Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 494

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 494Uyển Uyển là bạn đại học của Lạc Tuyết, cũng là người bạn thân thiết nhất của cô.Nhưng sau khi tốt nghiệp thì hai người không còn liên lạc với nhau.Sau đó, cả hai cũng không gặp nhau nữa.Lạc Tuyết không ngờ bọn họ lại gặp lại nhau trong hoàn cảnh này.Tô Uyển vui mừng nhìn Lạc Tuyết: “Năm đó tốt nghiệp xong, cả nhà tớ đã ra nước ngoài, mới về chưa bao lâu”.“Tớ có hỏi các bạn học cũ về cậu, đang không biết phải tìm cậu kiểu gì thì lại gặp cậu ở đây rồi”.Nói đến đây, Tô Uyển liếc nhìn cửa hàng đồ chơi rồi tò mò hỏi: “Tiểu Tuyết, đây là cửa hàng của cậu à?”Lạc Tuyết gật đầu rồi cười đáp: “Ừ, nhưng hôm nay mới nhập hàng nên tớ chưa khai trương”.“À, Uyển Uyển, trước kia cậu là người cởi mở nhất trong lớp mình, chắc giờ thành công lắm rồi đúng không?”Tô Uyển lắc đầu rồi thở dài nói.“Đâu ra, mấy năm nay tớ cũng bấp bênh lắm. Mấy hôm trước, tớ xin vào làm trong một tập đoàn, sau đó họ đã điều tớ đến Tân Hải”.Lạc Tuyết nghe thấy thế thì gật đầu rồi hỏi tiếp: “Giờ cậu đang làm việc ở công ty nào?”Tô Uyển không giấu giếm: “Tập đoàn Bắc Dã!”Cái gì?Tập đoàn Bắc Dã?Nghe Tô Uyển nói vậy, Lạc Tuyết ngạc nhiên hô lên.Bắc Dã là một tập đoàn lớn mang tầm cỡ quốc gia.Riêng công ty con của tập đoàn này ở Tân Hải cũng có thực lực rất mạnh, là đối tượng mà các công ty khác không thể địch nổi.Lạc Tuyết không ngờ Tô Uyển lại làm việc ở đó, cô ấy đang có một công việc mà bao người ở Tân hải mơ ước.“Uyển Uyển, cậu giỏi thật đấy, không phải ai cũng vào được tập đoàn Bắc Dã đâu”.Sau khi hoàn hồn lại, Lạc Tuyết kinh ngạc nói.“Tiểu Tuyết, cậu đừng có trêu tớ nữa!”Tô Uyển vội vàng xua tay nói: “Tớ chỉ là một nhân viên quèn thôi, có gì đáng ngưỡng mộ đâu”.Lạc Tuyết cười nói: “Ừm, không nói chuyện này nữa. Lần này, cậu về chắc ở lại hẳn chứ?”Tô Uyển gật đầu đáp: “Tập đoàn có công ty con ở Tân Hải, sau này tớ có thể làm việc ở gần nhà rồi nên chắc không đi đâu nữa”.Lạc Tuyết mỉm cười gật đầu.“Vui quá! Vậy là sau này chúng ta có thể gặp nhau thường xuyên rồi”.“Ừ, công nhận thời gian trôi nhanh thật đấy, loáng cái đã năm năm rồi. Nếu không tình cờ gặp cậu ở đây hôm này thì không biết đến bao giờ mới có cơ hội gặp lại nữa”.Nói đến đây, Tô Uyển chợt liếc nhìn Sở Bắc ở phía sau Lạc Tuyết rồi hỏi: “Tiểu Tuyết, anh ở sau lưng cậu là ai thế?”

Chương 494

Uyển Uyển là bạn đại học của Lạc Tuyết, cũng là người bạn thân thiết nhất của cô.

Nhưng sau khi tốt nghiệp thì hai người không còn liên lạc với nhau.

Sau đó, cả hai cũng không gặp nhau nữa.

Lạc Tuyết không ngờ bọn họ lại gặp lại nhau trong hoàn cảnh này.

Tô Uyển vui mừng nhìn Lạc Tuyết: “Năm đó tốt nghiệp xong, cả nhà tớ đã ra nước ngoài, mới về chưa bao lâu”.

“Tớ có hỏi các bạn học cũ về cậu, đang không biết phải tìm cậu kiểu gì thì lại gặp cậu ở đây rồi”.

Nói đến đây, Tô Uyển liếc nhìn cửa hàng đồ chơi rồi tò mò hỏi: “Tiểu Tuyết, đây là cửa hàng của cậu à?”

Lạc Tuyết gật đầu rồi cười đáp: “Ừ, nhưng hôm nay mới nhập hàng nên tớ chưa khai trương”.

“À, Uyển Uyển, trước kia cậu là người cởi mở nhất trong lớp mình, chắc giờ thành công lắm rồi đúng không?”

Tô Uyển lắc đầu rồi thở dài nói.

“Đâu ra, mấy năm nay tớ cũng bấp bênh lắm. Mấy hôm trước, tớ xin vào làm trong một tập đoàn, sau đó họ đã điều tớ đến Tân Hải”.

Lạc Tuyết nghe thấy thế thì gật đầu rồi hỏi tiếp: “Giờ cậu đang làm việc ở công ty nào?”

Tô Uyển không giấu giếm: “Tập đoàn Bắc Dã!”

Cái gì?

Tập đoàn Bắc Dã?

Nghe Tô Uyển nói vậy, Lạc Tuyết ngạc nhiên hô lên.

