Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 9576
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cửu thiếu gia bỗng nhiên nói: “Có vẻ ta đánh giá ngươi hơi thấp rồi nhỉ!” Diệp Huyên nhìn Cửu thiếu gia. Cửu thiếu gia đang định nói gì đó thì Diệp Huyên đã đột nhiên biến mất khỏi vị trí vừa đứng. Xoẹt! Kiếm quang đỏ như máu chém thẳng đến trước mặt Cửu thiếu gia. Cửu thiếu gia hơi híp mắt, tay phải cầm quạt của gã bỗng hất nhẹ về phía trước một chút, chiếc quạt rung lên, một luồng sức mạnh đáng sợ đột nhiên tuôn trào từ bên trong, chỉ chớp nhoáng đã trực tiếp chôn vùi tinh vực khắp mấy trăm vạn trượng xung quanh. Bùm! Cửu thiếu gia lùi lại chừng vạn trượng, đến lúc gã dừng lại được thì thân thể lập tức vỡ ra, máu tươi bắn tung tóe. Nhìn thấy vậy, những cường giả Thượng Cổ Thần Cảnh mà Cửu thiếu gia dẫn tới vốn đang đứng một bên lập tức biến sắc, bọn họ đang muốn xuất thủ thì đám Phu Ách cũng tiến lên ngăn cản bọn họ. Cửu thiếu gia liếc nhìn thân thể của mình, sau đó hướng ánh mắt về Diệp Huyên ở đằng xa, giận quá hóa cười: “Được, được lắm! Ngươi chọc giận ta rồi đấy!” Nói rồi, gã đột nhiên chắp hai tay trước ngực. Ầm! Trong chớp mắt, sau lưng Cửu thiếu gia đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, tiếp đó, một ảo ảnh khổng lồ cao đến gần trăm vạn trượng im lặng ngưng hiện. Lúc ảo ảnh kia xuất hiện, khí thế ngập trời đột ngột phủ xuống dưới. Giờ phút này, sắc mặt của những cường giả Thượng Cổ Thần Cảnh ở đằng xa còn biến đổi kịch liệt hơn, bọn họ tiếp tục lùi lại thật nhanh, rời xa mảnh tinh vực này. Luồng uy áp kia đủ để nghiền nát bọn họ! Mấy người Phu Ách cũng kinh hãi nhìn về Cửu thiếu gia ở phía xa. Cửu thiếu gia cũng là Thượng Cổ Thần Cảnh, nhưng thực lực mà gã thể hiện ra ngoài lúc nỳ đã vượt xa Thượng Cổ Thần Cảnh lâu rồi. Đám người Phu Ách lo lắng nhìn về phía Diệp Huyên. Giờ phút này, bọn họ không có cách nào can thiệp cuộc chiến. Giữa tinh không, Cửu thiếu gia nhìn xuống Diệp Huyên, ánh mắt hờ hững hệt như đang nhìn một con sâu bọ. Ở bên dưới, Diệp Huyên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, hắn khẽ mở tay ra, Táng Kiếm nhẹ nhàng trôi nổi bên trên. Cửu thiếu gia nhìn Diệp Huyên: “Một quyền gi3t chết ngươi!” Vừa dứt lời, gã lập tức đánh ra một quyền xuống dưới. Sau lưng hắn, ảo ảnh to lớn cũng đột nhiên đánh xuống một quyền, trong thoáng chốc, cả Tần giới và những vũ trụ xung quanh bắt đầu sụp đổ từng chút một. Sức mạnh quá kh ủng bố! Mấy vũ trụ xung quanh căn bản không thể chống đỡ được trước sức mạnh của quyền này. Ở nơi xa, sắc mặt của đám người Phu Ách lại một lần nữa biến đổi, cả nhóm nhao nhao lùi nhanh lại, hoàn toàn lùi ra khỏi địa phận của Tần giới. Giờ phút này, trong lòng bọn họ chấn động không thôi.