Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9530

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong điện, Huyền Thiên nhìn Đế Uyên mà không nói lời nào.  Thấy Huyền Thiên im lặng, Đế Uyên khẽ nhíu mày, ngạc nhiên ở trong lòng. Bỗng, ông ta phát hiện bầu không khí có gì đó không đúng lắm, thế là bắt đầu cảnh giác.  Đế Uyên do dự một lúc rồi khẽ hỏi: "Giới chủ?"  Huyền Thiên đột nhiên nói: "Ngươi vừa bảo mình không liên quan gì đến vị Diệp công tử kia à?"  Nghe vậy, Đế Uyên vội vàng gật đầu: "Đúng thế! Đế Hoang Thần tộc ta không có quan hệ gì với hắn cả, Đế Hoang Thần tộc ta nguyện ý giúp Huyền giới..."  Nói đến đây, như nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi.  Diệp công tử?  Giới chủ Huyền Thiên này gọi Diệp Huyên là Diệp công tử?  Đúng lúc này, Huyền Thiên bỗng bảo: "Không liên quan gì thì tốt".  Dứt lời, y đột nhiên xoay tay phải rồi ép xuống dưới.  Phía xa xa, sắc mặt Đế Uyên lập tức tái đi, ông ta nhanh chóng huơ ngang hai tay chặn lại.  Ầm!  Thân thể Đế Uyên lập tức bị phá vụn, linh hồn còn bị một bàn tay vô hình bóp chặt lấy.  Đế Uyên nhìn Huyền Thiên, khuôn mặt khó có thể tin: "Huyền Thiên giới chủ... Tại sao?"  Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào Đế Uyên, châm chọc nói: "Tự cho là thông minh!"  Đế Uyên trầm giọng hỏi: "Huyền Thiên giới chủ, ngươi có muốn giết ta thì cũng phải cho ta biết một lý do rõ ràng chứ?"  Huyền Thiên vô cảm hỏi ngược lại: "Ngươi biết Diệp thiếu là ai không?"  Diệp thiếu?  Nghe hai chữ này, Đế Uyên sửng sốt  Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào Đế Uyên, giận dữ nói: "Là người lão tử không chọc vào nổi!"  Dứt lời, ông ta phất tay áo lên.  Ầm!  Linh hồn của Đế Uyên lập tức bị xóa đi.  Huyền Thiên lạnh lùng liếc nhìn nơi Đế Uyên vừa biến mất kia: "Ngu ngốc".  ...  Tiên Bảo Các.  Diệp Huyên mở hộp ra, trong hộp là một bộ giáp nhỏ, giáp màu đen ánh kim, chỉ to bằng bàn tay, bên trên tỏa ra lưu quang nhàn nhạt, sáng bóng và bí ẩn.  Nhìn mảnh giáp chỉ to bằng lòng bàn tay này, Diệp Huyên khẽ nhíu mày lại: "Giáp?"  Lúc này, bộ giáp kia chợt hóa thành luồng sáng đen chui vào giữa hàng mày hắn.  Ầm!  Bỗng chốc, Diệp Huyên trợn tròn hai mắt, trong đôi ngươi bắn ra hai luồng huyết quang. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong điện, Huyền Thiên nhìn Đế Uyên mà không nói lời nào.  Thấy Huyền Thiên im lặng, Đế Uyên khẽ nhíu mày, ngạc nhiên ở trong lòng. Bỗng, ông ta phát hiện bầu không khí có gì đó không đúng lắm, thế là bắt đầu cảnh giác.  Đế Uyên do dự một lúc rồi khẽ hỏi: "Giới chủ?"  Huyền Thiên đột nhiên nói: "Ngươi vừa bảo mình không liên quan gì đến vị Diệp công tử kia à?"  Nghe vậy, Đế Uyên vội vàng gật đầu: "Đúng thế! Đế Hoang Thần tộc ta không có quan hệ gì với hắn cả, Đế Hoang Thần tộc ta nguyện ý giúp Huyền giới..."  Nói đến đây, như nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi.  Diệp công tử?  Giới chủ Huyền Thiên này gọi Diệp Huyên là Diệp công tử?  Đúng lúc này, Huyền Thiên bỗng bảo: "Không liên quan gì thì tốt".  Dứt lời, y đột nhiên xoay tay phải rồi ép xuống dưới.  Phía xa xa, sắc mặt Đế Uyên lập tức tái đi, ông ta nhanh chóng huơ ngang hai tay chặn lại.  Ầm!  Thân thể Đế Uyên lập tức bị phá vụn, linh hồn còn bị một bàn tay vô hình bóp chặt lấy.  