Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 348
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 348Vì Sở Bắc nói đúng.“Sở Bắc, anh có thể hiểu cho tôi đúng không?”Lạc Tuyết ngẩng đầu lên rồi nhìn Sở Bắc với vẻ phức tạp.Cô chỉ nói câu này với một mình Sở Bắc.“Đương nhiên!”Sở Bắc mỉm cười gật đầu: “Anh vẫn nói như trước, em luôn có quyền lựa chọn”.“Hãy tin anh, anh có thể cho em mọi thứ em cần!”Lạc Tuyết cắn môi, càng thấy rối bời hơn.“Sở Bắc, cho tôi thêm một chút thời gian nữa, dẫu sao tôi cũng mang họ Lạc!”“Được!”Sở Bắc khẽ gật đầu.Anh không vội!Vì anh biết không lâu nữa, Lạc Tuyết sẽ bị người nhà họ Lạc gây tổn thương thôi.Sau đó, cô sẽ hoàn toàn buông bỏ họ.…Mấy ngày qua, tình hình cổ phiếu của nhà họ Lưu có biến động rất lớn.Chẳng dễ gì, Tân Hải mới có ngày bình yên.Mỗi ngày, Sở Bắc đều đưa đón con gái đi học, còn Lạc Tuyết thì vẫn đến công ty làm việc.Lý do là vì buổi đấu thầu lớn sắp diễn ra rồi.Hạng mục cả trăm tỷ đủ để thay đổi cục diện của Tân Hải.Không chỉ có Tân Hải, mà các thế lực khác bên ngoài cũng đang nhòm ngó.Nhưng các gia tộc tài chính từ nhỏ đến lớn ở Tân Hải đâu cho họ cơ hội.Đây chỉ là sự bình yên trước cơn bão.Chỉ đợi đến hôm đó để kéo tới.…Ba ngày sau, vào một ngày mát mẻ.Sở Bắc đưa con gái đi học xong thì không về nhà ngay.Anh chống cây gậy trúc đi lên chiếc Audi ở bên đường.“Cậu Sở!”Long Tam ngồi ở ghế lái lễ phép chào hỏi.Dù là đại ca của giới xã hội đen ở Tân Hải, nhưng gã vẫn phải ngoan như cún trước mặt Sở Bắc.“Xong việc chưa?”Sở Bắc dựa lưng vào ghế rồi cất giọng hỏi.“Xong rồi ạ!”Long Tam vội gật đầu nói: “Chuyến bay của Vương Khôn đã hạ cánh rồi, tôi đã cho người đi đón”.“Hơn nữa, chú Khôn còn quyết định mở tiệc ở Tụ Hiền Lâu để mời các ông bạn già, cậu thấy…”“Tụ Hiền Lâu à… náo nhiệt thế thì tôi phải đến xem sao rồi!”
Chương 348
Vì Sở Bắc nói đúng.
“Sở Bắc, anh có thể hiểu cho tôi đúng không?”
Lạc Tuyết ngẩng đầu lên rồi nhìn Sở Bắc với vẻ phức tạp.
Cô chỉ nói câu này với một mình Sở Bắc.
“Đương nhiên!”
Sở Bắc mỉm cười gật đầu: “Anh vẫn nói như trước, em luôn có quyền lựa chọn”.
“Hãy tin anh, anh có thể cho em mọi thứ em cần!”
Lạc Tuyết cắn môi, càng thấy rối bời hơn.
“Sở Bắc, cho tôi thêm một chút thời gian nữa, dẫu sao tôi cũng mang họ Lạc!”
“Được!”
Sở Bắc khẽ gật đầu.
Anh không vội!
Vì anh biết không lâu nữa, Lạc Tuyết sẽ bị người nhà họ Lạc gây tổn thương thôi.
Sau đó, cô sẽ hoàn toàn buông bỏ họ.
…
Mấy ngày qua, tình hình cổ phiếu của nhà họ Lưu có biến động rất lớn.
Chẳng dễ gì, Tân Hải mới có ngày bình yên.
Mỗi ngày, Sở Bắc đều đưa đón con gái đi học, còn Lạc Tuyết thì vẫn đến công ty làm việc.
Lý do là vì buổi đấu thầu lớn sắp diễn ra rồi.
