Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 1460

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Ở trên quầy còn có lông chồn cao cấp chỉ để đặt vài cái túi kinh điển thời thượng. Trang Noãn Noãn trợn mắt, chỗ này khiến cô hơi hoa mắt, nhưng chỗ này là nơi phụ nữ thích nhất. Cô tin chắc giá cả cũng sẽ khiến cô kinh ngạc, dù cho cô có lấy hết tiền cũng không mua được một bộ đồ đi tiệc ở đây. Trang Noãn Noãn thầm nghĩ, Kiều Mộ Trạch dẫn cô tới đây làm gì? “Tiệc tối hôm nay, cô sẽ mặc vậy à?” Người đàn ông đi trước đột nhiên quay đầu đánh giá bộ váy của cô. Trang Noãn Noãn lập tức trợn mắt nhìn, cúi đầu liếc nhìn quần áo của mình: “Có vấn đề gì không?” “Không thích hợp.” Kiều Mộ Trạch nhận xét thẳng. Khuôn mặt Trang Noãn Noãn lập tức đỏ lên: “Tôi thấy cũng được mà.” “Đổi đi.” Kiều Mộ Trạch thấp giọng nói, ngữ khí kiểu không cho phép chen lời. Trang Noãn Noãn kinh ngạc, đổi đi? Lúc này một cô gái ăn mặc vô cùng trang trọng lịch sự đi ra: “Kiều tiên sinh, hoan nghênh đến xem.” Kiều Mộ Trạch gật đầu nở nụ cười: “Chị Viên, cô gái này tối nay tham gia buổi tiệc sinh nhật, mong cô giúp đỡ.” Chị Viên này nhìn sang, trong mắt thoáng lên ý cười đánh giá: “Được, tôi tình nguyện ra sức.” Nói xong, nói với Trang Noãn Noãn: “Mời cô đi bên này.” “A, tôi…” Trang Noãn Noãn vốn dĩ không đồng ý, cô cấp thiết nhìn về phía người đàn ông, nhỏ giọng nói: “Tôi không muốn đổi.” Ánh mắt Kiều Mộ Trạch khóa cô lại: “Nhất định phải đổi.” “Tại sao?” Trang Noãấn Noãn không hiệu. “Tôi không thích cô mặc bộ này.” Ánh mắt Kiều Mộ Trạch viết rõ hai chữ không đẹp. Trang Noãn Noãn lập tức quẫn bách vô cùng, bị người đàn ông này đánh giá vậy, còn bị đả kích hơn người khác vài phần. “Quần áo ở đây tôi mua không nỗi.” Trang Noãn Noãn nói thật với anh. Kiều Mộ Trạch hơi nhíu mày kiếm: “Tôi sẽ trả.” Trang Noãn Noãn bỗng nhiên nghẹn lại, có một sự tức giận ở trong lòng. Cô không khỏi xác thực hỏi: “Thật ư2” “Cứ việc chọn thứ cô thích.” Kiều Mộ Trạch nói xong cất bước ngồi xuống ghê sofa thật ở bên cạnh, dường như có ý chờ cô. Chị Viên bên cạnh cũng chờ một lúc, cô ấy lập tức hiểu ra giá trị của cô gái này trong lòng Kiều Mộ Trạch. “Mời cô đi bên này.” Cô ấy nhẹ giọng nói. Trang Noãn Noãn gật gù, chỉ là lúc cúi đầu nhìn quần áo của mình, cảm tháy rất đẹp mà. Cô không thấy chán một tí nào hét. Theo chị Viên lên tầng 2 tới gian đồ tiệc tối, Trang Noãn Noãn lập tức nói với chị Viên: “Bà chủ, tối nay tôi đi tham dự một buồi tiệc cá nhân thôi, tôi không phải nhân vật chính vì vậy không cần quần áo xa hoa quá, đơn giản là được.” “Cô cứ tin tưởng ánh mắt của tôi.” Chị Viên nói xong, lấy một bọc ra từ trong tủ treo quần áo xa hoa, tìm vài bộ đồ, bên cạnh còn có nhân viên phục vụ lại nhận đồ từ tay cô ấy. “Cô à, phiền cô đi thử một lượt mấy bộ quần áo này đã, tôi thấy rất hợp với cô.” Trang Noãn Noãn gật gù, lúc trợ lý đưa cô vào phòng thay đồ cô bắt đầu mặc thử. Cô lấy một chiếc váy ngắn màu trắng tinh khiết mặc vào, chất vải vô cùng mềm mại, thêm vào những thiết kế sang trọng, đơn giản mà khiến người ta kinh ngạc. Lúc cô đi ra, chị Viên lại cầm một cái dây thắt eo màu vàng tới, giúp cô đeo thắt lưng vào. Bỗng nhiên như là điểm mắt rồng vậy, khiến bộ trang phục liền mang vẻ xa hoa mềm mại, toát ra phong phạm của đồ cao cấp. Trang Noãn Noãn tự nhìn mình trong gương, quả nhiên ăn mặc khiến người ta tăng lên không chỉ một bậc. “Cô là Trang Noãn Noãn tiểu thư à. Có thể gặp được cô thật vui quá.” Chị Viên cười nói. Mà nhân viên phục vụ bên cạnh cũng rất kích động. Trang Noãn Noãn ngắn ra, không ngờ mình sẽ bị nhận ra, cô cười gật gù: “Đúng, là tôi.” “Cái váy này, Trang tiểu thư có muốn thử thêm vài kiểu khác nữa không?”

