Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9829

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt không lộ cảm xúc, đang định lên tiếng thì Diệp Huyên đã đột nhiên chém ra một kiếm.  Người đàn ông trung niên hơi híp mắt, tay phải khẽ rung, trường thương trong tay đâm thẳng ra.  Xoẹt!  Không gian trước mặt người đàn ông trung niên bị xé rách, mũi thương va chạm với thân kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên với thế sét đánh.  Ầm!  Thương và kiếm vừa chạm nhau, đồng tử của người đàn ông trung niên đã co nhỏ, bởi vì ông ta nhận ra trường thương trong tay mình đã nứt, ngay sau đó, một ánh kiếm đã đi tới trước trán ông ta, vậy mà lúc này đây, vẻ mặt của người đàn ông trung niên lại bình tĩnh đến lạ.  Xoẹt!  Diệp Huyên đâm ra một kiếm, nhưng lại đâm thẳng vào không khí, bởi vì người đàn ông trung niên đã biến mất khỏi vị trí ban đầu.  Diệp Huyên đột nhiên quay người, chém xuống một nhát kiếm.  Ầm!  Một luồng sức mạnh khủng khiếp bỗng nhiên bộc phát, ở phía trước Diệp Huyên có một tàn ảnh nhanh chóng lùi lại cả vạn trượng, bóng dáng đó chính là người đàn ông trung niên kia.  Sau khi dừng lại được, người đàn ông trung niên đột nhiên biến sắc, bởi vì ánh kiếm màu đỏ máu đã chém thẳng từ trên đỉnh đầu ông ta xuống.  Người đàn ông trung niên gầm thét: “Động thủ!”  Động thủ!  Lời vừa dứt, mười mấy luồng khí tức khủng khiếp liền xông thẳng về phía Diệp Huyên.  Lúc này, Chương Sứ ở đằng xa đột nhiên gằn giọng: “Giết!”  Sau đó ông ta và nhóm người Tô Minh bên cạnh đồng thời xông ra.  Vào khoảnh khắc kiếm của Diệp Huyên hạ xuống, người đàn ông trung niên lập tức bị chiêu kiếm chém bay đến mấy vạn trượng, lúc dừng lại được thì thân thể đã vỡ vụn, chỉ còn lại mỗi linh hồn.  Vậy mà Diệp Huyên còn chém thêm một kiếm nữa tới!  Lúc nhìn thấy kiếm chém về phía mình, đồng tử của người đàn ông trung niên co nhỏ tựa như cây kim, giờ phút này, ông ta đã từ bỏ việc chống cự, bởi vì tự hiểu được bản thân trong trạng thái linh hồn hiện giờ không thể nào ngăn được nhát kiếm đáng sợ này của Diệp Huyên.  Phập!  Không hề bất ngờ, kiếm của Diệp Huyên đã xuyên thẳng qua giữa trán người đàn ông trung niên, cố định linh hồn của ông ta tại chỗ.  Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện trước mặt người đàn ông trung niên, hắn đang định ra tay thì bỗng nhiên có một luồng khí tức mạnh mẽ bất ngờ vọt lên từ trong Trấn Hình Ti bên dưới, uy áp cường đại ập về phía Diệp Huyên. Giờ phút này, cả tinh không lập tức sôi trào, vô số thời không tịch diệt.  Chứng kiến cảnh đó, Chương Sứ ở đằng xa đột nhiên hét to: “Thiếu chủ cẩn thận!”  Diệp Huyên quay người, ngửa lòng bàn tay ra, chỉ chớp mắt mà vô số kiếm ý Nhân Gian đã tuôn trào, chặn lại hết thảy những khí tức khủng khiếp kia.  Lúc này, người đàn ông trung niên bên cạnh Diệp Huyên bỗng run giọng cất lời: Chủ sự! Cứu ta với! Ta…”  Diệp Huyên đột nhiên xoay tay chém một nhát.