Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9531

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Xoẹt!  Hai luồng huyết quang xuyên thủng tinh hà, biến mất ở trong chân trời xa xôi.  Cùng lúc đó, cả người Diệp Huyên run lên kịch liệt, huyết mạch Phong Ma trong cơ thể hắn cũng lập tức được kích hoạt! Không chỉ thế, thanh Táng Kiếm trong tay hắn cũng rung lên bần bật, như thể sắp được giải khai phong ấn!  Diệp Huyên hoảng hốt trong lòng!  Món đồ gì đây?  Diệp Huyên vội vàng trấn áp Huyết Mạch Chi Lực trong người lại, nhưng chẳng mấy chốc, hắn phát hiện quanh thân bỗng nổi lên những vảy giáp nho nhỏ, phía trên những miếng giáp này còn có huyết dịch màu đen chậm rãi chuyển động, mà huyết mạch Phong Ma lại không thể trấn áp được huyết dịch màu đen này!  Huyết mạch của Nhị Nha!  Lúc này Diệp Huyên đã biết đây là máu của ai.  Bộ giáp này chắc chắn được chế tạo thành từ vảy của Nhị Nha, hơn nữa bên trong còn có máu của cô bé.  Nghĩ đến đây, Diệp Huyên vô cùng hưng phấn.  Giáp từ vảy của Nhị Nha khủng bố đến mức nào?  Tuy đây là giáp làm từ vảy bị tróc ra của Nhị Nha, nhưng chắc chắn cũng sẽ vô cùng kinh khủng.  Diệp Huyên nhìn huyết mạch ẩn chứa bên trong bộ giáp mà khiếp hãi trong lòng, chẳng trách huyết mạch của hắn không trấn áp được nó, thì ra đây là máu của Nhị Nha!  Không thể không nói, huyết mạch của Nhị Nha đúng là quá mạnh.  Đây là lần đầu tiên hắn thấy có loại máu mà huyết mạch Phong Ma không thể trấn áp được.  Có điều đây là do bản thân hắn thôi, dù sao huyết mạch Phong Ma cả hắn không được thăng cấp bao nhiêu, nếu đổi lại là cha thì chắc là đã khác.  Diệp Huyên thôi không nghĩ nữa, hắn bắt đầu chậm rãi trấn áp huyết mạch Phong Ma của mình, sau khi ổn định rồi, huyết mạch của Nhị Nha cũng dần hòa vào trong bộ giáp, thanh Táng Kiếm cũng trở về trạng thái bình thường.  Diệp Huyên sờ sờ giáp trên người, cảm giác đầu tiên chính là rắn chắc!  Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó lấy bút Đại đạo ra đâm thẳng vào người mình.  Ầm ầm!  Bút phong chém đến.  Xoẹt!  Một luồng hào quang tỏa ra trước ngực Diệp Huyên, nhưng hắn lại chẳng hề hấn gì!  Không xây xước gì cả!  Thấy thế, Diệp Huyên đầu tiên là ngẩn người, sau đó cười ha hả.  Có giáp Nhị Nha, rồi lại thêm vào kiếm kỹ Sát Na Vô Địch kia, hắn muốn chết cũng khó!  Bây giờ hắn rất muốn hô vang lên: Dưới Tam Kiếm, ta vô địch!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Xoẹt!  Hai luồng huyết quang xuyên thủng tinh hà, biến mất ở trong chân trời xa xôi.  Cùng lúc đó, cả người Diệp Huyên run lên kịch liệt, huyết mạch Phong Ma trong cơ thể hắn cũng lập tức được kích hoạt! Không chỉ thế, thanh Táng Kiếm trong tay hắn cũng rung lên bần bật, như thể sắp được giải khai phong ấn!  Diệp Huyên hoảng hốt trong lòng!  Món đồ gì đây?  Diệp Huyên vội vàng trấn áp Huyết Mạch Chi Lực trong người lại, nhưng chẳng mấy chốc, hắn phát hiện quanh thân bỗng nổi lên những vảy giáp nho nhỏ, phía trên những miếng giáp này còn có huyết dịch màu đen chậm rãi chuyển động, mà huyết mạch Phong Ma lại không thể trấn áp được huyết dịch màu đen này!  Huyết mạch của Nhị Nha!  Lúc này Diệp Huyên đã biết đây là máu của ai.  Bộ giáp này chắc chắn được chế tạo thành từ vảy của Nhị Nha, hơn nữa bên trong còn có máu của cô bé.  Nghĩ đến đây, Diệp Huyên vô cùng hưng phấn.  Giáp từ vảy của Nhị Nha khủng bố đến mức nào?  Tuy đây là giáp làm từ vảy bị tróc ra của Nhị Nha, nhưng chắc chắn cũng sẽ vô cùng kinh khủng.  