Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 8596

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, quyền của Thần Hoang đánh tới.  Một quyền này mang cho hắn cảm giác giống như nổ tung trời đất vậy, vô cùng kh ủng bố!  Diệp Huyên nhẹ nâng ngón tay cái, kiếm Thanh Huyên ở trong vỏ đột nhiên bay ra.  Nhất Kiếm Trảm Mệnh!  Hiện tại hắn chỉ có thể thi triển Nhất Kiếm Trảm Mệnh, bởi vì lực lượng của Sát Na Sinh Tử không bằng Thần Hoang, cho dù cộng thêm cả thế của chư thiên vạn giới và lực của chư thiên vạn giới cũng không bằng!  Một kiếm này của Diệp Huyên chém lên một quyền kia, một mảnh kiếm quang bùng nổ ra.  Ầm!  Diệp Huyên phun ra một ngụm máu, lập tức bị lùi mạnh về sau.  Mà Thần Hoang kia thì cau mày lại, bởi vì ông ta phát hiện, lực lượng của một quyền vừa rồi của ông ta vậy mà mất rồi.  Nhưng mà, lực Thời Gian Lưu Thệ của Diệp Huyên không đủ để có thể phá huỷ cánh tay phải của ông ta.  Thân thể của ông ta không phải thân thể bình thường, trừ phi ông ta đứng bất động, bằng không, lực Thời Gian Lưu Thệ của Diệp Huyên căn bản không thể huỷ diệt thân thể hắn.  Thần Hoang nhìn về phía Diệp Huyên ở xa xa, Diệp Huyên lau máu tươi ở khoé miệng, ngay sau đó, trong mắt hắn ánh lên vẻ dữ tợn, trong nháy mắt, máu trong cơ thể hắn bắt đầu sục sôi.  Ầm!  Huyết Mạch Chi Lực!  Phong Ma!  Hai mắt Diệp Huyên biến thành màu đỏ máu, mà thời không chỗ hắn đứng biến thành một biển máu!  Thần Hoang nhìn thấy một màn này, hơi nhíu mày: “Huyết Mạch Chi Lực...”  Diệp Huyên nhìn về phía Thần Hoang ở xa xa, thầm nói trong lòng: “Tiểu Tháp, vì sao ta sau khi kích hoạt huyết mạch mà vẫn tỉnh táo? Mẹ nó, không thể để ta thật sự điên một lần à?”  Điên!  Hắn biết, uy lực của Huyết Mạch Chi Lực hoàn toàn được quyết định bởi hắn điên bao nhiêu.  Càng điên, uy lực càng k hủng bố!  Nhưng vấn đề là, cho dù hắn hoàn toàn kích hoạt huyết mạch, đầu óc hắn vẫn tỉnh táo!  Mẹ nó!  Huyết mạch này của mình là giả à?  Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ta cảm thấy, có thể huyết mạch của người đã biến dị rồi!”  Diệp Huyên nhíu mày: “Biến dị?”  Tiểu Tháp nghiêm túc nói: “Đúng vậy!”  Diệp Huyên khó hiểu: “Vì sao lại biến dị?”  Tiểu Tháp lạnh nhạt nói: “Có thể là người quá không biết xấu hổ! Cho dù là huyết mạch Phong Ma cũng không ảnh hưởng đến ngươi!”  Diệp Huyên: “...” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, quyền của Thần Hoang đánh tới.  Một quyền này mang cho hắn cảm giác giống như nổ tung trời đất vậy, vô cùng kh ủng bố!  Diệp Huyên nhẹ nâng ngón tay cái, kiếm Thanh Huyên ở trong vỏ đột nhiên bay ra.  Nhất Kiếm Trảm Mệnh!  Hiện tại hắn chỉ có thể thi triển Nhất Kiếm Trảm Mệnh, bởi vì lực lượng của Sát Na Sinh Tử không bằng Thần Hoang, cho dù cộng thêm cả thế của chư thiên vạn giới và lực của chư thiên vạn giới cũng không bằng!  Một kiếm này của Diệp Huyên chém lên một quyền kia, một mảnh kiếm quang bùng nổ ra.  Ầm!  Diệp Huyên phun ra một ngụm máu, lập tức bị lùi mạnh về sau.  Mà Thần Hoang kia thì cau mày lại, bởi vì ông ta phát hiện, lực lượng của một quyền vừa rồi của ông ta vậy mà mất rồi.  Nhưng mà, lực Thời Gian Lưu Thệ của Diệp Huyên không đủ để có thể phá huỷ cánh tay phải của ông ta.  Thân thể của ông ta không phải thân thể bình thường, trừ phi ông ta đứng bất động, bằng không, lực Thời Gian Lưu Thệ của Diệp Huyên căn bản không thể huỷ diệt thân thể hắn.  