Ở trên quầy còn có lông chồn cao cấp chỉ để đặt vài cái túi kinh điển thời thượng.

 

Trang Noãn Noãn trợn mắt, chỗ này khiến cô hơi hoa mắt, nhưng chỗ này là nơi phụ nữ thích nhất.

 

Cô tin chắc giá cả cũng sẽ khiến cô kinh ngạc, dù cho cô có lấy hết tiền cũng không mua được một bộ đồ đi tiệc ở đây.

 

Trang Noãn Noãn thầm nghĩ, Kiều Mộ Trạch dẫn cô tới đây làm gì?

 

“Tiệc tối hôm nay, cô sẽ mặc vậy à?” Người đàn ông đi trước đột nhiên quay đầu đánh giá bộ váy của cô.

 

Trang Noãn Noãn lập tức trợn mắt nhìn, cúi đầu liếc nhìn quần áo của mình: “Có vấn đề gì không?”

 

“Không thích hợp.” Kiều Mộ Trạch nhận xét thẳng.

 

Khuôn mặt Trang Noãn Noãn lập tức đỏ lên: “Tôi thấy cũng được mà.”

 

“Đổi đi.” Kiều Mộ Trạch thấp giọng nói, ngữ khí kiểu không cho phép chen lời.

 

Trang Noãn Noãn kinh ngạc, đổi đi?

 

Lúc này một cô gái ăn mặc vô cùng trang trọng lịch sự đi ra: “Kiều tiên sinh, hoan nghênh đến xem.”

 

Kiều Mộ Trạch gật đầu nở nụ cười: “Chị Viên, cô gái này tối nay tham gia buổi tiệc sinh nhật, mong cô giúp đỡ.”

 

Chị Viên này nhìn sang, trong mắt thoáng lên ý cười đánh giá: “Được, tôi tình nguyện ra sức.” Nói xong, nói với Trang Noãn Noãn: “Mời cô đi bên này.”

 

“A, tôi…” Trang Noãn Noãn vốn dĩ không đồng ý, cô cấp thiết nhìn về phía người đàn ông, nhỏ giọng nói: “Tôi không muốn đổi.”

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch khóa cô lại: “Nhất định phải đổi.”

 

“Tại sao?” Trang Noãấn Noãn không hiệu.

 

“Tôi không thích cô mặc bộ này.” Ánh mắt Kiều Mộ Trạch viết rõ hai chữ không đẹp.

 

Trang Noãn Noãn lập tức quẫn bách vô cùng, bị người đàn ông này đánh giá vậy, còn bị đả kích hơn người khác vài phần.

 

“Quần áo ở đây tôi mua không nỗi.” Trang Noãn Noãn nói thật với anh.

 

Kiều Mộ Trạch hơi nhíu mày kiếm: “Tôi sẽ trả.”