Diệp Huyên nhìn huyết mạch ẩn chứa bên trong bộ giáp mà khiếp hãi trong lòng, chẳng trách huyết mạch của hắn không trấn áp được nó, thì ra đây là máu của Nhị Nha!  Không thể không nói, huyết mạch của Nhị Nha đúng là quá mạnh.  Đây là lần đầu tiên hắn thấy có loại máu mà huyết mạch Phong Ma không thể trấn áp được.  Có điều đây là do bản thân hắn thôi, dù sao huyết mạch Phong Ma cả hắn không được thăng cấp bao nhiêu, nếu đổi lại là cha thì chắc là đã khác.  Diệp Huyên thôi không nghĩ nữa, hắn bắt đầu chậm rãi trấn áp huyết mạch Phong Ma của mình, sau khi ổn định rồi, huyết mạch của Nhị Nha cũng dần hòa vào trong bộ giáp, thanh Táng Kiếm cũng trở về trạng thái bình thường.  Diệp Huyên sờ sờ giáp trên người, cảm giác đầu tiên chính là rắn chắc!  Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó lấy bút Đại đạo ra đâm thẳng vào người mình.  Ầm ầm!  Bút phong chém đến.  Xoẹt!  Một luồng hào quang tỏa ra trước ngực Diệp Huyên, nhưng hắn lại chẳng hề hấn gì!  Không xây xước gì cả!  Thấy thế, Diệp Huyên đầu tiên là ngẩn người, sau đó cười ha hả.  Có giáp Nhị Nha, rồi lại thêm vào kiếm kỹ Sát Na Vô Địch kia, hắn muốn chết cũng khó!  Bây giờ hắn rất muốn hô vang lên: Dưới Tam Kiếm, ta vô địch!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Xoẹt!  Hai luồng huyết quang xuyên thủng tinh hà, biến mất ở trong chân trời xa xôi.  Cùng lúc đó, cả người Diệp Huyên run lên kịch liệt, huyết mạch Phong Ma trong cơ thể hắn cũng lập tức được kích hoạt! Không chỉ thế, thanh Táng Kiếm trong tay hắn cũng rung lên bần bật, như thể sắp được giải khai phong ấn!  Diệp Huyên hoảng hốt trong lòng!  Món đồ gì đây?  Diệp Huyên vội vàng trấn áp Huyết Mạch Chi Lực trong người lại, nhưng chẳng mấy chốc, hắn phát hiện quanh thân bỗng nổi lên những vảy giáp nho nhỏ, phía trên những miếng giáp này còn có huyết dịch màu đen chậm rãi chuyển động, mà huyết mạch Phong Ma lại không thể trấn áp được huyết dịch màu đen này!  Huyết mạch của Nhị Nha!  Lúc này Diệp Huyên đã biết đây là máu của ai.  Bộ giáp này chắc chắn được chế tạo thành từ vảy của Nhị Nha, hơn nữa bên trong còn có máu của cô bé.  Nghĩ đến đây, Diệp Huyên vô cùng hưng phấn.  Giáp từ vảy của Nhị Nha khủng bố đến mức nào?  Tuy đây là giáp làm từ vảy bị tróc ra của Nhị Nha, nhưng chắc chắn cũng sẽ vô cùng kinh khủng.  Diệp Huyên nhìn huyết mạch ẩn chứa bên trong bộ giáp mà khiếp hãi trong lòng, chẳng trách huyết mạch của hắn không trấn áp được nó, thì ra đây là máu của Nhị Nha!  Không thể không nói, huyết mạch của Nhị Nha đúng là quá mạnh.  Đây là lần đầu tiên hắn thấy có loại máu mà huyết mạch Phong Ma không thể trấn áp được.  Có điều đây là do bản thân hắn thôi, dù sao huyết mạch Phong Ma cả hắn không được thăng cấp bao nhiêu, nếu đổi lại là cha thì chắc là đã khác.  Diệp Huyên thôi không nghĩ nữa, hắn bắt đầu chậm rãi trấn áp huyết mạch Phong Ma của mình, sau khi ổn định rồi, huyết mạch của Nhị Nha cũng dần hòa vào trong bộ giáp, thanh Táng Kiếm cũng trở về trạng thái bình thường.  Diệp Huyên sờ sờ giáp trên người, cảm giác đầu tiên chính là rắn chắc!  Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó lấy bút Đại đạo ra đâm thẳng vào người mình.  Ầm ầm!  Bút phong chém đến.  Xoẹt!  Một luồng hào quang tỏa ra trước ngực Diệp Huyên, nhưng hắn lại chẳng hề hấn gì!  Không xây xước gì cả!  Thấy thế, Diệp Huyên đầu tiên là ngẩn người, sau đó cười ha hả.  Có giáp Nhị Nha, rồi lại thêm vào kiếm kỹ Sát Na Vô Địch kia, hắn muốn chết cũng khó!  Bây giờ hắn rất muốn hô vang lên: Dưới Tam Kiếm, ta vô địch!  

Chương 9531