Thần Hoang nhìn về phía Diệp Huyên ở xa xa, Diệp Huyên lau máu tươi ở khoé miệng, ngay sau đó, trong mắt hắn ánh lên vẻ dữ tợn, trong nháy mắt, máu trong cơ thể hắn bắt đầu sục sôi.  Ầm!  Huyết Mạch Chi Lực!  Phong Ma!  Hai mắt Diệp Huyên biến thành màu đỏ máu, mà thời không chỗ hắn đứng biến thành một biển máu!  Thần Hoang nhìn thấy một màn này, hơi nhíu mày: “Huyết Mạch Chi Lực...”  Diệp Huyên nhìn về phía Thần Hoang ở xa xa, thầm nói trong lòng: “Tiểu Tháp, vì sao ta sau khi kích hoạt huyết mạch mà vẫn tỉnh táo? Mẹ nó, không thể để ta thật sự điên một lần à?”  Điên!  Hắn biết, uy lực của Huyết Mạch Chi Lực hoàn toàn được quyết định bởi hắn điên bao nhiêu.  Càng điên, uy lực càng k hủng bố!  Nhưng vấn đề là, cho dù hắn hoàn toàn kích hoạt huyết mạch, đầu óc hắn vẫn tỉnh táo!  Mẹ nó!  Huyết mạch này của mình là giả à?  Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ta cảm thấy, có thể huyết mạch của người đã biến dị rồi!”  Diệp Huyên nhíu mày: “Biến dị?”  Tiểu Tháp nghiêm túc nói: “Đúng vậy!”  Diệp Huyên khó hiểu: “Vì sao lại biến dị?”  Tiểu Tháp lạnh nhạt nói: “Có thể là người quá không biết xấu hổ! Cho dù là huyết mạch Phong Ma cũng không ảnh hưởng đến ngươi!”  Diệp Huyên: “...” 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lúc này, quyền của Thần Hoang đánh tới.  Một quyền này mang cho hắn cảm giác giống như nổ tung trời đất vậy, vô cùng kh ủng bố!  Diệp Huyên nhẹ nâng ngón tay cái, kiếm Thanh Huyên ở trong vỏ đột nhiên bay ra.  Nhất Kiếm Trảm Mệnh!  Hiện tại hắn chỉ có thể thi triển Nhất Kiếm Trảm Mệnh, bởi vì lực lượng của Sát Na Sinh Tử không bằng Thần Hoang, cho dù cộng thêm cả thế của chư thiên vạn giới và lực của chư thiên vạn giới cũng không bằng!  Một kiếm này của Diệp Huyên chém lên một quyền kia, một mảnh kiếm quang bùng nổ ra.  Ầm!  Diệp Huyên phun ra một ngụm máu, lập tức bị lùi mạnh về sau.  Mà Thần Hoang kia thì cau mày lại, bởi vì ông ta phát hiện, lực lượng của một quyền vừa rồi của ông ta vậy mà mất rồi.  Nhưng mà, lực Thời Gian Lưu Thệ của Diệp Huyên không đủ để có thể phá huỷ cánh tay phải của ông ta.  Thân thể của ông ta không phải thân thể bình thường, trừ phi ông ta đứng bất động, bằng không, lực Thời Gian Lưu Thệ của Diệp Huyên căn bản không thể huỷ diệt thân thể hắn.  Thần Hoang nhìn về phía Diệp Huyên ở xa xa, Diệp Huyên lau máu tươi ở khoé miệng, ngay sau đó, trong mắt hắn ánh lên vẻ dữ tợn, trong nháy mắt, máu trong cơ thể hắn bắt đầu sục sôi.  Ầm!  Huyết Mạch Chi Lực!  Phong Ma!  Hai mắt Diệp Huyên biến thành màu đỏ máu, mà thời không chỗ hắn đứng biến thành một biển máu!  Thần Hoang nhìn thấy một màn này, hơi nhíu mày: “Huyết Mạch Chi Lực...”  Diệp Huyên nhìn về phía Thần Hoang ở xa xa, thầm nói trong lòng: “Tiểu Tháp, vì sao ta sau khi kích hoạt huyết mạch mà vẫn tỉnh táo? Mẹ nó, không thể để ta thật sự điên một lần à?”  Điên!  Hắn biết, uy lực của Huyết Mạch Chi Lực hoàn toàn được quyết định bởi hắn điên bao nhiêu.  Càng điên, uy lực càng k hủng bố!  Nhưng vấn đề là, cho dù hắn hoàn toàn kích hoạt huyết mạch, đầu óc hắn vẫn tỉnh táo!  Mẹ nó!  Huyết mạch này của mình là giả à?  Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ta cảm thấy, có thể huyết mạch của người đã biến dị rồi!”  Diệp Huyên nhíu mày: “Biến dị?”  Tiểu Tháp nghiêm túc nói: “Đúng vậy!”  Diệp Huyên khó hiểu: “Vì sao lại biến dị?”  Tiểu Tháp lạnh nhạt nói: “Có thể là người quá không biết xấu hổ! Cho dù là huyết mạch Phong Ma cũng không ảnh hưởng đến ngươi!”  Diệp Huyên: “...” 

Chương 8596