Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…
Chương 404
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 404Lý Hải Đông mỉm cười với vẻ thản nhiên.Dương Xuyên tức đến mức trợn trừng mắt rồi đành hậm hực ngồi xuống.Nếu tăng giá tiếp thì có mà lỗ chổng vó à?“Chúc mừng ông Lý đã giành được dự án khu nhà cũ!”Bí thư Vương mỉm cười rồi chốt dự án.Lý Hải Đông xua tay rồi mới ngồi xuống.Sau đó, ông ta len lén nhìn Sở Bắc thì thấy khoé miệng anh nhếch lên, bấy giờ mới thở phào một hơi.“Dự án thứ hai là cải tạo khu đất hoang, bên trên cấp cho năm trăm triệu, mời các vị!”Bí thư Vương vừa nói dứt câu, bầu khí lại lắng xuống.Dự án này không giống dự án trước.Bên trên đã cấp trước một khoản tiền rồi.Bên nào có thể nhận thầu với mức giá thấp nhất sẽ thắng.Hơn nữa, dự án này khá cồng kềnh, vớ vẩn là lỗ như chơi.“Bốn trăm triệu!”Thấy không ai lên tiếng, gia chủ của một gia tộc hạng hai đứng dậy.Ông ấy đã xem qua giới thiệu về dự án này.Vì vậy, biết rõ chắc chắn có thể hoàn thành dự án với bốn trăm triệu.Thậm chí, ít nhất còn có thể lời ra được một trăm triệu.Mấy gia chủ của gia tộc hạng hai khác cũng đang suy nghĩ.Không biết nên trả giá bao nhiêu để đạt được lợi nhuận cao nhất đây?“Năm trăm triệu!”Trong lúc mọi người đang đắn đo suy nghĩ thì Dương Xuyên đã giơ tay lên.Hắn ta nói ra một con số khiến tất cả mọi người dừng hình.Bên trên cho năm trăm triệu, hắn ta lại đòi cả năm trăm triệu luôn ư?Thế là sao? Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Đùa nhau à?Thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt quái lạ, Dương Xuyên chỉ mỉm cười.“Mọi người cứ bình tĩnh, nhà họ Dương chuẩn bị tiến vào Tân Hải thì chắc chắn phải có cống hiến gì đó!”“Năm trăm triệu này coi như quà mà nhà họ Dương chúng tôi tặng cho Tân Hải!”Nghe thấy vậy, mọi người không khỏi ca ngợi.Nhà họ Dương chịu chơi thật.Dương Xuyên mỉm cười đắc ý rồi liếc nhìn xuống hàng ghế trên cùng.Sau đó, mặt hắn ta lập tức sầm lại.Thấy thế, Sở Bắc chỉ biết lắc đầu.“Ấu trĩ!”Nghe thấy vậy, Lưu Tông Tín không chút do dự, lập tức giơ cái bảng trong tay lên.
Chương 404
Lý Hải Đông mỉm cười với vẻ thản nhiên.
Dương Xuyên tức đến mức trợn trừng mắt rồi đành hậm hực ngồi xuống.
Nếu tăng giá tiếp thì có mà lỗ chổng vó à?
“Chúc mừng ông Lý đã giành được dự án khu nhà cũ!”
Bí thư Vương mỉm cười rồi chốt dự án.
Lý Hải Đông xua tay rồi mới ngồi xuống.
Sau đó, ông ta len lén nhìn Sở Bắc thì thấy khoé miệng anh nhếch lên, bấy giờ mới thở phào một hơi.
“Dự án thứ hai là cải tạo khu đất hoang, bên trên cấp cho năm trăm triệu, mời các vị!”
Bí thư Vương vừa nói dứt câu, bầu khí lại lắng xuống.
Dự án này không giống dự án trước.
Bên trên đã cấp trước một khoản tiền rồi.
Bên nào có thể nhận thầu với mức giá thấp nhất sẽ thắng.
Hơn nữa, dự án này khá cồng kềnh, vớ vẩn là lỗ như chơi.
“Bốn trăm triệu!”
Thấy không ai lên tiếng, gia chủ của một gia tộc hạng hai đứng dậy.
Ông ấy đã xem qua giới thiệu về dự án này.
Vì vậy, biết rõ chắc chắn có thể hoàn thành dự án với bốn trăm triệu.
