Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 1863
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Bạch Hạ kéo cửa bước vào, hôm nay Hình Nhất Phàm mặc một bộ quần áo chỉnh tề ra ngoài, chiếc áo sơ mi sẫm màu kết hợp với bộ vest màu xám, giống như một nam người mẫu vừa bước ra từ bộ phim bom tấn. Bạch Hạ vội vàng thu hồi tầm mắt, cười: “Tôi đặt nhà hàng rôi.” “Hủy đi!” “Hả?” Bạch Hạ quay đầu nhìn anh. “Tôi đặt rồi.” Hình Nhất Phàm trả lời, mặc dù là cô mời, nhưng Hình Nhất Phàm cảm thấy tối nay không nên trải qua đơn giản như vậy, cho nên anh đặt một nhà hàng hoa viên trên cao của một nhà hàng cao cấp. Đó là nhà hàng mà người bình thường sẽ không đặt được. “Nhưng tôi thật sự đặt rồi.” Đó là quán Bạch Hạ chọn lựa kỹ càng. Hình Nhất Phàm có chút bá đạo nói: “Bây giờ hủy vẫn kịp.” Bạch Hạ chỉ đành nói: “Vậy chúng ta đi đâu ăn?” “Đi theo tôi là được.” Hình Nhất Phàm nói. “Đắt quá, tôi không mời nỗi.” *Tôi mời.” “Vậy sao được! Hơn nữa, anh mời tôi đi quán đắt như vậy.” Bạch Hạ nheo mắt. Hình Nhất Phàm cong môi cười, nghiêng nửa người: “Nói cho em biết một cách có thể khiến tôi mời em miễn phí?” Bạch Hạ không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Cách gì?” “Nếu như làm bạn gái tôi, tôi mời em đi ăn bao nhiêu cũng được.” Bạch Hạ sững sờ vài giây, sau đó nghiêm túc hỏi: “Hình Nhất Phàm, có phải anh thật sự rất thích tôi không thế?” Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn người trước mặt chăm chú: “Không ghét.” Bạch Hạ nheo mắt: “Vậy mới nói, chúng ta làm bạn bè thôi!” “Đều nói nữ theo đuổi nam đều rất dễ, nếu như em muốn theo đuổi tôi, tỉ lệ thành công rất cao.” Hình Nhất Phàm đề nghị nói. Bạch Hạ không khỏi nghẹn họng, cong môi cười: “Không cần, chúng ta làm bạn cũng rất tốt.” Khuôn mặt tuần tú của Hình Nhất Phàm căng thẳng vài phần, người phụ nữ này thật sự không chủ động một chút nào sao? Anh ám thị chưa đủ rõ ràng? *Tùy em.” Ngữ khí Hình Nhất Phàm hơi lạnh lùng. Xe đột nhiên tăng tốc độ, Bạch Hạ lập tức kéo dây an toàn, vội vàng nói: “Hình Nhất Phàm, anh đi chậm chút.” Xe của Hình Nhất Phàm bị kẹt trước một đoạn đường, lúc này không thể không dừng lại trước đoạn đường tắc dài. Bầu không khí trong phút chốc có chút yên tĩnh, Hình Nhất Phàm ấn nút phát nhạc, Bạch Hạ ôm má, tâm tư hai người đều có chút khó đoán. Ánh mắt Bạch Hạ lặng lẽ liếc nhìn anh, thật ra chỉ cần lúc nãy anh nói thích cô, nói không chừng cô còn thật sự đồng ý làm bạn gái anh. Xe Hình Nhất Phàm dừng ở bãi đỗ xe của nhà hàng, Bạch Hạ nhìn vào tòa nhà cao ngất ngưởng, có chút kinh ngạc nói: “Ở đây có nhà ăn sao?” *Ừ! Hình Nhất Phàm trả lời, nói với cô: “Đi theo tôi.” Bạch Hạ thật sự không tin nơi như này còn có nhà ăn, ai lại đi mở quán ăn ở nơi như thế này chứ? Bạch Hạ theo anh bước vào trong thang máy, nhìn thấy Hình Nhất Phàm án số tầng cao nhất, cô khẽ nhìn chằm chằm có chút mong chờ. Tầng thang máy nhấp nháy, lát sau liền dừng lại, tinh một tiếng rồi mở ra, Bạch Hạ mới phát hiện ở đây thực sự có một nhà ăn, hơn nữa còn là một nhà ăn rất cao cấp dành cho phú ông. Cửa mở ra một cô nhân viên cung kính bước lên: “Hình tiên sinh, mời đi bên này.” Bạch Hạ sững sờ, anh là khách quen sao? Tại sao nhân viên quây lễ tân đều nhận ra anh? Hình Nhất Phàm bình thường không đến nơi này, nhưng lúc anh đặt có báo họ tên, là do tên của anh quá nỗi bật.