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cửu thiếu gia bỗng nhiên nói: “Có vẻ ta đánh giá ngươi hơi thấp rồi nhỉ!” Diệp Huyên nhìn Cửu thiếu gia. Cửu thiếu gia đang định nói gì đó thì Diệp Huyên đã đột nhiên biến mất khỏi vị trí vừa đứng. Xoẹt! Kiếm quang đỏ như máu chém thẳng đến trước mặt Cửu thiếu gia. Cửu thiếu gia hơi híp mắt, tay phải cầm quạt của gã bỗng hất nhẹ về phía trước một chút, chiếc quạt rung lên, một luồng sức mạnh đáng sợ đột nhiên tuôn trào từ bên trong, chỉ chớp nhoáng đã trực tiếp chôn vùi tinh vực khắp mấy trăm vạn trượng xung quanh. Bùm! Cửu thiếu gia lùi lại chừng vạn trượng, đến lúc gã dừng lại được thì thân thể lập tức vỡ ra, máu tươi bắn tung tóe. Nhìn thấy vậy, những cường giả Thượng Cổ Thần Cảnh mà Cửu thiếu gia dẫn tới vốn đang đứng một bên lập tức biến sắc, bọn họ đang muốn xuất thủ thì đám Phu Ách cũng tiến lên ngăn cản bọn họ. Cửu thiếu gia liếc nhìn thân thể của mình, sau đó hướng ánh mắt về Diệp Huyên ở đằng xa, giận quá hóa cười: “Được, được lắm! Ngươi chọc giận ta rồi đấy!” Nói rồi, gã đột nhiên chắp hai tay trước ngực. Ầm! Trong chớp mắt, sau lưng Cửu thiếu gia đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, tiếp đó, một ảo ảnh khổng lồ cao đến gần trăm vạn trượng im lặng ngưng hiện. Lúc ảo ảnh kia xuất hiện, khí thế ngập trời đột ngột phủ xuống dưới. Giờ phút này, sắc mặt của những cường giả Thượng Cổ Thần Cảnh ở đằng xa còn biến đổi kịch liệt hơn, bọn họ tiếp tục lùi lại thật nhanh, rời xa mảnh tinh vực này. Luồng uy áp kia đủ để nghiền nát bọn họ! Mấy người Phu Ách cũng kinh hãi nhìn về Cửu thiếu gia ở phía xa. Cửu thiếu gia cũng là Thượng Cổ Thần Cảnh, nhưng thực lực mà gã thể hiện ra ngoài lúc nỳ đã vượt xa Thượng Cổ Thần Cảnh lâu rồi. Đám người Phu Ách lo lắng nhìn về phía Diệp Huyên. Giờ phút này, bọn họ không có cách nào can thiệp cuộc chiến. Giữa tinh không, Cửu thiếu gia nhìn xuống Diệp Huyên, ánh mắt hờ hững hệt như đang nhìn một con sâu bọ. Ở bên dưới, Diệp Huyên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, hắn khẽ mở tay ra, Táng Kiếm nhẹ nhàng trôi nổi bên trên. Cửu thiếu gia nhìn Diệp Huyên: “Một quyền gi3t chết ngươi!” Vừa dứt lời, gã lập tức đánh ra một quyền xuống dưới. Sau lưng hắn, ảo ảnh to lớn cũng đột nhiên đánh xuống một quyền, trong thoáng chốc, cả Tần giới và những vũ trụ xung quanh bắt đầu sụp đổ từng chút một. Sức mạnh quá kh ủng bố! Mấy vũ trụ xung quanh căn bản không thể chống đỡ được trước sức mạnh của quyền này. Ở nơi xa, sắc mặt của đám người Phu Ách lại một lần nữa biến đổi, cả nhóm nhao nhao lùi nhanh lại, hoàn toàn lùi ra khỏi địa phận của Tần giới. Giờ phút này, trong lòng bọn họ chấn động không thôi.