Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 9906

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Một kiếm một mâu vừa va vào nhau đã tách ra, bấy giờ, cơ thể Diệp Huyên chợt run lên rồi thoát khỏi vũ trụ hiện hữu. Thời không mà giờ hắn đang đứng không phải vũ trụ hiện hữu hay vũ trụ Vô Biên, mà là một linh vực chưa biết tên!  Diệp Huyên không chút chần chờ chém thẳng xuống.  Vèo!  Bốn bóng người lập tức xuất hiện xung quanh ông lão, kế tiếp, họ đều đồng loạt giơ kiếm chém xuống.  Ông lão thấy cảnh đó thì con ngươi chợt co rút lại, lòng thầm hoảng sợ không thôi. Ông ta gầm lên, cầm mâu dùng hết sức lực đâm ra một kích.  Vèo, vèo, vèo, vèo!  Bốn bóng người chém tới, ông lão kia trực tiếp bị chém thành vô số đoạn, hoàn toàn bị xóa sổ!  Mà lúc này, Diệp Huyên cũng xuất hiện, A Mạc Linh bên cạnh chợt run rẩy nói: "Ngươi giết Sơn trưởng lão!"  Diệp Huyên gật đầu: "Đúng vậy!"  A Mạc Linh trầm giọng nói: "Sơn trưởng lão thuộc phe Cổ Phái, ngươi giết ông ta, họ sẽ không bỏ qua cho ngươi. Ngươi... ngươi tiêu rồi!"  Diệp Huyên câm nín, trong lòng tức giận không thôi.  Bà nó!  Vui lắm hả?  Vui lắm hả?  Đánh nhỏ lòi ra lớn, đánh lớn lại kéo ra một đám lớn hơn nữa?  Diệp Huyên không chút do dự xoay người ngự kiếm bay lên định trốn, nhưng hắn vừa bay lên trời đã có một sức mạnh kh ủng bố ập xuống!  Diệp Huyên híp mắt lại mở tay ra, kiếm Thanh Huyên kéo theo người cùng phóng lên cao. Song, kiếm Thanh Huyên vừa đụng vào sức mạnh kh ủng bố kia đã bị đẩy bật lại.  Ầm!  Thoáng chốc, Diệp Huyên đã bị sức mạnh kh ủng bố kia đẩy lùi lại chỗ cũ.  Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn chân trời, bên trên xuất hiện một bàn tay khổng lồ, nó cứ thế lẳng lặng lơ lửng trên trời.  Diệp Huyên im lặng, hắn biết đó là do cô gái bắt mình đến lúc trước ra tay.  A Mạc Linh bên cạnh lại bỗng nói: "Là Võ Quân dẫn ngươi đến!"  Diệp Huyên nhìn về phía A Mạc Linh hỏi: "Chính là cô gái mặc áo tím kia hả?"  A Mạc Linh gật đầu. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Một kiếm một mâu vừa va vào nhau đã tách ra, bấy giờ, cơ thể Diệp Huyên chợt run lên rồi thoát khỏi vũ trụ hiện hữu. Thời không mà giờ hắn đang đứng không phải vũ trụ hiện hữu hay vũ trụ Vô Biên, mà là một linh vực chưa biết tên!  Diệp Huyên không chút chần chờ chém thẳng xuống.  Vèo!  Bốn bóng người lập tức xuất hiện xung quanh ông lão, kế tiếp, họ đều đồng loạt giơ kiếm chém xuống.  Ông lão thấy cảnh đó thì con ngươi chợt co rút lại, lòng thầm hoảng sợ không thôi. Ông ta gầm lên, cầm mâu dùng hết sức lực đâm ra một kích.  Vèo, vèo, vèo, vèo!  Bốn bóng người chém tới, ông lão kia trực tiếp bị chém thành vô số đoạn, hoàn toàn bị xóa sổ!  Mà lúc này, Diệp Huyên cũng xuất hiện, A Mạc Linh bên cạnh chợt run rẩy nói: "Ngươi giết Sơn trưởng lão!"  Diệp Huyên gật đầu: "Đúng vậy!"  A Mạc Linh trầm giọng nói: "Sơn trưởng lão thuộc phe Cổ Phái, ngươi giết ông ta, họ sẽ không bỏ qua cho ngươi. Ngươi... ngươi tiêu rồi!"  