Bạch Hạ kéo cửa bước vào, hôm nay Hình Nhất Phàm mặc một bộ quần áo chỉnh tề ra ngoài, chiếc áo sơ mi sẫm màu kết hợp với bộ vest màu xám, giống như một nam người mẫu vừa bước ra từ bộ phim bom tấn.
Bạch Hạ vội vàng thu hồi tầm mắt, cười: “Tôi đặt nhà hàng rôi.”
“Hủy đi!”
“Hả?” Bạch Hạ quay đầu nhìn anh.
“Tôi đặt rồi.” Hình Nhất Phàm trả lời, mặc dù là cô mời, nhưng Hình Nhất Phàm cảm thấy tối nay không nên trải qua đơn giản như vậy, cho nên anh đặt một nhà hàng hoa viên trên cao của một nhà hàng cao cấp.
Đó là nhà hàng mà người bình thường sẽ không đặt được.
“Nhưng tôi thật sự đặt rồi.” Đó là quán Bạch Hạ chọn lựa kỹ càng.
Hình Nhất Phàm có chút bá đạo nói: “Bây giờ hủy vẫn kịp.”
Bạch Hạ chỉ đành nói: “Vậy chúng ta đi đâu ăn?”
“Đi theo tôi là được.” Hình Nhất Phàm nói.
“Đắt quá, tôi không mời nỗi.”
*Tôi mời.”
“Vậy sao được! Hơn nữa, anh mời tôi đi quán đắt như vậy.” Bạch Hạ nheo mắt.
Hình Nhất Phàm cong môi cười, nghiêng nửa người: “Nói cho em biết một cách có thể khiến tôi mời em miễn phí?”
Bạch Hạ không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Cách gì?”
“Nếu như làm bạn gái tôi, tôi mời em đi ăn bao nhiêu cũng được.”
Bạch Hạ sững sờ vài giây, sau đó nghiêm túc hỏi: “Hình Nhất Phàm, có phải anh thật sự rất thích tôi không thế?”
Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn người trước mặt chăm chú: “Không ghét.”
Bạch Hạ nheo mắt: “Vậy mới nói, chúng ta làm bạn bè thôi!”
“Đều nói nữ theo đuổi nam đều rất dễ, nếu như em muốn theo đuổi tôi, tỉ lệ thành công rất cao.” Hình Nhất Phàm đề nghị nói.
Bạch Hạ không khỏi nghẹn họng, cong môi cười: “Không cần, chúng ta làm bạn cũng rất tốt.”
Khuôn mặt tuần tú của Hình Nhất Phàm căng thẳng vài phần, người phụ nữ này thật sự không chủ động một chút nào sao? Anh ám thị chưa đủ rõ ràng?
*Tùy em.” Ngữ khí Hình Nhất Phàm hơi lạnh lùng.
Xe đột nhiên tăng tốc độ, Bạch Hạ lập tức kéo dây an toàn, vội vàng nói: “Hình Nhất Phàm, anh đi chậm chút.”
Xe của Hình Nhất Phàm bị kẹt trước một đoạn đường, lúc này không thể không dừng lại trước đoạn đường tắc dài.
Bầu không khí trong phút chốc có chút yên tĩnh, Hình Nhất Phàm ấn nút phát nhạc, Bạch Hạ ôm má, tâm tư hai người đều có chút khó đoán.
Ánh mắt Bạch Hạ lặng lẽ liếc nhìn anh, thật ra chỉ cần lúc nãy anh nói thích cô, nói không chừng cô còn thật sự đồng ý làm bạn gái anh.
Xe Hình Nhất Phàm dừng ở bãi đỗ xe của nhà hàng, Bạch Hạ nhìn vào tòa nhà cao ngất ngưởng, có chút kinh ngạc nói: “Ở đây có nhà ăn sao?”
*Ừ! Hình Nhất Phàm trả lời, nói với cô: “Đi theo tôi.”
Bạch Hạ thật sự không tin nơi như này còn có nhà ăn, ai lại đi mở quán ăn ở nơi như thế này chứ?
Bạch Hạ theo anh bước vào trong thang máy, nhìn thấy Hình Nhất Phàm án số tầng cao nhất, cô khẽ nhìn chằm chằm có chút mong chờ.
Tầng thang máy nhấp nháy, lát sau liền dừng lại, tinh một tiếng rồi mở ra, Bạch Hạ mới phát hiện ở đây thực sự có một nhà ăn, hơn nữa còn là một nhà ăn rất cao cấp dành cho phú ông. Cửa mở ra một cô nhân viên cung kính bước lên: “Hình tiên sinh, mời đi bên này.”
Bạch Hạ sững sờ, anh là khách quen sao? Tại sao nhân viên quây lễ tân đều nhận ra anh?
