Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 435

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 435“Tiểu Xuyên đã thất bại ở đó, có lẽ đối thủ cạnh tranh vẫn chưa phục nên mượn có ra tay với nhà mình?”Phải công nhận rằng phân tích của Dương Sơn rất có lý.Nhưng Dương Trạch Thiên chỉ hừ một tiếng rồi khẽ lắc đầu.“Tân Hải bé như mắt muỗi thì có ai dám chống lại nhà họ Dương ta?”Nghe thấy vậy, nhiều người khác cũng gật đầu đồng tình.Nhà họ Dương là một trong sáu gia tộc lớn mạnh nhất ở tỉnh.So với Tân Hải thì chắc chắn là một thế lực rất mạnh.Ai dám kiếm chuyện với nhà họ chứ?Dương Sơn như có điều suy nghĩ rồi nói.“Bố, các gia tộc ở Tân Hải thì đương nhiên không dám, nhưng nếu là thế lực từ nơi khác đến thì sao?”“Hả?”Dương Trạch Thiên cau mày nói: “Ý của con là…”“Tập đoàn Bắc Dã!”Nghe thấy thế, cả căn phòng đều im lặng.Đến Dương Trạch Thiên cũng phải nhíu chặt hàng lông mày lại.Bắc Dã là một tập đoàn mang tầm cỡ quốc gia.Hơn nữa, cách đây không lâu, tập đoàn này đã tiến vào Tân Hải.“Nhưng rõ ràng họ đã chèn ép được Dương Xuyên rồi, tại sao còn nhắm vào chúng ta nữa?”Dương Trạch Thiên gần như nghiến răng nói ra câu này.Nguyên nhân rất đơn giản, là vì Dương Xuyên đã thất bại.Ban đầu, khi nhà họ Dương quyết định tấn công vào thị trường Tân Hải, chính Dương Trạch Thiên đã bổ nhiệm Dương Xuyên đến đó.Dẫu sao, Dương Xuyên cũng là người có nhiều mưu kế nhất trong số những người cháu của ông ta nên rất đáng tin cậy.Vả lại, Tân Hải là một thành phố nhỏ, dù ông ta có cử ai đến đó thì họ cũng thuận lợi hết thôi.Lúc đầu, cả nhà họ Dương đều tự tin như vậy.Để chiếm lĩnh được thị trường của Tân Hải, họ không tiếc bỏ ra những tám mươi tỷ.Đây không phải một khoản tiền nhỏ.Kết quả, cả nhà họ đều không ngờ là mình lại thất bại hoàn toàn.Nguyên nhân là vì tập đoàn Bắc Dã.Muốn đấu với tập đoàn này mà chỉ có tám mươi tỷ thì đương nhiên là không đủ.Nhưng chuyện nào chỉ có vậy, để chiếm được bến cảng của Tân Hải, nhà họ Dương đã dốc hết vốn liếng ra rồi.Thậm chí còn liều mình đập nồi bán sắt.Nhưng kết quả là thất bại!Nguyên nhân đương nhiên cũng tại tập đoàn Bắc Dã.Dù không cam tâm, nhưng họ cũng đành cắn răng chịu vì không phải ai cũng có thể đắc tội với tập đoàn ấy được.

Chương 435

“Tiểu Xuyên đã thất bại ở đó, có lẽ đối thủ cạnh tranh vẫn chưa phục nên mượn có ra tay với nhà mình?”

Phải công nhận rằng phân tích của Dương Sơn rất có lý.

Nhưng Dương Trạch Thiên chỉ hừ một tiếng rồi khẽ lắc đầu.

“Tân Hải bé như mắt muỗi thì có ai dám chống lại nhà họ Dương ta?”

Nghe thấy vậy, nhiều người khác cũng gật đầu đồng tình.

Nhà họ Dương là một trong sáu gia tộc lớn mạnh nhất ở tỉnh.

So với Tân Hải thì chắc chắn là một thế lực rất mạnh.

Ai dám kiếm chuyện với nhà họ chứ?

Dương Sơn như có điều suy nghĩ rồi nói.

“Bố, các gia tộc ở Tân Hải thì đương nhiên không dám, nhưng nếu là thế lực từ nơi khác đến thì sao?”

“Hả?”

Dương Trạch Thiên cau mày nói: “Ý của con là…”

“Tập đoàn Bắc Dã!”

Nghe thấy thế, cả căn phòng đều im lặng.

Đến Dương Trạch Thiên cũng phải nhíu chặt hàng lông mày lại.

Bắc Dã là một tập đoàn mang tầm cỡ quốc gia.

Hơn nữa, cách đây không lâu, tập đoàn này đã tiến vào Tân Hải.

“Nhưng rõ ràng họ đã chèn ép được Dương Xuyên rồi, tại sao còn nhắm vào chúng ta nữa?”

Dương Trạch Thiên gần như nghiến răng nói ra câu này.

