Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 10110
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trước đó đánh xong một trận, nàng vẫn luôn đi theo Thanh Khâu và được nàng ấy tự mình dạy bảo. Cố Thần Quân thấy An Lan Tú thì cau mày dứt khoát đánh ra một chưởng. Đằng xa, An Lan Tú mặt mày lạnh nhạt trực tiếp đâm ra một thương. Ầm! Theo một tiếng nổ rung trời vang lên, An Lan Tú đã bị đánh lui lại. Nhưng ngay sau đó, nàng lại nhảy lên xông về phía Cố Thần Quân! Mà bên kia, Diệp Huyên thấy Thiên Mang đấm tới một quyền, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc! Mấy loại như yêu thú, nơi đáng sợ nhất chính là cơ thể, một quyền này mà đánh lên người thì sẽ cướp đi sinh mạng, còn ngươi đánh lên người hắn thì lại chẳng được gì! Đương nhiên, Diệp Huyên cũng không sợ vì hắn cũng là một vị thể tu! Diệp Huyên vừa nghĩ, cả người đã trực tiếp biến mất! Ầm! Một quyền của Thiên Mang lập tức đánh hụt, mảnh không gian kia lập tức sụp đổ. Sau khi đánh hụt, ông ta bèn ngẩng phắt đầu lên. Lúc này, một luồng kiếm quang thoáng chốc bổ xuống đầu ông ta! Vô Ngã! Thiên Mang không tránh không né, siết chặt hai tay hét: "Ta đỡ!" Ầm! Một luồng sức mạnh khủng bổ chợt phóng thẳng lên từ trong cơ thể ông ta, Diệp Huyên cả người lẫn kiếm trực tiếp bị đánh bay. Song ngay sau đó, Thiên Mang chợt nhảy lên đá về phía Diệp Huyên. Một cước đó trực tiếp đá thời không thủng một cái lỗ khổng lồ. Đằng xa, Diệp Huyên bị đánh bay chậm rãi nhắm mắt lại, kế tiếp, cả người chợt biến mất! Ầm! Một cước của Thiên Mang lại đá vào khoảng không! Lúc này, dưới háng Thiên Mang lại bỗng dưng xuất hiện một luồng kiếm quang... Một kiếm ấy cực kỳ nhanh, Thiên Mang còn chưa kịp phản ứng đã bị nó đâm vào nơi hiểm yếu nhất của đàn ông! Ầm! Một mảnh kiếm quang chợt nổ tung dưới háng ông ta, cơ thể Thiên Mang lập tức run lên dữ dội, mặt mày nhăn nhó. Ngay sau đó, ông ta giận tím mặt như bị gì đó rất nhục nhã, hai chân kẹp chặt, hét: "Vô liêm sỉ!" Ầm! Kiếm quang lập tức bị kẹp nát, còn Diệp Huyên cũng đã xuất hiện trước mặt ông ta. Cùng lúc đó, một thanh kiếm chợt chém ngang qua hai mắt của Thiên Mang! Ông ta biến sắc, vội nhắm mắt lại! Vèo! Một luồng kiếm quang xẹt qua hai mắt ông ta, nhưng sau đó, lại có một luồng khác chém ngang qua cổ họng. Vèo!
Trước đó đánh xong một trận, nàng vẫn luôn đi theo Thanh Khâu và được nàng ấy tự mình dạy bảo.
Cố Thần Quân thấy An Lan Tú thì cau mày dứt khoát đánh ra một chưởng.
Đằng xa, An Lan Tú mặt mày lạnh nhạt trực tiếp đâm ra một thương.
Ầm!
Theo một tiếng nổ rung trời vang lên, An Lan Tú đã bị đánh lui lại. Nhưng ngay sau đó, nàng lại nhảy lên xông về phía Cố Thần Quân!
Mà bên kia, Diệp Huyên thấy Thiên Mang đấm tới một quyền, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc!
Mấy loại như yêu thú, nơi đáng sợ nhất chính là cơ thể, một quyền này mà đánh lên người thì sẽ cướp đi sinh mạng, còn ngươi đánh lên người hắn thì lại chẳng được gì!
Đương nhiên, Diệp Huyên cũng không sợ vì hắn cũng là một vị thể tu!
Diệp Huyên vừa nghĩ, cả người đã trực tiếp biến mất!
Ầm!
Một quyền của Thiên Mang lập tức đánh hụt, mảnh không gian kia lập tức sụp đổ.
Sau khi đánh hụt, ông ta bèn ngẩng phắt đầu lên. Lúc này, một luồng kiếm quang thoáng chốc bổ xuống đầu ông ta!
Vô Ngã!
Thiên Mang không tránh không né, siết chặt hai tay hét: "Ta đỡ!"
Ầm!
