Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9577

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Giữa tinh không, Diệp Huyên nhìn cú đấm phủ xuống chỗ mình, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh. Nắm đấm càng lúc càng gần, hắn cảm nhận được một luồng uy áp hủy diệt trời đất đáng sợ, quả nhiên phải công nhận, khi đứng trước một quyền này, quả thật Thượng Cổ Thần Cảnh bình thường cũng chẳng khác nào loài sâu bọ.  Diệp Huyên cũng thoáng kinh ngạc, cùng là Thượng Cổ Thần Cảnh mà lại chênh lệch thực lực nhiều tới mức này, rõ ràng có thể thấy được phân cấp trong Thượng Cổ Thần Cảnh cũng không hề nhỏ.  Cú đấm kia càng lúc càng gần.  Vậy mà vẻ mặt Diệp Huyên vẫn vô cùng bình tĩnh.  Cuối cùng, cú đấm gần như đánh thẳng vào đỉnh đầu Diệp Huyên.  Vậy mà Diệp Huyên lại không tránh né, cũng chẳng phản kích.  Ầm ầm!  Trong chớp mắt, một luồng sức mạnh khủng khiếp bộc phát từ chỗ Diệp Huyên đang đứng, sóng khí lập tức bao phủ hơn ngàn vạn dặm, cả Tần giới nhanh chóng bị vũ trụ xóa bỏ.  Nhưng Diệp Huyên lại không hề hấn gì.  Giữa tinh không, Cửu thiếu gia nhìn Diệp Huyên, trên mặt ngập tràn vẻ khó thể tin nổi: “Ngươi… Sao có thể…”  Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía Cửu thiếu gia, nhíu mày: “Ngươi chưa ăn cơm à? Có thể dùng thêm chút sức được không? Ta muốn chết lắm nè!”  Cửu thiếu gia: “…”  …  Không thể không nói, giây phút này Cửu thiếu gia hoàn toàn choáng váng!  Gã vô cùng rõ ràng uy lực trong cú đấm kia của mình, nhưng Diệp Huyên lại có thể ngăn chặn mà không chút thương tổn!  Điều này tuyệt đối không thể nào!  Cửu thiếu gia nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi có thần khí phòng ngự gì!”  Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Ta không có!”  Cửu thiếu gia tức giận nói: “Ngươi có!”  Diệp Huyên gật đầu: “Ta có, sau đó thì sao?”  Cửu thiếu gia sửng sốt, nghẹn lời.  Diệp Huyên nhìn Cửu thiếu gia, lại hỏi: “Ta có, sau đó thì sao?”  Cửu thiếu gia nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Thần khí ngươi dùng là gì!”  Diệp Huyên cười nói: “Thần giáp hộ thân cha ta tặng ta!”  Cửu thiếu gia nheo mắt lại: “Cha ngươi làm gì?”  Diệp Huyên thành thật trả lời: “Một kiếm tu!”  Cửu thiếu gia hỏi tiếp: “Tên là gì?”  Diệp Huyên cười nói: “Kiếm chủ áo xanh!”  Trong mắt Cửu thiếu gia lóe vẻ nghi ngờ: “Chưa từng nghe thấy”.  Diệp Huyên mỉm cười: “Dù sao cũng rất lợi hại”.  Cửu thiếu gia nhìn Diệp Huyên: “Lợi hại thế nào?”  Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Là tồn tại vô địch!”  “Ha ha!”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Giữa tinh không, Diệp Huyên nhìn cú đấm phủ xuống chỗ mình, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh. Nắm đấm càng lúc càng gần, hắn cảm nhận được một luồng uy áp hủy diệt trời đất đáng sợ, quả nhiên phải công nhận, khi đứng trước một quyền này, quả thật Thượng Cổ Thần Cảnh bình thường cũng chẳng khác nào loài sâu bọ.  Diệp Huyên cũng thoáng kinh ngạc, cùng là Thượng Cổ Thần Cảnh mà lại chênh lệch thực lực nhiều tới mức này, rõ ràng có thể thấy được phân cấp trong Thượng Cổ Thần Cảnh cũng không hề nhỏ.  Cú đấm kia càng lúc càng gần.  Vậy mà vẻ mặt Diệp Huyên vẫn vô cùng bình tĩnh.  Cuối cùng, cú đấm gần như đánh thẳng vào đỉnh đầu Diệp Huyên.  Vậy mà Diệp Huyên lại không tránh né, cũng chẳng phản kích.  Ầm ầm!  Trong chớp mắt, một luồng sức mạnh khủng khiếp bộc phát từ chỗ Diệp Huyên đang đứng, sóng khí lập tức bao phủ hơn ngàn vạn dặm, cả Tần giới nhanh chóng bị vũ trụ xóa bỏ.  Nhưng Diệp Huyên lại không hề hấn gì.  Giữa tinh không, Cửu thiếu gia nhìn Diệp Huyên, trên mặt ngập tràn vẻ khó thể tin nổi: “Ngươi… Sao có thể…”  Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía Cửu thiếu gia, nhíu mày: “Ngươi chưa ăn cơm à? Có thể dùng thêm chút sức được không? Ta muốn chết lắm nè!”  