Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 9974
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhóm Mộ Chủ gật đầu. Ở bên kia, Võ Quân, mở bừng mắt, đối diện với Thanh Khâu. Chân thân pháp tướng lơ lửng phía trên nàng ta tung nắm đấm ra. Quyền ấn vàng rực mang theo khí thế ngút trời ập tới, bên trong còn ẩn chứa vô số lôi kiếp. Cú đấm này bao hàm vô số Đại đạo và kiếp nạn, đủ sức hủy diệt toàn bộ một vùng vũ trụ. Một số cường giả Vạn Kiếp Cảnh ở bốn phía cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp này đều không kiềm được mà rùng mình. Đối với họ, thứ đáng sợ nhất trên đời chính là những kiếp nạn kia, vậy mà cường giả Thần Kiếp Cảnh lại nắm trong tay vạn kiếp. Ở đối diện Võ Quân, Thanh Khâu chỉ bình thản nhìn quyền ấn lao tới. Thời không đen nhánh quanh nàng ấy một lần nữa bốc cháy. Sắp sửa bị hủy diệt! Đúng lúc này, Thanh Khâu đâm kiếm ra. Xoẹt! Kiếm quang lóe lên. Những người khác nhìn thấy kiếm quang kia đâm vỡ quyền ấn chứa đựng vạn kiếp, sau đó lao tới với một tốc độ khủng khiếp, chỉ trong chớp mắt đã cắm xuyên vào đầu chân thân thần tướng của Võ Quân. Uỳnh! Chân thân kia run rẩy kịch liệt trước khi vỡ ra thành vô số mảnh vỡ tán loạn. Võ Quân phun ra một mồm đầy máu, cả người mềm oặt khuỵu xuống. Đám Tế sư thấy vậy thì đanh mặt, ai nấy đều lộ vẻ nghiêm trọng vô cùng. Đồng thời cũng nhìn Thanh Khâu. Cô gái này rốt cuộc mạnh đến cỡ nào vậy? Tế sư không thể tin vào mắt mình. Ả ta vốn cho rằng Thanh Khâu có thể là bán bộ Thiên Kiếp Cảnh, nhưng bây giờ hóa ra không phải. Nha đầu cầm kiếm này có thể đã đạt đến Thiên Kiếp Cảnh chân chính, hoặc thậm chí cao hơn. Vũ trụ hiện hữu từ khi nào lại xuất hiện những cường giả này? Võ Quân cũng khó tin không kém. Nàng ta không ngờ cô gái này chỉ dùng một kiếm duy nhất đã chém vỡ chân thân thần tướng của mình! Thanh Khâu lại không thèm để ý đến nàng ta mà đi đến bên cạnh Diệp Huyên, vung kiếm chém ra. Xoẹt! Kiếm quang lóe lên, đầu của tất cả cường giả Thái Linh tộc rơi xuống đất. Hai mắt Võ Quân như muốn nứt ra. Thanh Khâu mỉm cười, dịu dàng nói với Diệp Huyên: “Ta giết hết rồi, đại ca cứ việc ra vẻ”. Diệp Huyên: “...”Ra vẻ?
Nhóm Mộ Chủ gật đầu.
Ở bên kia, Võ Quân, mở bừng mắt, đối diện với Thanh Khâu. Chân thân pháp tướng lơ lửng phía trên nàng ta tung nắm đấm ra.
Quyền ấn vàng rực mang theo khí thế ngút trời ập tới, bên trong còn ẩn chứa vô số lôi kiếp.
Cú đấm này bao hàm vô số Đại đạo và kiếp nạn, đủ sức hủy diệt toàn bộ một vùng vũ trụ.
Một số cường giả Vạn Kiếp Cảnh ở bốn phía cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp này đều không kiềm được mà rùng mình.
Đối với họ, thứ đáng sợ nhất trên đời chính là những kiếp nạn kia, vậy mà cường giả Thần Kiếp Cảnh lại nắm trong tay vạn kiếp.
Ở đối diện Võ Quân, Thanh Khâu chỉ bình thản nhìn quyền ấn lao tới.
Thời không đen nhánh quanh nàng ấy một lần nữa bốc cháy.
Sắp sửa bị hủy diệt!
Đúng lúc này, Thanh Khâu đâm kiếm ra.
Xoẹt!
Kiếm quang lóe lên.
Những người khác nhìn thấy kiếm quang kia đâm vỡ quyền ấn chứa đựng vạn kiếp, sau đó lao tới với một tốc độ khủng khiếp, chỉ trong chớp mắt đã cắm xuyên vào đầu chân thân thần tướng của Võ Quân.
Uỳnh!
