Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9905

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Đằng xa, Diệp Huyên híp mắt lại, mở tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay, sau đó bổ ra một kiếm.  Vèo!  Một luồng sáng sắc lạnh hiện lên!  Ầm!  Người đàn ông kia trực tiếp bị một kiếm của Diệp Huyên bổ lùi lại mấy trăm trượng. Gã vừa dừng lại đã có một bóng người xông tới trước mặt, sau đó một luồng kiếm quang chém thẳng xuống.  Con ngươi gã co rút lại, giơ hai tay chặn trước mặt, cùng lúc đó, một quầng sáng màu xanh cũng b ắn ra từ trong cơ thể.  Ầm!  Theo một tiếng nổ kh ủng bố vang lên, quầng sáng màu xanh trước mặt người đàn ông kia vỡ vụn. Tiếp theo, hai tay cũng bị bẻ gãy, một thanh kiếm để ngay trán gã.  Người đàn ông sửng sốt rồi hét: "Ngươi dám..."  Vèo!  kiếm Thanh Huyên lập tức đâm thẳng vào trán gã.  Ầm!  Thoáng chốc, kiếm Thanh Huyên đã hấp thu sạch linh hồn của người đàn ông kia.  Trực tiếp xóa sổ!  A Mạc Linh bên cạnh thấy cảnh đó thì run rẩy nói: "Ngươi... ngươi giết gã!"  Diệp Huyên gật đầu: "Là gã đánh ta trước, ngươi cũng thấy mà?"  A Mạc Linh chần chờ rồi nói: "Gã chính là cháu của Sơn trưởng lão đó!"  Diệp Huyên chớp mắt hỏi: "Lợi hại lắm hả?"  A Mạc Linh gật đầu: "Rất lợi hại!"  Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi quay đầu nhìn thoáng qua xung quanh định trốn. Song đúng lúc này, thời không trước mặt hắn bỗng nứt ra, sau đó một ông lão xuất hiện.  Ông lão vừa xuất hiện, đang định nói chuyện thì Diệp Huyên đã giơ tay bổ ra một kiếm.  Mẹ nó!  Đây rõ ràng là muốn báo thù, đương nhiên là phải giành ra tay trước rồi.  Ông lão vừa xuất hiện, thấy Diệp Huyên giơ tay chém xuống thì hơi sửng sốt, vụ gì đây?  Ông ta không kịp nghĩ nhiều, tay phải chợt run lên, một thanh trường mâu bỗng đâm ra.  Đùng! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Đằng xa, Diệp Huyên híp mắt lại, mở tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay, sau đó bổ ra một kiếm.  Vèo!  Một luồng sáng sắc lạnh hiện lên!  Ầm!  Người đàn ông kia trực tiếp bị một kiếm của Diệp Huyên bổ lùi lại mấy trăm trượng. Gã vừa dừng lại đã có một bóng người xông tới trước mặt, sau đó một luồng kiếm quang chém thẳng xuống.  Con ngươi gã co rút lại, giơ hai tay chặn trước mặt, cùng lúc đó, một quầng sáng màu xanh cũng b ắn ra từ trong cơ thể.  Ầm!  Theo một tiếng nổ kh ủng bố vang lên, quầng sáng màu xanh trước mặt người đàn ông kia vỡ vụn. Tiếp theo, hai tay cũng bị bẻ gãy, một thanh kiếm để ngay trán gã.  Người đàn ông sửng sốt rồi hét: "Ngươi dám..."  Vèo!  kiếm Thanh Huyên lập tức đâm thẳng vào trán gã.  Ầm!  Thoáng chốc, kiếm Thanh Huyên đã hấp thu sạch linh hồn của người đàn ông kia.  Trực tiếp xóa sổ!  A Mạc Linh bên cạnh thấy cảnh đó thì run rẩy nói: "Ngươi... ngươi giết gã!"  Diệp Huyên gật đầu: "Là gã đánh ta trước, ngươi cũng thấy mà?"  A Mạc Linh chần chờ rồi nói: "Gã chính là cháu của Sơn trưởng lão đó!"  Diệp Huyên chớp mắt hỏi: "Lợi hại lắm hả?"  A Mạc Linh gật đầu: "Rất lợi hại!"  Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi quay đầu nhìn thoáng qua xung quanh định trốn. Song đúng lúc này, thời không trước mặt hắn bỗng nứt ra, sau đó một ông lão xuất hiện.  Ông lão vừa xuất hiện, đang định nói chuyện thì Diệp Huyên đã giơ tay bổ ra một kiếm.  Mẹ nó!  Đây rõ ràng là muốn báo thù, đương nhiên là phải giành ra tay trước rồi.  Ông lão vừa xuất hiện, thấy Diệp Huyên giơ tay chém xuống thì hơi sửng sốt, vụ gì đây?  Ông ta không kịp nghĩ nhiều, tay phải chợt run lên, một thanh trường mâu bỗng đâm ra.  Đùng! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Đằng xa, Diệp Huyên híp mắt lại, mở tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay, sau đó bổ ra một kiếm.  Vèo!  Một luồng sáng sắc lạnh hiện lên!  Ầm!  Người đàn ông kia trực tiếp bị một kiếm của Diệp Huyên bổ lùi lại mấy trăm trượng. Gã vừa dừng lại đã có một bóng người xông tới trước mặt, sau đó một luồng kiếm quang chém thẳng xuống.  Con ngươi gã co rút lại, giơ hai tay chặn trước mặt, cùng lúc đó, một quầng sáng màu xanh cũng b ắn ra từ trong cơ thể.  Ầm!  Theo một tiếng nổ kh ủng bố vang lên, quầng sáng màu xanh trước mặt người đàn ông kia vỡ vụn. Tiếp theo, hai tay cũng bị bẻ gãy, một thanh kiếm để ngay trán gã.  Người đàn ông sửng sốt rồi hét: "Ngươi dám..."  Vèo!  kiếm Thanh Huyên lập tức đâm thẳng vào trán gã.  Ầm!  Thoáng chốc, kiếm Thanh Huyên đã hấp thu sạch linh hồn của người đàn ông kia.  Trực tiếp xóa sổ!  A Mạc Linh bên cạnh thấy cảnh đó thì run rẩy nói: "Ngươi... ngươi giết gã!"  Diệp Huyên gật đầu: "Là gã đánh ta trước, ngươi cũng thấy mà?"  A Mạc Linh chần chờ rồi nói: "Gã chính là cháu của Sơn trưởng lão đó!"  Diệp Huyên chớp mắt hỏi: "Lợi hại lắm hả?"  A Mạc Linh gật đầu: "Rất lợi hại!"  Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi quay đầu nhìn thoáng qua xung quanh định trốn. Song đúng lúc này, thời không trước mặt hắn bỗng nứt ra, sau đó một ông lão xuất hiện.  Ông lão vừa xuất hiện, đang định nói chuyện thì Diệp Huyên đã giơ tay bổ ra một kiếm.  Mẹ nó!  Đây rõ ràng là muốn báo thù, đương nhiên là phải giành ra tay trước rồi.  Ông lão vừa xuất hiện, thấy Diệp Huyên giơ tay chém xuống thì hơi sửng sốt, vụ gì đây?  Ông ta không kịp nghĩ nhiều, tay phải chợt run lên, một thanh trường mâu bỗng đâm ra.  Đùng! 

Chương 9905