Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8423

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tuy cô gái rất cô đơn, nhưng vẫn có mẹ ở bên nên cũng cảm thấy biết đủ. Nhưng khi nàng ta mười sáu tuổi thì mảnh thế giới này đã xảy ra một trận tai nạn!  Linh khí khô cạn!  Nó giống như Ngũ Duy Kiếp, bất kỳ vũ trụ nào đều có một ngày hao hết tuổi thọ!  Nhưng lúc đó, người trong thế giới này lại cho rằng đó là do cô gái mang tới, là thiên đạo đang trừng phạt mình. Mà lý do đối phương giáng xuống trừng phạt đều là vì Lương Nhân!  Thế nên, sau đó đã xảy ra trận thiên tai kia!  Vì ngăn ngừa sự tức giận của số đông, gia tộc của cô gái đã giao nàng ta ra, nhưng mẹ cô gái lại vì bảo vệ nàng ta mà bị giết, tận mắt nhìn thấy mẹ chết trước mặt mình, Thể chất Nguyền Rủa của cô gái đã hoàn toàn thức tỉnh. Kế tiếp, nàng ta đã lấy mình làm môi giới, nguyền rủa toàn bộ thế giới. Hễ là người của thế giới này thì chẳng những không bao giờ có thể đi ra khỏi đây, còn sẽ trở thành cương thi, dần dần thối rữa rồi chết đi. Không những là họ mà cả con cháu đời sau cũng sẽ bị nguyền rủa, đời đời kiếp kiếp không thể đi ra ngoài, sau đó thối rữa rồi chết đi!  Diệp Huyên hoàn hồn lại.  Phải công nhận rằng Lương Nhân này cũng rất đáng thương!  Giờ phút này, hắn đã có chút hiểu tại sao đối phương lại có oán hận lớn như thế!  Bởi vì hồi đó người trong thành này chẳng cho nàng ta một cơ hội nào, còn trực tiếp đẩy người thân nhất của cô gái vào chỗ chết.  Diệp Huyên khẽ thở dài.  Đúng là làm bậy mà!  Bên cạnh, Lương Nhân cũng đang nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên. Giờ phút này, nàng ta cũng có được toàn bộ ký ức của Diệp Huyên!  Nhưng, lại không có ký ức của ba người!  Ba người này chính là cô gái váy trắng, người đàn ông áo xanh và một vị kiếm tu!  Khi dung hợp ký ức với Diệp Huyên thì mọi thứ về ba người họ đều tự động che chắn nàng ta. Lương Nhân muốn cứng rắn tìm hiểu nhưng nàng ta giật mình phát hiện mình lại hoàn toàn không thể làm được!  Hiển nhiên là thực lực của ba người kia còn mạnh hơn nàng ta!  Thực ra, khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên và luồng kiếm khí kia thì Lương Nhân cũng biết người đằng sau Diệp Huyên mạnh hơn mình. Không thì, nàng ta đã không cho Diệp Huyên cơ hội để so đấu!  Đàm phán?  Không có thực lực thì ai lại đàm phán với ngươi?  Giờ đây, Diệp Huyên trực tiếp rời khỏi cơ thể Lương Nhân, nàng ta nhìn Diệp Huyên không nói gì.  Diệp Huyên quay đầu nhìn Hoang đang đứng bên cạnh: "Cô cũng biết ngọn nguồn mọi việc đúng không?"  Hoang gật đầu: "Đúng vậy!"  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tuy cô gái rất cô đơn, nhưng vẫn có mẹ ở bên nên cũng cảm thấy biết đủ. Nhưng khi nàng ta mười sáu tuổi thì mảnh thế giới này đã xảy ra một trận tai nạn!  

Linh khí khô cạn!  

Nó giống như Ngũ Duy Kiếp, bất kỳ vũ trụ nào đều có một ngày hao hết tuổi thọ!  

Nhưng lúc đó, người trong thế giới này lại cho rằng đó là do cô gái mang tới, là thiên đạo đang trừng phạt mình. Mà lý do đối phương giáng xuống trừng phạt đều là vì Lương Nhân!  

Thế nên, sau đó đã xảy ra trận thiên tai kia!  

Vì ngăn ngừa sự tức giận của số đông, gia tộc của cô gái đã giao nàng ta ra, nhưng mẹ cô gái lại vì bảo vệ nàng ta mà bị giết, tận mắt nhìn thấy mẹ chết trước mặt mình, Thể chất Nguyền Rủa của cô gái đã hoàn toàn thức tỉnh. Kế tiếp, nàng ta đã lấy mình làm môi giới, nguyền rủa toàn bộ thế giới. Hễ là người của thế giới này thì chẳng những không bao giờ có thể đi ra khỏi đây, còn sẽ trở thành cương thi, dần dần thối rữa rồi chết đi. Không những là họ mà cả con cháu đời sau cũng sẽ bị nguyền rủa, đời đời kiếp kiếp không thể đi ra ngoài, sau đó thối rữa rồi chết đi!  

Diệp Huyên hoàn hồn lại.  

Phải công nhận rằng Lương Nhân này cũng rất đáng thương!  

