Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9594

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hoả kiếm được ngưng tụ từ hắc hỏa hỗn độn!  Một thanh chí tà, một thanh chí ác!  Ngay sau đó, Diệp Huyên khẽ nhếch khoé miệng: “Cửu thiếu gia, cám ơn ngươi!”  Nói xong, hắn đột nhiên phóng lên cao!  Trong tinh không, đồng tử mắt Cửu thiếu gia chợt co rụt lại, gã đột nhiên vung quạt, một luồng ánh sáng trắng bắ n ra từ quạt của gã, trong ánh sáng trắng này còn có bóng mờ của thiên thú kia!  Rầm rầm!  Bỗng nhiên, ánh sáng trắng kia vỡ tan trong nháy mắt, ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết vang lên từ giữa sân, Cửu thiếu gia trực tiếp bị đánh lùi xa hàng vạn trượng, mà khi gã dừng lại, quạt giấy trong tay gã đã bốc cháy!  Cửu thiếu gia cả kinh trong lòng, vội vàng buông bỏ quạt giấy!  Mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên mở lòng bàn tay ra, quạt giấy đang bốc cháy kia bay thẳng đến tay hắn, tay phải hắn vẫy nhẹ một cái, hắc hỏa hỗn độn lập tức biến mất, dần dần, quạt giấy bắt đầu tự lành.  Diệp Huyên liếc nhìn đánh giá quạt giấy, khóe miệng hơi nhếch lên, mặc dù quạt này không bằng hắc hoả hỗn độn, nhưng là thanh thần khí nha!  Lúc trước hắn đã phải chịu đủ khổ sở bởi chiếc quạt này!  Diệp Huyên thu lấy chiếc quạt, Cửu thiếu gia nhìn thấy một màn này, sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng khó coi.  Diệp Huyên nhìn về phía Cửu thiếu gia, cười nói: “Lại lần nữa!”  Nói xong, hắn đột nhiên biến mất tại chỗ!  Xuy xuy!  Hai đạo kiếm quang chợt vụt qua từ giữa sân!  Tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã đến trước mặt Cửu thiếu gia, căn bản không để Cửu thiếu gia có cơ hội chạy trốn!  Trong mắt Cửu thiếu gia hiện lên một tia dữ tợn, gã giơ mạnh tay lên, trong nháy mắt, vô số ánh sáng vàng tuôn trào ra trong cơ thể gã, cuối cùng, những ánh sáng này giống như một chiếc chuông vàng bao phủ lấy gã.  Lúc này, kiếm của Diệp Huyên tới!  Rầm rầm!  Chuông vàng kia rung lên kịch liệt, trong chuông vàng, Cửu thiếu gia phun ra một ngụm máu tươi!  Rất hiển nhiên, thần khí phòng ngự này của gã vẫn là khác biệt rất nhiều so với chiến giáp của Diệp Huyên, phải biết rằng, chiến giáp của Diệp Huyên gần như là có thể ngăn cản tất cả lực lượng! Mà thần khí phòng ngự này của Cửu thiếu gia rõ ràng chỉ có thể ngăn cản nhất một bộ phận lực lượng!  Đúng lúc này, đồng tử mắt Cửu thiếu gia chợt co rụt lại, bởi vì gã phát hiện, chuông vàng của gã đang dần tan biến.  Không thể ngăn được hắc hoả hỗn độn!  Diệp huyền nhìn thoáng qua hắc hỏa hỗn độn, trong lòng có hơi khiếp sợ, ngọn lửa này cũng quá lợi hại đi?  Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên xuống bút Đại Đạo ở bên hông, trong lòng thầm thở dài.  Bút Đại Đạo quả thật có hơi mất giá!  Quá mất giá rồi! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hoả kiếm được ngưng tụ từ hắc hỏa hỗn độn!  Một thanh chí tà, một thanh chí ác!  Ngay sau đó, Diệp Huyên khẽ nhếch khoé miệng: “Cửu thiếu gia, cám ơn ngươi!”  Nói xong, hắn đột nhiên phóng lên cao!  Trong tinh không, đồng tử mắt Cửu thiếu gia chợt co rụt lại, gã đột nhiên vung quạt, một luồng ánh sáng trắng bắ n ra từ quạt của gã, trong ánh sáng trắng này còn có bóng mờ của thiên thú kia!  Rầm rầm!  Bỗng nhiên, ánh sáng trắng kia vỡ tan trong nháy mắt, ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết vang lên từ giữa sân, Cửu thiếu gia trực tiếp bị đánh lùi xa hàng vạn trượng, mà khi gã dừng lại, quạt giấy trong tay gã đã bốc cháy!  Cửu thiếu gia cả kinh trong lòng, vội vàng buông bỏ quạt giấy!  Mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên mở lòng bàn tay ra, quạt giấy đang bốc cháy kia bay thẳng đến tay hắn, tay phải hắn vẫy nhẹ một cái, hắc hỏa hỗn độn lập tức biến mất, dần dần, quạt giấy bắt đầu tự lành.  Diệp Huyên liếc nhìn đánh giá quạt giấy, khóe miệng hơi nhếch lên, mặc dù quạt này không bằng hắc hoả hỗn độn, nhưng là thanh thần khí nha!  Lúc trước hắn đã phải chịu đủ khổ sở bởi chiếc quạt này!  Diệp Huyên thu lấy chiếc quạt, Cửu thiếu gia nhìn thấy một màn này, sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng khó coi.  