiệc đều nghệt mặt ra.Họ nhìn Sở Bắc như đang nhìn một tên ngốc.Đầu óc của cậu thanh niên này có vấn đề à mà sao lại dám cùng lúc đắc tội với cả thủ lĩnh của Long Hổ Môn và Dương Xuyên?Dương Xuyên cau mày, hắn ta chưa kịp phản ứng lại thì Long Tam đã đập bàn đứng dậy.“Láo! Thằng kia, ai cho mày vào đây hả?”“Ở đây chưa tới lượt mày lên tiếng, giờ thì biến ngay!”

Chương 268