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt không lộ cảm xúc, đang định lên tiếng thì Diệp Huyên đã đột nhiên chém ra một kiếm.  Người đàn ông trung niên hơi híp mắt, tay phải khẽ rung, trường thương trong tay đâm thẳng ra.  Xoẹt!  Không gian trước mặt người đàn ông trung niên bị xé rách, mũi thương va chạm với thân kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên với thế sét đánh.  Ầm!  Thương và kiếm vừa chạm nhau, đồng tử của người đàn ông trung niên đã co nhỏ, bởi vì ông ta nhận ra trường thương trong tay mình đã nứt, ngay sau đó, một ánh kiếm đã đi tới trước trán ông ta, vậy mà lúc này đây, vẻ mặt của người đàn ông trung niên lại bình tĩnh đến lạ.  Xoẹt!  Diệp Huyên đâm ra một kiếm, nhưng lại đâm thẳng vào không khí, bởi vì người đàn ông trung niên đã biến mất khỏi vị trí ban đầu.  Diệp Huyên đột nhiên quay người, chém xuống một nhát kiếm.  Ầm!  Một luồng sức mạnh khủng khiếp bỗng nhiên bộc phát, ở phía trước Diệp Huyên có một tàn ảnh nhanh chóng lùi lại cả vạn trượng, bóng dáng đó chính là người đàn ông trung niên kia.  Sau khi dừng lại được, người đàn ông trung niên đột nhiên biến sắc, bởi vì ánh kiếm màu đỏ máu đã chém thẳng từ trên đỉnh đầu ông ta xuống.  Người đàn ông trung niên gầm thét: “Động thủ!”  Động thủ!  Lời vừa dứt, mười mấy luồng khí tức khủng khiếp liền xông thẳng về phía Diệp Huyên.  Lúc này, Chương Sứ ở đằng xa đột nhiên gằn giọng: “Giết!”  Sau đó ông ta và nhóm người Tô Minh bên cạnh đồng thời xông ra.  Vào khoảnh khắc kiếm của Diệp Huyên hạ xuống, người đàn ông trung niên lập tức bị chiêu kiếm chém bay đến mấy vạn trượng, lúc dừng lại được thì thân thể đã vỡ vụn, chỉ còn lại mỗi linh hồn.  Vậy mà Diệp Huyên còn chém thêm một kiếm nữa tới!  Lúc nhìn thấy kiếm chém về phía mình, đồng tử của người đàn ông trung niên co nhỏ tựa như cây kim, giờ phút này, ông ta đã từ bỏ việc chống cự, bởi vì tự hiểu được bản thân trong trạng thái linh hồn hiện giờ không thể nào ngăn được nhát kiếm đáng sợ này của Diệp Huyên.  Phập!  Không hề bất ngờ, kiếm của Diệp Huyên đã xuyên thẳng qua giữa trán người đàn ông trung niên, cố định linh hồn của ông ta tại chỗ.  Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện trước mặt người đàn ông trung niên, hắn đang định ra tay thì bỗng nhiên có một luồng khí tức mạnh mẽ bất ngờ vọt lên từ trong Trấn Hình Ti bên dưới, uy áp cường đại ập về phía Diệp Huyên. Giờ phút này, cả tinh không lập tức sôi trào, vô số thời không tịch diệt.  Chứng kiến cảnh đó, Chương Sứ ở đằng xa đột nhiên hét to: “Thiếu chủ cẩn thận!”  Diệp Huyên quay người, ngửa lòng bàn tay ra, chỉ chớp mắt mà vô số kiếm ý Nhân Gian đã tuôn trào, chặn lại hết thảy những khí tức khủng khiếp kia.  Lúc này, người đàn ông trung niên bên cạnh Diệp Huyên bỗng run giọng cất lời: Chủ sự! Cứu ta với! Ta…”  Diệp Huyên đột nhiên xoay tay chém một nhát.  