 

Trang Noãn Noãn bỗng nhiên nghẹn lại, có một sự tức giận ở trong lòng. Cô không khỏi xác thực hỏi: “Thật ư2”

 

“Cứ việc chọn thứ cô thích.” Kiều Mộ Trạch nói xong cất bước ngồi xuống ghê sofa thật ở bên cạnh, dường như có ý chờ cô.

 

Chị Viên bên cạnh cũng chờ một lúc, cô ấy lập tức hiểu ra giá trị của cô gái này trong lòng Kiều Mộ Trạch.

 

“Mời cô đi bên này.” Cô ấy nhẹ giọng nói.

 

Trang Noãn Noãn gật gù, chỉ là lúc cúi đầu nhìn quần áo của mình, cảm tháy rất đẹp mà. Cô không thấy chán một tí nào hét.

 

Theo chị Viên lên tầng 2 tới gian đồ tiệc tối, Trang Noãn Noãn lập tức nói với chị Viên: “Bà chủ, tối nay tôi đi tham dự một buồi tiệc cá nhân thôi, tôi không phải nhân vật chính vì vậy không cần quần áo xa hoa quá, đơn giản là được.”

 

“Cô cứ tin tưởng ánh mắt của tôi.” Chị Viên nói xong, lấy một bọc ra từ trong tủ treo quần áo xa hoa, tìm vài bộ đồ, bên cạnh còn có nhân viên phục vụ lại nhận đồ từ tay cô ấy.

 

“Cô à, phiền cô đi thử một lượt mấy bộ quần áo này đã, tôi thấy rất hợp với cô.”

 

Trang Noãn Noãn gật gù, lúc trợ lý đưa cô vào phòng thay đồ cô bắt đầu mặc thử.

 

Cô lấy một chiếc váy ngắn màu trắng tinh khiết mặc vào, chất vải vô cùng mềm mại, thêm vào những thiết kế sang trọng, đơn giản mà khiến người ta kinh ngạc.

 

Lúc cô đi ra, chị Viên lại cầm một cái dây thắt eo màu vàng tới, giúp cô đeo thắt lưng vào. Bỗng nhiên như là điểm mắt rồng vậy, khiến bộ trang phục liền mang vẻ xa hoa mềm mại, toát ra phong phạm của đồ cao cấp.

 

Trang Noãn Noãn tự nhìn mình trong gương, quả nhiên ăn mặc khiến người ta tăng lên không chỉ một bậc.

 

“Cô là Trang Noãn Noãn tiểu thư à. Có thể gặp được cô thật vui quá.” Chị Viên cười nói.

 

Mà nhân viên phục vụ bên cạnh cũng rất kích động.

 

Trang Noãn Noãn ngắn ra, không ngờ mình sẽ bị nhận ra, cô cười gật gù: “Đúng, là tôi.”

 

“Cái váy này, Trang tiểu thư có muốn thử thêm vài kiểu khác nữa không?”