Diệp Huyên nhìn về phía Cửu thiếu gia, cười nói: “Lại lần nữa!”  Nói xong, hắn đột nhiên biến mất tại chỗ!  Xuy xuy!  Hai đạo kiếm quang chợt vụt qua từ giữa sân!  Tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã đến trước mặt Cửu thiếu gia, căn bản không để Cửu thiếu gia có cơ hội chạy trốn!  Trong mắt Cửu thiếu gia hiện lên một tia dữ tợn, gã giơ mạnh tay lên, trong nháy mắt, vô số ánh sáng vàng tuôn trào ra trong cơ thể gã, cuối cùng, những ánh sáng này giống như một chiếc chuông vàng bao phủ lấy gã.  Lúc này, kiếm của Diệp Huyên tới!  Rầm rầm!  Chuông vàng kia rung lên kịch liệt, trong chuông vàng, Cửu thiếu gia phun ra một ngụm máu tươi!  Rất hiển nhiên, thần khí phòng ngự này của gã vẫn là khác biệt rất nhiều so với chiến giáp của Diệp Huyên, phải biết rằng, chiến giáp của Diệp Huyên gần như là có thể ngăn cản tất cả lực lượng! Mà thần khí phòng ngự này của Cửu thiếu gia rõ ràng chỉ có thể ngăn cản nhất một bộ phận lực lượng!  Đúng lúc này, đồng tử mắt Cửu thiếu gia chợt co rụt lại, bởi vì gã phát hiện, chuông vàng của gã đang dần tan biến.  Không thể ngăn được hắc hoả hỗn độn!  Diệp huyền nhìn thoáng qua hắc hỏa hỗn độn, trong lòng có hơi khiếp sợ, ngọn lửa này cũng quá lợi hại đi?  Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên xuống bút Đại Đạo ở bên hông, trong lòng thầm thở dài.  Bút Đại Đạo quả thật có hơi mất giá!  Quá mất giá rồi! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hoả kiếm được ngưng tụ từ hắc hỏa hỗn độn!  Một thanh chí tà, một thanh chí ác!  Ngay sau đó, Diệp Huyên khẽ nhếch khoé miệng: “Cửu thiếu gia, cám ơn ngươi!”  Nói xong, hắn đột nhiên phóng lên cao!  Trong tinh không, đồng tử mắt Cửu thiếu gia chợt co rụt lại, gã đột nhiên vung quạt, một luồng ánh sáng trắng bắ n ra từ quạt của gã, trong ánh sáng trắng này còn có bóng mờ của thiên thú kia!  Rầm rầm!  Bỗng nhiên, ánh sáng trắng kia vỡ tan trong nháy mắt, ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết vang lên từ giữa sân, Cửu thiếu gia trực tiếp bị đánh lùi xa hàng vạn trượng, mà khi gã dừng lại, quạt giấy trong tay gã đã bốc cháy!  Cửu thiếu gia cả kinh trong lòng, vội vàng buông bỏ quạt giấy!  Mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên mở lòng bàn tay ra, quạt giấy đang bốc cháy kia bay thẳng đến tay hắn, tay phải hắn vẫy nhẹ một cái, hắc hỏa hỗn độn lập tức biến mất, dần dần, quạt giấy bắt đầu tự lành.  Diệp Huyên liếc nhìn đánh giá quạt giấy, khóe miệng hơi nhếch lên, mặc dù quạt này không bằng hắc hoả hỗn độn, nhưng là thanh thần khí nha!  Lúc trước hắn đã phải chịu đủ khổ sở bởi chiếc quạt này!  Diệp Huyên thu lấy chiếc quạt, Cửu thiếu gia nhìn thấy một màn này, sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng khó coi.  Diệp Huyên nhìn về phía Cửu thiếu gia, cười nói: “Lại lần nữa!”  Nói xong, hắn đột nhiên biến mất tại chỗ!  Xuy xuy!  Hai đạo kiếm quang chợt vụt qua từ giữa sân!  Tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã đến trước mặt Cửu thiếu gia, căn bản không để Cửu thiếu gia có cơ hội chạy trốn!  Trong mắt Cửu thiếu gia hiện lên một tia dữ tợn, gã giơ mạnh tay lên, trong nháy mắt, vô số ánh sáng vàng tuôn trào ra trong cơ thể gã, cuối cùng, những ánh sáng này giống như một chiếc chuông vàng bao phủ lấy gã.  Lúc này, kiếm của Diệp Huyên tới!  Rầm rầm!  Chuông vàng kia rung lên kịch liệt, trong chuông vàng, Cửu thiếu gia phun ra một ngụm máu tươi!  Rất hiển nhiên, thần khí phòng ngự này của gã vẫn là khác biệt rất nhiều so với chiến giáp của Diệp Huyên, phải biết rằng, chiến giáp của Diệp Huyên gần như là có thể ngăn cản tất cả lực lượng! Mà thần khí phòng ngự này của Cửu thiếu gia rõ ràng chỉ có thể ngăn cản nhất một bộ phận lực lượng!  Đúng lúc này, đồng tử mắt Cửu thiếu gia chợt co rụt lại, bởi vì gã phát hiện, chuông vàng của gã đang dần tan biến.  Không thể ngăn được hắc hoả hỗn độn!  Diệp huyền nhìn thoáng qua hắc hỏa hỗn độn, trong lòng có hơi khiếp sợ, ngọn lửa này cũng quá lợi hại đi?  Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên xuống bút Đại Đạo ở bên hông, trong lòng thầm thở dài.  Bút Đại Đạo quả thật có hơi mất giá!  Quá mất giá rồi! 

Chương 9594