Diệp Huyên câm nín, trong lòng tức giận không thôi.  Bà nó!  Vui lắm hả?  Vui lắm hả?  Đánh nhỏ lòi ra lớn, đánh lớn lại kéo ra một đám lớn hơn nữa?  Diệp Huyên không chút do dự xoay người ngự kiếm bay lên định trốn, nhưng hắn vừa bay lên trời đã có một sức mạnh kh ủng bố ập xuống!  Diệp Huyên híp mắt lại mở tay ra, kiếm Thanh Huyên kéo theo người cùng phóng lên cao. Song, kiếm Thanh Huyên vừa đụng vào sức mạnh kh ủng bố kia đã bị đẩy bật lại.  Ầm!  Thoáng chốc, Diệp Huyên đã bị sức mạnh kh ủng bố kia đẩy lùi lại chỗ cũ.  Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn chân trời, bên trên xuất hiện một bàn tay khổng lồ, nó cứ thế lẳng lặng lơ lửng trên trời.  Diệp Huyên im lặng, hắn biết đó là do cô gái bắt mình đến lúc trước ra tay.  A Mạc Linh bên cạnh lại bỗng nói: "Là Võ Quân dẫn ngươi đến!"  Diệp Huyên nhìn về phía A Mạc Linh hỏi: "Chính là cô gái mặc áo tím kia hả?"  A Mạc Linh gật đầu. 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Một kiếm một mâu vừa va vào nhau đã tách ra, bấy giờ, cơ thể Diệp Huyên chợt run lên rồi thoát khỏi vũ trụ hiện hữu. Thời không mà giờ hắn đang đứng không phải vũ trụ hiện hữu hay vũ trụ Vô Biên, mà là một linh vực chưa biết tên!  Diệp Huyên không chút chần chờ chém thẳng xuống.  Vèo!  Bốn bóng người lập tức xuất hiện xung quanh ông lão, kế tiếp, họ đều đồng loạt giơ kiếm chém xuống.  Ông lão thấy cảnh đó thì con ngươi chợt co rút lại, lòng thầm hoảng sợ không thôi. Ông ta gầm lên, cầm mâu dùng hết sức lực đâm ra một kích.  Vèo, vèo, vèo, vèo!  Bốn bóng người chém tới, ông lão kia trực tiếp bị chém thành vô số đoạn, hoàn toàn bị xóa sổ!  Mà lúc này, Diệp Huyên cũng xuất hiện, A Mạc Linh bên cạnh chợt run rẩy nói: "Ngươi giết Sơn trưởng lão!"  Diệp Huyên gật đầu: "Đúng vậy!"  A Mạc Linh trầm giọng nói: "Sơn trưởng lão thuộc phe Cổ Phái, ngươi giết ông ta, họ sẽ không bỏ qua cho ngươi. Ngươi... ngươi tiêu rồi!"  Diệp Huyên câm nín, trong lòng tức giận không thôi.  Bà nó!  Vui lắm hả?  Vui lắm hả?  Đánh nhỏ lòi ra lớn, đánh lớn lại kéo ra một đám lớn hơn nữa?  Diệp Huyên không chút do dự xoay người ngự kiếm bay lên định trốn, nhưng hắn vừa bay lên trời đã có một sức mạnh kh ủng bố ập xuống!  Diệp Huyên híp mắt lại mở tay ra, kiếm Thanh Huyên kéo theo người cùng phóng lên cao. Song, kiếm Thanh Huyên vừa đụng vào sức mạnh kh ủng bố kia đã bị đẩy bật lại.  Ầm!  Thoáng chốc, Diệp Huyên đã bị sức mạnh kh ủng bố kia đẩy lùi lại chỗ cũ.  Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn chân trời, bên trên xuất hiện một bàn tay khổng lồ, nó cứ thế lẳng lặng lơ lửng trên trời.  Diệp Huyên im lặng, hắn biết đó là do cô gái bắt mình đến lúc trước ra tay.  A Mạc Linh bên cạnh lại bỗng nói: "Là Võ Quân dẫn ngươi đến!"  Diệp Huyên nhìn về phía A Mạc Linh hỏi: "Chính là cô gái mặc áo tím kia hả?"  A Mạc Linh gật đầu. 

Chương 9906