Hình Nhất Phàm bình thường không đến nơi này, nhưng lúc anh đặt có báo họ tên, là do tên của anh quá nỗi bật.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Bạch Hạ kéo cửa bước vào, hôm nay Hình Nhất Phàm mặc một bộ quần áo chỉnh tề ra ngoài, chiếc áo sơ mi sẫm màu kết hợp với bộ vest màu xám, giống như một nam người mẫu vừa bước ra từ bộ phim bom tấn. Bạch Hạ vội vàng thu hồi tầm mắt, cười: “Tôi đặt nhà hàng rôi.” “Hủy đi!” “Hả?” Bạch Hạ quay đầu nhìn anh. “Tôi đặt rồi.” Hình Nhất Phàm trả lời, mặc dù là cô mời, nhưng Hình Nhất Phàm cảm thấy tối nay không nên trải qua đơn giản như vậy, cho nên anh đặt một nhà hàng hoa viên trên cao của một nhà hàng cao cấp. Đó là nhà hàng mà người bình thường sẽ không đặt được. “Nhưng tôi thật sự đặt rồi.” Đó là quán Bạch Hạ chọn lựa kỹ càng. Hình Nhất Phàm có chút bá đạo nói: “Bây giờ hủy vẫn kịp.” Bạch Hạ chỉ đành nói: “Vậy chúng ta đi đâu ăn?” “Đi theo tôi là được.” Hình Nhất Phàm nói. “Đắt quá, tôi không mời nỗi.” *Tôi mời.” “Vậy sao được! Hơn nữa, anh mời tôi đi quán đắt như vậy.” Bạch Hạ nheo mắt. Hình Nhất Phàm cong môi cười, nghiêng nửa người: “Nói cho em biết một cách có thể khiến tôi mời em miễn phí?” Bạch Hạ không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Cách gì?” “Nếu như làm bạn gái tôi, tôi mời em đi ăn bao nhiêu cũng được.” Bạch Hạ sững sờ vài giây, sau đó nghiêm túc hỏi: “Hình Nhất Phàm, có phải anh thật sự rất thích tôi không thế?” Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn người trước mặt chăm chú: “Không ghét.” Bạch Hạ nheo mắt: “Vậy mới nói, chúng ta làm bạn bè thôi!” “Đều nói nữ theo đuổi nam đều rất dễ, nếu như em muốn theo đuổi tôi, tỉ lệ thành công rất cao.” Hình Nhất Phàm đề nghị nói. Bạch Hạ không khỏi nghẹn họng, cong môi cười: “Không cần, chúng ta làm bạn cũng rất tốt.” Khuôn mặt tuần tú của Hình Nhất Phàm căng thẳng vài phần, người phụ nữ này thật sự không chủ động một chút nào sao? Anh ám thị chưa đủ rõ ràng? *Tùy em.” Ngữ khí Hình Nhất Phàm hơi lạnh lùng. Xe đột nhiên tăng tốc độ, Bạch Hạ lập tức kéo dây an toàn, vội vàng nói: “Hình Nhất Phàm, anh đi chậm chút.” Xe của Hình Nhất Phàm bị kẹt trước một đoạn đường, lúc này không thể không dừng lại trước đoạn đường tắc dài. Bầu không khí trong phút chốc có chút yên tĩnh, Hình Nhất Phàm ấn nút phát nhạc, Bạch Hạ ôm má, tâm tư hai người đều có chút khó đoán. Ánh mắt Bạch Hạ lặng lẽ liếc nhìn anh, thật ra chỉ cần lúc nãy anh nói thích cô, nói không chừng cô còn thật sự đồng ý làm bạn gái anh. Xe Hình Nhất Phàm dừng ở bãi đỗ xe của nhà hàng, Bạch Hạ nhìn vào tòa nhà cao ngất ngưởng, có chút kinh ngạc nói: “Ở đây có nhà ăn sao?” *Ừ! Hình Nhất Phàm trả lời, nói với cô: “Đi theo tôi.” Bạch Hạ thật sự không tin nơi như này còn có nhà ăn, ai lại đi mở quán ăn ở nơi như thế này chứ? Bạch Hạ theo anh bước vào trong thang máy, nhìn thấy Hình Nhất Phàm án số tầng cao nhất, cô khẽ nhìn chằm chằm có chút mong chờ. Tầng thang máy nhấp nháy, lát sau liền dừng lại, tinh một tiếng rồi mở ra, Bạch Hạ mới phát hiện ở đây thực sự có một nhà ăn, hơn nữa còn là một nhà ăn rất cao cấp dành cho phú ông. Cửa mở ra một cô nhân viên cung kính bước lên: “Hình tiên sinh, mời đi bên này.” Bạch Hạ sững sờ, anh là khách quen sao? Tại sao nhân viên quây lễ tân đều nhận ra anh? Hình Nhất Phàm bình thường không đến nơi này, nhưng lúc anh đặt có báo họ tên, là do tên của anh quá nỗi bật.