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Ở trên quầy còn có lông chồn cao cấp chỉ để đặt vài cái túi kinh điển thời thượng. Trang Noãn Noãn trợn mắt, chỗ này khiến cô hơi hoa mắt, nhưng chỗ này là nơi phụ nữ thích nhất. Cô tin chắc giá cả cũng sẽ khiến cô kinh ngạc, dù cho cô có lấy hết tiền cũng không mua được một bộ đồ đi tiệc ở đây. Trang Noãn Noãn thầm nghĩ, Kiều Mộ Trạch dẫn cô tới đây làm gì? “Tiệc tối hôm nay, cô sẽ mặc vậy à?” Người đàn ông đi trước đột nhiên quay đầu đánh giá bộ váy của cô. Trang Noãn Noãn lập tức trợn mắt nhìn, cúi đầu liếc nhìn quần áo của mình: “Có vấn đề gì không?” “Không thích hợp.” Kiều Mộ Trạch nhận xét thẳng. Khuôn mặt Trang Noãn Noãn lập tức đỏ lên: “Tôi thấy cũng được mà.” “Đổi đi.” Kiều Mộ Trạch thấp giọng nói, ngữ khí kiểu không cho phép chen lời. Trang Noãn Noãn kinh ngạc, đổi đi? Lúc này một cô gái ăn mặc vô cùng trang trọng lịch sự đi ra: “Kiều tiên sinh, hoan nghênh đến xem.” Kiều Mộ Trạch gật đầu nở nụ cười: “Chị Viên, cô gái này tối nay tham gia buổi tiệc sinh nhật, mong cô giúp đỡ.” Chị Viên này nhìn sang, trong mắt thoáng lên ý cười đánh giá: “Được, tôi tình nguyện ra sức.” Nói xong, nói với Trang Noãn Noãn: “Mời cô đi bên này.” “A, tôi…” Trang Noãn Noãn vốn dĩ không đồng ý, cô cấp thiết nhìn về phía người đàn ông, nhỏ giọng nói: “Tôi không muốn đổi.” Ánh mắt Kiều Mộ Trạch khóa cô lại: “Nhất định phải đổi.” “Tại sao?” Trang Noãấn Noãn không hiệu. “Tôi không thích cô mặc bộ này.” Ánh mắt Kiều Mộ Trạch viết rõ hai chữ không đẹp. Trang Noãn Noãn lập tức quẫn bách vô cùng, bị người đàn ông này đánh giá vậy, còn bị đả kích hơn người khác vài phần. “Quần áo ở đây tôi mua không nỗi.” Trang Noãn Noãn nói thật với anh. Kiều Mộ Trạch hơi nhíu mày kiếm: “Tôi sẽ trả.” Trang Noãn Noãn bỗng nhiên nghẹn lại, có một sự tức giận ở trong lòng. Cô không khỏi xác thực hỏi: “Thật ư2” “Cứ việc chọn thứ cô thích.” Kiều Mộ Trạch nói xong cất bước ngồi xuống ghê sofa thật ở bên cạnh, dường như có ý chờ cô. Chị Viên bên cạnh cũng chờ một lúc, cô ấy lập tức hiểu ra giá trị của cô gái này trong lòng Kiều Mộ Trạch. “Mời cô đi bên này.” Cô ấy nhẹ giọng nói. Trang Noãn Noãn gật gù, chỉ là lúc cúi đầu nhìn quần áo của mình, cảm tháy rất đẹp mà. Cô không thấy chán một tí nào hét. Theo chị Viên lên tầng 2 tới gian đồ tiệc tối, Trang Noãn Noãn lập tức nói với chị Viên: “Bà chủ, tối nay tôi đi tham dự một buồi tiệc cá nhân thôi, tôi không phải nhân vật chính vì vậy không cần quần áo xa hoa quá, đơn giản là được.” “Cô cứ tin tưởng ánh mắt của tôi.” Chị Viên nói xong, lấy một bọc ra từ trong tủ treo quần áo xa hoa, tìm vài bộ đồ, bên cạnh còn có nhân viên phục vụ lại nhận đồ từ tay cô ấy. “Cô à, phiền cô đi thử một lượt mấy bộ quần áo này đã, tôi thấy rất hợp với cô.” Trang Noãn Noãn gật gù, lúc trợ lý đưa cô vào phòng thay đồ cô bắt đầu mặc thử. Cô lấy một chiếc váy ngắn màu trắng tinh khiết mặc vào, chất vải vô cùng mềm mại, thêm vào những thiết kế sang trọng, đơn giản mà khiến người ta kinh ngạc. Lúc cô đi ra, chị Viên lại cầm một cái dây thắt eo màu vàng tới, giúp cô đeo thắt lưng vào. Bỗng nhiên như là điểm mắt rồng vậy, khiến bộ trang phục liền mang vẻ xa hoa mềm mại, toát ra phong phạm của đồ cao cấp. Trang Noãn Noãn tự nhìn mình trong gương, quả nhiên ăn mặc khiến người ta tăng lên không chỉ một bậc. “Cô là Trang Noãn Noãn tiểu thư à. Có thể gặp được cô thật vui quá.” Chị Viên cười nói. Mà nhân viên phục vụ bên cạnh cũng rất kích động. Trang Noãn Noãn ngắn ra, không ngờ mình sẽ bị nhận ra, cô cười gật gù: “Đúng, là tôi.” “Cái váy này, Trang tiểu thư có muốn thử thêm vài kiểu khác nữa không?”

Chương 1460