Giờ phút này, hắn đã có chút hiểu tại sao đối phương lại có oán hận lớn như thế!  

Bởi vì hồi đó người trong thành này chẳng cho nàng ta một cơ hội nào, còn trực tiếp đẩy người thân nhất của cô gái vào chỗ chết.  

Diệp Huyên khẽ thở dài.  

Đúng là làm bậy mà!  

Bên cạnh, Lương Nhân cũng đang nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên. Giờ phút này, nàng ta cũng có được toàn bộ ký ức của Diệp Huyên!  

Nhưng, lại không có ký ức của ba người!  

Ba người này chính là cô gái váy trắng, người đàn ông áo xanh và một vị kiếm tu!  

Khi dung hợp ký ức với Diệp Huyên thì mọi thứ về ba người họ đều tự động che chắn nàng ta. Lương Nhân muốn cứng rắn tìm hiểu nhưng nàng ta giật mình phát hiện mình lại hoàn toàn không thể làm được!  

Hiển nhiên là thực lực của ba người kia còn mạnh hơn nàng ta!  

Thực ra, khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên và luồng kiếm khí kia thì Lương Nhân cũng biết người đằng sau Diệp Huyên mạnh hơn mình. Không thì, nàng ta đã không cho Diệp Huyên cơ hội để so đấu!  

Đàm phán?  

Không có thực lực thì ai lại đàm phán với ngươi?  

Giờ đây, Diệp Huyên trực tiếp rời khỏi cơ thể Lương Nhân, nàng ta nhìn Diệp Huyên không nói gì.  

Diệp Huyên quay đầu nhìn Hoang đang đứng bên cạnh: "Cô cũng biết ngọn nguồn mọi việc đúng không?"  

Hoang gật đầu: "Đúng vậy!"  

Image removed.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tuy cô gái rất cô đơn, nhưng vẫn có mẹ ở bên nên cũng cảm thấy biết đủ. Nhưng khi nàng ta mười sáu tuổi thì mảnh thế giới này đã xảy ra một trận tai nạn!  Linh khí khô cạn!  Nó giống như Ngũ Duy Kiếp, bất kỳ vũ trụ nào đều có một ngày hao hết tuổi thọ!  Nhưng lúc đó, người trong thế giới này lại cho rằng đó là do cô gái mang tới, là thiên đạo đang trừng phạt mình. Mà lý do đối phương giáng xuống trừng phạt đều là vì Lương Nhân!  Thế nên, sau đó đã xảy ra trận thiên tai kia!  Vì ngăn ngừa sự tức giận của số đông, gia tộc của cô gái đã giao nàng ta ra, nhưng mẹ cô gái lại vì bảo vệ nàng ta mà bị giết, tận mắt nhìn thấy mẹ chết trước mặt mình, Thể chất Nguyền Rủa của cô gái đã hoàn toàn thức tỉnh. Kế tiếp, nàng ta đã lấy mình làm môi giới, nguyền rủa toàn bộ thế giới. Hễ là người của thế giới này thì chẳng những không bao giờ có thể đi ra khỏi đây, còn sẽ trở thành cương thi, dần dần thối rữa rồi chết đi. Không những là họ mà cả con cháu đời sau cũng sẽ bị nguyền rủa, đời đời kiếp kiếp không thể đi ra ngoài, sau đó thối rữa rồi chết đi!  Diệp Huyên hoàn hồn lại.  Phải công nhận rằng Lương Nhân này cũng rất đáng thương!  Giờ phút này, hắn đã có chút hiểu tại sao đối phương lại có oán hận lớn như thế!  Bởi vì hồi đó người trong thành này chẳng cho nàng ta một cơ hội nào, còn trực tiếp đẩy người thân nhất của cô gái vào chỗ chết.  Diệp Huyên khẽ thở dài.  Đúng là làm bậy mà!  Bên cạnh, Lương Nhân cũng đang nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên. Giờ phút này, nàng ta cũng có được toàn bộ ký ức của Diệp Huyên!  Nhưng, lại không có ký ức của ba người!  Ba người này chính là cô gái váy trắng, người đàn ông áo xanh và một vị kiếm tu!  Khi dung hợp ký ức với Diệp Huyên thì mọi thứ về ba người họ đều tự động che chắn nàng ta. Lương Nhân muốn cứng rắn tìm hiểu nhưng nàng ta giật mình phát hiện mình lại hoàn toàn không thể làm được!  Hiển nhiên là thực lực của ba người kia còn mạnh hơn nàng ta!  Thực ra, khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên và luồng kiếm khí kia thì Lương Nhân cũng biết người đằng sau Diệp Huyên mạnh hơn mình. Không thì, nàng ta đã không cho Diệp Huyên cơ hội để so đấu!  Đàm phán?  Không có thực lực thì ai lại đàm phán với ngươi?  Giờ đây, Diệp Huyên trực tiếp rời khỏi cơ thể Lương Nhân, nàng ta nhìn Diệp Huyên không nói gì.  Diệp Huyên quay đầu nhìn Hoang đang đứng bên cạnh: "Cô cũng biết ngọn nguồn mọi việc đúng không?"  Hoang gật đầu: "Đúng vậy!"  

Chương 8423