Cửu thiếu gia: “…”  …  Không thể không nói, giây phút này Cửu thiếu gia hoàn toàn choáng váng!  Gã vô cùng rõ ràng uy lực trong cú đấm kia của mình, nhưng Diệp Huyên lại có thể ngăn chặn mà không chút thương tổn!  Điều này tuyệt đối không thể nào!  Cửu thiếu gia nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi có thần khí phòng ngự gì!”  Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Ta không có!”  Cửu thiếu gia tức giận nói: “Ngươi có!”  Diệp Huyên gật đầu: “Ta có, sau đó thì sao?”  Cửu thiếu gia sửng sốt, nghẹn lời.  Diệp Huyên nhìn Cửu thiếu gia, lại hỏi: “Ta có, sau đó thì sao?”  Cửu thiếu gia nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Thần khí ngươi dùng là gì!”  Diệp Huyên cười nói: “Thần giáp hộ thân cha ta tặng ta!”  Cửu thiếu gia nheo mắt lại: “Cha ngươi làm gì?”  Diệp Huyên thành thật trả lời: “Một kiếm tu!”  Cửu thiếu gia hỏi tiếp: “Tên là gì?”  Diệp Huyên cười nói: “Kiếm chủ áo xanh!”  Trong mắt Cửu thiếu gia lóe vẻ nghi ngờ: “Chưa từng nghe thấy”.  Diệp Huyên mỉm cười: “Dù sao cũng rất lợi hại”.  Cửu thiếu gia nhìn Diệp Huyên: “Lợi hại thế nào?”  Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Là tồn tại vô địch!”  “Ha ha!”  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Giữa tinh không, Diệp Huyên nhìn cú đấm phủ xuống chỗ mình, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh. Nắm đấm càng lúc càng gần, hắn cảm nhận được một luồng uy áp hủy diệt trời đất đáng sợ, quả nhiên phải công nhận, khi đứng trước một quyền này, quả thật Thượng Cổ Thần Cảnh bình thường cũng chẳng khác nào loài sâu bọ.  Diệp Huyên cũng thoáng kinh ngạc, cùng là Thượng Cổ Thần Cảnh mà lại chênh lệch thực lực nhiều tới mức này, rõ ràng có thể thấy được phân cấp trong Thượng Cổ Thần Cảnh cũng không hề nhỏ.  Cú đấm kia càng lúc càng gần.  Vậy mà vẻ mặt Diệp Huyên vẫn vô cùng bình tĩnh.  Cuối cùng, cú đấm gần như đánh thẳng vào đỉnh đầu Diệp Huyên.  Vậy mà Diệp Huyên lại không tránh né, cũng chẳng phản kích.  Ầm ầm!  Trong chớp mắt, một luồng sức mạnh khủng khiếp bộc phát từ chỗ Diệp Huyên đang đứng, sóng khí lập tức bao phủ hơn ngàn vạn dặm, cả Tần giới nhanh chóng bị vũ trụ xóa bỏ.  Nhưng Diệp Huyên lại không hề hấn gì.  Giữa tinh không, Cửu thiếu gia nhìn Diệp Huyên, trên mặt ngập tràn vẻ khó thể tin nổi: “Ngươi… Sao có thể…”  Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía Cửu thiếu gia, nhíu mày: “Ngươi chưa ăn cơm à? Có thể dùng thêm chút sức được không? Ta muốn chết lắm nè!”  Cửu thiếu gia: “…”  …  Không thể không nói, giây phút này Cửu thiếu gia hoàn toàn choáng váng!  Gã vô cùng rõ ràng uy lực trong cú đấm kia của mình, nhưng Diệp Huyên lại có thể ngăn chặn mà không chút thương tổn!  Điều này tuyệt đối không thể nào!  Cửu thiếu gia nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi có thần khí phòng ngự gì!”  Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Ta không có!”  Cửu thiếu gia tức giận nói: “Ngươi có!”  Diệp Huyên gật đầu: “Ta có, sau đó thì sao?”  Cửu thiếu gia sửng sốt, nghẹn lời.  Diệp Huyên nhìn Cửu thiếu gia, lại hỏi: “Ta có, sau đó thì sao?”  Cửu thiếu gia nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Thần khí ngươi dùng là gì!”  Diệp Huyên cười nói: “Thần giáp hộ thân cha ta tặng ta!”  Cửu thiếu gia nheo mắt lại: “Cha ngươi làm gì?”  Diệp Huyên thành thật trả lời: “Một kiếm tu!”  Cửu thiếu gia hỏi tiếp: “Tên là gì?”  Diệp Huyên cười nói: “Kiếm chủ áo xanh!”  Trong mắt Cửu thiếu gia lóe vẻ nghi ngờ: “Chưa từng nghe thấy”.  Diệp Huyên mỉm cười: “Dù sao cũng rất lợi hại”.  Cửu thiếu gia nhìn Diệp Huyên: “Lợi hại thế nào?”  Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Là tồn tại vô địch!”  “Ha ha!”  

Chương 9577