Hạng mục cả trăm tỷ đủ để thay đổi cục diện của Tân Hải.
Không chỉ có Tân Hải, mà các thế lực khác bên ngoài cũng đang nhòm ngó.
Nhưng các gia tộc tài chính từ nhỏ đến lớn ở Tân Hải đâu cho họ cơ hội.
Đây chỉ là sự bình yên trước cơn bão.
Chỉ đợi đến hôm đó để kéo tới.
…
Ba ngày sau, vào một ngày mát mẻ.
Sở Bắc đưa con gái đi học xong thì không về nhà ngay.
Anh chống cây gậy trúc đi lên chiếc Audi ở bên đường.
“Cậu Sở!”
Long Tam ngồi ở ghế lái lễ phép chào hỏi.
Dù là đại ca của giới xã hội đen ở Tân Hải, nhưng gã vẫn phải ngoan như cún trước mặt Sở Bắc.
“Xong việc chưa?”
Sở Bắc dựa lưng vào ghế rồi cất giọng hỏi.
“Xong rồi ạ!”
Long Tam vội gật đầu nói: “Chuyến bay của Vương Khôn đã hạ cánh rồi, tôi đã cho người đi đón”.
“Hơn nữa, chú Khôn còn quyết định mở tiệc ở Tụ Hiền Lâu để mời các ông bạn già, cậu thấy…”
“Tụ Hiền Lâu à… náo nhiệt thế thì tôi phải đến xem sao rồi!”
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 348Vì Sở Bắc nói đúng.“Sở Bắc, anh có thể hiểu cho tôi đúng không?”Lạc Tuyết ngẩng đầu lên rồi nhìn Sở Bắc với vẻ phức tạp.Cô chỉ nói câu này với một mình Sở Bắc.“Đương nhiên!”Sở Bắc mỉm cười gật đầu: “Anh vẫn nói như trước, em luôn có quyền lựa chọn”.“Hãy tin anh, anh có thể cho em mọi thứ em cần!”Lạc Tuyết cắn môi, càng thấy rối bời hơn.“Sở Bắc, cho tôi thêm một chút thời gian nữa, dẫu sao tôi cũng mang họ Lạc!”“Được!”Sở Bắc khẽ gật đầu.Anh không vội!Vì anh biết không lâu nữa, Lạc Tuyết sẽ bị người nhà họ Lạc gây tổn thương thôi.Sau đó, cô sẽ hoàn toàn buông bỏ họ.…Mấy ngày qua, tình hình cổ phiếu của nhà họ Lưu có biến động rất lớn.Chẳng dễ gì, Tân Hải mới có ngày bình yên.Mỗi ngày, Sở Bắc đều đưa đón con gái đi học, còn Lạc Tuyết thì vẫn đến công ty làm việc.Lý do là vì buổi đấu thầu lớn sắp diễn ra rồi.Hạng mục cả trăm tỷ đủ để thay đổi cục diện của Tân Hải.Không chỉ có Tân Hải, mà các thế lực khác bên ngoài cũng đang nhòm ngó.Nhưng các gia tộc tài chính từ nhỏ đến lớn ở Tân Hải đâu cho họ cơ hội.Đây chỉ là sự bình yên trước cơn bão.Chỉ đợi đến hôm đó để kéo tới.…Ba ngày sau, vào một ngày mát mẻ.Sở Bắc đưa con gái đi học xong thì không về nhà ngay.Anh chống cây gậy trúc đi lên chiếc Audi ở bên đường.“Cậu Sở!”Long Tam ngồi ở ghế lái lễ phép chào hỏi.Dù là đại ca của giới xã hội đen ở Tân Hải, nhưng gã vẫn phải ngoan như cún trước mặt Sở Bắc.“Xong việc chưa?”Sở Bắc dựa lưng vào ghế rồi cất giọng hỏi.“Xong rồi ạ!”Long Tam vội gật đầu nói: “Chuyến bay của Vương Khôn đã hạ cánh rồi, tôi đã cho người đi đón”.“Hơn nữa, chú Khôn còn quyết định mở tiệc ở Tụ Hiền Lâu để mời các ông bạn già, cậu thấy…”“Tụ Hiền Lâu à… náo nhiệt thế thì tôi phải đến xem sao rồi!”