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt không lộ cảm xúc, đang định lên tiếng thì Diệp Huyên đã đột nhiên chém ra một kiếm.  Người đàn ông trung niên hơi híp mắt, tay phải khẽ rung, trường thương trong tay đâm thẳng ra.  Xoẹt!  Không gian trước mặt người đàn ông trung niên bị xé rách, mũi thương va chạm với thân kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên với thế sét đánh.  Ầm!  Thương và kiếm vừa chạm nhau, đồng tử của người đàn ông trung niên đã co nhỏ, bởi vì ông ta nhận ra trường thương trong tay mình đã nứt, ngay sau đó, một ánh kiếm đã đi tới trước trán ông ta, vậy mà lúc này đây, vẻ mặt của người đàn ông trung niên lại bình tĩnh đến lạ.  Xoẹt!  Diệp Huyên đâm ra một kiếm, nhưng lại đâm thẳng vào không khí, bởi vì người đàn ông trung niên đã biến mất khỏi vị trí ban đầu.  Diệp Huyên đột nhiên quay người, chém xuống một nhát kiếm.  Ầm!  Một luồng sức mạnh khủng khiếp bỗng nhiên bộc phát, ở phía trước Diệp Huyên có một tàn ảnh nhanh chóng lùi lại cả vạn trượng, bóng dáng đó chính là người đàn ông trung niên kia.  Sau khi dừng lại được, người đàn ông trung niên đột nhiên biến sắc, bởi vì ánh kiếm màu đỏ máu đã chém thẳng từ trên đỉnh đầu ông ta xuống.  Người đàn ông trung niên gầm thét: “Động thủ!”  Động thủ!  Lời vừa dứt, mười mấy luồng khí tức khủng khiếp liền xông thẳng về phía Diệp Huyên.  Lúc này, Chương Sứ ở đằng xa đột nhiên gằn giọng: “Giết!”  Sau đó ông ta và nhóm người Tô Minh bên cạnh đồng thời xông ra.  Vào khoảnh khắc kiếm của Diệp Huyên hạ xuống, người đàn ông trung niên lập tức bị chiêu kiếm chém bay đến mấy vạn trượng, lúc dừng lại được thì thân thể đã vỡ vụn, chỉ còn lại mỗi linh hồn.  Vậy mà Diệp Huyên còn chém thêm một kiếm nữa tới!  Lúc nhìn thấy kiếm chém về phía mình, đồng tử của người đàn ông trung niên co nhỏ tựa như cây kim, giờ phút này, ông ta đã từ bỏ việc chống cự, bởi vì tự hiểu được bản thân trong trạng thái linh hồn hiện giờ không thể nào ngăn được nhát kiếm đáng sợ này của Diệp Huyên.  Phập!  Không hề bất ngờ, kiếm của Diệp Huyên đã xuyên thẳng qua giữa trán người đàn ông trung niên, cố định linh hồn của ông ta tại chỗ.  Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện trước mặt người đàn ông trung niên, hắn đang định ra tay thì bỗng nhiên có một luồng khí tức mạnh mẽ bất ngờ vọt lên từ trong Trấn Hình Ti bên dưới, uy áp cường đại ập về phía Diệp Huyên. Giờ phút này, cả tinh không lập tức sôi trào, vô số thời không tịch diệt.  Chứng kiến cảnh đó, Chương Sứ ở đằng xa đột nhiên hét to: “Thiếu chủ cẩn thận!”  Diệp Huyên quay người, ngửa lòng bàn tay ra, chỉ chớp mắt mà vô số kiếm ý Nhân Gian đã tuôn trào, chặn lại hết thảy những khí tức khủng khiếp kia.  Lúc này, người đàn ông trung niên bên cạnh Diệp Huyên bỗng run giọng cất lời: Chủ sự! Cứu ta với! Ta…”  Diệp Huyên đột nhiên xoay tay chém một nhát.  

Chương 9829