Một luồng sức mạnh khủng bổ chợt phóng thẳng lên từ trong cơ thể ông ta, Diệp Huyên cả người lẫn kiếm trực tiếp bị đánh bay. Song ngay sau đó, Thiên Mang chợt nhảy lên đá về phía Diệp Huyên.
Một cước đó trực tiếp đá thời không thủng một cái lỗ khổng lồ.
Đằng xa, Diệp Huyên bị đánh bay chậm rãi nhắm mắt lại, kế tiếp, cả người chợt biến mất!
Ầm!
Một cước của Thiên Mang lại đá vào khoảng không!
Lúc này, dưới háng Thiên Mang lại bỗng dưng xuất hiện một luồng kiếm quang...
Một kiếm ấy cực kỳ nhanh, Thiên Mang còn chưa kịp phản ứng đã bị nó đâm vào nơi hiểm yếu nhất của đàn ông!
Ầm!
Một mảnh kiếm quang chợt nổ tung dưới háng ông ta, cơ thể Thiên Mang lập tức run lên dữ dội, mặt mày nhăn nhó. Ngay sau đó, ông ta giận tím mặt như bị gì đó rất nhục nhã, hai chân kẹp chặt, hét: "Vô liêm sỉ!"
Ầm!
Kiếm quang lập tức bị kẹp nát, còn Diệp Huyên cũng đã xuất hiện trước mặt ông ta. Cùng lúc đó, một thanh kiếm chợt chém ngang qua hai mắt của Thiên Mang!
Ông ta biến sắc, vội nhắm mắt lại!
Vèo!
Một luồng kiếm quang xẹt qua hai mắt ông ta, nhưng sau đó, lại có một luồng khác chém ngang qua cổ họng.
Vèo!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Trước đó đánh xong một trận, nàng vẫn luôn đi theo Thanh Khâu và được nàng ấy tự mình dạy bảo. Cố Thần Quân thấy An Lan Tú thì cau mày dứt khoát đánh ra một chưởng. Đằng xa, An Lan Tú mặt mày lạnh nhạt trực tiếp đâm ra một thương. Ầm! Theo một tiếng nổ rung trời vang lên, An Lan Tú đã bị đánh lui lại. Nhưng ngay sau đó, nàng lại nhảy lên xông về phía Cố Thần Quân! Mà bên kia, Diệp Huyên thấy Thiên Mang đấm tới một quyền, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc! Mấy loại như yêu thú, nơi đáng sợ nhất chính là cơ thể, một quyền này mà đánh lên người thì sẽ cướp đi sinh mạng, còn ngươi đánh lên người hắn thì lại chẳng được gì! Đương nhiên, Diệp Huyên cũng không sợ vì hắn cũng là một vị thể tu! Diệp Huyên vừa nghĩ, cả người đã trực tiếp biến mất! Ầm! Một quyền của Thiên Mang lập tức đánh hụt, mảnh không gian kia lập tức sụp đổ. Sau khi đánh hụt, ông ta bèn ngẩng phắt đầu lên. Lúc này, một luồng kiếm quang thoáng chốc bổ xuống đầu ông ta! Vô Ngã! Thiên Mang không tránh không né, siết chặt hai tay hét: "Ta đỡ!" Ầm! Một luồng sức mạnh khủng bổ chợt phóng thẳng lên từ trong cơ thể ông ta, Diệp Huyên cả người lẫn kiếm trực tiếp bị đánh bay. Song ngay sau đó, Thiên Mang chợt nhảy lên đá về phía Diệp Huyên. Một cước đó trực tiếp đá thời không thủng một cái lỗ khổng lồ. Đằng xa, Diệp Huyên bị đánh bay chậm rãi nhắm mắt lại, kế tiếp, cả người chợt biến mất! Ầm! Một cước của Thiên Mang lại đá vào khoảng không! Lúc này, dưới háng Thiên Mang lại bỗng dưng xuất hiện một luồng kiếm quang... Một kiếm ấy cực kỳ nhanh, Thiên Mang còn chưa kịp phản ứng đã bị nó đâm vào nơi hiểm yếu nhất của đàn ông! Ầm! Một mảnh kiếm quang chợt nổ tung dưới háng ông ta, cơ thể Thiên Mang lập tức run lên dữ dội, mặt mày nhăn nhó. Ngay sau đó, ông ta giận tím mặt như bị gì đó rất nhục nhã, hai chân kẹp chặt, hét: "Vô liêm sỉ!" Ầm! Kiếm quang lập tức bị kẹp nát, còn Diệp Huyên cũng đã xuất hiện trước mặt ông ta. Cùng lúc đó, một thanh kiếm chợt chém ngang qua hai mắt của Thiên Mang! Ông ta biến sắc, vội nhắm mắt lại! Vèo! Một luồng kiếm quang xẹt qua hai mắt ông ta, nhưng sau đó, lại có một luồng khác chém ngang qua cổ họng. Vèo!