Bắc Dã là một tập đoàn lớn mang tầm cỡ quốc gia.

Riêng công ty con của tập đoàn này ở Tân Hải cũng có thực lực rất mạnh, là đối tượng mà các công ty khác không thể địch nổi.

Lạc Tuyết không ngờ Tô Uyển lại làm việc ở đó, cô ấy đang có một công việc mà bao người ở Tân hải mơ ước.

“Uyển Uyển, cậu giỏi thật đấy, không phải ai cũng vào được tập đoàn Bắc Dã đâu”.

Sau khi hoàn hồn lại, Lạc Tuyết kinh ngạc nói.

“Tiểu Tuyết, cậu đừng có trêu tớ nữa!”

Tô Uyển vội vàng xua tay nói: “Tớ chỉ là một nhân viên quèn thôi, có gì đáng ngưỡng mộ đâu”.

Lạc Tuyết cười nói: “Ừm, không nói chuyện này nữa. Lần này, cậu về chắc ở lại hẳn chứ?”

Tô Uyển gật đầu đáp: “Tập đoàn có công ty con ở Tân Hải, sau này tớ có thể làm việc ở gần nhà rồi nên chắc không đi đâu nữa”.

Lạc Tuyết mỉm cười gật đầu.

“Vui quá! Vậy là sau này chúng ta có thể gặp nhau thường xuyên rồi”.

“Ừ, công nhận thời gian trôi nhanh thật đấy, loáng cái đã năm năm rồi. Nếu không tình cờ gặp cậu ở đây hôm này thì không biết đến bao giờ mới có cơ hội gặp lại nữa”.

Nói đến đây, Tô Uyển chợt liếc nhìn Sở Bắc ở phía sau Lạc Tuyết rồi hỏi: “Tiểu Tuyết, anh ở sau lưng cậu là ai thế?”

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 494Uyển Uyển là bạn đại học của Lạc Tuyết, cũng là người bạn thân thiết nhất của cô.Nhưng sau khi tốt nghiệp thì hai người không còn liên lạc với nhau.Sau đó, cả hai cũng không gặp nhau nữa.Lạc Tuyết không ngờ bọn họ lại gặp lại nhau trong hoàn cảnh này.Tô Uyển vui mừng nhìn Lạc Tuyết: “Năm đó tốt nghiệp xong, cả nhà tớ đã ra nước ngoài, mới về chưa bao lâu”.“Tớ có hỏi các bạn học cũ về cậu, đang không biết phải tìm cậu kiểu gì thì lại gặp cậu ở đây rồi”.Nói đến đây, Tô Uyển liếc nhìn cửa hàng đồ chơi rồi tò mò hỏi: “Tiểu Tuyết, đây là cửa hàng của cậu à?”Lạc Tuyết gật đầu rồi cười đáp: “Ừ, nhưng hôm nay mới nhập hàng nên tớ chưa khai trương”.“À, Uyển Uyển, trước kia cậu là người cởi mở nhất trong lớp mình, chắc giờ thành công lắm rồi đúng không?”Tô Uyển lắc đầu rồi thở dài nói.“Đâu ra, mấy năm nay tớ cũng bấp bênh lắm. Mấy hôm trước, tớ xin vào làm trong một tập đoàn, sau đó họ đã điều tớ đến Tân Hải”.Lạc Tuyết nghe thấy thế thì gật đầu rồi hỏi tiếp: “Giờ cậu đang làm việc ở công ty nào?”Tô Uyển không giấu giếm: “Tập đoàn Bắc Dã!”Cái gì?Tập đoàn Bắc Dã?Nghe Tô Uyển nói vậy, Lạc Tuyết ngạc nhiên hô lên.Bắc Dã là một tập đoàn lớn mang tầm cỡ quốc gia.Riêng công ty con của tập đoàn này ở Tân Hải cũng có thực lực rất mạnh, là đối tượng mà các công ty khác không thể địch nổi.Lạc Tuyết không ngờ Tô Uyển lại làm việc ở đó, cô ấy đang có một công việc mà bao người ở Tân hải mơ ước.“Uyển Uyển, cậu giỏi thật đấy, không phải ai cũng vào được tập đoàn Bắc Dã đâu”.Sau khi hoàn hồn lại, Lạc Tuyết kinh ngạc nói.“Tiểu Tuyết, cậu đừng có trêu tớ nữa!”Tô Uyển vội vàng xua tay nói: “Tớ chỉ là một nhân viên quèn thôi, có gì đáng ngưỡng mộ đâu”.Lạc Tuyết cười nói: “Ừm, không nói chuyện này nữa. Lần này, cậu về chắc ở lại hẳn chứ?”Tô Uyển gật đầu đáp: “Tập đoàn có công ty con ở Tân Hải, sau này tớ có thể làm việc ở gần nhà rồi nên chắc không đi đâu nữa”.Lạc Tuyết mỉm cười gật đầu.“Vui quá! Vậy là sau này chúng ta có thể gặp nhau thường xuyên rồi”.“Ừ, công nhận thời gian trôi nhanh thật đấy, loáng cái đã năm năm rồi. Nếu không tình cờ gặp cậu ở đây hôm này thì không biết đến bao giờ mới có cơ hội gặp lại nữa”.Nói đến đây, Tô Uyển chợt liếc nhìn Sở Bắc ở phía sau Lạc Tuyết rồi hỏi: “Tiểu Tuyết, anh ở sau lưng cậu là ai thế?”

Chương 494