Thậm chí, ít nhất còn có thể lời ra được một trăm triệu.
Mấy gia chủ của gia tộc hạng hai khác cũng đang suy nghĩ.
Không biết nên trả giá bao nhiêu để đạt được lợi nhuận cao nhất đây?
“Năm trăm triệu!”
Trong lúc mọi người đang đắn đo suy nghĩ thì Dương Xuyên đã giơ tay lên.
Hắn ta nói ra một con số khiến tất cả mọi người dừng hình.
Bên trên cho năm trăm triệu, hắn ta lại đòi cả năm trăm triệu luôn ư?
Thế là sao? Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đùa nhau à?
Thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt quái lạ, Dương Xuyên chỉ mỉm cười.
“Mọi người cứ bình tĩnh, nhà họ Dương chuẩn bị tiến vào Tân Hải thì chắc chắn phải có cống hiến gì đó!”
“Năm trăm triệu này coi như quà mà nhà họ Dương chúng tôi tặng cho Tân Hải!”
Nghe thấy vậy, mọi người không khỏi ca ngợi.
Nhà họ Dương chịu chơi thật.
Dương Xuyên mỉm cười đắc ý rồi liếc nhìn xuống hàng ghế trên cùng.
Sau đó, mặt hắn ta lập tức sầm lại.
Thấy thế, Sở Bắc chỉ biết lắc đầu.
“Ấu trĩ!”
Nghe thấy vậy, Lưu Tông Tín không chút do dự, lập tức giơ cái bảng trong tay lên.
Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 404Lý Hải Đông mỉm cười với vẻ thản nhiên.Dương Xuyên tức đến mức trợn trừng mắt rồi đành hậm hực ngồi xuống.Nếu tăng giá tiếp thì có mà lỗ chổng vó à?“Chúc mừng ông Lý đã giành được dự án khu nhà cũ!”Bí thư Vương mỉm cười rồi chốt dự án.Lý Hải Đông xua tay rồi mới ngồi xuống.Sau đó, ông ta len lén nhìn Sở Bắc thì thấy khoé miệng anh nhếch lên, bấy giờ mới thở phào một hơi.“Dự án thứ hai là cải tạo khu đất hoang, bên trên cấp cho năm trăm triệu, mời các vị!”Bí thư Vương vừa nói dứt câu, bầu khí lại lắng xuống.Dự án này không giống dự án trước.Bên trên đã cấp trước một khoản tiền rồi.Bên nào có thể nhận thầu với mức giá thấp nhất sẽ thắng.Hơn nữa, dự án này khá cồng kềnh, vớ vẩn là lỗ như chơi.“Bốn trăm triệu!”Thấy không ai lên tiếng, gia chủ của một gia tộc hạng hai đứng dậy.Ông ấy đã xem qua giới thiệu về dự án này.Vì vậy, biết rõ chắc chắn có thể hoàn thành dự án với bốn trăm triệu.Thậm chí, ít nhất còn có thể lời ra được một trăm triệu.Mấy gia chủ của gia tộc hạng hai khác cũng đang suy nghĩ.Không biết nên trả giá bao nhiêu để đạt được lợi nhuận cao nhất đây?“Năm trăm triệu!”Trong lúc mọi người đang đắn đo suy nghĩ thì Dương Xuyên đã giơ tay lên.Hắn ta nói ra một con số khiến tất cả mọi người dừng hình.Bên trên cho năm trăm triệu, hắn ta lại đòi cả năm trăm triệu luôn ư?Thế là sao? Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Đùa nhau à?Thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt quái lạ, Dương Xuyên chỉ mỉm cười.“Mọi người cứ bình tĩnh, nhà họ Dương chuẩn bị tiến vào Tân Hải thì chắc chắn phải có cống hiến gì đó!”“Năm trăm triệu này coi như quà mà nhà họ Dương chúng tôi tặng cho Tân Hải!”Nghe thấy vậy, mọi người không khỏi ca ngợi.Nhà họ Dương chịu chơi thật.Dương Xuyên mỉm cười đắc ý rồi liếc nhìn xuống hàng ghế trên cùng.Sau đó, mặt hắn ta lập tức sầm lại.Thấy thế, Sở Bắc chỉ biết lắc đầu.“Ấu trĩ!”Nghe thấy vậy, Lưu Tông Tín không chút do dự, lập tức giơ cái bảng trong tay lên.