Nguyên nhân rất đơn giản, là vì Dương Xuyên đã thất bại.

Ban đầu, khi nhà họ Dương quyết định tấn công vào thị trường Tân Hải, chính Dương Trạch Thiên đã bổ nhiệm Dương Xuyên đến đó.

Dẫu sao, Dương Xuyên cũng là người có nhiều mưu kế nhất trong số những người cháu của ông ta nên rất đáng tin cậy.

Vả lại, Tân Hải là một thành phố nhỏ, dù ông ta có cử ai đến đó thì họ cũng thuận lợi hết thôi.

Lúc đầu, cả nhà họ Dương đều tự tin như vậy.

Để chiếm lĩnh được thị trường của Tân Hải, họ không tiếc bỏ ra những tám mươi tỷ.

Đây không phải một khoản tiền nhỏ.

Kết quả, cả nhà họ đều không ngờ là mình lại thất bại hoàn toàn.

Nguyên nhân là vì tập đoàn Bắc Dã.

Muốn đấu với tập đoàn này mà chỉ có tám mươi tỷ thì đương nhiên là không đủ.

Nhưng chuyện nào chỉ có vậy, để chiếm được bến cảng của Tân Hải, nhà họ Dương đã dốc hết vốn liếng ra rồi.

Thậm chí còn liều mình đập nồi bán sắt.

Nhưng kết quả là thất bại!

Nguyên nhân đương nhiên cũng tại tập đoàn Bắc Dã.

Dù không cam tâm, nhưng họ cũng đành cắn răng chịu vì không phải ai cũng có thể đắc tội với tập đoàn ấy được.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 435“Tiểu Xuyên đã thất bại ở đó, có lẽ đối thủ cạnh tranh vẫn chưa phục nên mượn có ra tay với nhà mình?”Phải công nhận rằng phân tích của Dương Sơn rất có lý.Nhưng Dương Trạch Thiên chỉ hừ một tiếng rồi khẽ lắc đầu.“Tân Hải bé như mắt muỗi thì có ai dám chống lại nhà họ Dương ta?”Nghe thấy vậy, nhiều người khác cũng gật đầu đồng tình.Nhà họ Dương là một trong sáu gia tộc lớn mạnh nhất ở tỉnh.So với Tân Hải thì chắc chắn là một thế lực rất mạnh.Ai dám kiếm chuyện với nhà họ chứ?Dương Sơn như có điều suy nghĩ rồi nói.“Bố, các gia tộc ở Tân Hải thì đương nhiên không dám, nhưng nếu là thế lực từ nơi khác đến thì sao?”“Hả?”Dương Trạch Thiên cau mày nói: “Ý của con là…”“Tập đoàn Bắc Dã!”Nghe thấy thế, cả căn phòng đều im lặng.Đến Dương Trạch Thiên cũng phải nhíu chặt hàng lông mày lại.Bắc Dã là một tập đoàn mang tầm cỡ quốc gia.Hơn nữa, cách đây không lâu, tập đoàn này đã tiến vào Tân Hải.“Nhưng rõ ràng họ đã chèn ép được Dương Xuyên rồi, tại sao còn nhắm vào chúng ta nữa?”Dương Trạch Thiên gần như nghiến răng nói ra câu này.Nguyên nhân rất đơn giản, là vì Dương Xuyên đã thất bại.Ban đầu, khi nhà họ Dương quyết định tấn công vào thị trường Tân Hải, chính Dương Trạch Thiên đã bổ nhiệm Dương Xuyên đến đó.Dẫu sao, Dương Xuyên cũng là người có nhiều mưu kế nhất trong số những người cháu của ông ta nên rất đáng tin cậy.Vả lại, Tân Hải là một thành phố nhỏ, dù ông ta có cử ai đến đó thì họ cũng thuận lợi hết thôi.Lúc đầu, cả nhà họ Dương đều tự tin như vậy.Để chiếm lĩnh được thị trường của Tân Hải, họ không tiếc bỏ ra những tám mươi tỷ.Đây không phải một khoản tiền nhỏ.Kết quả, cả nhà họ đều không ngờ là mình lại thất bại hoàn toàn.Nguyên nhân là vì tập đoàn Bắc Dã.Muốn đấu với tập đoàn này mà chỉ có tám mươi tỷ thì đương nhiên là không đủ.Nhưng chuyện nào chỉ có vậy, để chiếm được bến cảng của Tân Hải, nhà họ Dương đã dốc hết vốn liếng ra rồi.Thậm chí còn liều mình đập nồi bán sắt.Nhưng kết quả là thất bại!Nguyên nhân đương nhiên cũng tại tập đoàn Bắc Dã.Dù không cam tâm, nhưng họ cũng đành cắn răng chịu vì không phải ai cũng có thể đắc tội với tập đoàn ấy được.

Chương 435