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cửu thiếu gia bỗng nhiên nói: “Có vẻ ta đánh giá ngươi hơi thấp rồi nhỉ!” Diệp Huyên nhìn Cửu thiếu gia. Cửu thiếu gia đang định nói gì đó thì Diệp Huyên đã đột nhiên biến mất khỏi vị trí vừa đứng. Xoẹt! Kiếm quang đỏ như máu chém thẳng đến trước mặt Cửu thiếu gia. Cửu thiếu gia hơi híp mắt, tay phải cầm quạt của gã bỗng hất nhẹ về phía trước một chút, chiếc quạt rung lên, một luồng sức mạnh đáng sợ đột nhiên tuôn trào từ bên trong, chỉ chớp nhoáng đã trực tiếp chôn vùi tinh vực khắp mấy trăm vạn trượng xung quanh. Bùm! Cửu thiếu gia lùi lại chừng vạn trượng, đến lúc gã dừng lại được thì thân thể lập tức vỡ ra, máu tươi bắn tung tóe. Nhìn thấy vậy, những cường giả Thượng Cổ Thần Cảnh mà Cửu thiếu gia dẫn tới vốn đang đứng một bên lập tức biến sắc, bọn họ đang muốn xuất thủ thì đám Phu Ách cũng tiến lên ngăn cản bọn họ. Cửu thiếu gia liếc nhìn thân thể của mình, sau đó hướng ánh mắt về Diệp Huyên ở đằng xa, giận quá hóa cười: “Được, được lắm! Ngươi chọc giận ta rồi đấy!” Nói rồi, gã đột nhiên chắp hai tay trước ngực. Ầm! Trong chớp mắt, sau lưng Cửu thiếu gia đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, tiếp đó, một ảo ảnh khổng lồ cao đến gần trăm vạn trượng im lặng ngưng hiện. Lúc ảo ảnh kia xuất hiện, khí thế ngập trời đột ngột phủ xuống dưới. Giờ phút này, sắc mặt của những cường giả Thượng Cổ Thần Cảnh ở đằng xa còn biến đổi kịch liệt hơn, bọn họ tiếp tục lùi lại thật nhanh, rời xa mảnh tinh vực này. Luồng uy áp kia đủ để nghiền nát bọn họ! Mấy người Phu Ách cũng kinh hãi nhìn về Cửu thiếu gia ở phía xa. Cửu thiếu gia cũng là Thượng Cổ Thần Cảnh, nhưng thực lực mà gã thể hiện ra ngoài lúc nỳ đã vượt xa Thượng Cổ Thần Cảnh lâu rồi. Đám người Phu Ách lo lắng nhìn về phía Diệp Huyên. Giờ phút này, bọn họ không có cách nào can thiệp cuộc chiến. Giữa tinh không, Cửu thiếu gia nhìn xuống Diệp Huyên, ánh mắt hờ hững hệt như đang nhìn một con sâu bọ. Ở bên dưới, Diệp Huyên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, hắn khẽ mở tay ra, Táng Kiếm nhẹ nhàng trôi nổi bên trên. Cửu thiếu gia nhìn Diệp Huyên: “Một quyền gi3t chết ngươi!” Vừa dứt lời, gã lập tức đánh ra một quyền xuống dưới. Sau lưng hắn, ảo ảnh to lớn cũng đột nhiên đánh xuống một quyền, trong thoáng chốc, cả Tần giới và những vũ trụ xung quanh bắt đầu sụp đổ từng chút một. Sức mạnh quá kh ủng bố! Mấy vũ trụ xung quanh căn bản không thể chống đỡ được trước sức mạnh của quyền này. Ở nơi xa, sắc mặt của đám người Phu Ách lại một lần nữa biến đổi, cả nhóm nhao nhao lùi nhanh lại, hoàn toàn lùi ra khỏi địa phận của Tần giới. Giờ phút này, trong lòng bọn họ chấn động không thôi.