Chân thân kia run rẩy kịch liệt trước khi vỡ ra thành vô số mảnh vỡ tán loạn. Võ Quân phun ra một mồm đầy máu, cả người mềm oặt khuỵu xuống.
Đám Tế sư thấy vậy thì đanh mặt, ai nấy đều lộ vẻ nghiêm trọng vô cùng.
Đồng thời cũng nhìn Thanh Khâu.
Cô gái này rốt cuộc mạnh đến cỡ nào vậy?
Tế sư không thể tin vào mắt mình. Ả ta vốn cho rằng Thanh Khâu có thể là bán bộ Thiên Kiếp Cảnh, nhưng bây giờ hóa ra không phải.
Nha đầu cầm kiếm này có thể đã đạt đến Thiên Kiếp Cảnh chân chính, hoặc thậm chí cao hơn.
Vũ trụ hiện hữu từ khi nào lại xuất hiện những cường giả này?
Võ Quân cũng khó tin không kém. Nàng ta không ngờ cô gái này chỉ dùng một kiếm duy nhất đã chém vỡ chân thân thần tướng của mình!
Thanh Khâu lại không thèm để ý đến nàng ta mà đi đến bên cạnh Diệp Huyên, vung kiếm chém ra.
Xoẹt!
Kiếm quang lóe lên, đầu của tất cả cường giả Thái Linh tộc rơi xuống đất.
Hai mắt Võ Quân như muốn nứt ra.
Thanh Khâu mỉm cười, dịu dàng nói với Diệp Huyên: “Ta giết hết rồi, đại ca cứ việc ra vẻ”.
Diệp Huyên: “...”
Ra vẻ?
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nhóm Mộ Chủ gật đầu. Ở bên kia, Võ Quân, mở bừng mắt, đối diện với Thanh Khâu. Chân thân pháp tướng lơ lửng phía trên nàng ta tung nắm đấm ra. Quyền ấn vàng rực mang theo khí thế ngút trời ập tới, bên trong còn ẩn chứa vô số lôi kiếp. Cú đấm này bao hàm vô số Đại đạo và kiếp nạn, đủ sức hủy diệt toàn bộ một vùng vũ trụ. Một số cường giả Vạn Kiếp Cảnh ở bốn phía cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp này đều không kiềm được mà rùng mình. Đối với họ, thứ đáng sợ nhất trên đời chính là những kiếp nạn kia, vậy mà cường giả Thần Kiếp Cảnh lại nắm trong tay vạn kiếp. Ở đối diện Võ Quân, Thanh Khâu chỉ bình thản nhìn quyền ấn lao tới. Thời không đen nhánh quanh nàng ấy một lần nữa bốc cháy. Sắp sửa bị hủy diệt! Đúng lúc này, Thanh Khâu đâm kiếm ra. Xoẹt! Kiếm quang lóe lên. Những người khác nhìn thấy kiếm quang kia đâm vỡ quyền ấn chứa đựng vạn kiếp, sau đó lao tới với một tốc độ khủng khiếp, chỉ trong chớp mắt đã cắm xuyên vào đầu chân thân thần tướng của Võ Quân. Uỳnh! Chân thân kia run rẩy kịch liệt trước khi vỡ ra thành vô số mảnh vỡ tán loạn. Võ Quân phun ra một mồm đầy máu, cả người mềm oặt khuỵu xuống. Đám Tế sư thấy vậy thì đanh mặt, ai nấy đều lộ vẻ nghiêm trọng vô cùng. Đồng thời cũng nhìn Thanh Khâu. Cô gái này rốt cuộc mạnh đến cỡ nào vậy? Tế sư không thể tin vào mắt mình. Ả ta vốn cho rằng Thanh Khâu có thể là bán bộ Thiên Kiếp Cảnh, nhưng bây giờ hóa ra không phải. Nha đầu cầm kiếm này có thể đã đạt đến Thiên Kiếp Cảnh chân chính, hoặc thậm chí cao hơn. Vũ trụ hiện hữu từ khi nào lại xuất hiện những cường giả này? Võ Quân cũng khó tin không kém. Nàng ta không ngờ cô gái này chỉ dùng một kiếm duy nhất đã chém vỡ chân thân thần tướng của mình! Thanh Khâu lại không thèm để ý đến nàng ta mà đi đến bên cạnh Diệp Huyên, vung kiếm chém ra. Xoẹt! Kiếm quang lóe lên, đầu của tất cả cường giả Thái Linh tộc rơi xuống đất. Hai mắt Võ Quân như muốn nứt ra. Thanh Khâu mỉm cười, dịu dàng nói với Diệp Huyên: “Ta giết hết rồi, đại ca cứ việc ra vẻ”. Diệp Huyên: “...”Ra vẻ?