Đế Uyên nhìn Huyền Thiên, khuôn mặt khó có thể tin: "Huyền Thiên giới chủ... Tại sao?"  Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào Đế Uyên, châm chọc nói: "Tự cho là thông minh!"  Đế Uyên trầm giọng hỏi: "Huyền Thiên giới chủ, ngươi có muốn giết ta thì cũng phải cho ta biết một lý do rõ ràng chứ?"  Huyền Thiên vô cảm hỏi ngược lại: "Ngươi biết Diệp thiếu là ai không?"  Diệp thiếu?  Nghe hai chữ này, Đế Uyên sửng sốt  Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào Đế Uyên, giận dữ nói: "Là người lão tử không chọc vào nổi!"  Dứt lời, ông ta phất tay áo lên.  Ầm!  Linh hồn của Đế Uyên lập tức bị xóa đi.  Huyền Thiên lạnh lùng liếc nhìn nơi Đế Uyên vừa biến mất kia: "Ngu ngốc".  ...  Tiên Bảo Các.  Diệp Huyên mở hộp ra, trong hộp là một bộ giáp nhỏ, giáp màu đen ánh kim, chỉ to bằng bàn tay, bên trên tỏa ra lưu quang nhàn nhạt, sáng bóng và bí ẩn.  Nhìn mảnh giáp chỉ to bằng lòng bàn tay này, Diệp Huyên khẽ nhíu mày lại: "Giáp?"  Lúc này, bộ giáp kia chợt hóa thành luồng sáng đen chui vào giữa hàng mày hắn.  Ầm!  Bỗng chốc, Diệp Huyên trợn tròn hai mắt, trong đôi ngươi bắn ra hai luồng huyết quang. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trong điện, Huyền Thiên nhìn Đế Uyên mà không nói lời nào.  Thấy Huyền Thiên im lặng, Đế Uyên khẽ nhíu mày, ngạc nhiên ở trong lòng. Bỗng, ông ta phát hiện bầu không khí có gì đó không đúng lắm, thế là bắt đầu cảnh giác.  Đế Uyên do dự một lúc rồi khẽ hỏi: "Giới chủ?"  Huyền Thiên đột nhiên nói: "Ngươi vừa bảo mình không liên quan gì đến vị Diệp công tử kia à?"  Nghe vậy, Đế Uyên vội vàng gật đầu: "Đúng thế! Đế Hoang Thần tộc ta không có quan hệ gì với hắn cả, Đế Hoang Thần tộc ta nguyện ý giúp Huyền giới..."  Nói đến đây, như nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi.  Diệp công tử?  Giới chủ Huyền Thiên này gọi Diệp Huyên là Diệp công tử?  Đúng lúc này, Huyền Thiên bỗng bảo: "Không liên quan gì thì tốt".  Dứt lời, y đột nhiên xoay tay phải rồi ép xuống dưới.  Phía xa xa, sắc mặt Đế Uyên lập tức tái đi, ông ta nhanh chóng huơ ngang hai tay chặn lại.  Ầm!  Thân thể Đế Uyên lập tức bị phá vụn, linh hồn còn bị một bàn tay vô hình bóp chặt lấy.  Đế Uyên nhìn Huyền Thiên, khuôn mặt khó có thể tin: "Huyền Thiên giới chủ... Tại sao?"  Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào Đế Uyên, châm chọc nói: "Tự cho là thông minh!"  Đế Uyên trầm giọng hỏi: "Huyền Thiên giới chủ, ngươi có muốn giết ta thì cũng phải cho ta biết một lý do rõ ràng chứ?"  Huyền Thiên vô cảm hỏi ngược lại: "Ngươi biết Diệp thiếu là ai không?"  Diệp thiếu?  Nghe hai chữ này, Đế Uyên sửng sốt  Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào Đế Uyên, giận dữ nói: "Là người lão tử không chọc vào nổi!"  Dứt lời, ông ta phất tay áo lên.  Ầm!  Linh hồn của Đế Uyên lập tức bị xóa đi.  Huyền Thiên lạnh lùng liếc nhìn nơi Đế Uyên vừa biến mất kia: "Ngu ngốc".  ...  Tiên Bảo Các.  Diệp Huyên mở hộp ra, trong hộp là một bộ giáp nhỏ, giáp màu đen ánh kim, chỉ to bằng bàn tay, bên trên tỏa ra lưu quang nhàn nhạt, sáng bóng và bí ẩn.  Nhìn mảnh giáp chỉ to bằng lòng bàn tay này, Diệp Huyên khẽ nhíu mày lại: "Giáp?"  Lúc này, bộ giáp kia chợt hóa thành luồng sáng đen chui vào giữa hàng mày hắn.  Ầm!  Bỗng chốc, Diệp Huyên trợn tròn hai mắt, trong đôi ngươi bắn ra hai luồng huyết quang. 

Chương 9530